Xem livestream dân tình “đi bão”, vợ chết lặng khi thấy chồng chễm chệ trên màn hình với hành động khó diễn tả thành lời
Tôi cảm thấy nghẹn ứ ở cổ, mắt vẫn không thể tin được nổi những gì đang diễn ra trên màn hình. Phải giải quyết chuyện này như thế nào bây giờ?
Dạo gần đây, cả nước đang dõi theo những trận đấu của đội tuyển Olympic bóng đá nam Việt Nam, hàng triệu người nín thở và vỡ òa sau mỗi bàn thắng, sau mỗi lần cản phá thành công. Đặc biệt, cứ sau mỗi trận đấu, dân tình lại đổ ra đường ăn mừng, mà người ta hay gọi nôm na là “đi bão” đấy! Thậm chí, kể cả khi thua cuộc, dòng người đi bão vẫn không vơi bớt. Cờ, pháo, khăn, vòng… tất cả nhuộm một màu đỏ rực trời các thành phố lớn.
Tôi thì vốn không xem bóng đá bao giờ, phụ nữ mà, xong còn công việc và gia đình, tôi lại mới còn vừa sinh bé gái thứ hai nên chỉ quanh quẩn đi làm về là lo chăm chút cho các con nhỏ. Chồng tôi thì lại là một người hâm mộ bóng đá thứ thiệt. Phần vì đó cũng là niềm tự hào dân tộc của đội bóng nước nhà, thi thoảng chồng xem ở nhà thì tôi cũng dõi theo các trận đấu cùng, vốn đây không phải là việc gì xấu nên tôi rất ủng hộ chồng xem bóng đá.
Chồng là một người hâm mộ bóng đá thứ thiệt. (Ảnh minh họa)
Gần đây, khi đội tuyển Việt Nam càng vào sâu vào các vòng trong, các trận đấu căng thẳng và thu hút nhiều người xem hơn, chồng tôi có hỏi ý kiến tôi về việc đi ra ngoài xem cùng mấy ông bạn cho có không khí. Nghĩ bụng, đàn ông với nhau, ắt hẳn cùng xem sẽ vui vẻ và sôi nổi hơn với vợ con ở nhà rồi, tất nhiên là tôi đồng ý cho chồng đi, ai ngờ đâu…
Lần đầu đi xem ở ngoài, hôm đó chồng có bảo tôi là đi xem ở quán cà phê với mấy ông bạn thì chẳng có chuyện gì xảy ra. Việt Nam thắng trận, anh về nhà cũng vừa lúc trận đấu vừa kết thúc. Thấy chồng hứng khởi và mừng rỡ như vậy, tôi cũng vui lây.
Lắm lúc ở nhà, thấy mọi người hò reo, kèn pháo ở ngoài nhộn nhịp, mình thì chỉ chăm chăm bếp núc con cái, chỉ mong chúng nó ngủ sớm để còn tranh thủ làm việc khác, nghĩ nhiều lúc cũng sốt ruột, tôi cũng nghĩ đến một lần được “đi bão” như bao người. Nhưng chớm nghĩ thôi, đi thì ai trông con, rồi lại cơm nước hết ngày.
Video đang HOT
Đến trận đấu gần đây, đội tuyển Việt Nam gặp đội Hàn Quốc – một đối thủ mạnh, theo giờ trong nước thì sẽ đá vào buổi chiều lúc 4 giờ. Hôm đó, thực sự tôi cảm nhận được bầu không khí vội vã, hào hứng của dòng người, các công ty cho nghỉ nửa buổi chiều để nhân viên về sớm xem bóng đá. Bên tôi cũng được nghỉ, nhưng tôi thì tranh thủ về cho đỡ tắc đường, còn đón con gửi ở nhà trẻ cho kịp giờ và cơm nước cho lũ nhóc. Chồng có nhắn tin là anh sẽ ở lại công ty xem bóng đá cùng các sếp luôn. Cứ như vậy cho đến khi hết giờ thi đấu…
Việt Nam thua, một “cái thua” mà theo tôi đọc tin tức thì mọi người đều dự đoán được như thế, nhưng vẫn hết mực cổ vũ cho tinh thần đội tuyển. Tối đó trời mưa tầm tã, thế nhưng mọi người vẫn đổ ra đường, không phải ăn mừng về việc “thua”, mà là vì lối chơi đẹp mắt, sự lăn xả và nỗ lực mà các cầu thủ đã bỏ ra, từng giây từng phút một.
