Xe 4 tỷ anh đi với bồ là từ tiề.n tôi đi đêm với sếp!
Một nỗi căm hận tự đáy lòng dâng lên khiến Hạnh nghẹn ứ ở cổ họng. Hạnh nhìn Huy đầy khin.h b.ỉ.
Tiếng chuông điện thoại reo liên tục, Hạnh liếc nhìn, thấy số của Huy, cô với tay bấm nút tắt rồi lại cầm lấy ly rượu. Tiếng nhạc trong phòng vang lên, Hạnh thấy Huy gọi nhiều lần nữa nhưng cô không muốn để ý.
Khoảng 11h đêm, Hạnh về đến nhà. Huy đã đứng chờ sẵn ở cổng. Vừa nhìn thấy vợ, Huy đã tru tréo:
- Cô giỏi lắm, mở điện thoại lên xem tôi đã gọi cho cô bao nhiêu cuộc.
- 40 cuộc chứ gì? Anh gọi gì mà lắm vậy? Tôi có bị điếc đâu?
- Sao cô không cầm máy hả? Cô đã đi đâu?
- Còn đi đâu nữa, đi đêm với sếp anh.
- Cô… Cô được lắm.
Huy chỉ nói đến đấy rồi ấm ức quay vào phòng làm việc. Hạnh nhìn theo bóng dáng cao lớn của chồng mà trong lòng thấy khin.h b.ỉ. Cô không ngờ rằng đó là người đàn ông mà cô từng hết lòng yêu thương và tin tưởng 3 năm trước. Huy giờ đây đã biến thành một người khác hẳn: hèn hạ và chỉ nghĩ đến tiề.n.
Ảnh minh họa.
Vào một đêm mưa gió cách đây 2 năm, Hạnh được chồng đưa đến dinh thự riêng của sếp anh. Đó là một người đàn ông đã đứng tuổ.i nhưng có vẻ ngoài phong độ. Căn nhà rất lớn, nội thất sang trọng nhưng chỉ có ông ta ở một mình. Khi Hạnh đến thì đã có một bàn tiệc đợi sẵn ở đó với rượu ngon và rất nhiều đồ ăn. Huy cất tiếng bảo vợ:
- Đây là sếp anh, ngày mai, anh sẽ được lên chức trưởng phòng. Hôm nay là lễ ăn mừng.
Hạnh cười, cô không hiểu sao lễ ăn mừng lại có mỗi 3 người mà lại diễn ra ở nhà riêng của sếp. Đến lúc đồng hồ điểm 0h thì Hạnh đã rơi vào trạng thái lơ mơ, không biết gì. Sáng hôm sau, cô thức dậy trong vòng tay của sếp chồng, còn Huy thì biến mất. Hạnh tức tưởi khóc, ông sếp đưa lại quần áo cho cô rồi mang bữa sáng vào tận phòng, ông ta cất tiếng bảo:
Video đang HOT
- Xin lỗi nếu làm em bất ngờ, tôi cứ tưởng hai vợ chồng đã thỏa thuận với nhau. Em biết đấy, tôi thì rất nhiều tiề.n, chỉ thiếu tình. Nếu em muốn, chúng ta có thể là một cặp lâu dài. Tôi biết chồng em không cần em nên hắn ta mới nghĩ ra cái kế sách này để leo lên cái ghế trưởng phòng.
Hạnh nghe từng lời ông sếp nói mà đa.u đớ.n trong lòng. Thì ra cô đã bị chồng bán một cách không thương tiếc. Hạnh thấy ông sếp của chồng cũng tử tế, cô mặc lại quần áo rồi về nhà.
Huy đón Hạnh ở cổng, miệng cười tươi như hoa, đoạn xởi lởi bảo:
- Gắng giúp anh, xem như là em hy sinh vì chồng, vợ nhé.
Một nỗi c.ăm hậ.n tự đáy lòng dâng lên khiến Hạnh nghẹn ứ ở cổ họng. Hạnh nhìn Huy đầy khin.h b.ỉ. Kể từ giây phút đó, cô quyết định trở thành một người đàn bà khác hẳn. Sếp của Huy thích cô, và cô cũng muốn để cho Huy biết rằng, anh ta sẽ mất điều gì khi quyết định làm vậy.
Những lần Hạnh đi với sếp của chồng, cô đều được trả lương hậu hĩnh. Đôi khi, người đàn ông đó cũng chỉ muốn nói chuyện cùng cô cho bớt cô đơn mà thôi. Vợ ông ta đã mất cách đây 8 năm vì bệnh tật, từ đó, ông ta chỉ cặp bồ chứ không cưới vợ mới.
