‘Xin con bỏ nó đi, về đây mẹ nuôi hai mẹ con con…’
Đọc những tin nhắn bà gửi, tôi càng thêm nghẹn ngào. Người ta là người dưng còn tốt với tôi đến thế, mà sao những kẻ tôi từng coi là người nhà, người thân lại tệ bạc đến vậy…
ảnh minh họa
Đọc tin nhắn của mẹ mà tôi không thể ngừng rơi nước mắt. Có lẽ tôi vẫn còn may mắn, vì trên đời vẫn còn có người dưng mà tốt với tôi hơn cả người thân. Nói là người dưng cũng không phải, vì lẽ ra, người đó đã trở thành mẹ chồng tôi, nếu như người yêu trước của tôi không gặp tai nạn qua đời.
Tôi vẫn nhớ, ngày được tin người tôi yêu say đắm – một bác sĩ quân y đã vĩnh viễn bỏ tôi đi xa vì một tai nạn tàu hỏa, tim đôi đau rã rời. Tôi như hóa đá, mất kiểm soát suốt một thời gian dài. Mãi sau này, khi có người bạn giới thiệu cho tôi một người bạn trai mới – chồng tôi bây giờ, tôi mới dần lấy lại sự thăng bằng trong cuộc sống. Sáu tháng kể từ khi quen, yêu và quyết định cưới, được sự quan tâm chăm sóc của anh, tôi tưởng hạnh phúc đã quay trở lại bên mình, nhưng không phải. Đây mới là sự khởi đầu thực sự cho những bất hạnh của tôi…
Lấy nhau rồi tôi mới biết, chồng tôi là một người vô tâm, cục tính và luôn lấy tiền làm mục đích, ranh giới. Sau một tháng kết hôn, tôi mang thai, tưởng rằng đứa bé sẽ khiến anh quan tâm đến mẹ con tôi hơn, nhưng ngược lại, anh càng bỏ bê tôi đi rượu chè với bạn bè, để mình tôi trong lầm lũi cô đơn. Công việc của tôi trước kia cũng bị anh yêu cầu nghỉ để về buôn bán cùng gia đình.
Quanh quẩn trong góc nhà với đầy rẫy những công việc nội trợ không tên, tôi ức chế. Tôi thật sự chán ghét cuộc sống tù túng quanh mình. Bất cứ khi nào tôi muốn đi đâu, đều bị nhà chồng và chồng lấy lí do “dưỡng thai” để cấm cửa.
Ức chế trong lòng, tôi gần như stress, cãi nhau với chồng. Và khi không khống chế nổi bản thân, tôi đã chửi tục. Anh không ngần ngại thẳng tay tát khiến tôi thâm tím mặt dù tôi đang bụng mang dạ chửa. Đau đớn, tôi bỏ về nhà mẹ đẻ, nhưng sau đó vì nghĩ cho con, tôi đành quay lại nhà chồng.
Có lẽ, chính vì tâm lý uất ức trong thời gian mang bầu, nên khi sinh con, tôi đã đau đớn, mất máu rất nhiều tưởng như chết đi sống lại. Trong thời gian ở viện, nhìn chồng người ta săn sóc vợ con, tôi càng thêm đau lòng. Từ lúc sinh con, chồng tôi chỉ “xuất hiện” đúng hai lần khi đón con và đón mẹ con tôi ra viện mà thôi.
Bố mẹ chồng cơm nước chăm tôi, nhưng chồng tôi thì tuyệt nhiên không có chút thái độ quan tâm chăm sóc gì vợ con hết. Anh luôn lấy lý do “đi làm” (chồng tôi làm tín dụng đen) để lảng tránh trách nhiệm của mình. Lầm lũi ôm con, chăm con một mình, tầng sinh môn đau, dạ con đau, ngực tắc sữa đến phát sốt, toàn thân ngứa ngáy khiến tôi vô cùng khổ sở.
Ảnh minh họa.
Không chỉ uất ức vì người chồng vô tâm bạc bẽo, tôi còn uất nghẹn khi nghe mẹ chồng nói chuyện với hàng xóm dưới nhà. Bà nói tôi ăn bám, bảo rằng ngày xưa bà đẻ một tuần đã đi làm, trong khi tôi cứ nằm ì mãi để bố mẹ chồng hầu hạ trong phòng. Mà sự thật đâu phải thế. Khi tôi muốn cho con ra phòng khách chơi, ăn cơm cùng cả nhà, chính mẹ chồng tôi đã bảo nhà có khách đừng ra, “gái đẻ đen người ta”.
