Xin chị đừng có cướp chồng của em
Em biết, mình thua kém chị. Dù em đã cố gắng gồng mình để giữ chồng suốt bao nhiêu năm qua nhưng đến bây giờ, em vẫn phải thừa nhận, em không thể bằng chị được
Có lẽ, chị quá xuất sắc, quá hoàn hảo nên em có cố gắng sao đi nữa cũng không thể nào khiến chồng em yêu thương em như ngày đầu. Có thể, tình yêu chỉ đến một giai đoạn nào đó sẽ nhạt nhòa và dù người trong cuộc có cố gắng ra sao thì cũng không thể cứu vãn được tình thế.
Em biết, chồng em không còn ngọt ngào với em như ngày nào nữa, không còn yêu thương hay quan tâm em nữa. Nhưng nếu như không có sự xuất hiện của chị, thì có thể em còn cứu vãn được tình thế và anh ấy không đến mức cạn tình cạn nghĩa với vợ con thế này, chị hiểu không?
Trước đây, em cũng từng là người tình trong mộng của chồng. Khi yêu em, anh ấy nói, em là cô gái tuyệt vời và sau này, anh sẽ khó tìm được người con gái hơn em. Yêu mà chị, ai chẳng nói những lời ngọt ngào. Em cũng từng tin những lời nói đó nhưng bây giờ, dù anh có thay đổi câu nói, em vẫntin đó là sự thật. Vì ngày đó em còn ngây thơ, em đã lao vào vòng tay tình yêu của anh ấy, đâu suy nghĩ được nhiều như bây giờ. Chỉ cần là lấy người em yêu, em đã cảm thấy hạnh phúc lắm rồi!
Sau mấy năm làm vợ làm chồng, anh ấy bắt đầu chán em. Anh ấy coi em là người vợ khó chịu, lúc nào cũng đòi hỏi tiền nong này kia. Thực ra, em đâu phải người như vậy, chỉ là, cuộc sống khó khăn, chồng em đi làm, em còn phải ở nhà nuôi con nên đòi hỏi chuyện kinh tế cũng là đúng thôi. Khi không còn yêu nhau thì người ta tìm trăm ngàn lý do để từ chối nhau.
Vợ chồng em cũng đã từng rất ngọt ngào và hạnh phúc.
Em đã yêu người đàn ông ấy nhiều như thế nào và bây giờ vẫn vậy. Gia đình em vốn đang yên ấm hạnh phúc nhưng từ khi chị xuất hiện, anh ấy đã thay lòng.
Video đang HOT
Chị là sếp của anh ấy, một người phụ nữ xinh đẹp, có chức quyền, có tiền. Nhưng em thắc mắc, tại sao chị lại chọn chồng em, lại yêu anh ấy!
Em hạ mình vì con, vì gia đình này, em xin chị đừng cướp chồng em. Chị đã có tất cả, tiền tài, địa vị và cả sự xinh đẹp, chị dù đã bỏ chồng nhưng đi đâu cũng có thể kiếm được người đàn ông yêu thương chị, tốt với chị gấp trăm ngàn lần chồng em. Chồng em là trụ cột gia đình, là chỗ dựa của em. Nếu không có anh ấy, em không biết phải làm sao để nuôi con.
Em thừa nhận mình kém cỏi, không có gì cả. Em thừa nhận mình là đứa con gái thua xa chị. Tìm mãi cũng không thấy em có điểm gì hơn chị. Thế nên, em cầu xin chị, hãy buông tha chồng em. Chỉ cần chị nói không còn yêu anh ấy, chỉ cần chị rời xa anh ấy, anh ấy sẽ quay về bên em. Dù tình yêu không còn nồng nàn như trước nhưng ít ra, anh ấy còn nghĩ tới gia đình, nghĩ tới trách nhiệm là cha, và yêu thương con của mình.
Em thừa nhận mình kém cỏi, không có gì cả. Em thừa nhận mình là đứa con gái thua xa chị.
