Xét nghiệm để kiểm tra máu tương thích để cứu con, chồng nghẹn ngào nói một câu khiến tôi lạnh người còn mẹ chồng sốc ngất
Sau đó thì tôi phát hiện mình có thai, cảm giác của tôi lúc đó chính là vừa lo sợ, vừa sung sướng.
Chồng tôi thì vui mừng khôn siết vì anh nghĩ đó là con của mình.
Tôi và chồng lấy nhau đã hơn mười năm mới có được một bé trai 6 tuổi. Bác sĩ từng nói chồng tôi khó có con, thậm chí là khả năng bằng không. Dù vậy tôi vẫn ở bên anh, nuôi hy vọng chỉ cần mình khỏe thì sẽ cố gắng sinh cho anh một đứa con.
Mấy năm đầu mới kết hôn, tôi với chồng thăm khám khắp nơi. Mẹ chồng tôi nghe đâu có thuốc quý là mang về cho chồng tôi uống. Cứ vậy mà suốt mấy năm dài đường con cái với vợ chồng tôi vẫn mù mịt.
Đến năm thứ 4 thì tôi bắt đầu thấy mỏi mệt, không còn hy vọng sẽ có con. Chồng tôi cũng chán nản, anh thường xuyên ra ngoài ăn nhậu, không muốn về nhà gặp mặt vợ.
Vợ chồng tôi lâm vào cảnh không thể cứu vãn được nữa thì tôi gặp lại Vũ, người yêu cũ trong một bữa tiệc. Anh ấy sang nước ngoài mới về rồi đến buổi họp lớp vào ngày hôm đó. Khi về thì tôi say khướt chẳng biết gì nữa, Vũ đưa tôi về. Đó cũng là hôm chồng tôi đi công tác, Vũ đã nhân cơ hội làm chuyện đó với tôi.
Sáng hôm sau khi tỉnh rượu tôi mới hoảng hồn, nhưng chuyện hôm trước tôi cũng không nhớ rõ. Sau đó thì tôi phát hiện mình có thai, cảm giác của tôi lúc đó chính là vừa lo sợ, vừa sung sướng. Chồng tôi thì vui mừng khôn siết vì anh nghĩ đó là con của mình.
Con được một năm tuổi thì tôi đưa con đi xét nghiệm ADN. Cầm kết quả xét nghiệm trên tay mà tôi đau đớn vô cùng, đứa trẻ này không phải là con của chồng tôi. Nhưng cứ nhìn chồng vui vẻ, cưng chiều con mà tôi không tài nào nói ra sự thật. Còn người yêu cũ đã về nước ngoài, anh ta không còn tồn tại trong cuộc sống của tôi.
Tôi cứ nghĩ sẽ đem bí mật này xuống mồ, tận hưởng thời gian hạnh phúc bên chồng con. Nhưng chỉ 5 năm ngắn ngủi mọi chuyện đã ngoài tầm kiểm soát của tôi. Con trai tôi gặp tai nạn khi mẹ chồng bất cẩn không để ý, thằng bé mất máu rất nhiều.
Video đang HOT
Tôi hoảng hồn chạy đến bệnh viện thì thấy mẹ và chồng đang đứng ngoài phòng cấp cứu. Sau đó bác sĩ đi ra nói rằng con tôi mất nhiều máu, lại thuộc nhóm máu hiếm bệnh viện không có sẵn. Bác sĩ muốn tôi và chồng đi xét nghiệm máu, biết đâu lại trùng nhóm máu với con. Lúc đó chồng tôi giật mình nghẹn giọng nói một câu khiến mẹ chồng tôi suýt ngất, còn tôi thì choáng váng:
“Tôi không phải bố của đứa bé”.
Nhưng bác sĩ vẫn thuyết phục chồng tôi vào xét nghiệm. Trời thương, tôi có cùng nhóm máu với con, thằng bé được cứu qua cơn nguy kịch. Khi mọi chuyện đã ổn thỏa, chồng tôi mới nói anh đã nghi ngờ tôi từ khi biết tôi mang thai. Trước cả tôi, anh đã lén lấy tóc của con trai đi xét nghiệm ADN và biết sự thật. Nhưng vì thương tôi, mến chân mến tay với con, lại biết mình không thể có con nên anh chấp nhận tất cả.
Nhưng mẹ chồng tôi lại không thể chấp nhận chuyện này. Từ khi biết mọi chuyện, bà một mực muốn chồng tôi ly hôn, làm khó mẹ con tôi. Tôi lại càng khổ sở dằn vặt hơn. Giờ tôi phải làm sao đây? Cố gắng làm dịu mẹ chồng hay là nói với chồng ra ở riêng đây?
Mẹ chồng tuyên bố chi 100% tiền mua chung cư, nhưng câu nói "vạ miệng" của cô út làm tôi bàng hoàng
Ngay từ khi nghe mẹ chồng bảo sẽ chi toàn bộ số tiền để chúng tôi mua chung cư, tôi đã cảm thấy hạnh phúc và biết ơn.
Nhưng chính một câu nói của cô út trong bữa cơm đã khiến lòng tôi chao đảo, hoang mang tột độ.
Ảnh minh họa.
Mẹ chồng tôi không phải người dễ tính, nhưng cũng chẳng đến mức hà khắc. Từ khi làm dâu, tôi luôn cảm nhận được sự lạnh nhạt, xa cách từ bà. Dẫu vậy, khi bà tuyên bố sẽ chi toàn bộ 2 tỷ đồng để mua nhà cho hai vợ chồng, tôi đã hoàn toàn bất ngờ.