Video đang HOT
Cảm giác như bị cô lập trong ngôi nhà chồng, tôi càu nhàu muốn được chồng quan tâm, thì anh ta bỏ đi hẹn với bạn gái uống rượu đến nửa đêm mới về, rồi to tiếng mắng nhiếc tôi. Bố mẹ chồng cũng hùa theo, bảo vệ con trai mình và không tiếc lời coi tôi là người vợ vô dụng, hỗn láo. Tôi uất hận trong lòng vô cùng tận.
Cũng may, thời gian đó trùng với thời gian một tháng hết cữ, tôi quay về nhà mẹ đẻ. Bố chồng và chồng đưa hai mẹ con tôi về. Nhưng khi ra về, chồng tôi không thèm nhìn con đến một lần, cũng chẳng buồn nói với tôi câu nào. Uất quá, tôi viết trên facebook: “Về nhà ngoại, sữa tràn trề vì thoải mái tâm lý, đêm đêm bà ngoại bế con cho ngủ.
Còn ở nhà chồng, đêm chả ai trông con hộ, không ngủ nổi, ăn không ngon nên sữa ít, con quấy khóc thì bị trách mẹ đoảng, vô dụng, có chăm con cũng không xong. Đúng là, lấy chồng như chơi canh bạc”. Anh chị em nhà chồng đọc được status đó, đã quây vào nói tôi đang bêu rếu gia đình chồng, bảo tôi chửi bố mẹ chồng áp bức, và bảo tôi đừng có vác mặt quay lại nhà chồng nữa.
Những điều tôi nói hoàn toàn là sự thật. Tôi không ám chỉ bố mẹ chồng, mà là nói đến người chồng vô tâm vô trách nhiệm của tôi. Bố mẹ chồng tôi tuyên bố không chấp nhận cô con dâu là tôi nữa, nếu không nuôi nổi con thì gửi con về ông bà nuôi chứ không cho chồng tôi gửi tiền nuôi con. Tôi thật sự không ngờ họ lại tệ bạc đến vậy.
Về nhà ngoại ba ngày, tôi nôn liên tục. Có lẽ vì sự ức chế tâm lý cùng chế độ ăn uống sau sinh, tôi đã bị hậu sản. Hàng ngày, tôi cố nuốt từng miếng cơm ứ nghẹn trong cổ họng, vì phải ăn để có sữa cho con, và nén cơn buồn nôn đến lợm giọng.
Có phải, kiếp trước tôi gây tội, nên kiếp này tôi phải hứng chịu sự trừng phạt của cuộc đời?
Khi tôi đăng ảnh trên zalo, mẹ người yêu cũ của tôi vào bình luận. Và tôi đã không giấu được bà chuyện đang ly thân với chồng.
“Xin con bỏ nó đi, về đây mẹ nuôi hai mẹ con con. Nếu sau này con lấy chồng, để cháu cho mẹ chăm sóc giúp”. Đọc những tin nhắn bà gửi, tôi càng thêm nghẹn ngào. Người ta là người dưng còn tốt với tôi đến thế, mà sao những kẻ tôi từng coi là người nhà, người thân lại tệ bạc vậy. Họ nói với tôi “không có con dâu này thì có con dâu khác, không có cháu này thì có cháu khác, con trai họ, em họ, đầy người xếp hàng kia kìa”. Tôi đau lắm.
Giờ, tôi biết phải lựa chọn ra sao. Có lẽ, cách tốt nhất là ly hôn, chấm dứt cuộc hôn nhân địa ngục này có phải không? Nhưng, con gái tôi còn nhỏ quá, tôi không nỡ để con lớn lên thiếu sự dạy dỗ của ngươi cha. Tôi phải làm sao?
Theo blogtamsu
Đứa bạn thân có bầu nhưng bị ruồng rẫy, tôi liền cưới nó vì thương hại và đêm tân hôn...
"Hay là tao với mày lấy nhau đi. Chỉ có như thế, con mày mới có bố và mày không sợ điều tiếng gì cả. Thôi cứ thống nhất như thế nhé, mày đừng nghĩ đến chuyện tự tử nữa. Đứa nhỏ có tội gì đâu mà mày 5 lần 7 lượt cứ bắt nó chết thế. Tội lắm".