Chị hiểu những điều em nói không chị? Chị có tất cả, còn em chẳng có gì chỉ có người chồng này, chị lại muốn cướp của em sao? Dù em danh chính ngôn thuận nhưng em hiểu, chỉ cần chị nói một câu, anh ấy sẽ lập tức theo chị, thế nên, em chẳng là gì cả. Em chấp nhận làm người con gái nhu nhược, hạ thấp bản thân mình vì gia đình, vì con cái. Chị có thể thông cảm và hiểu cho nỗi lòng của người phụ nữ như em không?
Em nói đến nước này chỉ mong chị hãy rời xa chồng em, trả anh ấy về với gia đình em. Chị có thừa sức tìm được những người tốt và có một cuộc sống sung sướng. Thế nên, chị à, hãy hiểu cho em. Coi như em thua chị trong cuộc chiến này, em hèn hạ van xin chị để chồng ở lại bên vợ con, được không chị? Hãy làm điều này vì chị, vì gia đình em, coi như là ban chút ơn huệ cho em, cho con em. Xin chị đừng cướp chồng em!
Theo Khám Phá
Bên mộ người cũ, tôi khóc ngất đi khi biết bí mật của em
Nhìn vào bia mộ, tôi thấy thời gian Thủy mất đúng năm con tôi được mổ mắt. Kể cả ngày cô mất cũng gần với thời gian ca phẫu thuật diễn ra.
Cô gái nói cả đời sẽ ở bên tôi bỗng nhiên muốn chuyện tình yêu của chúng tôi dừng lại. Hai sự việc dồn đến cùng một lúc khiến tôi tưởng mình không gượng dậy nổi. Trước thái độ cương quyết của Thủy, tôi biết mình có níu kéo cũng vô ích.
Ba năm yêu nhau, chúng tôi chưa một lần đi quá giới hạn. Nhưng đúng vào lúc chia tay, Thủy nói muốn trao đời con gái cho tôi. Vì yêu và hận Thủy nên tôi đồng ý. Vậy là Thủy trở thành người phụ nữ của tôi, tôi coi đó là cách Thủy xin lỗi cho việc rời bỏ tôi vào lúc khốn khó và bởi thế, tôi hoàn toàn không có chút day dứt nào. Chuyện của chúng tôi kết thúc sau đêm đó.
Hai năm sau, công ty của tôi may mắn thoát khỏi giai đoạn khó khăn và bắt đầu khởi sắc. Tôi trở thành ông chủ nhỏ, trong tay cũng có chút tiền. Lúc này tôi muốn gặp lại Thủy xem cô sống ra sao và quan trọng hơn để cô thấy bản thân đã sai lầm khi rời bỏ tôi. Và tôi được gặp Thủy thật. Cô vẫn xinh đẹp như xưa, cuộc sống xem chừng nhàn hạ bởi trên người cô toàn hàng hiệu, một bước lên xuống xe đưa, xe đón. Thủy nói chuyện với tôi chừng mười phút, cô thông báo đã lấy chồng, sẽ sang Mỹ định cư.
Năm xưa, Thủy kiên quyết chia tay tôi, đồng ý lấy một người giàu để anh ta bỏ tiền đầu tư, cứu công ty tôi khỏi bờ vực phá sản.
Gần 4 năm sau, tôi kết hôn. Tôi không yêu vợ nhưng kết hôn là một việc nhất định phải làm để tròn bổn phận làm con. Tôi chọn cho mình một cô gái hiền lành, không tham vọng, biết chăm lo gia đình. Đêm tân hôn, nhìn tấm ga trải giường trắng xóa cùng thái độ hoảng sợ của vợ, tôi biết vợ không còn trinh trắng trước khi lấy tôi. Hơn một năm sau đó, vợ chồng tôi đón đứa con đầu lòng.
Lúc này tôi mới thấy có sợi dây liên kết vợ chồng. Nhìn đứa bé nhỏ xíu, nằm ngoan ngủ trong nôi, tôi nghĩ đã đến lúc mình sống cùng gia đình và hoàn toàn quên Thủy. Nhưng mọi chuyện không toàn vẹn như tôi mong muốn. Con trai tôi bị viêm võng mạc bẩm sinh nên mất khả năng nhìn. Chúng tôi liên hệ với nhiều bệnh viện, chờ đợi có người hiến tặng mắt cho bé. Chưa bao giờ tôi thấy lòng mình đau đớn đến vậy.
