Xin đừng bắt em làm người thứ 3
Gia đình tôi từng đổ vỡ vì người thứ ba. Tôi tự hứa sẽ không bao giờ phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, cho đến ngày tôi gặp anh.
Ảnh minh họa
Tôi và chồng đã chia tay được hai năm, hiện con tôi được gần ba tuổi, chúng tôi chia tay vì người thứ ba, chồng tôi là một người đàn ông thành đạt, khá điển trai và khéo léo, khi còn bên nhau anh có rất nhiều gái vây quanh. Tôi ly dị chồng và rất hận người đã phá hoại hạnh phúc gia đình mình, trong mắt tôi những người lấy chồng người khác là những người đáng bị nguyền rủa… và tôi tự hứa phải sống thật tốt để chồng tôi phải hối hận khi chia tay tôi. Và tôi cũng tự hứa với bản thân mình là sẽ không bao giờ đi phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.
Vậy mà, cho đến ngày tôi gặp anh. Sếp của tôi bây giờ, ngay lần đầu tiên đi phỏng vấn, giáp mặt với anh, tôi đã rất thích anh, đã có rất nhiều công ty mời tôi về làm với đồng lương rất hời, thế nhưng tôi từ chối tất cả để về công ty anh làm, thực lòng mà nói khi quyết định làm ở đó phần lớn là vì anh, còn chỉ có một chút thích thú với công việc mới. Khi bắt đầu đi làm, tôi chưa biết gì nhiều về anh, vì một tuần anh qua công ty có vài lần, tôi cứ mong anh chưa lập gia đình, nhưng mọi chuyện thật buồn khi tôi nghe mọi người nói anh có hai con và 37 tuổi, tôi năm nay 30.
Bắt đầu từ đó tôi không quan tâm đến anh nữa mà tập trung hết sức vào công việc, chỉ mong có công việc tốt cho mình thôi chứ không nghĩ lung tung. Nhưng đời thật trớ truê, khi làm được hai tháng, sau những nỗ lực hết sức mình thì tôi cũng được công ty ghi nhận, và người khen tôi nhiều nhất đó chính là anh. Anh khen tôi bất cứ nơi đâu có thể như trong cuộc họp, đi karaoke… cứ hễ gặp tôi là anh đều nói: “Anh đánh giá em rất cao, cố lên nhé, anh tin em không chỉ dừng tại đây”. Mà trong công ty anh cũng không khen ai ngoài tôi, từ đó đồng nghiệp của tôi thấy khó chịu. Nhưng tôi cũng không mấy để tâm tới việc đó.
Video đang HOT
Nói về anh, từ đó trở đi tôi thấy anh bắt đầu nói chuyện với tôi nhiều hơn, quan tâm hơn, dù anh là người sếp hơi khó tính. Mỗi lần anh bước vào công ty thì mọi người chỉ biết cắm đầu làm, không ai dám ho hé, và tôi thường bắt gặp ánh mắt anh nhìn tôi. Cho dù tôi không còn thích anh nữa, tôi cũng không tỏ ra mình để ý đến anh, với tôi anh là sếp, còn tôi chỉ là nhân viên.
Cho đến một hôm công ty tôi làm hội nghị khách hàng khá lớn, mọi người bận rộn tập trung cả tuần lễ, từ lúc đó anh mới tới văn phòng thường xuyên hơn. Bắt đầu ngày diễn ra hội nghị tôi mới nhận thấy sự bất thường từ anh, anh hay nhìn lén tôi, đôi lúc làm tôi run tay. Hôm công ty tổ chức đi hát coi như thưởng nhân viên, anh tham gia rất nhiệt tình, tôi lịch sự cầm ly bia đi mời mọi người trong đó có cả anh. Anh rất thân thiện khi tôi chưa tới nơi anh đã chủ động đứng lên trước mặt tôi rồi mỉm cười. Ánh mắt anh vui lắm, tôi chỉ cười nhẹ, rồi anh lại khen tôi làm việc tốt.
Đó là khi tôi vui, vậy mà khi tôi buồn, anh cũng biết. Anh còn chủ động hỏi tôi lý do, khuyên tôi cố gắng vui vẻ lên, tôi thực sự bất ngờ. Bởi trong công ty anh là người khó tính, khó gần, thậm chí còn hay la mắng nhân viên nhưng với tôi thì anh chưa bao giờ. Trong công ty có người tò mò khi thấy anh khá quan tâm tới tôi, họ nói anh ưu ái tôi quá, ai cũng nhìn thấy hết nhưng tôi là người cuối cùng phát hiện ra.
Mấy hôm nay tôi buồn lắm, thực ra tôi rất thương anh, nhưng vì biết anh có gia đình nên tôi không dám nghĩ xa hơn. Đợt này anh rất siêng qua văn phòng, gặp tôi anh hay hỏi thăm đủ chuyện, kể cả chuyện không liên quan gì đến tôi công việc. Điều đó khiến tôi bối rối quá, thực sự tôi không biết vì tôi làm việc tốt nên anh khen hay là do anh thích tôi? Tôi cũng đang tính chuyện xin nghỉ làm nhưng thực sự công ty anh là nơi tôi rất thích, nó giúp tôi phát huy hết những khả năng của mình, tôi cảm nhận nếu làm ở đây tôi có thể phát triển sự nghiệp nhưng đầu óc cứ luẩn quẩn chuyện không đâu, bởi tôi sợ mình sẽ không đứng vững nếu anh có tình cảm với tôi. Tôi thực sự không muốn làm người thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.
Theo VNE
Tình yêu, đắng một chút cũng tốt
Trong tình yêu, nếu ta sẵn sàng đón nhận những nỗi buồn thì hạnh phúc tới rất gần rồi phải không anh?
