Xé toạc váy vợ đêm tân hôn…
Trước đây, mình từng nghĩ việc quan hệ vợ chồng khi có gia đình là vấn đề cần quan tâm. Bởi mình thấy người thân, bạn bè của mình lấy chồng có ai kêu ca về chuyện “yêu” này đâu. Do đó, mình đọc những mẩu chuyện lệch pha trong đời sống chăn gối, hay chồng/vợ cuồng dâm, bạo dâm, mình còn cứ nghĩ báo chí nói quá hoặc đó là vấn đề to tát xa xôi của một ai đó chứ không liên quan đến mình. Nhưng sau chuyện đêm tân hôn và những đêm sau, mình biết chắc cuộc sống vợ chồng có quá nhiều vấn đề xảy ra và chồng mình có vấn đề rồi.
Chồng mình đẹp trai và hiền lắm. Ngày trước yêu nhau cũng là mình chủ động tán tỉnh anh ấy trước. Khi bắt buộc phải nói những lời có cánh là anh ấy đã xấu hổ mặt đỏ rần rần rồi.
Anh cũng chưa bao giờ đòi hỏi hay vồ vập chuyện ấy khi hai đứa yêu nhau. Những lúc gần gũi thân mật, mình cho phép đến đâu thì anh ấy mới làm đến đấy. Chính anh là người luôn có suy nghĩ “gìn giữ cho đêm tân hôn”. Vì đức tính hiền lành đó mà tuy còn nhiều khuyết điểm mình vẫn lấy anh làm chồng.
Mình có hỏi: “Anh không có nhu cầu à?” nhưng anh nói trinh tiết của mình trước sau gì cũng thuộc về anh nên đợi đúng thời điểm sẽ giá trị hơn. Chính những lời nói đó mà mình đã mơ tưởng, vạch ra đủ điều lãng mạn cho đêm tân hôn sau 2 năm yêu nhau.
Nhưng đêm động phòng của mình thực tế đã không diễn ra như thế. Những điều anh làm vượt xa tưởng tượng và những gì mình biết về tình dục. Không cần đợi đến đêm khuya, không cho mình thời gian tắm rửa hay kịp rót ly vang để vợ chồng cùng nhâm nhi thưởng thức, anh bế xốc mình lên giường và xé váy. Anh xé chứ không phải nhẹ nhàng kéo khóa, cởi váy như bình thường mọi người ạ. Nhìn vào ánh mắt của anh lúc đó, mình thấy hoảng loạn và sợ hãi. Dường như anh không còn là chàng trai hiền lành – là người mà mình từng biết.
Ban đầu mình cứ nghĩ đang anh đùa. Nhưng nghe tiếng vải xé xạt xạt bên tai mình mới biết anh làm thật. Đến đồ lót anh cũng không thèm cởi. Giằng giật để xé không được là anh thô bạo kéo phăng và vứt ra ngoài. Anh lao vào như một con thú vồ mồi, ánh mắt đầy dục vọng, anh cuồng điên đến mức bẻ quặt tay mình ra đằng sau. Nước mắt mình đầm đìa trên gương mặt đang nhăn nhó vì đau đớn. Anh thô bỉ và đáng sợ khiến mình mất đi cảm giác ngất ngây của một người vợ đêm tân hôn. Hoàn cảnh của mình lúc đó chẳng khác cảnh bị một gã đàn ông bệnh hoạn cưỡng bức.
Anh cũng không cho mình biết khúc dạo đầu là gì. Một cái hôn môi anh cũng bỏ qua. Tất cả những gì anh làm là lật mình bên này bên kia, thỏa mãn được bản thân anh ấy là đủ.
Lúc đầu mình còn nửa đùa nửa thật bảo anh nhẹ nhàng. Nhưng anh quan hệ dồn dập khiến mình đau đớn và kiệt sức. Muốn gượng cười cũng không thể được. Mình bật khóc vì đau và sợ.
Video đang HOT
Xong cuộc, anh nằm vật ra ngủ. Mình rã rời ê ẩm vì đau và tủi thân, sợ hãi vô cùng. Nhìn xuống chiếc váy đẹp mình mới đặt may bị rách tả tơi, mình chỉ biết khóc nức nở.
