Xây nhà trên đất của chồng cũ – bài học từ sự chủ quan
“Tu trăm năm mới chung một chuyến thuyền, tu nghìn năm mới nên duyên chồng vợ” – đó là câu nói dân gian về duyên phận nhân sinh, gặp nhau bởi chữ duyên, gắn kết đời nhau bằng chữ nợ. Thế nhưng, trong xã hội muôn hình vạn trạng này, điều gì cũng có thể xảy ra.
Ảnh minh họa
Đỗ nhầm bến đục
Cách đây hơn 20 năm về trước, cô giáo Trần Thị Hoa và thầy giáo Nguyễn Văn Quyết khi ấy là một đôi vợ chồng mới cưới, cùng dắt tay nhau rời Quảng Ngãi vào miền Nam lập nghiệp. Họ chọn An Minh (Kiên Giang) làm bến đỗ, cũng là quê hương thứ hai trong cuộc đời mình. Những tưởng nơi xứ lạ quê người, tình vợ chồng, tình đồng hương sẽ càng thêm gắn bó. Thế nhưng, đời người có ai lường trước được “ngày mai”.
Sau hơn mười lăm năm chung sống, những bất đồng trong nhận thức, trong quan điểm và trong cách sống đã dần kéo họ cách xa nhau. Hồi kết của những cơn cãi vã là tờ đơn thuận tình ly hôn và Quyết định của Tòa án. Theo phán quyết của Tòa, mối quan hệ vợ chồng giữa bà Hoa và ông Quyết chấm dứt, bà Hoa được toàn quyền sử dụng một mảnh đất ở An Minh, còn ông Quyết được chia nền nhà tại Rạch Giá.
Hậu ly hôn, bà Hoa vẫn ở lại An Minh, còn ông Quyết thì chuyển đến thị xã Hà Tiên công tác. Những năm sau, thi thoảng ông vẫn về An Minh để thăm hỏi vợ cũ của mình. Mỗi lần như thế, bà Hoa đều đưa ông một số tiền, khi thì vài triệu, khi thì vài chục triệu với nhiều lý do: cần tiền đi học cao cấp chính trị, đứa em nuôi đang gặp chuyện khó khăn…
Rồi ông Quyết “to nhỏ”, “tỉ tê” với bà Hoa rằng: “Vợ chồng mình già rồi, lại không có con, em thì nay ốm mai đau lại sắp về hưu, anh thì vài năm nữa cũng vậy, hay là em bán mảnh đất ở An Minh, gom tiền lên Rạch Giá mình xây nhà, chăm sóc, đỡ đần nhau cho tiện”.
Nghe bùi tai nên bà Hoa gật đầu đồng ý, đồng thời bà đề nghị ông Quyết cùng bà đi đăng ký kết hôn lại để cho danh chính ngôn thuận. Lấy lý do hai người đều đã có tuổi, đăng ký không cần thiết nên ông Quyết cứ khất lần, bà Hoa cũng chẳng nghi ngờ nên không bàn đến nữa. Thời gian ngắn sau đó, bà liên tục chuyển tiền qua tài khoản ngân hàng cho ông Quyết để xây nhà, ngót gần ba trăm triệu, mà không hề lưu lại chứng từ.