Em nhấp một ngụm cà phê, cảm nhận dư vị nồng nàn còn đọng lại nơi đầu lưỡi. Em nhớ về câu nói mà anh từng nói: "Con gái không nên uống cà phê vì như thế không tốt".
Nghĩ về anh, về câu nói đó, em mỉm cười và tiếp tục uống. Nó đã trở thành một thói quen trong cuộc sống của em. Giống như thói quen chấp nhận việc: Em và anh không còn là của nhau!
Trong cuộc đời này, có lẽ để quen với những gì đắng cay thật là khó. Em vốn không phải là một cô gái thích cái vị đắng của cà phê nhưng nhờ yêu anh mà em dần quen với điều đó. Em nhớ mỗi lần cùng anh ngồi bên một quán ven hồ, em thường gọi nước cam vì em thích vị ngọt ngào của nó, còn anh, anh thường nhâm nhi một ly cà phê. Em cũng đã từng thắc mắc: "Sao những gì ngọt anh không uống lại thích uống thứ đồ đắng ngắt ấy". Anh cười xoa đầu em: "Đôi khi làm quen với những thứ đắng để cảm nhận được giá trị của những sự ngọt ngào sau đó". Ngày đó em còn ngây thơ lắm, cũng chẳng có nhiều trăn trở đến mức suy nghĩ về câu nói của anh, về việc chọn một thứ đồ uống nào cho nó giống với cuộc đời.
Chia tay anh, em học cách chấp nhận được vị đắng như người ta thưởng thức một ly cà phê (Ảnh minh họa)
Nhưng đến giờ, em đã phần nào hiểu được điều đó. Em đã từng mơ mộng quá nhiều, từng đặt niềm tin quá nhiều vào nơi anh nên khi anh rời xa, em bơ vơ, hụt hẫng và cảm thấy như mình trơ trọi giữa cuộc đời. Em còn nhớ như in cảm giác bị anh bỏ lại. Em thấy mọi thứ xung quanh mình toàn một màu đen tối. Em không biết nên làm gì, tin ai hay bước về phía trước bằng cách nào. Cảm giác lúc đó giống như một người vừa vừa nhắm mắt tận hưởng vị ngọt của ly nước cam rồi đột nhiên phải giật mình khi nhấp một ngụm cà phê đắng vậy.
Em còn nhớ, ngày anh rời xa em, em đã tập uống cà phê. Em muốn thử cái cảm giác trải nghiệm vị đắng lan ra trong miệng mình là như thế nào. Nó đắng! Đắng ngắt như mối tình tuyệt vọng của em vậy. Em không hiểu vì sao anh lại có thể nghiện thứ đồ uống đó? Nhưng rồi em cũng lại không bỏ được. Em thích nghi dần với việc chấp nhận vị đắng ban đầu để đón nhận sự nồng nàn còn đọng lại phía sau đó. Quen dần với nó em lại nhận ra rằng nó làm em thấy dễ chịu hơn!
Từ ngày chia tay anh, em hình thành một thói quen mới. Mỗi tối, bên ô cửa sổ của phòng, em thường nhâm nhi một ngụm cả phê, mở cánh cửa ban công để ngắm nhìn thành phố. Cái quang cảnh đó khiến cho lòng người thư thái lạ thường. Vị đắng của ly cà phê ấy magn tới một sự thú vị chứ không phải là cảm giác khó chịu như em từng nghĩ. Em nhận ra rằng, không phải chỉ sự ngọt ngào, ngay cả với cái đắng cay, nếu người ta sẵn sàng đối diện với nó, người ta sẽ thấy nó không đáng sợ như mình từng nghĩ.
Em đã sẵn sàng đối diện với nỗi buồn, vì em tin, tình yêu sẽ lại chờ em đâu đó (Ảnh minh họa)
Uống ly cà phê em cũng hiểu ra rằng, người bi quan sẽ luôn bị đánh bại bởi vị đắng ngay khi vừa nhấp môi nhưng người lạc quan sẽ tin và chờ đợi sự ngọt ngào đến sau đó. Em đã từng bi quan sau khi anh bỏ lại em, sau khi một tình yêu đẹp đến như vậy bỗng chốc lại trở thành quá khứ. Em nghĩ sẽ không còn có tình yêu nào đến với em thêm được nữa. Nhưng thời gian đã làm cho em nghĩ khác. Không có hạnh phúc nào là cuối cùng, chỉ cần ta còn tin, còn lạc quan thì hạnh phúc sẽ không chối từ ta.
Có lẽ giờ này, ở một nơi nào đó, anh đang tay trong tay với người con gái ấy. Anh đang tận hưởng những mùa yêu của riêng mình. Với anh bây giờ, vị của cuộc đời đang là sự ngọt ngào. Còn với em, cuộc đời và tình yêu lúc này đang là vị đắng cay. Nhưng em không buồn mà thấy thật thú vị. Em muốn tự mình trải qua tất cả những cảm giác này, để một ngày nào đó hạnh phúc đón nhận sự ngọt ngào. Em không muốn làm cô bé ngốc, đắm chìm trong niềm vui để rồi quá hụt hẫng và đớn đau khi mọi thứ bỗng chốc biến khỏi cuộc đời mình.
Trong tình yêu, nếu ta sẵn sàng đón nhận những nỗi buồn thì hạnh phúc tới rất gần rồi phải không anh?
Theo VNE
Không quên được người tình dù đã có vợ Chúng tôi yêu nhau thật lòng, tiếc là tôi đã có vợ mất rồi. Chia tay nhau nhưng tôi không quên đươc. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang gặp chuyện buồn trong tình cảm. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em năm nay 24 tuổi. Em và cô ấy quen nhau trên game, cùng sống tại thành phố Hồ...