Xem báo chí, tư lệnh ngành sẽ đoán được chất vấn
Chất lượng, uy tín của mỗi cơ quan truyền thông cũng phần nào phụ thuộc vào chất lượng, độ nóng, độ tin cậy của những tin bài mà cả cử tri và đại biểu đều thấy cần cho mình.
Báo chí đã thổi lửa nghị trường
Liệu có thể hình dung một ngày họp Quốc hội mà thiếu báo chí: mọi thứ sẽ im lìm. Cử tri không biết được người đại diện cho mình nói điều gì trước cơ quan quyền lực cao nhất, không giám sát được đại biểu có thực sự nói ý kiến mình gửi gắm không? Không giám sát được liệu những quyết định của đại biểu có đúng với nguyện vọng của mình không?
Một ngày họp thiếu báo chí, đại biểu sẽ thiếu đi một kênh cực kỳ hữu hiệu để gửi thông điệp, báo cáo cho người dân về việc mình đã thực hiện nhiệm vụ được cử tri ủy quyền.
Từ khi truyền thông đối với hoạt động QH được mở rộng, số lượng các phiên truyền hình trực tiếp tăng lên, rõ ràng, hiệu quả, chất lượng hoạt động của QH đã có những bước tiến vượt bậc, được cử tri cả nước ghi nhận.
ĐBQH Lê Thị Nga chất vấn tại nghị trường. Ảnh: Minh Thăng
Với vai trò là cầu nối, dễ nhận thấy rất nhiều thông tin từ báo chí, công luận đã được các đại biểu đưa vào nghị trường, vì thực chất đó là những phản ánh sinh động từ mọi mặt cuộc sống của người dân. Từ các vấn đề vĩ mô về kinh tế, xã hội, quốc phòng, an ninh, công tác tư pháp… cho đến từng vấn đề cụ thể như: thủy điện xả lũ, người dân đu dây qua sông, ngồi túi ni lông qua sông, về tài sản của một quan chức cụ thể, những vụ án oan, sai… đều được đại biểu tiếp nhận và kiểm chứng từ báo chí, đưa vào từng nội dung tương ứng của các phiên họp.
Một khi ý kiến của dân qua kênh báo chí được đại biểu chuyển tải đến diễn đàn QH cũng đồng nghĩa với việc đã đẩy vấn đề đến nơi cao nhất về mặt nhà nước với hình thức công khai nhất. Hiệu quả giải quyết thông qua diễn đàn này cũng rất cao vì sau đó kết quả giải quyết của cơ quan có thẩm quyền cũng được giám sát rất kỹ qua truyền thông.
Chưa từng có một cuộc họp nào được tổ chức giữa báo chí và các ĐBQH để thống nhất, hiểu được mỗi chủ thể cần gì ở nhau, để nói rằng cả hai bên không thể thiếu nhau trong quá trình thực hiện nhiệm vụ của mình. Nhưng thực tiễn đã có sự kết hợp hết sức nhịp nhàng, ăn ý đến mức đáng ngạc nhiên, như thể rằng họ đã ký với nhau quy chế phối hợp trong hoạt động vậy!
Chỉ cần quan sát một kỳ chất vấn tại QH (ví dụ kỳ họp thứ 7 hiện nay) thì thấy rất rõ điều này.
Có thể nói, hầu hết những nội dung liên quan đến chủ quyền biển đảo, những vấn đề quan trọng của đất nước như nợ công, tự chủ kinh tế, đến những vấn đề cụ thể về khiếu nại, tố cáo, thanh tra, bổ nhiệm cán bộ, giá cả xăng dầu, điện, sữa, thuốc chữa bệnh, việc dạy học, thi cử, những quy định “trên trời”… được báo chí phản ánh giữa hai kỳ họp đã làm nóng phiên chất vấn. Chính báo chí đã “thổi lửa” vào nghị trường. Nên mới có câu nói vui, là chỉ cần các “tư lệnh ngành” chịu khó theo dõi kỹ thông tin trên mặt báo là cũng có thể dự đoán được gần hết nội dung câu hỏi của các đại biểu.