Ê mày, tao bảo bao giờ tao mới mày yêu nhau thì mới abc cơ mà (ảnh minh họa)
Là bạn thân với nhau từ hồi học cấp 3 đến giờ đã được 9 năm rồi. Chưa bao giờ tôi lại thấy đứa bạn mạnh mẽ, cá tính như đàn ông của tôi lại yếu đuối, đau khổ như thế này. Chỉ vì yêu lầm người, trao thân lầm người đến mức có bầu 3 tháng bị thằng cha đó ruồng rẫy, phủi tay như chưa có chuyện gì. Sốc vì chuyện này và không dám về quê khi mang tiếng chửa hoang đứa bạn tôi đã nhiều lần tìm đến cách chết để giải thoát. May những lần nó tự tử tôi tìm thấy và ngăn cản lại không thì...
Cứ nhìn đứa bạn thân của mình đau khổ tới mức không muốn sống nữa mà tôi thương mẹ con nó quá. Không còn cách nào khác để cứu vãn chuyện này tôi liền bạo miệng ngỏ ý chuyện này với nó.
- Hay là tao với mày lấy nhau đi. Chỉ có như thế, con mày mới có bố và mày không sợ điều tiếng gì cả. Thôi cứ thống nhất như thế nhé, mày đừng nghĩ đến chuyện tự tử nữa. Đứa nhỏ có tội gì đâu mà mày 5 lần 7 lượt cứ bắt nó chết thế. Tội lắm.
- Mày bảo sao cơ? Tao với mày lấy nhau á? Mày có bị ấm đầu không mà nói thế? Tao là loại gái hư, còn mày là trai ngoan có tiếng sao lại làm chuyện ấy được. Vả lại tao với mày có yêu nhau đâu, thôi dẹp đi. Cuộc sống của tao, kệ tao tự lo.
- Đâu phải có tình yêu mới kết hôn được. Cứ cưới đi rồi mai này tao với mày yêu nhau sau. Mày bảo mày tự lo, đấy mày xem từ hồi thằng cha đó bỏ mày, mày đã làm được cái gì ngoài việc suốt ngày tìm đến cái chết. Mày chết chỉ thiệt mẹ con mày thôi, còn nó kia kìa, giờ nó đang vui bên con khác mặc kệ mẹ con mày sống chết ra sao đấy. Không bàn lùi nữa. Cưới, mai mày về quê với tao nói chuyện với bố mẹ. Bố mẹ tao cũng quý mày nên chuyện cưới xin đơn giản thôi.
- Nhưng...
Hay là tao với mày lấy nhau đi (ảnh minh họa)
Không cho con bạn chống đối gì nữa, tôi quyết lấy nó về làm vợ vì thương hại. Tôi không nỡ nhìn nó đau khổ, tìm đến cái chết. Thôi thì dù sao cũng phải lấy vợ, lấy luôn nó về vừa để giúp nó thoát khỏi bế tắc vừa để tôi có vợ con đỡ phải yêu đương lằng nhằng mất thời gian.
Về quê xin bố mẹ 2 bên cho cưới, ai nấy cũng ngạc nhiên về điều này lắm. Nhưng khi nghe tôi bảo tôi lỡ làm Linh (đứa bạn thân của tôi) có bầu nên bố mẹ nói tôi hư hỏng rồi làm đám cưới vội trước khi cái thai của Linh to lên.
Ngày cưới, nó cứ bám chặt lấy tay tôi mà khóc suốt rồi thì thầm: "Kiếp này mẹ con tao nợ mày rồi, cảm ơn mày đã cứu mẹ con tao". Gỉa vờ không nghe thấy nó nói gì, tôi cứ tươi cười dẫn nó đi tiếp khách và nói với mọi người rằng cô dâu xúc động quá lên thế. Đám cưới xong, nó mệt quá mà ngất đi khiến cả nhà tôi được 1 phen hoảng sợ. Nhưng cũng may là nó chỉ ngất đi 1 lúc rồi tỉnh lại, nhìn thấy nó gầy yếu, xanh xao mà tôi xót hết cả ruột. Mẹ tôi thì cứ bảo chắc tại nó ốm nghén lên thế.
