Xin đừng quấn lấy tôi khi tôi đã buông tay
Tôi đã khổ tâm và mệt mỏi rất nhiều, tôi đã làm mọi thứ có thể cho mọi dòng suy nghĩ nơi chính bản thân mình vơi đi hết những bất an. Tôi đã cố gắng làm một con người thật của chính tôi, tôi cố gắng sống với bản năng của chính tôi trong suốt khoảng thời gian vừa qua em ạ. Vậy nên em đừng dày vò những suy nghĩ ấy với tôi thêm nữa. Em hãy sống là em, hãy làm việc là em, và là con người hồn nhiên mới rất em. Xin đừng mang quá khứ để bồi đắp cho đau thương trở thành một góc khuất, chứa đựng những muộn phiền cũ kỹ ở trong nhau.
Nếu em còn xem trọng tôi, hãy giữ những khoảng thời gian đã qua chúng mình từng bên nhau như là một kỉ niệm được gấp lại thật kĩ càng, và sẽ được em cất đi cẩn thận. Nếu không xem trọng tôi thì hãy quên tôi đi, hãy sống với cuộc sống của mình và đừng bao giờ nhìn theo về nơi tôi ảo mộng nữa. Tôi muốn là kẻ không còn lo âu, tôi muốn là người tự do không chứa đựng khổ tâm, được làm mọi điều tôi thích.
Tôi không phải con người sắt đá, cho nên tôi cũng chẳng bình yên khi nhìn thấy em cứ sống như vậy. Cuộc sống luôn là những bất biến mà chúng ta không thể ý thức được, ai cũng phải yêu và phải cố gắng sống sao cho thật tốt. Ai cũng có lúc này lúc kia, ai cũng phải trải nghiệm đôi lần gian khó thì mới đến được nơi mình mong muốn nhất và cần có nhất là ở đâu. Chúng ta vẫn còn rất trẻ để bước tiếp, xin em đừng mang muộn phiền cào cấu vào thân nhau như thể một tội tình không bao giờ chối bỏ.
Bản thân tôi là một người đàn ông, nói đúng là người đàn ông từng thuộc về em, từng yêu thương em. Nhưng tôi cũng có lòng tự trọng của riêng tôi chứ, tôi có quyền bảo vệ chính kiến và lý tưởng sống của riêng mình phải không?
Ai khi yêu muốn bền vững thì cũng phải tôn trọng lẫn nhau, phải xem suy nghĩ của mình là thuộc về bên kia, phải thông cảm, phải biết nghĩ và san sẻ cho nhau hơn bao giờ hết chứ. Tôi đã làm gì cho em, nhưng em đã làm ngược lại gì cho tôi? Suy cho cùng thì hai chúng ta bước vào đời nhau cũng trải qua đủ cả những cung bậc của tình yêu. Tôi không chắc đã làm cho em là người con gái hạnh phúc và ấm áp nhất khi bên tôi, nhưng tôi cũng chưa bao giờ có ý định dối gạt em bất cứ điều gì khi bên em, yêu em.
Những thứ em đã làm cho tôi, tôi vẫn nhớ như in tất cả. Nếu yêu tôi đến vậy thì tại sao em phải giải thích quá nhiều khi điều đó chẳng hề còn ý nghĩa gì với tôi nữa? Nếu yêu tôi và cần tôi thì tại sao trong những câu chữ của những lần ấy em lại chẳng thể giải thích với tôi một cách rõ ràng? Tôi chấp nhận là kẻ phũ phàng khi ra đi, nhưng cuộc đời chẳng ai cứ nhất thiết chia tay là phải sụp đổ, hay c.hết chìm trong những vũng lầy ảo tưởng phải không?
Video đang HOT
Tôi đã bước qua, đã sống như vậy, đã làm những điều tôi cảm thấy cần phải làm trong suốt quãng thời gian qua. Nếu thấy nó có ý nghĩa thì hãy để hình ảnh em trong tôi ngoan như ngày nào của kí ức. Nếu mọi điều của tôi làm em còn cảm thấy nhói đau, hay hận thù gì tôi… Em có quyền sỉ vả tôi, có quyền dẫm đạp và ném những thứ sót lại vào tôi cho ráo cạn những nợ nần. Tôi chấp nhận, vì vốn dĩ tôi đã luôn chấp nhận như vậy.
Dù là một ít hãy để tôi còn xem em như một phần cuộc sống mà bản thân mình từng có. Em đừng cố làm cho tôi phải xoay mãi theo em, đừng ràng buộc và trói những dòng suy nghĩ bí bách ấy cột chặt vào lòng tôi thêm nữa. Hãy sống tốt từ nay, hãy là con người có cái nhìn thực tế và rộng hơn.
Người ta vốn sống với nhau bằng tình cảm, nhưng tình cảm cũng cần được xác định rõ ràng và trân trọng cũng phải rõ ràng. Đừng để đến lúc quá muộn màng thì lại đổ tội cho nhau, hay tự làm cho mình yếu ớt trước những thứ không chấp nhận không được…
Từ nay tôi sẽ chẳng còn quan trọng điều gì nữa đâu, tôi lì lợm là tôi và sống rõ ràng là tôi. Em hãy kiên cường và xác định lại những suy nghĩ ở nơi mình em nhé. Tôi không thể bên em đi đến cuối con đường, nhưng em đừng vì vậy mà cứ quẩn quanh trong cuộc đời này mãi một chỗ nữa. Còn có những lý tưởng khác, còn nhiều cuộc đời khác cần em. Chẳng ai cứ mang con tim ra mà đổ lỗi cho cuộc đời nhau cả, chẳng ai suốt ngày nói chuyện tình cảm mà cứ lôi con tim vào đ.ánh cược cho hạnh phúc của mình đâu.
