Xin anh đừng nói… được không?
Em quay người nhìn kí ức xưa cũ, chỉ có thể một mình hồi ức lại quãng thời gian tươi đẹp, có ai để em giãi bày nỗi buồn đây?
ảnh minh họa
Đừng nói không nhớ em được không? Bởi vì em hỏi anh chứng tỏ em đang nhớ anh…
Đừng nói không để tâm tới em được không? Bởi vì em hỏi anh như thế, chứng tỏ em rất để tâm tới anh…
Đừng nói không sao được không? Bởi vì như thế sẽ khiến em cảm thấy anh không hề để tâm…
Đừng nói xin lỗi được không? Bởi vì sau khi làm em tổn thương mới nói xin lỗi, em vẫn sẽ rất đau…
Đừng nói không việc gì được không? Bởi vì như thế em sẽ hiểu là anh rất hững hờ.
Đừng nói bằng giọng thản nhiên khi em quan tâm anh được không? Lẽ nào anh thật sự không muốn em quan tâm sao.
Đừng làm sai chuyện mới hối hận được không? Chuyện sai của anh sẽ chỉ khiến tim em như bị đâm từng nhát dao…
Video đang HOT
Đừng quay lại níu kéo em khi em đã quen với sự ra đi của anh được không? Lẽ nào anh lại cho rằng không có anh em không sống nổi sao? Ha ha… có lẽ là như vậy thật…
Đừng nhớ tới em sau khi chia tay với bạn gái được không? Lẽ nào em chỉ là con đường lui của anh thôi sao? Rõ ràng em biết anh sớm hơn cô ấy, nhưng anh lại coi em là lốp xe dự bị.
Đừng cười tự nhiên như thế khi nhìn thấy em được không? Anh không biết khi em nở nụ cười với anh, lòng em chua xót bao nhiêu…
Đừng vào lúc em quyết định buông tay anh để chúc phúc cho hai người còn nói thích em được không? Anh không biết khi nói ra những lời chúc phúc em đau đớn đến nhường nào…
Ở bên anh, em đã buông bỏ kiêu ngạo, không phải sao?
Ở bên anh, em đã trở nên ngoan hiền, không phải sao?
Ở bên anh, em đã không còn vô cớ gây sự, không phải sao?
Ở bên anh, em đã học được cách nhẫn nại, không phải sao?
Ở bên anh, em hiểu rằng, muốn khóc cũng có thể lẳng lặng rơi nước mắt, không phải sao?
Càng cố chấp thì càng không có kết quả, không nói ra được là lỗi của ai, trách bản thân mình, hay là trách quá tin tưởng anh.
Yêu anh, yêu anh, tại sao lại cố chấp yêu anh như vậy?
Khi anh bị tổn thương đừng nói cho em biết, bởi vì em còn thương anh hơn cả cô ấy. Khi anh hối hận rồi đừng nói cho em biết, bởi vì em sẽ càng hối hận hơn, rằng tại sao không giữ lấy anh, để anh chạy mất. Khi anh buồn đừng nói cho em biết, bởi vì nước mắt của em cạn vì anh rồi…
Làm em tổn thương, làm em tổn thương, tại sao anh chỉ biết làm em tổn thương? Bởi vì em yêu anh sao? Cho nên anh không để tâm tới thứ tình yêu hèn mọn này?
Em quay người nhìn kí ức xưa cũ, chỉ có thể một mình hồi ức lại quãng thời gian tươi đẹp, có ai để em giãi bày nỗi buồn đây?
Anh biết mỗi lần nói chúc anh hạnh phúc, cảm giác của em thế nào không? Là nỗi đau không nói thành lời, vị đắng chát tản ra trong lòng, cả con tim đều là anh, nhưng anh lại không muốn con tim này, không phải sao?
Học cách kiên cường, học cách rời xa anh để sống một mình, là sự kiên trì lớn nhất trong lúc này của em.