Lúc này Thủy lại xuất hiện. Bao năm xa cách, không hề có chút liên lạc, vậy mà nghe giọng Thủy, tôi bật khóc rồi kể cho cô nghe về bất hạnh của gia đình. Cô ấy động viên tôi: "Rồi bé sẽ ổn thôi, anh đừng lo lắng quá". Như một phép màu, mấy ngày sau phía bệnh viện thông báo có người hiến tặng mắt cho con tôi. Ca phẫu thuật thành công, một tháng sau con tôi bắt đầu nhìn được những vật đơn giản, ít màu sắc.
Tôi rất muốn biết ai là người hiến tặng mắt nhưng bệnh viện từ chối tiết lộ thông tin, chỉ cho tôi biết đó là một người phụ nữ đã mất vì bệnh ung thư. Tôi lấy ngày phẫu thuật cho con làm ngày giỗ người ấy. Hàng năm gia đình tôi đều làm cơm cúng, thắp hương như một lời cảm ơn từ đáy lòng.
Thời gian trôi qua, mọi việc đều trôi chảy. Có điều tôi vẫn không thể yêu vợ. Tôi vẫn nhớ đến Thủy, có khi nỗi nhớ cồn cào xé tâm can. Tôi vẫn luôn để ý tìm kiếm tin tức về Thủy nhưng thật kỳ lạ, hệt như Thủy đã biến mất khỏi thế giới này bởi bạn bè cô chẳng ai gặp Thủy hay có bất cứ thông tin gì về cô. Cứ thế nhắm mắt đã hơn mười năm trôi qua kể từ lần gặp Thủy cuối cùng. Cho tới cuối năm ngoái tôi mới tìm thấy cô. Cuộc hẹn không gặp trước khiến tôi chỉ muốn chết đi vì đau đớn.
Chiều 30 Tết, tôi theo một người bạn đến nghĩa trang ngoài thành phố. Bố cậu mới mất được vài tháng. Vì trước đó chưa đến chia buồn nên cuối năm tôi cùng bạn đến nghĩa trang mời người đã khuất về ăn tết cùng gia đình. Ở đây tôi gặp Hân, Hân là bạn của Thủy. Tôi tiến lại định hỏi thăm vài câu. Nhìn vào ngôi mộ nơi Hân vừa thắp hương, tôi chết đứng khi thấy hình của Thủy.
Tôi lờ mờ hiểu ra câu chuyện. Nhìn vào bia mộ, tôi thấy thời gian Thủy mất đúng năm con tôi được mổ mắt. Kể cả ngày cô mất cũng gần với thời gian ca phẫu thuật diễn ra. Đầu óc tôi quay cuồng, hỗn loạn với hàng trăm câu hỏi. Tôi hỏi Hân, cô đáp ngắn gọn: "Ung thư". Không khó để xác nhận chính Thủy là người hiến mắt cho con tôi.
Năm xưa, Thủy kiên quyết chia tay tôi, đồng ý lấy một người giàu để anh ta bỏ tiền đầu tư, cứu công ty tôi khỏi bờ vực phá sản. Câu chuyện nghe như chỉ có trong phim lại xảy ra với tôi. Về đến nhà, tôi không dám nhìn vào mắt con trai mình. Tôi cảm thấy Thủy ở khắp nơi trong nhà tôi. Ăn Tết xong, tôi thu dọn đồ đạc và rời nhà đi. Cho đến nay tôi vẫn chưa tìm được sự bình yên và thanh thản cho tâm hồn.
Theo Phunutoday
Ngoại tình với "người tình cũ" bởi "màn dạo đầu" quá hoàn hảo Hơn một năm nay tôi cũng không còn thiết tha chuyện chăn gối cùng chồng nữa. Sự nhu nhược của anh ấy gần như tới đỉnh điểm khi là đàn ông, bị vợ cho sống "chay tịnh" như thế mà cũng không một lời trách cứ hay hỏi han mà cứ âm thầm chịu đựng Tôi biết khi tôi viết những dòng tâm...