Tôi cảm thấy nghẹn ứ ở cổ khi nhìn trên màn hình. (Ảnh minh họa)
Tôi xong việc nhà sớm, nên mới tranh thủ mở điện thoại lên cập nhật tình hình. Rất nhiều các trang cộng đồng livestream ở các thành phố lớn sau khi kết thúc trận đấu. Cả Facebook tràn ngập cờ đỏ sao vàng, tôi đang đọc tin tức thì em họ nhắn tin cho tôi: “Chị, chị! Đây phải anh Hưng nhà chị không, em đang xem trực tiếp thấy nè!”
Em gửi cho tôi kèm một đường dẫn trực tiếp, tôi bấm vào xem. Tôi cảm thấy nghẹn ứ ở cổ, mắt vẫn không thể tin nổi những gì đang diễn ra trên màn hình. Chồng tôi, chồng tôi đang cởi trần, anh đứng trên bệ đá ở đài phun nước Hồ Gươm, gào rú theo nhạc trống. Hơn nữa, cạnh anh đang là một cô gái nào đó, trên người mặc như không mặc, giơ cờ nhảy “uốn éo”. Nhìn chẳng khác gì một hành vi vô văn hóa nơi công cộng. Hồn nhiên hơn, chồng tôi còn ôm lấy ngực cô ta, và hai người hôn nhau đắm đuối.
Lúc đó tôi chẳng nghĩ gì nữa, lập tức lấy xe chạy ra khỏi nhà, rõ ràng là anh bảo với tôi đi xem bóng đá ở công ty, ấy vậy mà… Chuyện này không thể bỏ qua được, tôi vừa tức, vừa rùng mình, vừa run, tại sao chồng tôi có thể “ thác loạn” đến mức như vậy?
Theo Afamily
Chồng ngoan bỗng nhiên đi sớm về khuya và sự thật về bữa tiệc sinh nhật "cậu" đồng nghiệp nam
Thủy bấm chuông cửa, sự thật trước mắt khiến cô rụng rời tay chân...
Đàn bà có thể đợi cơm chồng nhưng nếu anh ta không về, đàn bà đừng đợi, cũng đừng vội vã chạy đi tìm.Vì biết đâu khi đàn bà tìm thấy chồng, chuyện động trời lại ở ngay trước mắt. Hôn nhân chính là việc, ngay cả người trong cuộc cũng không thể lường trước điều gì. Lý thuyết thì là như vậy, nhưng khi đàn bà áp dụng vào thực tế, chúng ta chỉ thấy đó là mù quáng, là mềm lòng.
Thủy bần thần ngồi trước gương soi, khuôn mặt lộ rõ sự thiếu ngủ và gầy rộc đi trông thấy. Cô bạn thân xót quá, khẽ vỗ vai an ủi. Thủy đặt chiếc điện thoại lên mặt bàn, quay lại hỏi: "Hôm qua là lần đầu tiên Mạnh không về nhà. Có phải anh ấy đã có người khác bên ngoài không?"
Cô bạn lắc đầu khẽ: "Mọi chuyện bà là người cần phải tìm hiểu kỹ càng. Đàn ông không về nhà, thâu đêm suốt sáng một lần nếu biết lỗi và lý do chính đáng thì có thể bỏ qua. Nhưng những lần sau đó họ sẽ càng được đà và coi đó là chuyện hiển nhiên. Vợ con cũng chẳng thể nào can thiệp. Lát về cứ hỏi anh ấy, đừng làm ầm lên ngay, hãy xem anh ấy giải thích thế nào".
Trước lời khuyên của cô bạn, Thủy gật đầu khẽ. Trong lòng vướng bận biết bao nhiêu suy nghĩ. Cuộc hôn nhân của cô chỉ mới bắt đầu được vẻn vẹn vài tháng. So với ngày còn yêu nhau, anh vẫn vậy, biết quan tâm ân cần. Biết chiều chuộng và làm mọi thứ chỉ để cô vui.