Video đang HOT
Thế rồi, nhà cũng xây xong, nhưng ước nguyện ban đầu của bà đã tan thành mây khói. Người mà bà nhất mực tin tưởng, yêu thương giờ như trở thành một người khác. Đến lúc này bà mới vỡ lẽ, lời đề nghị ngọt ngào lúc xưa chỉ là một màn kịch do ông Quyết rắp tăm dựng lên, mà mình là một nạn nhân đáng thương của nó…
Trước tình cảnh éo le này, thông qua một người bạn thân, bà đã lặn lội tìm đến Trung tâm Trợ giúp pháp lý để nhờ hỗ trợ như người đang đuối nước tìm đến một chiếc phao cứu sinh. Bà mong muốn pháp luật sẽ giúp bà đòi lại sự công bằng. Bà muốn tố giác ông Quyết tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản, muốn ông Quyết phải đi tù như một cách trả giá…
Chỉ có thể khởi kiện về dân sự
Dẫu rằng, người trong cuộc là bà Hoa cho rằng hành vi của ông Quyết chính là lừa đảo, và khách quan mà nói thì bà có lý. Tuy nhiên, pháp luật là nói đến chứng minh và chứng cứ. Trong trường hợp của bà Hoa và ông Quyết, rất khó để chứng minh rằng thời điểm ông yêu cầu bà Hoa góp tiền xây nhà ông “dùng thủ đoạn gian dối” để hòng chiếm đoạt tài sản của bà (một đặc trưng của tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản).
Ông có thể lập luận rằng lúc đó cả ông và bà Hoa đều thật lòng mong muốn sẽ về chung sống với nhau như trước đây, nhưng sau khi nhà xây xong, ông cảm thấy không hợp và không thể cùng sống chung dưới một mái nhà với bà Hoa…. Việc bảo vệ cho lập luận này cũng sẽ dễ hơn nhiều so với việc đi tìm chứng cứ chứng minh điều ngược lại.
Mặc dù không thể xử lý ông Quyết về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản, nhưng bà Hoa hoàn toàn có thể khởi kiện ông ra Tòa án nhân dân cấp huyện (nơi ông Quyết cư trú, làm việc) để yêu cầu Tòa án buộc ông phải trả lại tài sản cho mình (là số tiền mà bà đã gửi cho ông Quyết để xây cất nhà).
Theo Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015 thì hồ sơ khởi kiện sẽ bao gồm: Đơn khởi kiện, chứng minh nhân dân, sổ hộ khẩu và những giấy tờ chứng minh việc bà đã từng gửi tiền cho ông Quyết (chứng từ của ngân hàng, xác nhận của người làm chứng…). Những chứng từ này nếu bà không thể thu thập được thì có quyền làm Đơn yêu cầu Tòa án thu thập.
Công lý và chính nghĩa luôn đứng về phía những người trung thực và đứng đắn, pháp luật sẽ không dung tha cho những kẻ gian manh, dối trá. Trong sự việc này, chúng ta hoàn toàn tin rằng bà Hoa sẽ đòi lại được những gì thuộc về mình. Song, của cải có thể lấy lại, còn tuổi xuân và niềm tin thì có còn tìm lại được?
Đây cũng là một bài học đắt giá cho chính bản thân bà Hoa và cho cả chúng ta, khi quyết định bất kỳ một vấn đề gì có liên quan đến tài sản của chính mình, phải luôn cân nhắc và lựa chọn phương án bảo đảm nhất, để hạn chế đến mức thấp nhất những rủi ro và rắc rối pháp lý về sau.
Theo Dân Trí
5 năm đi nước ngoài chồng gửi tiền về cho vợ xây nhà đẹp, mua xe hơi đắt tiền nhưng...
Sống trong căn nhà tiền tỷ mới xây, đi xe hơi đắt tiền như vậy Liên lại ăn 1 bữa cơm khiến Thuận sốc nặng khi chứng kiến nó sau 5 năm về nước.
Thuận dặn vợ ở nhà thấy mình chăm con và bố mẹ chồng thật tốt (ảnh minh họa)
Từ hồi vợ sinh xong đứa thứ 2 kinh tế nhà Thuận lâm vào cảnh túng thiếu trầm trọng. 1 mình Thuận đi làm phụ hồ nuôi 3 mẹ con Liên nên làm được bao nhiêu hết luôn từng ấy, với lại lương phụ hồ tháng chưa nổi 4 triệu mà vợ lại nuôi con mọn nên nhiều khi phải nhờ sự giúp đỡ của bố mẹ 2 bên. Thấy vợ con nheo nhếch, không có đủ tiền mua sữa cho con Thuận đánh liều bàn với vợ vay tiền đi xuất khẩu lao động nước ngoài. Gật đầu đồng ý với chồng, Liên về nhà vay mượn họ hàng bên ngoại và mượn sổ đổ vay thì cuối cùng cũng đủ hơn trăm triệu cho chồng đi làm ăn xa.
