Xem bố mẹ vợ như người dưng, đàn ông cớ gì bắt vợ phải “đội” bố mẹ chồng lên đầu?
Có nàng dâu nào mà không phải nghe những lời dặn dò khi về một ngôi nhà mới: “phải coi bố mẹ chồng như bố mẹ mình”, “với chồng phải biết nhẫn nhịn”, “lấy chồng rồi thì phải toàn tâm toàn ý với nhà chồng”.
Chẳng biết từ bao giờ, trong xã hội người ta đã mặc định nghĩa vụ chăm sóc gia đình chồng là của nàng dâu. Câu nói mà có lẽ ai cũng biết, tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử với ý nghĩa khi còn ở nhà thì phải nghe theo bố, lấy chồng thì nghe theo chồng, chồng mất thì sống theo con.
Phụ nữ sinh ra vốn đã chịu nhiều thiệt thòi trong xã hội tuy đã phát triển nhưng tư tưởng trọng nam khinh nữ vẫn khó có thể bị xóa bỏ. Đến khi lấy chồng, sinh con thì cái gánh nặng ấy lại càng đè trên vai. Có nàng dâu nào mà không phải nghe những lời dặn dò khi về một ngôi nhà mới: “phải coi bố mẹ chồng như bố mẹ mình”, “với chồng phải biết nhẫn nhịn”, “lấy chồng rồi thì phải toàn tâm toàn ý với nhà chồng”.
Ảnh minh họa.
Đồng ý kết hôn với một người đàn ông, hẳn là người phụ nữ nào cũng đã xác định sẵn cuộc đời chuẩn bị bước sang một trang khác. Sẽ chẳng còn những ngày được bố mẹ chuẩn bị cho đồ ăn sáng trước khi đi làm mà là mình phải dậy thật sớm để chuẩn bị đồ ăn cho nhà chồng. Sẽ chẳng còn những cuối tuần ngủ nướng đã đời cho một tuần vất vả mà thay vào đó là 1001 việc ở trong nhà đến tay.
Tất nhiên, phụ nữ lấy chồng, chuyện phụng dưỡng cha mẹ chồng là điều nên làm và ai cũng hiểu điều đó. Nhưng cớ sao lại có những người đàn ông tự cho họ cái quyền bắt vợ mình phải “đội” bố mẹ chồng lên đầu, bắt vợ hầu hạ nhà chồng, có ấm ức cũng phải nín nhịn. Thử hỏi các anh đã khi nào coi bố mẹ vợ như chính bố mẹ đẻ của mình chưa?
Tôi có một người bạn gần 40 tuổi rồi mới lấy vợ. Anh này cũng gọi là thành đạt khi sự nghiệp có chút thành công, gia đình lại có điều kiện. Lấy được vợ trẻ một thời gian, anh ấy mới tâm sự với tôi đầy tiếc nuối:
Video đang HOT
“Biết thế này anh lấy vợ từ lâu rồi cô ạ. Ngày xưa cứ tưởng chỉ có bố mẹ mình mới coi mình là nhất, bây giờ mới biết với bố mẹ vợ mình cũng là nhất luôn. Anh đến nhà vợ nhé, ngày hôm trước ông bà đã hỏi con gái xem con rể thích ăn gì để còn làm. Anh không ăn được rau muống nên chẳng bao giờ ông bà ăn rau đấy khi anh sang. Có hôm thèm ăn giả cầy ông bà hì hục làm xong đến vào bữa hết hứng ăn ông bà lại vào nấu cho món khác”.
Nhìn anh bạn tôi cười lớn mà ngẫm sao thấy xót xa quá. Vì đâu mà giữa bố mẹ chồng với con dâu và bố mẹ vợ với con rể lại có sự khác biệt đến vậy. Âu có lẽ cũng là vì bố mẹ chồng thì nghĩ rằng con trai cưới vợ là nhà được thêm người, con dâu về nhà mình thì phải theo phép tắc nhà chồng. Còn bố mẹ vợ thì vẫn luôn nghĩ rằng, con mình về nhà người ta làm dâu, đối xử với con rể tốt một chút chỉ với những mong con gái sẽ có được cuộc sống dễ thở hơn.
