‘Xin em đừng ngủ với bạn anh!’
Sự cam chịu, nhẫn nhịn của chồng đã đẩy tôi vào “con đường tội lỗi”, khiến tôi trở thành người đàn bà lẳng lơ, hư hỏng. Tôi phản bội chồng, hẹn hò với chính người bạn thân nhất của anh không phải vì tình yêu hay ham muốn, nhục dục…
ảnh minh họa
Tôi muốn anh phải phát điên lên khi bị vợ cắm sừng. Tôi chờ mong trong con người hiền lành của chồng vẫn ngấm ngầm một “ngọn núi lửa” chực phun trào, bùng nổ… Vậy mà tôi đã lầm….
Tôi không yêu P. mà lấy anh chỉ vì tình thương, vì cái nợ duyên số, vì sự gán ghép, vun vén của hai bên nội ngoại… P. là con của một người bạn nối khố của bố tôi. Hai gia đình xem nhau như anh em ruột thịt. Ngày chúng tôi còn nhỏ, P. tuy lớn hơn tôi 3 tuổi nhưng luôn nhút nhát, e dè. Mặc dù là con gái nhưng tôi là đứa em luôn đứng ra bảo vệ cho P. mỗi khi anh bị bọn trẻ con cùng xóm hùa vào bắt nạt. Lớn lên, P. trở thành một chàng trai ngoan hiền, dễ thương. Tôi luôn xem P. như một người anh trai, con anh lại luôn dành cho tôi một thứ tình cảm rất đặc biệt.
Bố tôi và bố P. luôn muốn gán ghép hai đứa thành một đôi. Và không hiểu vì sao dù trong lòng không thấy thoải mái nhưng tôi vẫn tuân theo mọi sự sắp đặt của bố mẹ. Trái ngược hẳn với tình cảm thờ ơ, lạnh nhạt của tôi thì P. luôn xem tôi như một báu vật của đời anh. Biết được tình cảm của P. dành cho mình, tôi càng thấy áy náy và không thể chấm dứt mối quan hệ với P. Tôi đồng ý làm vợ P. mà không cảm thấy vui, hạnh phúc. Tôi hy vọng khi về ở với nhau chắc chắn tình yêu sẽ nảy sinh.
Sau đám cưới, vợ chồng tôi được bố mẹ chồng mua nhà cho ra ở riêng. Tôi được chồng yêu chiều, cung phụng như bà hoàng. P. luôn là người dậy sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng, đưa đón vợ đi làm… Biết tôi thích gì P cũng tìm mọi cách lùng mua cho bằng được dù đó là những món đồ đắt tiền. Trong nhà chỉ có tôi là người hay cáu kỉnh, gắt gỏng mỗi khi chồng không làm vừa lòng mình. Thái độ nhẫn nhịn của P. càng khiến cho cái tính đanh đá của tôi được trỗi dậy mạnh mẽ hơn.
Dù rất muốn có em bé nhưng khi cưới tôi tuyên bố sau 2 năm mới có bầu nên P. không dám hé nửa lời đòi hỏi vợ. Bố mẹ hai bên giục dã thì P. vẫn đứng về phía vợ để bênh vực…
Sống với một người chồng quá hiền lành, nhu nhược như thế khiến tôi chán nản. P. chỉ biết tuân thủ mọi sự sắp đặt của tôi mà chẳng bao giờ giám nói ý kiến của riêng mình. Tôi ước giá như chồng mình mạnh mẽ, gia trưởng, khó tính hơn… Ít ra nếu như không thích những yêu sách của tôi thì anh ấy cũng phải lên tiếng bảo vệ quan điểm cá nhân.
Video đang HOT
Du đã thử “trêu điên” chồng đủ cách nhưng P. vẫn lầm lũi, cam chịu hay nói đúng hơn là anh sợ mất tôi, sợ tôi phật ý, sợ tôi bực tức… Thế rồi tôi quyết định làm một “phép thử” mạo hiểm. Tôi quyết định sẽ ngoại tình để xem khả năng chịu đựng và tình yêu P. dành cho mình lớn đến mức nào.
Trong đám bạn thân của chồng, có anh H. rất si mê tôi. H. cũng là bạn của cả hai vợ chồng tôi từ thời còn đi học. Ngày trước H. cũng rất muốn tán tỉnh, “tấn công” tôi nhưng vì mối quan hệ của P. anh ta phải rút lui.
