Xin chồng thích thì cứ tự đi, đừng rủ vợ nữa
Quan điểm sống của mình là cuối tuần phải được nghỉ ngơi, thư giãn hoặc hoạch định tuần tới làm gì? Phát triển công việc ra sao? Còn về quê nội, nếu chồng muốn về thì cứ về, việc gì cứ nhất thiết phải kéo theo cả vợ cả con?
Hai ngày cuối tuần ở nhà thì chỉ có mình quanh quẩn bếp núc với con cái. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng mình cưới nhau được 5 năm, có chung nhau một cô con gái nhỏ 4 tuổi. Quê mình cách Hà Nội 200km còn quê chồng cách Hà Nội chỉ có 30km.
Nhà của hai vợ chồng mình ở trên Hà nội này là do ông bà nội mua cho. Ông bà chỉ có một mình chồng mình là con trai, không có thêm người con nào cả. Mình rất biết ơn ông bà nội luôn luôn vun vén cho vợ chồng mình, chăm con cho mình đi làm lúc cháu còn nhỏ. Thực sự thì mình rất quý trọng bố mẹ chồng và ngược lại, bố mẹ chồng mình cũng rất quý và quan tâm tới mình.
Còn chồng mình, anh là người đàn ông dễ chịu, thương con. Nói chung là tính cách hiền lành, không có điểm gì phải chê trách. Nhưng anh có sở thích là rất thích về quê nội cuối tuần. Cứ đến thứ 6 là anh nhấp nhổm đòi về. Thành ra ở nhà mình cuối tuần cứ thành cái lệ, nếu không bận rộn gì thì mặc nhiên phải về quê nội.
Nói thật về quê nội chả có ai chơi, cả ngày quanh quẩn bếp núc, buôn chuyện với bố mẹ chồng. Không café, không chém gió, không xem phim. Mình thực sự thấy bức bối. Chồng thì về tới quê là nằm gác chân đọc báo, chỉ rời điện thoại khi đến giờ ăn cơm.
Quan điểm sống của mình là cuối tuần phải được nghỉ ngơi, thư giãn hoặc hoạch định tuần tới làm gì? Phát triển công việc ra sao? Đưa con đi chơi, đọc sách cho con để bù cả tuần không được gần con. Hoặc gặp gỡ bạn bè cũ, ngồi café, chém gió. Một tháng thu xếp về thăm ông bà nội một lần là được. Nếu chồng muốn về thì cứ về, việc gì cứ nhất thiết phải kéo theo cả vợ cả con?
Phải nói thêm là bố mẹ chồng mình mới ngoài 60 một chút, còn rất khoẻ mạnh. Bà thường đi theo bạn bè đi chơi, không có nhà cuối tuần. Ông thì đi chơi với bạn già. Nên hai ngày cuối tuần ở nhà thì chỉ có mình quanh quẩn bếp núc với con cái. Mình bí bách và tù túng kinh khủng.
Nhưng chồng mình công việc vốn nhàn nhã không mệt mỏi, tính tình khép kín lại chỉ thích ở quê để được bố mẹ và vợ phục vụ. Hơn nữa chồng hơn mình 11 tuổi nên tính cách hai đứa khác xa nhau.
Video đang HOT
Mình mệt đến nỗi không cất được chân lên nên không đồng ý thì chồng mình gào lên là con dâu mất dạy. (Ảnh minh họa)
Mình phải làm sao để dung hoà được việc này với chồng mình đây? Có lần mình bận việc để cả hai bố con tự về quê mà anh không biết tắm cho nó, ông nội phải vào tắm cho. Sau đó ông trách bà không về tắm cho cháu, bà trách mình không về chăm con? Khi con lên Hà nội thì người đầy vết muỗi đốt, nhìn rất nheo nhóc. Còn bố nó thì hậm hực vì mình không về trông con.
Mình nghĩ nhà một mẹ một con thì quấn quýt nhau là dễ hiểu. Như nhà mình là con đàn, mình không về thì có các anh, chị, em khác về. Thậm chí mình về bà ngoại còn đuổi như đuổi tà: “Đi lên Hà Nội đi, đi mà làm ăn kinh tế, bố mẹ đã già đâu mà phải chăm sóc”.