Anh có nghe thấy tiếng lòng em không? Anh có biết câu đừng tới gần em, hãy yêu lấy người bên cạnh anh lúc này của em dối lòng tới mức nào không? Anh có biết sau mỗi lần trò chuyện cùng anh, em sẽ khóc bao lâu không? Anh có biết sự hờ hững ban đầu của anh làm em buồn bã thế nào không? Anh có biết em để tâm tới anh thế nào không? Lần cuối nói yêu anh, được không? Em muốn anh hạnh phúc, bởi vì thấy anh hạnh phúc là niềm hạnh phúc lớn nhất của em…
Theo Kiến Thức
Điều gì tôi cũng có thể tha thứ, trừ sự bội bạc...
Đàn ông liệu có biết một lần thứ tha của đàn bà đã đánh đổi bằng bao nhiêu nước mắt và xót xa? Hay đàn ông chỉ cần một lần tha thứ như thế để rồi lại tổn thương đàn bà?
Tôi vẫn còn nhớ cái cảm giác khi lần đầu tiên anh tỏ tình với tôi. Giờ nghĩ lại vẫn cứ như ngày hôm qua, rõ mồn một đến lạ. Vậy mà sao tôi lại thấy những dòng ký ức đó vốn đã chẳng còn thuộc về tôi nữa. Vì rõ ràng, người đàn ông trước mặt tôi bây giờ nào có còn nhìn tôi bằng ánh mắt của tháng năm đó. Khi ký ức khiến người ta thấy lạ lẫm, chính là vì con người của tháng năm cũ kỹ ấy vốn dĩ đã đổi thay. Anh đã hứa, sẽ bên tôi đến khi mắt mờ chân run. Để rồi, thoáng cái, anh đã không giữ nổi lời hứa như đã từng khốt dạ ghi tâm, chỉ vì chẳng cưỡng lại nổi cám dỗ ngoài kia...
Người đàn ông ngồi trước mặt tôi bây giờ đã không còn dám nhìn thẳng vào mắt tôi nữa. Tôi vẫn bình thản nhìn anh, như cố tìm đôi chút quen thuộc ngày nào. Chỉ là, ánh mắt của anh đã trở nên xa lạ quá, như chẳng là người đàn ông từng yêu thương tôi hết lòng. Anh thành thật kể lại hết câu chuyện mà suốt 2 năm dài đã giấu diếm tôi. Về một người phụ nữ khác mà anh yêu. Anh van xin tôi, mong tôi hãy tha thứ cho anh. Anh nói rằng anh cần tôi và con, anh muốn quay về với gia đình của chúng tôi. Tôi không trả lời anh. Nếu bạn là vợ, chắc bạn hiểu cảm giác của tôi lúc ấy là gì phải không? Chính là chua chát, là đau lòng khi niềm hy vọng nhỏ nhoi rằng chồng bạn không lừa dối bạn cũng bị dập tắt. Tôi đã không khóc, dù rằng lòng tôi đã đổ vỡ đến tang thương.
Ảnh minh họa: Internet
Sau ngày hôm đó, tôi mất một tuần dài cho quyết định ly hôn của mình. Dù rằng nhiều người khuyên tôi hãy cho chồng tôi một cơ hội, đàn ông ai chẳng có một lúc sai? Họ có thể đúng, họ có thể tha thứ. Nhưng với tôi, điều gì tôi cũng có thể tha thứ, trừ sự phản bội. Khi đàn ông ngoại tình, chính là lúc họ không nề hà vứt bỏ bao nhiêu năm nghĩa tình vợ chồng. Là họ chà đạp tình cảm và cả lòng tự trọng của người phụ nữ từng đồng cam cộng khổ với họ. Trong suốt 2 năm chồng tôi ngoại tình, nào có đơn giản chỉ là việc anh yêu một người đàn bà khác. Đó là khi ngày qua ngày, anh lừa dối tôi không chút nề hà. Tha thứ rồi lại tiếp tục sai phạm, rồi lại tha thứ hay sao? Đàn ông liệu có biết một lần thứ tha của đàn bà đã đánh đổi bằng bao nhiêu nước mắt và xót xa? Hay đàn ông chỉ cần một lần tha thứ như thế để rồi lại tổn thương đàn bà? Tôi chỉ nghĩ, khi đàn ông ngoại tình, họ đã không còn xứng đáng cho bất cứ lần thứ tha nào.