Ngủ dậy sau đêm động phòng bàng hoàng đó chồng mình trở lại bình thường. Mình định chất vấn anh mấy lần nhưng vẻ mặt anh vô cùng bình thản và tràn trề hạnh phúc nên mình cũng ngại và không nỡ. Lúc đó mình nghĩ chắc là anh quá háo hức và do nhịn đói đã lâu nên giờ mới hùng hục thế. Suy nghĩ đó khiến mình bớt bị ám ảnh.
Rồi những lần quan hệ sau đó, anh vẫn tỏ ra sung sức và thô lỗ. Mình thực sự chưa “quan hệ” trước đó nên cũng không biết chuyện sinh lý của đàn ông thế nào mà so sánh. Mình nghĩ đơn giản là có lẽ ông chồng nào cũng khát khao sung mãn vợ mới cưới như thế.
Nhưng chưa kịp nguôi ngoai thì chồng lại có hành động điên cuồng, xé váy của mình lần thứ hai. Và mình can ngăn kiểu gì anh vẫn giữ nguyên thái độ và hành vi của kẻ cuồng bạo khi gần vợ. Đấy là lần thứ 2 mình có cảm giác bị cưỡng bức từ sau khi kết hôn. Đến khi mình gào khóc thì anh mới dừng lại phân trần “làm thế anh thấy hưng phấn hơn”.
Mình thì thật sự không hiểu tại sao anh lại có kiểu sở thích quái gở như vậy?
Trước những biểu hiện của chồng, mình lần mò lên mạng và 2 chữ “cuồng dâm” để tra cứu. Càng đọc mình càng choáng váng và đau khổ vì chồng mình có những biểu hiện giống thế. Tuy không đến nỗi sex vài lần một ngày hay cột tay trói chân vợ để quan hệ nhưng xé áo quần cũng là một trong những dấu hiệu tâm thần rồi.
Những kẻ vạm vỡ đầu gấu làm thế còn dễ hiểu, chồng tôi hiền lành thư sinh mà cũng mắc bệnh thì sao chấp nhận được. Chúng mình chỉ mới cưới nhau, kinh nghiệm quan hệ vợ chồng chưa nhiều, mọi thứ lại xảy đến quá nhanh nên mình không biết phải xử trí sao cả? Mọi người có thể chia sẻ giúp mình có hướng giải quyết đúng đắn được không?
Theo Eva
Hai lần phá thai bởi yêu người có vợ
Tôi đã quá mù quáng khi yêu anh ta, tôi phải phá bỏ đứa con của mình tới 2 lần vì anh ta không đón nhận.
Tôi mê muội vì tình nên đã lao vào một mối tình với người đàn ông có vợ (Ảnh minh họa)
Chị Thanh Bình thân mến!
Tôi đang gặp một chuyện bế tắc trong tình yêu, mong chị hãy cho tôi một lời khuyên!
Lần đầu chúng tôi quen nhau trên diễn đàn online sau khi bản thân tôi đã trải qua sự đổ vỡ của hôn nhân 3 năm khiến trái tim tôi khép lại. Cho tới khi những dòng email đầu tiên, rồi những tin nhắn điện thoại của anh ấy làm cho trái tim tôi sống lại. Trái tim tôi như được hồi sinh sau những bão giông tưởng chừng như đóng khép. Tôi yêu người say đắm bất chấp sự ngăn cản của bố mẹ, gia đình, bất chấp cả khi người ấy thú nhận với tôi hai vợ chồng chỉ li thân chứ chưa hề ly dị như người ấy nói với tôi.
Chúng tôi vẫn hẹn gặp nhau những ngày nghỉ cuối tuần. Cảm giác vụng trộm khiến con người ta càg khao khát muốn có. Tôi tìm lí do nói dối bố mẹ để đi gặp người ấy. Bố mẹ tôi đã không tiếc lời nói nào miệt thị, xúc phạm cho rằng: tôi hư hỏng, tôi đi theo trai...Nhưng tôi bỏ qua mọi lời can ngăn của tất cả mọi người trong gia đình mình và chỉ biết lao đầu vào tình yêu. Rồi điều gì tới cũng tới. Tôi vui mừng phát hiện ra mình có thai, vui mừng, lo sợ báo với anh nhưng anh đã "dội" vào đầu tôi "gáo nước lạnh": chúng ta không thể để cái thai lại vì điều kiện không cho phép và vì em.