Ngày Thuận đi, Liên ôm con nhỏ ra tiễn chồng mà cô khóc hết nước mắt. Thương vợ, Thuận đặt mục tiêu cho mình sang đấy làm phải nhanh chóng trả nợ và gửi tiền vợ cho vợ nuôi con. Nhờ giời công việc bên đấy thuận lợi, lại hay tăng ca nên thu nhập của Thuận khá lắm. Làm có gần năm thôi anh đã trả được hết nợ và gửi được chút tiền cho vợ tiêu. Cứ thế suốt 4 năm sau Thuận tháng nào cũng gửi về cho vợ 1 cục tiền để nuôi con và tích tiền xây nhà và mua xe hơi đắt tiền để đi.
Thấy chồng làm ăn được như thế mẹ con Liên mừng lắm, trả hết nợ cho chồng Liên gom tiền lại xây nhà và mua xe hơi vào năm thứ 4 chồng xa nhà. Mọi thứ hoàn thiện xong, Liên bật khóc nức nở khi thấy mình được sống trong căn nhà xây mới hơn tỷ và đi chiếc xe chiếc xe SH xịn thế này. Điều này như 1 giấc mưa mà đến tận bây giờ Liên vẫn chưa dám tin là sự thật.
Xây nhà xong đâu đấy, Liên đón bố mẹ chồng lên sống cùng theo lời chồng dặn dò. Thời gian có bố mẹ chồng sống cùng mẹ con Liên bị chèn ép, mắng nhiếc rất nhiều. Mẹ chồng cô là người kỹ tính, tiếc tiền và nhất lại không hợp với Liên nên mọi thứ Liên làm bà đều thấy khó chịu.
Kết thúc hợp đồng xuất khẩu lao động 5 năm dài hạn, Thuận về nước sớm hơn dự định nửa tháng. Lần này về anh không báo, cũng không nói cho bất kỳ ai ra đón cả. Anh muốn người nhà bất ngờ và thử xem ở nhà vợ con sống như thế nào. Đáp máy bay về nước, Thuận thuê luôn taxi về quê ngay lập tức. Về đến nhà cũng đã gần 7h tối rồi, đứng trước cổng nhà mình, Thuận ngỡ ngàng thấy ngôi nhà 5 tầng đẹp như mơ khác hẳn túp lều tranh ngày xưa vợ chồng anh sống.
Hít 1 hơi thật dài, Thuận hí hửng kéo vali vào nhà xem vợ con làm gì mà im ắng thế. Để đồ ở phòng khách, Thuận xuống bếp lần xem có ai không thì quả nhiên mọi người đang ăn cơm ở đó. Nhưng không, sao vợ con lại ăn cơm với mắm, đĩa rau luộc và bát nước rau thế kia. Tiền anh gửi về cho vợ đâu có ít gì mà cô ấy đầy đọa mình và các con ăn uống khổ sở hơn cả ngày trước anh ở nhà thế này?
Thấy chồng về đứng trước mặt, Liên buông vội bát đũa xuống mà chạy tới ôm chặt lấy Thuận khóc nức nở và trách sao anh không báo cho mẹ con cô biết ra đón. Gỡ tay vợ ra, Thuận hỏi sao vợ lại ăn uống khổ sở như vậy thì Liên lặng người khẽ rơi nước mắt không nói câu nào hết. Thấy con trai về, mẹ Thuận từ trên tầng xuống khoắn khỏa ôm con trai và hỏi thăm các thứ. Thấy Liên cứ khóc rồi cúi đầu xuống mâm cơm không nói gì mẹ chồng liền quát.
