Xin chồng 10 triệu để trả nợ, anh đậ.p bàn quát tôi “ăn hoang phá hoại” rồi bảo tôi tự kiế.m tiề.n mà trả
Từng lời chồng nói ra làm tim tôi bị tổn thương sâu sắc.
Suốt 12 năm nay, tôi cảm nhận chồng là người đàn ông tốt, có trách nhiệm với vợ con và chăm chỉ làm việc kiế.m tiề.n.
Lương tháng của anh được 14 triệu/tháng, đưa vợ 10 triệu, còn bản thân giữ vài triệu để chi tiêu sinh hoạt. Anh là dân xây dựng, làm xa nhà, mỗi tháng giữ 4 triệu là quá ít, thế nên mỗi khi anh hết tiề.n đều gọi điện về hỏi xin vợ 1 đến 2 triệu. Thương chồng nên tôi không nghi ngờ gì và lần nào cũng chuyển ngay cho anh.
Từ khi sinh đứa con thứ 2, tôi phải nghỉ việc ở nhà để chăm sóc con. Bởi con không được khỏe mạnh khôn ngoan như những bạn nhỏ cùng trang lứa. Tôi từng gửi con đi học mẫu giáo nhưng tới đó con khóc, quậy phá và chạy nhảy khắp nơi. Được nửa ngày, tôi phải đón con về và từ đó đến nay, con không đi học nữa.
Bây giờ con đã 6 tuổ.i nhưng vẫn chưa có ý thức gì, buồn, vui, khóc cười không tự chủ được. Con rất sợ khi không có mẹ bên cạnh, thế nên chỉ khi con ngủ tôi mới có thể tranh thủ làm được việc nhà. Còn khi con thức, tôi ở bên chơi và dạy dỗ con. Tôi luôn có niềm tin một ngày nào đó con bình thường như những đứ.a tr.ẻ khác.
Với số tiề.n chồng gửi cho mỗi tháng, tôi phải chi tiêu rất tiết kiệm, thậm chí nhiều tháng phải đi vay tiề.n mới đủ sống. Tuy cuộc sống khó khăn đủ bề nhưng tôi không bao giờ than vãn với chồng. Bởi công việc của anh ấy rất vất vả, tôi không muốn anh phải nghe những lời phàn nàn về tiề.n nong hay con cái của vợ.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Vậy nên mỗi lần anh về nhà chơi, tôi luôn làm món ăn ngon, nhà cửa sạch sẽ và tươi cười đón mừng chồng.
Ngày hôm kia, anh mời cậu bạn thân về nhà ăn cơm. Tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện của 2 người đàn ông. Khi người bạn nói bản thân có quỹ đen 1 tỷ, chồng tôi cũng chẳng chịu thua nói là để dành ra được 500 triệu. Anh bảo cứ phải phòng thân, không thể phó thác cuộc đời cho vợ điều khiển được.
Từng lời chồng nói mà tim tôi nhói đau, tôi có cảm giác vừa mất mát thứ gì rất lớn. Trong khi tôi hết lòng vì gia đình thì chồng lại không tin vợ, có quỹ riêng.
Ngay tối hôm đó, tôi nói với chồng:
“Tháng trước con đi bệnh viện khám, em vay chị gái 10 triệu chưa trả được. Em biết anh có quỹ đen 500 triệu, anh có thể bỏ ra chút tiề.n trả nợ giúp vợ được không?”.
Lời tôi vừa dứt thì chồng tức giận chỉ thẳng mặt vợ mà nói tôi là người vô tích sự, chẳng làm được cái gì cho gia đình này, ăn hoang phá hoại, giờ còn nợ nần nữa. Anh bảo tôi tự kiế.m tiề.n mà trả, đừng bao giờ tơ tưởng đến tiề.n tiết kiệm của chồng.
Chồng làm được khá nhiều tiề.n nhưng anh chỉ đưa cho vợ được một phần, còn lại anh giữ làm của riêng. Số tiề.n tôi nợ là vì con, có phải cho bản thân đâu mà bị chồng s.ỉ nhụ.c như thế. Tôi không biết phải làm gì tiếp theo nữa?
Mẹ định bán đất, lấy tiề.n trả nợ cho em trai, tôi cười chua chát hỏi một câu khiến bà chấn động, còn tôi về trong nước mắt
Khi mẹ nói muốn bán đất, tôi không bất ngờ nhưng tôi cảm thấy buồn, buồn vô cùng.