Ngày 7 Tết nhà trường tổ chức đi tham quan thắp hương đầu năm tôi đăng kí đi theo và tới đường 5 xuống xe để người ấy đưa tôi đi giải quyết hậu quả. Tôi đau đớn khi lần đầu tiên bỏ đi giọt máu của mình và cho tới bây giờ tôi luôn day dứt về những điều đã qua. Tại sao tôi lại làm thế? Một việc làm tôi cho rằng "thất đức" so với lương tâm của mình. Đáng lẽ khi đó tôi nên nhận ra con người thật của anh chỉ lợi dụng tôi để quên đi người vợ "nanh nọc" khi hai vợ chồng đang ở tình trạng "hôn nhân lửng" nhưng tôi vẫn mù quáng lao vào tình yêu đó không suy nghĩ, tôi chỉ biết tôi yêu, đơn giản vậy và không muốn nghĩ điều gì sâu sắc hơn.
Có lẽ tôi quá đơn giản so với suy nghĩ sâu sắc của người đó. Chúng tôi lại quay lại như ngày đầu yêu nhau. Bố mẹ và gia đình tôi dần chấp nhận người đó. Chúng tôi qua lại công khai với nhau và hậu quả lại xảy ra lần 2. Tôi cay đắng 1 mình đi giải quyết hậu quả vào ngày 10/7 đúng sau sinh nhật của mình 2 ngày. Giờ nghĩ lại tôi thấy khi đó mình thật nguy hiểm bởi sau một thời gian thông tin báo chí cho biết cơ sở khám chữa bệnh đó gây chết người vì một người phụ nữ điều trị phụ khoa. Tôi thấy mình đi từ cõi chết về, tôi thấy mình may mắn nhưng lại thấy mình quá ngu ngốc khi không nhận ra bản chất của một con người. Anh ấy luôn có những lí do chính đáng lí giải cho việc anh ấy chưa đưa bố mẹ sang gia đình tôi nói chuyện. Tôi cũng đã chia tay nhiều lần mà không thể rời xa...
Tôi hận mình, trách ông trời sao quá bất công để tôi phải đau đớn như thế này? Bao đêm tôi khóc, những dòng nước mắt tưởng chừng như đã cạn khô sau sự đổ vỡ của hôn nhân những giờ đây tôi mệt mỏi, chán nản muốn buông xuôi tất cả. Nếu như không vì con tôi cũng không còn động lực để cô gắng. Tôi đã nghĩ ra lí do biện minh cho quyết định chia tay của mình: tôi bị bệnh không thể sinh con cho người ấy khi người ta là con 1, khi người ta mới có 2 cô con gái với người vợ trước, khi người ta chưa chính thức bỏ vợ, người ta tham lam không muốn dứt bỏ gia đình nhưng lại muốn "đèo bòng". Tôi cũng đã nói chuyện với bố anh ấy, bác nói: con cái đã lớn, hôn nhân đổ vỡ không thể can thiệp vì ai cũng có suy nghĩ và chín chắn hơn. Tôi cũng đối diện với bố: con chưa muốn hai gia đình nói chuyện vì bệnh con chưa ổn định để tìm lí do trì hoãn cho việc người ấy nói: chưa thể để bố mẹ sang vì sợ gây rắc rối. Nhưng tôi có nói với người thân: tôi không muốn lấy chồng để tìm ra lí do hợp lí cho việc người ấy coi tôi như lấp chỗ trống cho những thiếu thốn khi vợ chồng ly thân chờ ly dị.