Chồng quấn quê nội, muốn về quê nội là bình thường, dễ hiểu. Mình thông cảm cho. Nhưng làm sao để thuyết phục chồng mình muốn về thì tự mà về, đừng bắt ép mình phải theo nữa được không?
Như tuần này, mình ốm, con ốm. Cả hai mẹ con ho suốt đêm, sốt đùng đùng còn bố nó thì hồ hởi: “Về quê thôi”. Mình mệt đến nỗi không cất được chân lên nên không đồng ý thì chồng mình gào lên là con dâu mất dạy, không thích về nhà chồng. Nứt mắt ra đã láo toét?
Mình chán quá, chả biết phải làm sao mọi người ạ? Ai vào phân tích giùm mình đi.
Tin tức nguồn: http://www.xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=1574488#ixzz4IumBVAlJ
doc tin tuc xaluan.com
"Rằm tháng 7 vợ chồng mình phải kiêng khoản đó không đen lắm" và bí mật rùng rợn...
"Rằm tháng 7 vợ chồng mình phải kiêng "khoản đó" không đen lắm vợ à. Vợ đợi hết mấy ngày kiêng kỵ này rồi chồng bù đắp cho vợ nhé".
Vợ đợi hết mấy ngày kiêng kỵ này rồi chồng bù đắp cho vợ nhé (ảnh minh họa)
Từ ngày được lên chức cái là Hùng bận bịu suốt. Hôm nao cũng thấy chồng về nhà trong tình trạng say khướt và nói năng lảm nhảm khiến Hiền lắc đầu ngán ngẩm. Có lẽ những trận rượu đã khiến anh trở thành con người như thế này, từ giờ Hiên phải chấn chỉnh lại chồng ngay mới được. Bị vợ mắng Hùng rút kinh nghiệm và không để xảy ra tình trạng này nữa.
Cũng từ ngày đó Hùng hạn chế rượu bia, nhưng chuyện vắng nhà với anh là thường xuyên. Lắm hôm Hiên tra khảo anh đi đâu, tiếp khách gì mà đến đêm không về như thế thì Hùng lại đổ thừa phải tiếp đối tác quan trọng nên không thể về trước được. Chuyện làm ăn của anh tốt nhất vợ không nên can thiệp vào thì hơn, với anh vợ hãy làm tròn trách nhiệm của 1 người mẹ người vợ hiền thì tốt hơn.
Cả tuần nay vợ chồng Hiên chưa đụng vào nhau, lúc nào chồng cũng mượn cớ này cớ kia để tránh khoản chăn gối của vợ chồng ra. Nhịn nhiều phát bực, hôm nay Hiên đánh liều ôm chồng và chủ động đòi hỏi chuyện đấy. Nửa đêm đang ngủ ngon lành thấy vợ cứ vuốt ve rồi chủ động hôn mình, Hùng bực dọc đẩy vợ ra và bảo Hiên 1 câu khiến cô tụt hết cả cảm xúc.
- Rằm tháng 7 vợ chồng mình phải kiêng "khoản đó" không đen lắm vợ à. Vợ đợi hết mấy ngày kiêng kỵ này rồi chồng bù đắp cho vợ nhé.
- Anh bỏ đói em hơn tuần nay rồi, hôm nay đánh liều chạm vào người anh 1 cái thì anh kêu đen. Thật là...
- Thì phải kiêng thì chuyện làm ăn của anh mới tốt được chứ? Vợ chồng mình ở với nhau cả đời chứ có phải ngày 1 ngày 2 đâu mà vợ lo chồng không đáp ứng được yêu cầu của vợ. Thôi, vợ nằm quay ra ngoài kia ngủ đi. Đừng động vào người chồng khó ngủ lắm.
Giận chồng Hiên quay mặt vào tường ngủ ấm ức mãi mới ngủ được. Tưởng anh không tín, không kiêng kỵ gì ai dè từ hồi lên chức lại kiêng đủ thứ như thế chứ. Nhưng không, đó không phải là lý do anh từ chối vợ "khoản ấy". Hiên biết được chuyện này là do 1 hôm dọn nhà, cô ngồi sắp xếp lại bàn làm việc của anh thì chết đứng khi nhìn thấy tờ kết quả xét nghiệm ở bệnh viện anh vò nát ném vào góc bàn.