Kết hôn với cô xong, anh đúng là mẫu người chồng lý tưởng: vừa có thể kiếm tiền để vợ không phải lo thiếu thốn vật chất, vừa giúp đỡ cô hoàn thành mơ ước mở một tiệm hoa tươi. Sẽ không có gì phải phàn nàn nếu như anh không bận bịu quá nhiều và mỗi ngày lại về muộn hơn một chút.
Những ngày đầu khi kết hôn, anh vẫn thu xếp về nhà ăn cơm vợ nấu. Rồi dần dần anh về muộn hơn, khi thì ăn ít khi lại không động đũa. Anh bảo anh đi gặp đối tác, liên hoan anh em công ty không thể bỏ, hay chỉ đơn thuần là ngày hôm ấy tâm trạng tốt muốn làm việc nhiều hơn. Nhưng rồi nhiều lần anh trở về trong hơi men, cả người không còn tỉnh táo tới mức vợ là ai anh cũng không biết.
Căn nhà dần vắng tiếng cười, chỉ còn sự im lặng, tiếng thở dài và những suy nghĩ chồng chéo lên nhau. Để rồi một lần anh đi qua đêm, cô hỏi, anh trả lời rằng mình ngủ ở nhà đồng nghiệp nam. Thủy tin chồng tới mức không cần xác minh, chỉ nói thêm một câu: "Lần sau anh đi đâu nhớ về là được, đừng để em phải đợi".
Anh gật đầu, ánh mắt có phần không thành thật. Lý trí anh cảm thấy hối lỗi, còn trái tim dường như đã bị đánh cắp vào đúng đêm hôm ấy mất rồi.
Ảnh minh họa.
Thế nhưng sự việc đã đi quá giới hạn, anh quên sạch lời đã hứa với vợ. Khi người tình giữ anh lại, anh đã không nỡ bỏ cô ta để về nhà với vợ. Tối hôm đó, Thủy đợi anh về ăn cơm nhưng không thấy. Gọi điện anh không bắt máy, cô vẫn vạ vật ở ghế sofa để được nghe thấy tiếng anh mở cửa dù là mấy giờ.
Giật mình tỉnh dậy đã 2 giờ sáng, Thủy nhìn quanh vẫn chưa thấy chồng về. Trong lòng cô vô cùng lo lắng, cô liền lao xe đi tìm chồng bất chấp đêm khuya.
Có một ai đó không biết có ý tốt hay là cố tình lật tẩy gã chồng phản bội của Thủy, ngay khi cô đi được một đoạn đường thì điện thoại nhận được rất nhiều tin nhắn, những bức ảnh chồng Thủy thân mật với cô gái khác và kèm đại chỉ khách sạn rõ ràng. Vậy mà cô còn tưởng hôm nay anh đi sinh nhật cậu bạn đồng nghiệp và quá chén.
Thủy vừa đi mà vừa nước mắt lưng tròng. Cô phải cố kìm chế bản thân để không đau đến ngã khụy. Thủy bấm chuông cửa, sự thật trước mắt khiến cô rụng rời tay chân. Cô không ngờ rằng chồng mình sau những lời hứa chỉ là một kẻ không kiềm chế được bản thân mình. Xác minh rõ ràng, Thủy không một lời nói, trở về nhà. Cô suy nghĩ rồi, sau đêm nay thôi, có lẽ cô phải đưa ra cho mình một lựa chọn.
Theo Afamily
Nẻo về chông gai của hotgirl Hà Thành từng chìm trong vũng bùn thác loạn Con đường tù tội bắt đầu với cô khi mới tròn 20, nhưng trước đó, H. đã có "thành tích" 3 năm sống trong thế giới thác loạn, đâm thuê chém mướn, sống bầy đàn và buôn bán, Nhìn vẻ bề ngoài xinh đẹp, trắng trẻo và hiền lành của nữ phạm nhân Trần Phương H. (đang thụ án tại trại giam T1),...