Xin anh đừng nên tìm khi em ra đi…
Em đã từng nghĩ, chúng ta sinh ra là dành cho nhau. Nhưng rồi em chợt nhận ra đó không phải là sự thật, nên xin anh đừng tìm em khi em ra đi
Những tháng ngày này, em đang yêu anh đến mê dại. Mỗi ngày qua đi, tình yêu ấy dường như lại một đầy thêm nữa. Mỗi khoảnh khắc bên anh đều đầy ắp những ngọt ngào. Em cũng có những mộng mơ cho tình yêu này tới đích. Em là cô gái đầy ảo mộng, anh biết điều đó mà.
Nhưng anh cũng biết em là cô gái dám đối diện với thương đau. Tình yêu này của hiện tại nên xin anh nhớ rằng, một ngày nào đó nó có thể ra đi. Em ra đi không hẳn vì tình yêu này không còn mà vì khi em nhận thấy tình yêu này không còn đáng để em trân trọng thêm nữa. Tình yêu có thể ở lại trong trái tim nhưng em thì sẽ ra đi. Khi ấy, anh đừng tìm em thêm nữa.
Cảm ơn anh đã đến để làm cho bầu trời của em luôn rạng ngời ánh sáng. Anh mang tới cho em nụ cười, niềm vui sống và cảm nhận được thế nào là tình yêu, là cuộc sống. Em đã từng không tin rằng tình yêu có sức mạnh diệu kì đến như vậy nhưng từ khi gặp và yêu anh, em đã thừa nhận rằng mình sai lầm khi nghĩ như vậy.
Khi em nhận lời yêu anh, ai cũng nói rằng em khờ khạo khi chấp nhận một chàng trai đào hoa như anh làm bạn trai. Họ nói em không lo sợ khi yêu một anh chàng mà xung quanh anh luôn có quá nhiều cô gái hay sao? Đúng là em đã từng lo sợ, đã từng hoài nghi nhưng khi đã rơi vào vòng xoáy tình yêu của anh, em chấp nhận yêu và gạt bỏ đi những nghi ngờ đó. Khi em đã quyết định yêu, em sẽ không để cho những hoài nghi xâm chiếm tâm hồn mình. Nếu như bản thân em đã không đủ niềm tin thì anh phản bội em là điều đâu có gì đáng trách nữa phải không anh?
Em bỏ lại mọi quá khứ để yêu anh. Em chấp nhận con người hiện tại của anh, một con người chỉ có em trong trái tim. Không cần biết ngày mai, hình ảnh của em trong tim anh như thế nào, nhưng ngày hôm nay, em hạnh phúc khi biết anh yêu mình. Anh có thể là một chàng trai đào hoa nhưng ai trong đời cũng phải có một mối tình thực sự, một thứ tình yêu trọn vẹn chứ không phải là thoảng qua. Em không biết mình có phải là mối tình đó hay không nhưng nếu em không phải thì làm sao em biết.
Em có thể không phải là điểm dừng của cuộc đời anh. Biết đâu đó, sân ga tình yêu chỉ là bến neo đậu, rồi anh sẽ lại ra đi. Điều đó có thể sẽ xảy ra lắm chứ, nếu em không phải là tình yêu đích thực của cuộc đời anh thì anh sẽ ra đi thôi. Em sẽ không trách anh vì điều đó và cũng hối hận vì đã yêu anh. Em muốn cùng anh thử xem tình yêu này đi tới đâu, muốn thử xem trái tim mình đậ.p vì anh là chính đáng hay chỉ là chút lỗi nhịp mà thôi.
Video đang HOT
Em vốn là cô gái lạc quan và đầy mơ mộng vì thế khi yêu anh, em tin mình sẽ là người con gái cuối cùng trong cuộc đời anh. Em tin anh nhưng không có nghĩa niềm tin ấy là mù quáng. Em chưa bao giờ và sẽ không bao giờ hối hận khi yêu anh. Nhưng nếu một ngày nào đó, niềm tin trong em chỉ cần lung lay thôi, chỉ cần em cảm thấy vết gợn trong tình yêu này, em sẽ ra đi. Em không ngốc nghếch đến như vậy. Và khi ấy, em sẽ ra đi.