Em hãy bước đi vẹn tròn và nhìn cuộc đời mới đẹp dịu dàng hơn bằng từng suy nghĩ cứng cỏi. Hãy tôn thờ cuộc sống và nhìn nhau với ánh mắt nhân từ đi em ạ. Chúng ta không thuộc về nhau nhưng từng có nhau, hãy lưu lại hình ảnh của nhau như một bức tranh cuộc đời chỉ có màu ngọt ngào, và thiếu đi nét cọ cuối cùng mà thôi.
Xin em đừng quấn chặt tôi lại, áp đặt những điều em nghĩ vào bản thân tôi. Em có biết làm như vậy chỉ là em đang dày vò em, và dày vò cả tôi. Khi từng ngày cuộc sống cứ lạnh lùng qua đi vô nghĩa nhiều lắm không?
Theo VNE
Bị vợ “đ.ánh úp”
Vợ chồng tôi cưới nhau được bốn năm, do hoàn cảnh, tôi phải đi làm xa nhà hơn 50km, mỗi tuần tranh thủ lắm mới về nhà được một lần.
ảnh minh họa
Vợ tôi hiền lành, chịu khó. Tôi muốn đi làm một thời gian, kinh tế gia đình tạm ổn định, xây được nhà rồi mới có con, nhưng cô ấy thì muốn có con ngay. Hiện hai vợ chồng đang ở nhà thuê, cô ấy mở tiệm làm đầu. Nếu có con mà vợ một nơi chồng một nẻo tôi cũng không yên tâm.
Thế nhưng, tôi nói sao cô ấy cũng không chịu nghe, còn cho là tôi ưa đi đây đi đó, cô này cô nọ nên không muốn có con. Tôi có cảm giác vợ tôi muốn có con chỉ để giữ chân tôi ở nhà. Tôi về địa phương thì thu nhập chẳng đáng là bao, chẳng biết bao giờ khá được. Đợt mới đây tôi về thăm nhà, cô ấy chủ động "đánh úp", rồi tuyên bố là đã có thai. Tại sao phụ nữ cứ ưa rước thêm vất vả vào thân? Tôi phải làm gì bây giờ?
Nguyễn Tài (Phan Thiết)
Anh Nguyễn Tài thân mến,
Đầu tiên là chúc mừng anh lên "chức" bố, dù chưa thật sự sẵn sàng. Từ góc độ một người phụ nữ, Hạnh Dung mong anh sẽ không ép vợ phải phá thai, phải "chờ cho ổn định" rồi mới có con. Hạnh Dung hiểu nỗi khao khát làm mẹ của phụ nữ, đó là thiên chức, là tình cảm thiêng liêng mãnh liệt mà chỉ phụ nữ mới cảm nhận được hết. Rồi anh sẽ thấy, khi đứa con trong bụng vợ lớn dần, tình cảm làm cha trong anh cũng sẽ lớn theo.
Anh, với "tầm nhìn chiến lược" của đàn ông, đã quy ước khi nào ổn định kinh tế mới có con. Nhưng vợ anh cũng có cách nhìn riêng của chị: t.uổi sinh nở của phụ nữ có giới hạn, sinh con khi t.uổi mẹ đã lớn, khó khăn nhiều bề mà đ.ứa t.rẻ chưa hẳn khỏe mạnh, thông minh như khi được sinh ra trong thời kỳ sung sức nhất của người mẹ. Sinh con là một chuyện, nuôi dưỡng, dạy dỗ con cũng cần nhiều thời gian. Vì vậy, việc chị mong muốn sinh con ngay từ bây giờ là có thể hiểu được.
Cũng nhiều người vợ muốn có con để giữ chân chồng, nhưng đó không phải là lý do đầu tiên hay duy nhất. Đứa con là mối dây thiêng liêng gắn kết vợ chồng, là yếu tố làm nên một gia đình đầy đủ, trọn vẹn. Ai cũng biết có con là thêm mệt mỏi vào mình, nhất là vất vả cho phụ nữ, nên việc vợ anh mong muốn có con cũng đồng nghĩa với việc chị ấy chấp nhận vất vả vì con, vì gia đình, đó là điều đáng mừng, đáng trân trọng.
Đừng vội quy kết vợ "đánh úp" mình, hãy xem đó là một hạnh phúc do tạo hóa ban tặng. Có câu "trẻ con tìm mình chứ mình không tìm được trẻ con", đ.ứa t.rẻ đến như một phúc lành, có khi đầy đủ t.iền bạc, vật chất nhưng cũng không thể tìm được phúc lành ấy đâu, anh ạ.
Ông bà có câu "biết đủ là đủ", chờ đợi thì cũng có thời hạn, không ai chờ được đến lúc có đủ t.iền, đủ nhà, vì biết thế nào là đủ. Chúc anh chị hạnh phúc chào đón đứa con đầu lòng và cùng chuẩn bị thật tốt để bé ra đời được hưởng trọn vẹn tình cảm yêu thương của mẹ cha.
Theo VNE
Con dâu tương lai bướng bỉnh, không chịu chứng minh trinh tiết Nếu nó quả thật còn trong trắng thì chắc chắn đã hiên ngang đến bệnh viện khám để chứng minh rồi, chứ không khăng khăng từ chối như bây giờ. ảnh minh họa Cả nhà chỉ mỗi vợ là ủng hộ tôi, còn các con đều bảo tôi cổ hủ, làm khó cho chính con mình. Chúng không hiểu rằng tôi cũng chỉ...