Chuyện bắt đầu khi tôi và Huấn - chồng tôi - quyết định tạm hoãn kế hoạch tiết kiệm để mua nhà. Sau một buổi cà phê với người bạn làm bất động sản, cả hai cảm thấy đã đến lúc phải tìm cho mình một tổ ấm thực sự. Vậy là, chúng tôi quyết định xin ý kiến và hỏi vay tiền bố mẹ hai bên.
Mẹ chồng không trả lời ngay qua điện thoại, mà dặn cuối tuần về nói chuyện cho rõ.
"Các con không cần bỏ ra đồng nào, mẹ lo hết!"
Buổi tối hôm đó, cả nhà cùng nhau bàn bạc. Không ai ngờ, mẹ chồng tôi dõng dạc tuyên bố một câu khiến tất cả đều sững sờ:
"Mẹ không giàu có gì, nhưng 2 tỷ thì mẹ lo được. Tiền bạc cho con cái, mẹ không bao giờ tiếc. Các con không cần chi một đồng, mẹ sẽ lo từ A đến Z!"
Nghe những lời này, tôi cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh. Hiếm có người mẹ chồng nào sẵn lòng rút toàn bộ tiền tích lũy cả đời để giúp con cái mà không kèm theo điều kiện nào. Tôi lập tức cảm ơn bà rối rít, trong lòng tràn đầy cảm kích.
Nhưng rồi, điều kiện của mẹ chồng đã khiến mọi thứ đảo lộn.
"Mẹ chỉ muốn đứng tên căn chung cư ấy. Đơn giản là để chắc chắn thôi, không ảnh hưởng gì tới các con cả. Tiền mẹ bỏ ra, các con chẳng mất gì, lại được ở miễn phí. Chuyện đứng tên hay không đâu quan trọng, đúng không?"
Bà nói những lời này với vẻ mặt thản nhiên, thậm chí còn khẳng định rằng chúng tôi đang "hưởng lợi quá lớn". Nhưng trong lòng tôi bắt đầu dấy lên cảm giác khó chịu.
Câu nói của cô út làm tôi chết lặng
Khi cả tôi và Huấn còn chưa kịp phản ứng, cô út bất ngờ lên tiếng:
"Có gì mà nghĩ, chị? Tự dưng không phải tốn tiền thuê nhà, lại có chung cư xịn để ở. Mẹ chỉ cẩn thận chút thôi, lỡ mai này anh chị có ly hôn thì khỏi cần chia đôi tài sản!"
Câu nói của cô út như một cú đấm thẳng vào lòng tôi.
"Cái gì? Ly hôn? Chị với Huấn vẫn đang hạnh phúc mà... Sao em lại nghĩ đến chuyện chia tài sản luôn vậy?"
Cả bàn ăn im lặng. Mẹ chồng khẽ lườm cô út, ra hiệu cho cô im lặng. Nhưng lời nói ấy đã cắm sâu vào lòng tôi như một nhát dao, khiến tôi không ngừng suy nghĩ.
Liệu đây có phải "nước cờ" của mẹ chồng?
Sau khi cô út im lặng, mẹ chồng vẫn tiếp tục giải thích, lặp lại những lý lẽ ban đầu: bà muốn đứng tên chỉ để "chắc chắn", không có ý gì khác. Nhưng lòng tôi không sao yên được.
Nếu bà chi 100% tiền, bà có quyền đứng tên căn nhà - điều này quá rõ ràng. Nhưng chẳng lẽ mục đích thật sự lại nằm ở chỗ khác? Nếu vợ chồng tôi ly hôn, toàn bộ căn hộ nghiễm nhiên thuộc về bà. Hoặc ngay cả khi chúng tôi vẫn hạnh phúc, việc bà đứng tên cũng đồng nghĩa với việc bà có thể can thiệp vào mọi thứ trong căn nhà này.
Nếu như mẹ chồng chỉ cho vài trăm triệu, có lẽ bà sẽ không có được quyền hành lớn như thế. Phải chăng, điều này mới thực sự là toan tính của bà?
Tôi nên làm gì?
Lòng tôi rối bời. Những lời nói của mẹ chồng và cô út vẫn lẩn quẩn trong đầu. Tôi cảm thấy biết ơn vì bà sẵn lòng giúp đỡ, nhưng liệu món quà này có thực sự là vô điều kiện? Hay đây chỉ là một nước cờ để bà giữ quyền kiểm soát cuộc sống của chúng tôi?
Tôi biết mình cần suy nghĩ thật kỹ trước khi đưa ra quyết định. Một căn nhà có thể là nơi an cư, nhưng cũng có thể là khởi đầu của những rắc rối không hồi kết...
Nàng dâu bị mẹ chồng "sạc" nảy lửa sau khi nâng mũi, cú phản đòn bất ngờ khiến bà phải "xuôi" Nâng mũi để đẹp hơn nhưng lại rước về cả "giông bão", câu chuyện của một nàng dâu trẻ đang gây chú ý bởi màn đối đầu kịch tính giữa cô và mẹ chồng về chuyện chi tiêu và "tân trang" nhan sắc. Ảnh minh họa. Giọt nước tràn ly từ một chiếc mũi cao Xuất thân từ một gia đình khá giả...