Nếu em ra đi xin anh cũng đừng tìm em. Khi chúng ta không phải sinh ra thuộc về nhau thì tìm nhau cũng thêm vô ích. Khi ấy, hãy chấp nhận chúng ta chỉ còn là quá khứ. Em sẽ không bao giờ quay đầu lại nhìn anh khi niềm tin trong em không còn. Xin đừng trách em tàn nhẫn hay lạnh lùng lúc em ra đi. Nếu muốn giữ em lại, xin anh hãy yêu thật lòng anh nhé.
Theo VNE
Chồng ngoan bất ngờ mặc nhầm... quần lót đàn bà
Anh bảo, "anh, anh mặc nhầm". Nhầm ư? Nhầm thì nhầm của ai được vì đó là đồ của đàn bà. Anh đi liên hoan mà lại nhầm quần của đàn bà sao?
ảnh minh họa
Đây hoàn toàn là một câu chuyện có thật, không hề bịa chút nào. Đó là câu chuyện về người chồng của tôi mà chính tôi là người chứng kiến chuyện này.
Tôi xin gửi lên đôi dòng tâm sự để mong chị em hãy tỉnh táo, đừng quá tin vào chồng của mình. Mong đấng mày râu, có ăn vụng thì phải biết "chùi mép".
Đàn bà chúng tôi sinh ra là để phục vụ đàn ông, chăm chồng, chăm con, chăm cả gia đình nhà chồng. Tuy nhiên, đó không phải là nhiệm vụ đóng đinh, chỉ là chúng tôi nghĩ, mình nên làm thế. Và những người yêu chồng thật lòng mới muốn làm như vậy. Họ không có tình cảm thật sự, họ sẽ chẳng bao giờ chuyên tâm vì người khác như vậy.
Tôi vốn là một người vợ an phận, chăm chỉ làm lụng, lúc nào cũng chỉ nghĩ cho chồng, cho con. Đi làm cả ngày, tối về tôi lại lao đầu vào việc nhà, chăm con. Nói chung, thời gian dành cả cho chồng con.
Chồng tôi chưa bao giờ phàn nàn điều gì về tôi, thậm chí anh còn hay khen ngợi tôi là người đảm đang, tháo vát, anh còn nói tự hào vì lấy được tôi. Gia đình anh đối xử cũng rất tốt và trân trọng tôi. Có lẽ họ nghĩ, tôi là người phụ nữ tốt, là sự lựa chọn đúng đắn của anh.
Chồng tôi, ai cũng phải khen anh ngoan ngoãn, hiền lành. Ai cũng bảo vợ chồng tôi đúng là một cặp trời sinh. Vì anh đúng là đức độ. Chưa bao giờ tôi thấy anh to tiếng với ai trong nhà, đi ra ngoài cũng điềm đạm. Khi tôi sinh con, có việc gì anh cũng giúp, ân cần. Đêm con khóc, anh dậy chăm con cho tôi ngủ vì thương tôi vất vả con thơ.
Thấy chồng như vậy, tôi mừng lắm. Có con là mọi việc chồng đều làm, ngay cả rửa bát, lau nhà. Vì con quấn tôi nên tôi không thể làm được gì cả. Có khách tới nhà, ai cũng khen chồng đảm đang, vì anh cứ đứng lên liên tục trong bữa ăn mà không sai vợ một cái gì cả. Tôi cảm thấy mình thật may mắn vì lấy được người chồng như anh.
Thú thực, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện, chồng mình lại có ngày ngoạ.i tìn.h hay lén lút với người khác. Anh không thể hiện cái gì khiến tôi nghi ngờ cả. Tôi cảm thấy vui vẻ, quý mến anh, yêu thương anh vô cùng. Tôi muốn dồn hết tâm huyết này cho chồng, cho con.