Tôi từng có lúc cứ hỏi mình, suốt hai năm qua làm sao tôi lại có thể để một người đàn bà khác chen chân vào gia đình của mình? Khi tôi vẫn cố gắng lo toan hết thảy cho gia đình, chồng tôi vẫn yêu thương tôi như chưa một lẽ dĩ nhiên. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, sao người đàn ông đó có thể quên những tận tụy của tôi gần 10 năm dài khi bên anh? Những tháng năm không có nổi một ngày bình yên, người chấp nhận ở bên anh gồng gánh gia đình, là tôi. Người vì anh không tiếc sự nghiệp mà bằng lòng làm chỗ dựa cho anh, cũng là tôi. Vậy mà, sao anh vẫn có thể quên tất cả? Tôi đã dằn vặt mình với câu hỏi ấy, cứ mải miết không dứt.
Ảnh minh họa: Internet
Để rồi rất lâu sau này tôi lại nhận ra, khi đàn ông ngoại tình, thứ họ nghĩ đến nhiều nhất là cảm giác mới lạ, chứ chưa khi nào là những tổn thương mà họ gây ra cho người vợ của mình. Đừng nghĩ chỉ cần bạn mải miết hy sinh thì đàn ông sẽ vì nể trọng mà ở bên bạn cả đời. Sự tận tụy của bạn chỉ có giá trị bằng đúng sự thủy chung của đàn ông. Vì vậy, khi đàn ông ngoại tình, đừng bao giờ tự hành hạ mình bởi câu hỏi kia, vì rõ ràng, đàn ông còn không để tâm, thì sao bạn cứ phải đau lòng? Đơn giản chỉ là, họ phản bội bạn, họ chà đạp tình yêu và lòng tự trọng của bạn, chỉ vậy thôi.
Người ta hỏi tôi, làm sao có thể nói đi là đi như thế, có nghĩ cho nghĩa tình bao năm mà cho chồng một cơ hội quay về, cho con có đủ đầy cha mẹ? Tôi chỉ cười nhẹ. Họ nào biết tôi đã đau lòng nhường nào, đã rơi bao nhiêu nước mắt? Đàn bà đáng sợ nhất không phải là khi khóc lóc hay oán trách đàn ông ngoại tình. Đàn bà đáng sợ chính là đàn bà đã quyết đi buông bỏ thì một lần cũng không ngoảnh đầu lại, tuyệt tình với chính lòng dạ của mình. Người ta có thể nói tôi ích kỷ khi không nghĩ cho con. Nhưng tôi tin, chẳng đứa trẻ nào có thể đủ hạnh phúc khi lớn lên với những đổ vỡ không thể hàn gắn của cha mẹ chúng. Và làm sao con tôi có thể trở thành một người đàn ông đàng hoàng khi cha nó lại là kẻ bội bạc chẳng chút nể nang tình cảm? Tôi không muốn, tôi không thể chấp nhận.
Và tôi mong đàn bà đừng nghĩ lời cầu mong quay lại của đàn ông là sự chứng thực cho tình cảm của họ vẫn còn dành cho bạn. Sai, sai hoàn toàn. Vì nếu lòng dạ họ còn có bạn thì họ đã không tổn thương bạn, dù là bất cứ lý do gì. Đàn ông một khi đã ra đi thì có nghĩa là với anh ta, bạn đã chẳng còn ý nghĩa gì. Đừng nghĩ khi quay về anh ta sẽ thay đổi vì bạn. Có chăng anh ta sẽ yên phận bên bạn nhưng chỉ đến khi cám dỗ mới không xuất hiện. Và liệu bạn có chắc ngoài kia không còn cám dỗ nào khác?
Ngọc Thi | theo Phụ nữ sức khỏe
Ngày mai thức dậy, em sẽ không khóc nữa Mệt nhoài theo tiết trời đổi lạnh tỏa nắng.Rã rời theo những đêm dài nhọc nhằn với bóng đêm, ướt nhòa trong miền kí ức xưa cũ cùng anh, em và cô ấy. Ừ thôi. Tất cả đã kết thúc. Ai rồi cũng ổn. Qua những ngày quẩn quanh đi tìm câu trả lời lý do kết thúc chuyện tình ngỡ là tình...