- Ơ, hôm nay cô còn ăn cả rau luộc cơ à? Sang thế? Chồng đi làm bục mặt, đổ mồ hôi bên xứ người không phải để tiền cho cô ăn hoang phí đâu nhé. Cô biết rau giờ đắt thế nào không mà ăn sang thế hả? Từ mai cô ăn sau cùng và chỉ được ăn cơm chan nước mắm hoặc muối thôi. Chồng và các con cô sẽ ăn cơm với chúng tôi. Liệu mà hầu hạ không tôi tống cổ đi đấy. Đồ con dâu mất nết, hư hỏng.
Nhưng không, sao vợ con lại ăn cơm với mắm, đĩa rau luộc và bát nước rau thế kia (ảnh minh họa)
- Mẹ, sao mẹ lại bắt vợ con ăn kham khổ thế. Giờ ăn uống có đáng bao nhiêu mà mẹ cấm đoán cô ấy.
- Mày ngu lắm con ạ. 5 năm mày đi nước ngoài mẹ suốt ngày phải lên đây đe nẹt nó các kiểu đấy. Cái nhà này thì mẹ cho mẹ con nó ở, nhưng có xe hơi xịn kia từ lúc mua về mẹ cấm nó đi vẫn để góc nhà đợi con về đi đấy. Giờ có đồng nào đừng dại đưa cho vợ con nhé, hạng đàn bà như cô ta chỉ xứng làm người hầu, ô sin trong cái nhà này thôi. Con coi cô ta như thế là đã ban ơn cho cô ta lắm rồi.
- Mẹ... mẹ nói gì vậy? Vợ con chứ phải người ở của mẹ đâu mà mẹ đối xử tệ bạc với cô ấy như vậy. 5 năm qua, vắng con cô ấy đã vượt qua nỗi cô đơn, tủi nhục nuôi 2 đứa khôn lớn vậy mà mẹ cứ đầy đọa làm khổ vợ con như thế sao? Từ giờ trở đi vợ con sẽ chấm dứt ăn kham khổ thế này, nếu mẹ không đồng ý con cũng chịu thôi. Nhưng vợ con, con phải thương lấy cô ấy mẹ ạ.
Tức điên người vì con trai bênh vợ cãi mẹ, bà đi thẳng lên phòng đóng sầm cửa lại. Ôm lấy cô vợ đang run lên vì tủi thân, vì nước mắt đã thấm ướt tay áo, Thuận cảm nhận được sự yếu ớt, gầy ốm của vợ. Vợ bị mẹ chồng đối xử tệ bạc, bắt ăn cơm không thế này bao lâu rồi vậy mà cô ấy không than vãn, hay kể nể gì với anh hết. Lúc nào điện về vợ cũng bảo ở nhà mẹ con sống tốt, ăn uống đầy đủ như thế này sao? Có lẽ vợ anh mang tiếng được sống trong sang giàu thật đấy, nhưng vì mẹ chồng mà cuộc sống ấy của vợ bỗng trở thành địa ngục.
Từ hôm nay Thuận sẽ bảo vệ vợ, sẽ không để vợ phải khổ sở hay bị bất kỳ ai bắt nạt nữa. Bởi anh hiểu vợ anh là người đức hạnh, ngoan hiền thế nào. Ôm vợ vào lòng Thuận khẽ rơi nước mắt thương xót Liên và cảm thấy có lỗi với vợ rất nhiều trong suốt 5 năm xa nhà.
Theo blogtamsu
Mang 2 tỷ từ nước ngoài về cho vợ xây nhà, nào ngờ về đến nơi đã thấy mẹ vợ khóc ngất: "Vợ con nằm trong cái bình kia" Lúc đó, tôi đã kiếm được 2 tỷ, định bụng sẽ mang về xây nhà cho vợ. Vừa đặt chân đến sân bay, tôi đã vỡ òa trong sung sướng. Tôi bắt xe taxi đi ngay về nhà vợ. Vợ chồng tôi nghèo lắm, lấy nhau khi hai vợ chồng không có công ăn việc làm ổn định. Tôi thì đi sửa xe...