Tốt nghiệp cấp 3, tôi không tiếp tục học lên đại học mà đi làm. Bố mẹ cũng khuyên tôi nên đi làm kiế.m tiề.n, phụ ông bà nuôi em trai. Từ đó, đều đặn mỗi tháng, tôi gửi về nhà 2/3 tiề.n lương. Áp lực công việc, tiề.n bạc khiến tôi nhiều lần muốn buông xuôi. Nhất là những khi chưa tới ngày nhận lương mà mẹ đã gọi điện hỏi tiề.n.
Nuôi xong em học đại học, tôi cũng hơn 30 tuổ.i rồi. Năm ngoái, tôi gặp và yêu một người đàn ông góa vợ. Chúng tôi xây căn nhà nhỏ, sống với nhau như vợ chồng mà không tổ chức đám cưới.
Chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu như em trai út của tôi rất phá tiề.n. Nó chơi bời qua mạng, thua lỗ cả trăm triệu. Không xoay xở được ở đâu nữa thì về nhà báo bố mẹ trả giúp. Bố mẹ tôi già cả rồi, tiề.n đâu mà trả. Họ lại đến nhờ vả vợ chồng tôi. Chồng tôi thương vợ, thấy vợ khổ tâm cũng không nỡ. Thế là tiề.n tiết kiệm của 2 vợ chồng đều lấy ra, đưa cho mẹ để trả nợ cho em trai.
Hiện tại, tôi đang mang bầu được 5 tháng. Chồng tôi làm công trình, cũng dư dả chút ít. Tuần trước, vợ chồng tôi còn dự định sẽ mua chiếc xe bán tải.
Ảnh minh họa
Hôm qua, mẹ gọi tôi về nhà ăn cơm. Tôi vừa bưng bát cơm, chưa kịp ăn thì mẹ đã nói sẽ bán đất để trả nợ cho thằng út. Nó lại báo nợ 300 triệu nữa, giờ chỉ còn cách bán đất thôi.
Tôi hỏi bán rồi thì bố mẹ sẽ ở đâu? Bố tôi nói muốn đến ở với vợ chồng tôi. "Dù sao con gái chăm sóc bố mẹ lúc già yếu cũng tốt hơn con trai. Nếu không thì con cho tiề.n để em trai trả nợ đi".
Tôi nghe mà chua chát trong lòng. Cả thanh xuân tôi dành hết cho gia đình, tiề.n bạc làm ra đều gửi về cho em út, cho bố mẹ. Giờ có gia đình riêng, tôi cũng không thoát khỏi sự ỷ lại, dựa dẫm. Hình như bố mẹ nghĩ việc lo cho em trai là trách nhiệm tôi phải làm.
Tôi hỏi ngược một câu mà bố mẹ sửng sốt, vẻ mặt chấn động: "Nếu không có con trên đời, thì ai sẽ gánh nợ cho em trai?". Tôi lau nước mắt: "Mười mấy năm qua, con sống vì bố mẹ và em. Cũng đến lúc con sống vì bản thân và gia đình nhỏ của con rồi. Ai gây nợ thì tự trả, cũng lớn hết rồi, đâu phải con nít nữa? Bố mẹ định gánh em trai đến bao giờ đây?".
Bố mẹ tôi buông đũa, ngồi thở dài. Tôi đứng dậy bỏ về. Tủi thân. Uất ức. Bao nhiêu nỗi niềm kìm nén cứ bộc phát ra thành những giọt nước mắt. Chồng tôi biết chuyện, anh cũng tỏ ra khó chịu. Mỗi tháng, tôi đều chu cấp cho bố mẹ 5 triệu, còn em trai chỉ biết "báo". Nhưng bố mẹ lại thương chiều và lo lắng cho em trai hơn. Hỏi sao tôi không buồn.
Thấy tôi trăn trở cả đêm, chồng nói anh có 250 triệu, nếu tôi cần thì cứ lấy đưa cho bố mẹ để trả nợ. Lần này, tôi không muốn nữa. Tôi không thể cứ gánh nợ cho em trai mãi. Mà tôi không trả thì bố mẹ sẽ bán đất. Nên làm sao bây giờ?
Bạn của chồng gọi điện đòi nợ, vợ bàng hoàng phát hiện sự thật phía sau Nghe xong những lời bạn của chồng nói, tai tôi như ù đi, chân run không đứng vững. Vợ chồng tôi từng có cuộc sống rất hạnh phúc, êm đềm. Chồng luôn tạo cảm giác vui vẻ, an toàn khiến người làm vợ như tôi hết sức yên tâm. 5 năm bên nhau là 5 năm tôi cảm thấy tự hào về cuộc...