Mỗi đứa con sinh ra đều là báu vật của cha mẹ. Đàn ông muốn vợ phải có nghĩa vụ chăm sóc những bậc sinh thành của mình vậy ai sẽ là người chăm sóc bố mẹ vợ?
Thực ra phụ nữ họ đơn giản lắm. Họ sẽ nhìn vào cách chồng đối xử với bố mẹ vợ để soi chiếu cách mình phụng dưỡng cha mẹ chồng. Thay vì bắt vợ phải “đội” bố mẹ mình lên, đàn ông hãy quan tâm, đối xử với bố mẹ vợ như bố mẹ mình. Đừng bao giờ quát tháo, trách vợ không toàn tâm toàn ý với gia đình mình khi chưa đặt ra câu hỏi, vậy mình đã đối xử với gia đình vợ thế nào.
Theo eva.vn
Cưới 3 năm không có con tưởng 2 vợ chồng có vấn đề ai ngờ tất cả đều do bát thuốc bổ mẹ chồng nấu cho chồng uống
Em không bao giờ tin nổi, là đàn bà mà mẹ chồng lại có thể độc ác đến như vậy. Sao bà ấy nỡ đối xử với vợ chồng em như thế chứ?
Khi phát hiện ra sự thật rùng mình này em mới thấm thía câu nói: "Khác máu tanh lòng" là như thế nào. Em với chồng cưới nhau cách đây 3 năm, cưới nhau về bọn em sống chung với bố mẹ chồng. Gia đình chồng em khá có điều kiện vì bố chồng có 1 công ty nhỏ.
Phải nói thêm chồng em là con riêng của bố chồng. Nghe bảo hồi đó cưới vợ được 8 năm thì ông có bồ, rồi có con rơi. Vợ ông đành cắn răng đưa chồng em về nuôi và cho cô gái kia 1 khoản tiền để cô ấy vào Sài Gòn sinh sống và sau này mẹ ruột của chồng em cũng đã có gia đình riêng. Hồi đó bà còn trẻ nên cũng sợ người đời dị nghị nên đành đưa chồng em cho bố em nuôi.
Sống cảnh con riêng con chung hẳn mẹ chồng em cũng đau khổ lắm. là phụ nữ em hiểu bà đã tổn thương và khổ tâm đến nhường nào, nhưng em cũng thương chồng mình từ bé đã chịu thiệt thòi phải sống xa mẹ ruột. Anh ấy bảo, nhiều lúc mẹ nuôi lạnh nhạt lắm. Lúc đó anh không biết mình là con riêng của bố, nên cứ nghĩ bà là mẹ mình. Mỗi lần thấy mẹ cưng chiều anh trai và chị gái hơn, anh lại chạnh lòng và tủi thân. Hồi đó mỗi bố anh là thương anh, lúc nào ông cũng ôm hôn anh trước khi đi ngủ điều đó khiến anh nhớ mãi.
(Ảnh minh họa)
Nhà có 3 anh chị em nhưng 2 anh chị cả thì chơi thân với nhau còn chồng em cứ như bị bỏ rơi, nên từ bé anh khá thiếu thốn tình cảm. Có lẽ vì vậy mà chồng em rất yêu thương vợ, anh bảo: "Sau này có con anh sẽ đối xử với nó thật tốt, anh cũng sẽ không bao giờ giống bố anh, ngoại tình phản bội vợ con để rồi làm tổn thương người khác đặc biệt là những đứa con". Em biết anh ấy mặc cảm lắm vì mang tiếng là con rơi, con vãi, con ngoài dã thú này nọ. Em thương chồng vô cùng và tự nhủ phải yêu thương anh ấy gấp đôi để bù đắp những thiệt thòi anh ấy đã chịu.