Tiề.n kiếm được, Hạnh mua xe, gửi tiết kiệm. Với cô bây giờ, mọi thứ đều không còn ý nghĩa gì nữa. Hạnh tự nhủ rằng, cuộc hôn nhân này chẳng chóng thì chầy sẽ đi vào ngõ cụt. Vấn đề là bao lâu mà thôi.
Hôm đó, Hạnh ghé vào trung tâm thương mại để mua mấy thứ, thấy một đám đông ồn ào vây quanh đó, Hạnh đứng lại xem. Thì ra là một vụ đụng xe. Hạnh nhìn kỹ thì thấy đó là chiếc xe mới mua của mình và Huy đang ngồi trên đó cũng một cô gái xinh đẹp. Chiếc xe của Hạnh bị một cô gái khác tông bẹp dúm ở phần đầu, thế nhưng chồng cô xua tay bảo không sao rồi để cô gái đó đi. Hạnh chứng kiến tất cả, lao đến giữ tay cô gái đó lại rồi bảo:
- Cô xem đền xe cho tôi đi, sao lỗi của cô mà cô có thể bỏ đi như thế được.
Huy lao đến, giằng tay vợ ra rồi bảo:
- Em làm gì ở đây thế, người ta đàn bà con gái, lái xe có lúc gây ra lỗi, họ có muốn thế đâu. Em để cho cô ấy đi đi. Cái này nhờ bảo hiểm làm là được mà.
- Anh biết sửa cái này mất bao nhiêu tiề.n không?
- Sao em khi nào cũng tính toán tiề.n bạc thế?
- Thưa chồng, anh đang đưa bồ đi trên con xe 4 tỷ từ tiề.n tôi đi đêm với sếp, nên đừng tỏ ra đạo đức nữa.
Nói rồi, Hạnh bấm số gọi điện cho cảnh sát. Cô gái kia sợ xanh mặt, cô bồ của Huy cũng vậy. Đây là lần đầu cô ta thấy dung nhan xinh đẹp của vợ Huy. Vậy mà Huy khi nào cũng nói phét rằng, vợ anh xấu lắm, quê mùa lắm.
Hạnh buồn vô cùng. Có lẽ, cô nên kết thúc cuộc hôn nhân này. Huy không những là một người đàn ông đốn mạt mà còn k.hốn n.ạn với vợ mình. Bản thân anh ta chỉ muốn đi khoe mẽ mà không biết rằng, mình đang sống trên sự tủi n.hục của vợ. Hạnh chán ngán tận cùng. Có lẽ ngày mai thôi, cô sẽ chấm dứt tất cả, chọn một chân trời mới cho mình để bắt đầu lại từ đầu. Có lẽ, như thế mới là lối thoát cho cô.
Theo Một Thế Giới
Đằng sau tiếng chuông điện thoại lúc 4 giờ sáng của vợ là bí mật khiến tôi bật khóc
Nhưng rồi, khuôn mặt tôi tái nhợt, môi run run, tim như có ai đó bóp nghẹn, cổ họng như có dị vật rơi vào. Em đang...
Chúng tôi đến với nhau bằng hai bàn tay trắng. Mọi người ai cũng lo lắng cho tương lai, số phận của chúng tôi. Nghèo như thế rồi sẽ đi về đâu. Nhưng chúng tôi dường như không quan tâm đến điều đó. Cả hai đều tin rằng. nếu cả hai chân thành, cùng vì nhau cố gắng thì chuyện gì cũng sẽ vượt qua.
Đám cưới của chúng tôi vô cùng đơn sơ và giản dị. Chỉ có vài ba mâm cỗ tiếp đón họ hàng hai bên. Khách mời cũng rất ít ỏi, chỉ là những người vô cùng thân thiết như bạn bè mà thôi. Bởi gia đình hai bên của chúng tôi cũng đều không dư giả gì.
Sau đám cưới, chúng tôi chuyển lên thành phố sống để làm việc bởi công việc ở quê cũng đâu có nhiều. Hơn nữa, bằng đại học mà mang về vùng quê nghèo ấy thì làmsao mà sử dụng được. Chúng tôi thuê một căn phòng trọ nhỏ, không quá rộng rãi nhưng cũng đủ không gian cho cả hai vợ chồng sinh hoạt. Chúng tôi đều đi làm từ sáng sớm đến tối mịt mới về. Những bữa cơn cang rau dưa vô cùng đạm bạc, thậm chí có hôm cả hai vợ chồng chỉ ngồi húp mì tôm cùng nhau mà tiếng cười chưa bao giờ trong ngôi nhà nhỏ.