Lời hứa 1 tháng, 2 tháng, cho anh thời gian giờ cũng chỉ là lí do khi người ta không muốn làm gì đó. Tôi cay đắng xót xa nhận ra thân phận bèo trôi của mình lênh đênh không biết đâu là bến bình yên cho tâm hồn mình trú ngụ sau những bão giông? Thời gian này tôi nghĩ nhiều tới những tháng ngày tôi và người ấy vụng trộm gặp nhau nhưng cả hai vẫn ấm áp và bình yên bên nhau dù gia đình cấm cản. Vậy mà giờ đây thái độ bao biện, hững hờ của người ấy làm tôi thấy mình không được chia sẻ trước áp lực từ phía gia đình xác định mục đích cuối cùng cho mối quan hệ. Cái kết thúc này đáng lẽ nên đến từ lúc tôi tự mình đi giải quyết hậu quả lần hai.
Tôi thực sự không biết phải làm gì lúc này đây, mong chị hãy cho tôi một lời khuyên! Tôi cảm ơn chị nhiều lắm! (Bạn đọc)
Trả lời:
Chị thân mến! Cảm ơn chị đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, Thanh Bình hiểu rằng chị cảm thấy đau đớn vì đặt tình yêu lầm chỗ. Vì tình yêu với người đàn ông có vợ mà chị đã trải qua rất nhiều những đau khổ và kiệt quệ. Chị không biết phải làm gì khi đã từng một lần hôn nhân đổ vỡ, giờ lại yêu phải người đàn ông có vợ.
Hãy dừng lại, chấm dứt tất cả, quay trở về bên những người thân yêu của mình và tìm kiếm một cơ hội hạnh phúc khác. Một hạnh phúc đích thực và thuộc về mình chứ không phải đi tranh chồng, cướp vợ của ai. (Ảnh minh họa)
Thực ra, đọc lá thư của chị là có thể thấy rằng bản thân chị biết được mình cần phải làm gì rồi. Những lời chị nói ra đều cho thấy ý thức của chị trong việc nhận định về mối quan hệ này. Chỉ có điều, chị hiểu nhưng không làm được mà thôi. Chị biết điều đó là sai lầm, là bi kịch, là có lỗi với người thân, với gia đình và với chính bản tahan mình nhưng chị không chịu từ bỏ.
Thanh Bình sẽ không thể đưa ra lời khuyên nào hữu ích nếu như chính bản thân chị không có quyết tâm rời bỏ anh ta. Anh ta rõ ràng là một người đàn ông không tốt, không tử tế. Bởi nếu tốt anh ta sẽ không bao giờ vội vã làm khổ chị, bắt chị bỏ đi những đứa con của anh ta trong khi chưa ly hôn với vợ cũ. Với cả chị và người vợ cũ anh ta đều quá ích kỉ, chỉ nghĩ đến bản thân mình. Hổ dữ không ăn thịt con nuhwng anh ta đã chỉ nghĩ đến mình và bắt chị phải 2 lần bỏ đi giọt máu của mìn là hoàn toàn không đáng để yêu thương.
Giờ anh ta vẫn là người đàn ông có vợ, dù họ có hạnh phúc hay không thì chị cũng vẫn là người thứ ba xen vào gia đình họ. Hơn nữa, chị cũng không được sung sướng gì khi yêu anh ta thì tại sao chị phải chịu khổ nhiều đến như vậy để làm gì? Hãy dừng lại, chấm dứt tất cả, quay trở về bên những người thân yêu của mình và tìm kiếm một cơ hội hạnh phúc khác. Một hạnh phúc đích thực và thuộc về mình chứ không phải đi tranh chồng, cướp vợ của ai.
Hi vọng rằng chị có đủ quyết tâm để rời xa con người tệ bạc đó. Chúc chị mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
Kinh hãi khi chồng thích mặc... quần lót độn mông Dạo này đầu óc tôi mệt mỏi đến độ muốn nổ tung vậy. Mọi chuyện cũng xoay quanh chiếc quần lót độn mông của tôi đã bị chồng trưng dụng. Lại chuyện về chiếc quần lót. Đàn ông bực dọc lúc vợ mặc đồ lót xấu. Phụ nữ xấu mặt khi chồng mặc đồ lót của mình. ảnh minh họa Chả là lão...