Đêm tân hôn đến, nó cứ ngồi co ro góc giường nhìn tôi không nói câu gì. Vừa định tắt điện đi ngủ thì nó cầm lấy tay tôi khẽ bảo:
- Mày muốn làm chồng tao thật chứ?
- Ơ hay con dở người này, tao không muốn làm chồng mày thì cưới mày về làm gì. Thôi đừng nghĩ nhiều quá ảnh hưởng đến cái thai, tao không ép mày phải tân hôn hay gì đó đâu. Bao giờ tao và mày yêu được nhau thì "ấy" không thôi, dù sao tao với mày cũng có con rồi lo gì.
- Mày tốt quá, đáng tiếc tao lại làm hỏng đời mày. Thôi, sau này mày có bồ bịch tao cũng không dám nói gì đâu. Mày cho mẹ con tao cái danh phận này là quá đủ rồi. À, tao cho mày xem cái này nhé.
Nó kéo váy lên luồn tay vào bên trong định làm gì đó khiến tôi sợ hãi vô cùng. Sợ nó định dâng hiến lên tôi vội ngăn nó lại.
- Ê mày, tao bảo bao giờ tao mới mày yêu nhau thì mới abc cơ mà. Đừng làm thế, tao thấy mắc cỡ lắm.
- Mày nghĩ đen tối gì thế? Tao có món quà này tặng mày thôi mà.
- Trời đất, cuốn sổ đỏ ngôi biệt thự 16 tỷ ở trung tâm thành phố, cuốn sổ tiết kiệm 3 tỷ. Mày lấy những thứ này ở đâu ra vậy, nhà mày đâu giàu có đến mức này.
- Là của mẹ nuôi tao cho đấy. Bà ấy nhận tao làm con nuôi được 2 năm rồi, bà ấy không có con nên muốn nhận tao. Hôm nay cưới bà ấy ở nước ngoài không về được nên đã gửi 2 món quà này cho tao đấy. Tao muốn dành tặng mày, dù sao mày đã thiệt thòi quá nhiều khi cưới tao rồi.
- Ơ, cái con dở này. Nếu tao mà sống vì tiền thì tao đã không cưới mày rồi. Thôi, đó là quà của mẹ nuôi dành cho mày thì mày cứ cầm đi. Tao không nhận đâu. À, từ giờ tao với mày phải sửa cách xưng hô đi mới được. Vợ chồng mà cứ mày - tao là bị nghi đến. Gọi anh - em nhé.
- Ừ, thì anh - em.
Tắt điện đi ngủ, tôi thấy là lạ vô cùng. Bao nhiêu nay giường đơn gối chiếc giờ tự nhiên có "vợ" mà lạ quá. Ngủ say thế quái nào sáng ra tôi đã thấy tôi và vợ nằm khỏa thân ôm nhau, còn nó thì cứ ngượng ngùng bảo đêm qua tôi chẳng biết ý là nó đang có bầu mà cứ làm tới. Nghe nó nói vậy, tôi xấu hổ vô cùng. Thế là có chuyện đó thì tôi với nó là vợ chồng thật rồi đấy.
Ôm lấy nó, tôi hứa từ giờ về sau sẽ coi con nó như con đẻ của mình và sẽ khiến mẹ con nó được sống trong hạnh phúc quên đi quãng ngày tăm tối kia. Còn nhà và 3 tỷ kia, tôi quyết định đưa vợ con lên đó ở và mở quán kinh doanh vật liệu xây dựng. Không ngờ nhờ vị thế ngôi biệt thự và số tiền ấy giờ sau 5 năm vợ chồng chúng tôi làm ăn phất lên như nhiều gặp gió. Cái đáng quý hơn là giờ chúng tôi đã thực sự yêu và cần nhau, chúng tôi hiện tại rất đang hạnh phúc với 2 cậu trai.
Theo blogtamsu
Hận tình cũ tệ bạc, tôi mặc váy cưới đến dự lễ cưới và 1 việc khiến anh bị hủy hôn Chỉ sau 15 phút tôi mặc váy cưới đắt tiền tới dự hôn lễ của tình cũ, tôi đã khiến anh ta bị từ hôn ngay lập tức chỉ với 1 việc làm vô cùng đơn giản. Và cô bây giờ là như thế đó (ảnh minh họa) Mới chia tay chưa đầy 2 tháng, tôi đã choáng váng thấy Hùng (tình cũ)...