Video đang HOT
Vì vậy, chúng ta cũng đừng ngạc nhiên khi có bộ trưởng đăng đàn trả lời chất vấn không chút lúng túng về một nội dung khá hóc búa mà đại biểu nêu ra, thậm chí có số liệu kèm theo mà thực chất hoàn toàn không được biết trước câu hỏi. Điều phát hiện rất vui ở đây là Bộ ấy có bộ phận chuyên theo dõi những vấn đề về truyền thông, phụ trách quan hệ công chúng và “lọc” báo chí để dự đoán các nội dung thuộc bộ quản lý sẽ được đưa ra diễn đàn QH.
Bộ trưởng Đinh La Thăng luôn trở thành tâm điểm của báo chí ở hành lang nghị trường mỗi kỳ họp QH. Ảnh: NLĐ
Về mối quan hệ giữa đại biểu QH và cử tri, hai chủ thể mà báo chí là cầu nối, trong một phiên thảo luận gần đây, đại biểu Trần Du Lịch từng nói: Đại biểu phải sợ cử tri, với sự hàm ý đây là mối quan hệ lệ thuộc.
Điều này hoàn toàn đúng cả về mặt lý luận cũng như thực tiễn.
Về lý luận, với cơ chế dân chủ đại diện, khi cử tri ủy quyền cho đại biểu đại diện cho mình trong QH thì hoạt động của người được ủy quyền không thể thoát ly ý chí, nguyện vọng, sự giám sát của người ủy quyền. Về mặt thực tế, việc đ.ánh giá hoạt động, uy tín, và cả kết quả của kì bầu cử nhiệm kỳ tiếp theo của đại biểu phụ thuộc vào đ.ánh giá của cử tri, phụ thuộc vào lá phiếu bầu của họ. Đặt trong bối cảnh hiện nay, khi mà pháp luật chưa có những quy định, quy trình rõ ràng để đ.ánh giá chất lượng, hiệu quả hoạt động của từng đại biểu QH thì, trên thực tế công luận, báo chí đã góp một phần nhỏ vào việc này… Và chính cử tri cũng đã đ.ánh giá chất lượng hoạt động của các Đại biểu, một phần là thông qua phản ánh của giới truyền thông.
Rõ ràng, các cơ quan truyền thông chính là chiếc cầu nối như con thoi đi lại giữa hai bên đã góp phần cho hiệu quả hoạt động của mỗi chủ thể đều tốt hơn, và qua đó thúc đẩy sự phát triển của xã hội.
Từ đó, cử tri ngày càng đòi hỏi cao hơn chất lượng hoạt động của đại biểu. Các ĐBQH cũng ngày càng phải chuyên nghiệp hơn, nâng chất lượng hoạt động của mình hơn nữa.
Ý thức được vai trò “cầu nối” của mình, các cơ quan truyền thông cũng ngày càng phải đảm bảo việc đưa tin khách quan, trung thực, toàn diện, bình luận công tâm, sắc sảo. Để sao cho cử tri thấy được hoạt động đồng đều của tất cả các ĐBQH, không “thiên vị” hay ưu ái cho riêng ai. Bởi chất lượng, thương hiệu, uy tín, độ tin cậy của mỗi cơ quan truyền thông cũng phần nào phụ thuộc vào chất lượng, độ nóng, độ tin cậy của những tin bài mà cả cử tri và đại biểu đều thấy cần cho mình.
Để nâng cao hiệu quả hoạt động của đại biểu QH – chủ thể quan trọng nhất của Quốc hội thì việc tạo mọi điều kiện thuận lợi, mở rộng và nâng cao hiệu quả hoạt động báo chí, truyền thông là điều mà các cơ quan chức năng phải hết sức lưu ý. Sao cho, các cơ quan truyền thông có điều kiện tiếp cận nhiều hơn nữa các hoạt động của Quốc hội, chứ không chỉ dừng lại ở việc tạo điều kiện đưa tin “xuân thu nhị kỳ” hai kỳ họp toàn thể… Khi sửa các luật về tổ chức và hoạt động của QH tới đây phải thể chế hóa được tinh thần này.