Cuộc sống cứ trôi đi như vậy, tôi an tâm với việc làm vợ, làm mẹ của mình và cũng an tâm về người chồng tôi hoàn toàn tin tưởng. Cho đến một ngày, anh báo về muộn và bảo tôi phần cơm. Anh trình bày là hôm nay công ty liên hoan nên không thể không đi. Anh còn đăng ảnh lên FB cho tôi xem, thế nên không có gì tôi phải nghi ngờ cả.
Tối hôm ấy, anh về muộn và còn kể chuyện đang ăn thì mất điện thế nên mọi người giải tán luôn chứ định là di hát hò. Lúc anh thay đồ, anh cở.i quầ.n á.o trước mặt tôi. Vì là vợ chồng nên không còn ngại chuyện đó, với nhà cũng không có ai ngoài con nhỏ. Tôi bàng hoàng thấy anh mặc đồ lót của đàn bà. Trời ạ, tôi nhảy bổ lại hỏi anh, "anh mặc cái gì đây?". Lúc ấy, anh nhìn xuống và mặt tái mét, không kịp phản ứng. Có lẽ, điều này ngoài sức tưởng tượng của anh, nó quá bất ngờ nên anh không kịp bịa ra lý do nào đó chống chế.
Bây giờ, nhìn anh, tôi cảm thấy ghê sợ. Tôi không muốn đề cập tới chuyện này nữa, nhưng sống với con người như vậy, ngoài miệng thì ngọt ngào còn bên trong thì lén lút ngoạ.i tìn.h. (ảnh minh họa).
Anh bảo, "anh, anh mặc nhầm". Nhầm ư, nhầm thì nhầm của ai được vì đó là đồ của đàn bà. Anh đi liên hoan mà lại nhầm quần của đàn bà sao. Tôi choáng luôn, không còn gì để nói, anh đã ngoạ.i tìn.h, bằng chứng lù lù ra đó, còn chối sao được?
Sự thật này khiến tôi sốc nặng, tôi cảm thấy run rẩy toàn thân. Tôi đau khổ lắm, tại sao anh lại lừa dối tôi trắng trợn thế. Anh còn luôn tỏ ra mình là người đàn ông mẫu mực nữa. Tại sao lại ra nông nỗi này?
Anh kể cho tôi nghe chuyện mất điện. Phải chăng khi vào nhà nghỉ với người con gái kia đã mất điện, hoặc là đến nhà người ấy rồi mất điện để rồi anh vội vàng về nhà và mặc nhầm quần?
Trời ơi, tôi uất nghẹn nhưng lại thấy buồn cười vì anh. Anh là như vậy sao? Bây giờ, anh thú nhận là anh đã ngoạ.i tìn.h. Thật tình, tôi không thể nào tin được anh đã như thế từ khi nào. Chỉ là, không còn cách nào chối cãi nên anh đã phản bội tôi.
Bây giờ, nhìn anh, tôi cảm thấy ghê sợ. Tôi không muốn đề cập tới chuyện này nữa, nhưng sống với con người như vậy, ngoài miệng thì ngọt ngào còn bên trong thì lén lút ngoạ.i tìn.h. Tôi chán lắm rồi vì tôi không biết, anh còn làm những chuyện mờ ám gì sau lưng tôi nữa.
Thật ra, anh yêu tôi được bao nhiêu và thật ra, tôi có nên tin tưởng anh nữa không? Sao mà có thể toàn tâm toàn ý với anh được nữa khi anh đã lừa dối tôi?
Theo VNE
Nghe lời mẹ, anh chia tay tôi sau 3 năm mặn nồng Dạo gần đây mẹ anh bệnh nặng, bà cương quyết bắt anh phải chia tay tôi. Tôi năm nay 24 tuổ.i, ba năm trước khi đi học tôi đã gặp và yêu anh, anh là người rất tốt. ảnh minh họa Ngần ấy năm học xa nhà cũng là ngần ấy năm anh ở bên chăm sóc, quan tâm, lo lắng cho tôi...