Lôi tờ giấy đó lên đọc, Hiên chết đứng khi thấy dòng chữ kết luận: "Dương tính với HIV" của chồng mới khám cách đây không lâu. Trời đất như sụp đổ trước mặt Hiên, cô không hiểu, không bao giờ ngờ tới chuyện này đã xảy ra với chồng. Anh từ chối "chuyện đó" với cô là sợ vơ bị lây như thế này sao? Và anh mắc căn bệnh hiểm nghèo này là do quan hệ với gái làng chơi mà không dùng biện pháp nên mới thế? - Hiên tự đặt câu hỏi cho mình mà tim đau nhói.
Thế này là sao? (ảnh minh họa)
Quá sốc về chuyện này, Hiên liền gọi điện cho chồng về nhà ngay có việc gấp. Cô cần xác minh lại, cô muốn nghe lời thú nhận từ anh. Liệu anh có đi gái mà lỡ lây bệnh này hay không? Tưởng vợ ở nhà xảy ra chuyện gì, Hùng lái xe gấp về nhà tìm vợ. Vào nhà thấy vợ đang cầm chặt tờ giấy trong tay ôm mặt khóc nức nở Hùng vẫn chưa hiểu ra chuyện gì thì Hiên nhìn chồng với ánh mắt thương hại và đưa tờ giấy đó cho anh hỏi:
- Thế này là sao? Tại sao anh lại dương tính với HIV. Anh nói đi, có phải anh phản bội mẹ con tôi đi tìm niềm vui ở bên ngoài không?
- Anh... anh xin lỗi. Vì từ lúc lên chức anh có đi vui vẻ với đồng nghiệp nên lỡ vào nhà nghỉ và ngủ với vài cô gái làng chơi ở đó nên không may dính bệnh xã hội này. Vợ, xin vợ đừng xa lánh ruồng bỏ anh được không? Anh hứa sẽ không để mẹ con em bị lây bệnh đâu.
- Anh là người chồng trí thức mà em luôn ngưỡng mộ và tôn kính. Vậy sao anh lại giấu em bí mật rùng rợn này chứ? Anh đã phản bội em, đã chà đạp lên tình yêu của mẹ con em rồi đấy anh biết không? Có bao giờ anh nghĩ anh đến nông nỗi này là cái giá anh phải trả cho hành động ngu dại của mình không?
- Vợ, anh xin em. Em nói anh như thế nào anh cũng xin chấp nhận hết. Chỉ xin em đừng rời bỏ anh và để lộ chuyện này ra ngoài. Anh không may bị dính HIV là đã quá đau đớn, nhục nhã rồi giờ mà em để ai biết nữa chắc anh chỉ còn nước tự tử cho xong đời thôi.
Không nói không rằng với chồng, Hiên gạt tay Hùng ra đi thay đồ bỏ về ngoại. Giờ cô không còn đủ bình tĩnh mà giải quyết mọi chuyện nữa, cô sẽ về ngoại ở 1 vài hôm để tĩnh tâm suy nghĩ tất cả mọi chuyện. Nên buông hay giữ lấy người chồng bệnh tật này để tốt cho gia đình mình đây? Hóa ra sau câu nói "rằm tháng 7 kiêng khoản đó" của người chồng trí thức lại ẩn chứa 1 bí mật khủng khiếp của anh, khiến chính Hiên cũng không dám đối mặt với thực tại nghiệt ngã này.
Theo blogtamsu
Đau lòng vì người yêu cũ thản nhiên nhắn tin xin chồng một đứa con Chị vừa nói vừa khóc, khóc nấc lên như một đứa trẻ. Chị cứ ôm mặt nức nở với tôi rằng, chị không thể nào có cách khác ngoài xin chồng tôi một đứa con... Tôi gặp người đàn bà ấy, mặt chị lạnh như tiền, không chút biểu cảm cũng không tỏ ra sợ hãi. Có lẽ, bao nhiêu năm tình trường,...