ĐBQH Lê Thị Nga (Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp QH)
Theo_VietNamNet
T.iền khủng mà lòng tin thì... thủng
Một chương trình, nhiều bộ sách, đổi mới phương pháp dạy học... đều là những vấn đề "cũ" của các cuộc cải cách, đổi mới trước đây.
Ở nước ta tính từ thời đổi mới đến nay không có một ngành nghề nào như sự nghiệp trồng người lại phải "chạm mặt" nhiều đến thế với các chương trình cải cách.
Con số sơ suất
Có lẽ chưa có thời nào từ "cải cách" được dùng với tần số cao như vậy trong chỉ đạo và hoạt động nhiều mặt của giáo dục. Không chỉ thu hút sự quan tâm của người trong ngành mà truyền thông, dư luận cũng vào cuộc. Từ các vị giáo sư khả kính đến các nhà báo "chuyên giáo dục" cùng phụ huynh học sinh các cấp học phổ thông, tất cả vào cuộc bàn thảo khi sôi nổi khi trầm lắng nhưng dường như không bao giờ dứt.
Vì sao vậy? Một điều hiển nhiên, giáo dục và sự thành bại của giáo dục liên quan trực tiếp đến tương lai gần, tương lai xa của hàng triệu gia đình nước Việt, không ai có thể đứng ngoài "vòng kim cô".
Các nhà quản lý đang tiếp tục dự kiến thay đổi SGK và chương trình học cho các thế hệ học sinh mới. Ảnh: Văn Chung
Con số 34 ngàn tỷ vừa được "cải chính" là sơ suất do cách ước tính của các chuyên gia. Nhưng cho dù con số đó chưa cụ thể là bao nhiêu, thì nỗi lo của xã hội về công cuộc đổi mới giáo dục sắp tới không phải không có cơ sở.
Bởi 4-5 cuộc cải cách, đổi mới GD liên tiếp nhưng dư âm chất lượng giáo dục để lại trong lòng người dân và cả xã hội vẫn là dấu hỏi to tướng. Là hoài nghi và thất vọng trước công cuộc "trồng người trăm năm", khi mà 12 năm còn... chửa xong. Hỏi vì sao lại thế? Hỏi người t.iền nhiệm ư? Các chuyên gia giáo dục ư ? Đ.ánh đố nhau quá !
Chỉ biết nhãn t.iền, việc đại sự quốc gia vận hành "cỗ máy cái" đào tạo con người mang tên giáo dục vẫn chưa có gì sáng sủa. Nói cụ thể hơn, sau nhiều lần cải cách,vẫn không sao đưa ra được lộ trình giáo dục khoa học và thực tiễn để tiến tới thực hiện ước mơ mà lẽ ra phải là hiện thực từ lâu rồi mới phải"trường ra trường, thầy ra thầy, trò ra trò"- như cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã nói một cách tâm huyết và giản dị, như chân lý.
Đã có người nói toạc ra rằng tòa nhà giáo dục hỏng là hỏng từ nền móng, từ thiết kế, không thể "đổ t.iền tấn" của dân làm cái việc đ.ánh bùn sang ao, cải cách chắp vá nữa.
Biết bao nhiêu là ý kiến tâm huyết, không ít kiến giải và đóng góp cụ thể cho việc hoạch định lộ trình căn bản cho giáo dục Việt Nam thời hiện đại đã được các bậc trí thức cao niên khả kính nêu lên. Và đâu phải một lần các giáo sư đầu ngành tiêu biểu, những nhà giáo cao niên điển hình, những học giả nổi danh được đích thân lãnh đạo cấp cao nhất gặp gỡ, nghe ý kiến.
