Xin cho con xuống địa ngục
Một tham quan quen chơi bời trác táng không may tử nạn.
Nhờ gia đình dốc lòng cầu cúng, khẩn nguyện nên vong hồn ông ta được đón lên thiên đường.
Đang lúc một mình bơ vơ giữa chốn bồng lai tiên cảnh thì viên quan gặp vị thiên sứ cưỡi mây đi tới, ông ta vội hỏi:
- Thưa ngài đây là chốn nào?
- Ngươi có phúc lớn rồi đó. Nơi đây chính là thiên đường!
Ảnh minh họa
- Thiên đường chắc chắn nhiều rượu ngon gái đẹp! Xin ông chỉ đường để tôi tìm đến quán bar nào nổi tiếng nhất. Chi bao nhiêu tiền tôi cũng chơi!
- Ngươi nhầm rồi, thiên đường không có quán bar hay vũ trường ăn chơi trác táng.
Địa ngục mới là nơi dành cho những vong linh lúc sống tham lam xảo quyệt, kiếm tiền trên lưng người khác để chơi bời gái gú, cờ gian bạc lận, độc ác vô luân…
Nghe vậy viên quan quen thói ăn chơi khóc rống mà chắp tay vái thiên sứ lia lịa:
- Cầu xin ngài mở lòng từ bi cho phép con được bỏ thiên đường để xuống địa ngục cho có bạn có bè…
Theo Thanhnien
Đòi nợ thuê
Trong cuộc đời tôi rất ghét và rất sợ cho ai vay tiền. Vì thứ nhất tôi không có tiền, và thứ hai, tiền mình trong túi mình còn chả biết có giữ được hay không chứ đừng nói bỏ vô túi đứa khác.
Thế nhưng do hoàn cảnh, tôi vẫn phải cho một gã vay năm trăm ngàn.
Lúc vay, gã thề sống thề chết bảo sau mười lăm phút sẽ trả, để rồi sau mười lăm ngày, tới tận mười lăm tháng vẫn bặt tăm hơi.
Video đang HOT
Minh họa: DAD
Tôi mang chuyện đó than phiền với Tèo. Nó hùng hổ xắn tay áo, nghiến răng nói:
- Cậu để đấy cho tớ. Tớ sẽ đòi bằng được.
Tôi ngần ngừ:
- Thôi Tèo ạ, chắc người ta khó khăn mới phải giật của mình.
Tèo thét:
- Không được! Ai chả khó khăn, đồng tiền ai chả mồ hôi nước mắt. Nếu cứ từ bi như cậu thì lên chùa mà ở. Hãy để tớ đi đòi.
Tôi băn khoăn:
- Liệu đòi được không?
Tèo hiên ngang:
- Chắc chắn!
Tôi hoảng:
- Cậu định đâm chém người ta à?
Tèo cả cười:
- Sao lại đâm chém? Mình là trí thức, hiểu pháp luật cơ mà. Cậu cứ để tớ, làm sao mang được tiền về thì thôi, đừng có lo ngại quá. Chủ nợ mà hành xử như van nài thì bao giờ thu hồi.
Tôi thấy Tèo nói cũng có lý. Trên đời này, làm nghề gì muốn thành công cũng phải cương quyết, kể cả nghề đi đòi nợ. Nhưng thấy dáng Tèo hùng hổ lên đường, vừa đi tay vừa chém vào không khí, tôi cũng có chút lo ngại mơ hồ. Nhưng tôi lại tự an ủi, bạn mình đâu phải lưu manh, đâu hành xử theo kiểu xã hội đen được.
Chỉ ba ngày sau, Tèo vui vẻ tới gặp tôi, chìa ra một chiếc phong bì.
- Đây, tớ đã đòi được tiền cho cậu. Không thiếu một xu.
Tôi run run mở ra đếm, thấy đúng như vậy. Tôi nhìn Tèo kính cẩn:
- Cậu tài quá. Làm thế nào vậy?
Tèo vênh váo:
- Tớ chả cần động một ngón tay. Chỉ cần biết cách là nợ bao nhiêu cũng phải trả, không trốn vào đâu được.
Tôi reo:
- Cách gì?
Tèo hí hửng:
- Tớ nhờ một công ty đòi nợ. Họ có một dịch vụ như thế. Họ rất tận tâm và chuyên nghiệp.
Tôi giật mình:
- Dịch vụ à? Hết bao nhiêu tiền?
Tèo rút ra chiếc phong bì thứ hai.
- Tớ không biết. Họ ghi tất cả chi phí trong này, cậu xem đi rồi thanh toán.
Tôi hồi hộp mở ra.
Trong phong bì có một tờ giấy ghi:
Chi phí dịch vụ đòi nợ năm trăm ngàn đồng của quý khách bao gồm:
1. Lệ phí trình bày: 100 ngàn.
2. Lệ phí khảo sát: 100 ngàn.
3. Thù lao cho hai nhân viên trực tiếp đòi nợ: 400 ngàn.
4. Chi phí ăn uống và đi lại: 200 ngàn.
5. Tiền bảo hiểm cháy nổ hoặc tai nạn: 200 ngàn.
6. Phí cầu đường: 100 ngàn.
7. Tiền bông băng dự phòng: 100 ngàn.
8. Phí bảo hiểm sức khỏe khi hành nghề nhạy cảm: 100 ngàn.
9. Phí mua sắm dụng cụ hỗ trợ gồm áo giáp, mũ bảo hiểm, quần áo bảo hộ: 200 ngàn.
10. Thuế: 200 ngàn.
Tổng cộng: 1.700.000 đồng.
Nếu quý khách không thanh toán, chúng tôi không bảo đảm về an toàn tính mạng và tài sản.
Hân hạnh phục vụ.
Công ty trách nhiệm vô hạn đòi nợ thuê
Giám đốc
Năm Dao Phay
Ký tên và đóng dấu
Theo Thanhnien
Tôi rất hài lòng! Chủ tọa phiên tòa hỏi nhân chứng là một cô gái tóc vàng cực kỳ xinh đẹp: - Đêm xảy ra vụ án, cô ở với ai? - Với một người đàn ông. - Đêm hôm trước đó? Minh họa: DAD - Với một người đàn ông. - Đêm hôm trước nữa? - Với một người đàn ông. - Thế đêm mai cô...