Tôi cố tình hẹn hò đi cà phê và “bật đènh xanh” cho H. Tôi sắp đặt để chồng mình nhiều lần tận mắt nhìn thấy cảnh đó. Tôi nghĩ rằng giữa hai vợ chồng sẽ xảy ra một “cơn bão” khi về nhà. Thế nhưng thật lạ, P. vẫn điềm nhiên, bình tĩnh như không có chuyện gì to tát xảy ra. Anh còn cầm lấy bàn tay tôi van vỉ “Xin em đừng phản bội, đừng ngủ với bạn anh”. Nghe xong câu nói đó của P. trái tim tôi như bị ai bóp nghẹt.
Tôi chỉ muốn hét lên cho cả thế giới này biết rằng tôi ghét anh, ghét cái tính cam chịu của chồng. Thà rằng, anh lao vào đánh vợ hay ít ra cũng có hành động gì kiên quyết mạnh mẽ có lẽ tôi thấy nhẹ nhõm hơn. Tôi gạt thật mạnh tay chồng rồi bỏ mặc anh ngồi một mình. Tôi thấy thương cho chính mình nhiều hơn là thương P. Tôi chợt nhận ra rằng cuộc hôn nhân của chúng tôi chắc sẽ phải chấm dứt và không thể cố…
Theo VNE
Phụ nữ có tiền sẽ thành nữ hoàng
Bằng cách này hay cách khác, người phụ nữ cũng phải kiếm ra tiền, được nhiều hơn chồng thì càng tốt. Có tiền, phụ nữ sẽ thành nữ hoàng trong vương quốc hạnh phúc của mình.
Ngân Lê ơi, xin lỗi tôi phải nhẫn tâm nói rằng: Em ngu quá, chứ không phải là gã chồng đã rống lên "Tao ngu quá nên mới lấy mày" của em đâu.
Đọc những lời ai oán của em mà tôi tức lộn ruột. Em tự cúi đầu mình để chồng giẫm lên rồi. Để đàn áp một người phụ nữ không phải là đơn giản. Bởi hậu thuẫn đằng sau phụ nữ là biết bao người nhân ái và các đoàn thể nhiệt tình nữa.
Sao em không lên tiếng với những người có thể giải thoát cho mình khỏi cảnh bị bạo hành? Lẽ nào em chỉ nghĩ được cách tiêu cực là mượn tay đầu gấu để xử lão chồng. Em có biết rằng ném một nắm đấm sẽ phải nhận nắm đấm khác đau tàn nhẫn hơn không?
Thôi, tôi chẳng làm em đau thêm nữa. Tôi sẽ kể cho em nghe cuộc lộn ngược dòng ngoạn mục để dành thế làm chủ trong gia đình mình. Coi như em lấy đó làm động lực để mở cánh cửa hạnh phúc mới cho em nhé.
Chồng "Chí Phèo", tôi chỉ tội nhất cho hai đứa nhỏ. Chúng còn quá bé để chịu cảnh bị đọa đầy về tinh thần thế này (Ảnh minh họa)
20 tuổi, bạn bè đồng trang lứa đang tung tẩy đi học thì tôi đã lên xe hoa. Đó là kết cục của cô gái thi đại học 3 lần đều "trượt vỏ chuối". Thôi thì không được công danh cũng được tốt duyên. Tôi chậc lưỡi cho bước ngoặt hạnh phúc của đời mình.
Chồng tôi mới là nhân viên hợp đồng của ngành bảo hiểm xã hội. Lương của lính mới, lại chưa biên chế nên chỉ đủ nuôi thân. Tôi mở quán photocopy ở nhà để kiếm nguồn mưu sinh. Được cái các giấy tờ bên chỗ cơ quan chồng thường chuyển sang chỗ tôi in ấn nên thu nhập của nhà tôi cũng đủ ăn.
Rồi 2 nhóc lần lượt ra đời. Lương của chồng tôi vẫn tăng chậm như rùa. Tính ra anh chẳng đủ tiền để nuôi nổi 1 con nữa. Túng bấn khiến chồng tôi sinh ra trái tính trở nết. Lâu dần, anh đã mang khuôn miệng của Chí Phèo. Có khác là không cần mượn rượu vẫn có thể chửi vợ được.
Tuy tôi chưa từng bị cú đánh nào từ chồng, nhưng những lời đay nghiến của anh cứ khía vào tim tôi. Anh gắn cho vợ với vô số thứ đồ tàn tạ: "Đồ ăn hại, đồ vô tích sự, đồ vô công rồi nghề, đồ ăn bám, đồ mạt hạng...". Có lúc anh dọa dẫm: "Cô chết chỉ có tấm chiếu quấn thân để vứt trôi sông thôi. Chết vô địa táng".