Hoài nghi
Song cỗ máy giáo dục dường như không mấy nhúc nhích với quán tính hoạt động cố hữu của nó, mà dễ nhận thấy nhất là chạy theo thành tích, phong trào. Có lẽ vì mọi sự không ổn, không ổn... toàn diện chăng mà giờ đây lại thấy "các tổng công trình sư giáo dục" vội vã thực thi lộ trình kế hoạch mới.
Trước hết là đệ trình, đề xuất với cơ quan lập pháp "xin trọn gói" 34 ngàn tỷ đồng, tiếp tục cải cách "chồng lên " "gối đầu" cải cách. Và theo như lời giải trình của người có trách nhiệm ở Bộ Giáo dục trước báo chí, thì ngoài ra còn nhiều đề án "ăn theo" như các "đề án đổi mới đào tạo ,đào tạo lại và bồi dưỡng thường xuyên đội ngũ giáo viên" " đề án xây dựng cơ sở vật chất kỹ thuật . . .
Chỉ có một điều người viết bài này động tới vấn đề giáo dục vĩ mô nước nhà không khỏi băn khoăn. Một là căn cứ vào "cơ sở thực tiễn và khoa học " nào mà năm 2011 đề án "đổi mới chương trình, sách giáo khoa"- hai việc cứ cho là "đại trọng", kinh phí 70 ngàn tỷ mà đề án sau năm 2015 ngoài chương trình và sách giáo khoa "nhất thiết phải đổi mới kỳ nữa" còn nhiều dự án "ăn theo" nữa.
Kinh phí đề xuất ban đầu chỉ khiêm tốn 34 ngàn tỷ, và giờ, tin chính thức là sơ suất do cách ước tính của các chuyên gia, chưa bằng một nửa đề án ba năm về trước. Cách làm việc đó, một lần nữa khiến xã hội hoài nghi về năng lực mang tầm chiến lược của ngành.
Một mặt khác, đề án mới trình diện ra mắt cơ quan lập pháp và báo chí truyền thông, đã "vấp" phải gần như toàn bộ là những ý kiến phản biện, những lời bình nghị hoài nghi, lo lắng về tính khả thi của nó, về mục tiêu "đổi mới" mà "không có gì mới" của nó. Mặc dù vị đại diện của Bộ GD tuyên bố rằng, đổi mới cách dạy và học từ mẫu giáo đến lớp 12 "không đứt đoạn" "không đứt khúc" mới là vấn đề quan trọng hàng đầu.
Bởi nếu xem xét, có thể thấy rằng một chương trình, nhiều bộ sách, đổi mới phương pháp dạy học... đều là những vấn đề "cũ" của các cuộc cải cách, đổi mới trước đây. Còn bồi dưỡng giáo viên, có cuộc cải cách, đổi mới nào không phải bồi dưỡng? Người viết bài này cũng có cả con trai con gái đến cháu nội cháu ngoại đi học từ mẫu giáo qua phổ thông trung học, và tin rằng, có hàng triệu người như tôi, cũng mang một nỗi lo "đến hẹn lại gặp ... cải cách" là vậy.
Chả biết đề án cải cách ngàn tỷ lần này có tầm kinh bang tế thế đến đâu mà bước đầu chỉ thấy . . . .hoài nghi từ trên xuống dưới! Và một vài vị giáo sư khả kính đã vì "sốc" mà lên tiếng sớm trước dư luận xã hội rằng chỉ cần "một phần nghìn" số t.iền đó cũng đủ "cải cách" theo kiểu Bộ. . .
Đừng để t.iền thì khủng mà lòng tin thì... thủng!
Đào Dục Tú
Theo_VietNamNet
Nghi án hối lộ 80 triệu Yên: Xử lý nghiêm, bất kể là ai Bộ GTVT sẽ tập trung xác minh vụ hối lộ 80 triệu Yên liên quan đến Dự án xây dựng đường sắt đô thị Hà Nội, khẩn trương kiểm tra, làm rõ những vấn đề báo chí nêu và xử lý nghiêm khắc những vi phạm, bất kể người đó là ai. "Sẽ tiến hành xử lý nghiêm bất kể là ai" Ngày...