Em và chồng cưới về quyết định kế hoạch năm đầu để cả 2 có thời gian cho nhau và tập trung sự nghiệp. Vì khi đó chồng em hay qua Hàn công tác nên sợ vợ bầu bí không chăm được.
Đến năm thứ 2 em bắt đầu có kế hoạch thả thì anh trai chồng lại bị tai nạn. Sau lần đó anh ấy không có khả năng sinh con được nữa, cũng may vợ anh ấy đã sinh được 1 cô công chúa nếu không cả 2 sẽ đau khổ lắm. Mẹ chồng em rầu rĩ và khóc rất nhiều, cứ hễ mỗi lần gặp em bà lại bảo:
- Bao giờ con định có con thì nhất định phải nói cho mẹ biết nhé.
- Vâng.
Em vừa thương vừa sợ bà nên cũng thật thà "khai báo" tháng này tháng nọ con sẽ thả. Đợt đó mẹ chồng em bỗng dưng hay đi cắt thuốc bắt chồng em uống, bà bảo: "Có uống cái này thì mới dễ sinh con trai được, nhà này anh trai con đã vậy rồi giờ bố mẹ hi vọng hết vào vợ chồng con". Chồng em mừng lắm khi được mẹ chồng quan tâm như vậy nên dù khó uống anh ấy vẫn cố.
Đêm đêm mẹ chồng lại chăm chỉ hì hục trắc thuốc cho chồng em uống, có giai đoạn em cũng uống nhưng em hay bị nôn nên bà bảo: "Thế chồng con uống 1 mình cũng được". Nhưng khổ nỗi uống thuốc chăm chỉ mà chờ mòn mỏi chẳng thấy con đâu. Em đi khám bác sĩ bảo bình thường, còn chồng em là đàn ông nên anh ấy ngại đi. Anh ấy luôn tự tin là mình khỏe, em sợ chồng tự ái các thứ nên cũng không dám giục nhiều. Nhưng thú thật là em nóng ruột lắm, dù gì cũng 'thả' cũng hơn năm rồi mà chưa thấy động tĩnh gì cả. Và rồi 1 hôm em đi làm về giữa giờ để lấy tài liệu thì vô tình nghe được mẹ chồng nói chuyện với anh trai chồng trong phòng:
- Con yên tâm, con không có con được thì mẹ cũng không để thằng Yên có con đâu. Thuốc kia hiệu nghiệm thật, uống có mấy tháng mà có tác dụng đến giờ luôn.
- Mẹ đừng làm vậy với em nó.
- Nếu nó sinh con trai bố mày mừng quá lại cho nó hết tài sản thì sao?? Mẹ không thể để con trai của con hồ ly đó lấy hết mọi thứ của con mẹ được.
Em bủn rủn chân tay lạnh sống lưng, thực sự sốc và đứng không vững nữa. Giờ thì em đã hiểu vì sao bọn em mãi không có con rồi. Cả ngày em ngồi bần thần không làm nổi việc gì, nước mắt cứ không ngừng rơi, nghĩ sao bà ấy lại ác thế. Em thương mình 1 thì thương chồng 10. Nếu giờ biết được sự thật này chồng em sẽ sống sao đây?? Anh ấy từ bé đã thiếu thốn tình cảm. Em nên làm gì đây, liệu em có nên nói ra mọi chuyện không hay cứ âm thầm bảo chồng ra ở riêng?? Em đau khổ và bế tắc quá, xin mọi người hãy cho em lời khuyên.
An Nhiên
Theo kenhsao.net
Con gái chảy nước mắt khi thấy mẹ đẻ lo lắng việc lễ Tết thông gia, còn mẹ chồng lại dửng dưng như không Bố mẹ Hân ở quê rất chu đáo và quý mến thông gia. Mỗi lần lễ Tết, lúc nào ông bà cũng lo nghĩ xem mua gì, biếu gì cho bố mẹ chồng cô. Hân lấy chồng cách đây 2 năm, mới sinh con gái đầu lòng được vài tháng. Cô và Khánh đều ở cùng tỉnh, cách nhau có gần chục cây...