Lúc nào chồng tôi cũng có thể chửi vợ được. Sáng đi làm, anh chửi, lúc về nhà, cũng chửi, đến đêm ngủ cũng oang oang làm nhức tai hàng xóm. Nhục nhất là lúc quán photo của tôi đang có khách mà chồng tôi xông ra chửi vợ: "In được có mấy tờ thế này thì lấy ấy mà đút vào mồm à?". Mặt tôi tím tái xấu hổ với khách hàng. Cũng vì thế mà nhiều bữa quán tôi chẳng có mống nào đến làm vì muốn tránh lời "anh Chí" ném vào tai.
Tôi chỉ tội nhất cho hai đứa nhỏ. Chúng còn quá bé để chịu cảnh bị đọa đầy về tinh thần thế này. Con trai cả của tôi có dấu hiệu của bệnh tự kỷ. Tôi đã rất cố gắng để giao tiếp với cháu. Song cứ mỗi lần nghe bố chửi mẹ là cháu lại im bặt không muốn nói.
Con gái tôi bị bạn bè trêu vì có ông bố "Chí Phèo", bà mẹ thấp hèn mà sinh tủi phận. Có lần cháu nhất quyết đòi nghỉ học. Cũng may, cô giáo chủ nhiệm của cháu tốt bụng đã cùng đến nhà động viên rất lâu cháu mới đến trường trở lại.
Tôi lờ mờ hiểu ta căn nguyên của vấn đề chồng "chém miệng" chỉ do thiếu tiền mới sinh nông nổi. Gia cảnh hai bên bố mẹ già yếu không đỡ đần được gì. Những người quen thân chẳng đời nào cho vợ chồng tôi vay cả. Bởi họ sợ tới lúc đòi nợ sẽ phải nghe tiếng chửi của anh Chí. Thế nên có muốn mở rộng kinh doanh thêm, vợ chồng tôi cũng không thể xoay nổi vốn.
Rất may thời điểm đó ở chỗ tôi có đợt tuyển người đi lao động nước ngoài. Tôi tức tốc về nhà ngoại mượn sổ đỏ để thế chấp ngân hàng lấy tiền xuất ngoại. Anh trai tôi sợ mất nhà nên cản ra mặt. Bố mẹ tôi đành về quê mượn họ hàng mỗi nhà một chỉ vàng cho con gái.
Chồng tôi vui ra mặt vì có vợ làm chủ khiến cuộc sống gia đình no ấm. Bệnh "Chí Phèo" của chồng tôi cũng bị triệt tiêu (Ảnh minh họa)
Suốt 3 năm chăm chỉ làm trong một nhà máy nhuộm ở Hàn Quốc đã giúp tôi gửi đủ tiền cho bố mẹ đẻ trả nợ và còn dư khoản tiền dắt thân. Tôi trở về nhà trong sự chào đón của chồng và các con.
Có tiền, tôi xin cho chồng vào công ty đô thị. Công việc nhàn nhã mà mức lương khá ổn. Chồng tôi vui ra mặt vì có vợ làm chủ khiến cuộc sống gia đình no ấm. Bệnh "Chí Phèo" của chồng tôi cũng bị triệt tiêu. Tuy không thổ lộ được lời nào có cánh với vợ song cũng không còn những lời xem thường ném vào mặt vợ nữa. Cuộc sống của tôi đã đi vào quỹ đạo bình yên.
Cuộc sống là thế. Kẻ mạnh là kẻ có tiền. Gia đình phải có nền tảng kinh tế mới hạnh phúc được. Còn chỉ với cái lều tranh thì hai trái tim vàng cũng phải đem bán đi mà ăn thôi.
Bằng cách này hay cách khác, người phụ nữ cũng phải kiếm ra tiền, được nhiều hơn chồng thì càng tốt. Có tiền, phụ nữ sẽ thành nữ hoàng trong vương quốc hạnh phúc của mình. Quan điểm của tôi cũng giống các bạn chứ?
Theo VNE
Cưới vợ rồi bỏ để "cuỗm" tiền Gạ bạn gái chờ đợi, cưới cô khác để cuỗm tiền rồi ly hôn, quay về bên tình cũ. Xã hội hiện đại khiến cho con người mỗi lúc một trở nên thực dụng hơn. Bởi thế mà có không ít những chàng trai sẵn sàng phụ lại người mình yêu, "dám" lấy một cô nàng hơn tuổi không phải vì yêu mà...