Chúng tôi hạn chế chi tiêu tới mức tối đa bởi đồng lương công nhân không cho phép chúng tôi phung phí. Mà tôi cũng phải công nhận em rất giỏi. Đồng lương hạn hẹp mà chưa khi nào tôi thấy gia đình lâm vào cảnh quá túng thiếu. Bản thân tôi cũng thấy rất tự hào vì em. Nhiều lúc tôi còn nghĩ, nếu như không có em chấp nhận đồng cam cộng khổ thì chưa chắc tôi đã vượt qua được những khó khăn trước mắt. Vợ tôi xứng đáng cho điểm mười chất lượng. Vừa xinh đẹp, vừa giỏi giang.
Dạo gần đây, vợ tôi lạ lắm. Luôn luôn trong tình trạng thiếu ngủ, bằng chứng chính là đôi mắt thâm cuồng của em. (Ảnh minh họa)
Dạo gần đây, vợ tôi lạ lắm. Luôn luôn trong tình trạng thiếu ngủ, bằng chứng chính là đôi mắt thâm cuồng của em. Đặc biệt hơn, nhà tôi bắt đầu xuất hiện tiếng chuông điện thoại vào lúc 4 giờ sáng. Nhiều hôm mệt mỏi, lại bị tiếng chuông điện thoại của em phá bĩnh, tôi bực lắm:
- Làm ơn tắt giúp nó đi, không thì đừng để nữa. Có tý thời gian để ngủ mà cũng không yên.
Tôi hằn học rồi chùm chăn kín mít và chẳng quan tâm tới những chuyện tiếp theo. Cho tới một hôm...
Hôm nay chuông điện thoại của em không kêu. Có vẻ như người chủ của nó đã thức để tắt nó trước khi nó kịp lên tiếng. Có tiếng cửa mở, trong nhà này chỉ có hai vợ chồng, ngoài tôi ra thì chỉ có em mà thôi. Em lại còn lén la lén lút khiến tôi không nghi ngờ không được. Chợt nhớ tới câu chuyện mấy bà vợ vì cái nghèo hay ngoạ.i tìn.h , tôi bỗng thấy nóng mặt. Vọt ra khỏi giường, tôi quyết tâm phải bắt tận tay, day tận trán em, cho em hết đường chối cãi.
Nhưng rồi, khuôn mặt tôi tái nhợt, môi run run, tim như có ai đó bóp nghẹn, cổ họng như có dị vật rơi vào. Em đang...
Một tay đưa lên che miệng để cơn ngáp ngủ qua nhanh, một tay em với lấy túi rau, lúi húi nhặt từng cọng một. Xung quang là vô số những ổ bánh mì... Thì ra em... Sự xuất hiện của tôi khiến em hốt hoảng.
Nhưng rồi, khuôn mặt tôi tái nhợt, môi run run, tim như có ai đó bóp nghẹn, cổ họng như có dị vật rơi vào. (Ảnh minh họa)
- Anh... Sao anh lại dậy! Em xin lỗi, làm anh thức giấc. - Em í nhí
- Em... Em đang làm gì đây? - Tôi ngập ngừng
- Không có gì đâu anh! Em tranh thủ làm đồ ăn sáng cho mấy chị làm cùng để kiếm chút tiề.n lời ấy mà. - Em hào hứng
Thì ra tiếng chuông điện thoại hàng sáng là để đán.h thức em dậy làm công việc này đấy ư. Tôi không muốn khóc đâu nhưng mắt cứ nhòe đi. Đây chính là bí mật của em, bí mật khiến tôi rơi nước mắt. Tôi ôm chặt lấy em, giọng nghèn nghẹn:
- Bỏ đi em, đừng làm nữa! Anh không muốn em vất vả.
- Vất vả gì đâu anh, coi như là dậy sớm tập thế dục thôi mà anh! Hơn nữa, tiề.n lời cũng khá lắm anh ạ. Chúng mình còn phải cố gắng nhiều vì sang năm, em muốn... sinh con... - Ánh mắt em rực sáng
- Vậy thì để anh làm cùng với em. Nếu em không đồng ý, anh sẽ không cho em làm nữa đâu. - Tôi cương quyết
Sau những giọt nước mắt, tiếng cười lại vang lên khắp căn phòng trọ nhỏ. Vừa làm tôi vừa quay ra nhìn em. Tôi có phúc phận gì mà lại lấy được người vợ tuyệt vời như em đến vậy! Tự nhủ cả cuộc đời này, tôi sẽ chỉ cần em và làm tất cả để em được hạnh phúc mà thôi.
Theo Một thế giới
Anh cứ đi với bồ, mẹ con em vẫn ổn! Nếu anh cảm thấy, người vợ như em chưa làm anh hài lòng, chưa đáp ứng được nhu cầu của anh thì anh cứ đi với bồ. Em đã làm hết sức mình, đã làm một người vợ hiền, một người con dâu thảo và làm một người mẹ chu đáo với con cái. Suốt 5 năm qua, em chưa từng thấy mình...