Xấu hổ vì vợ bị em gái bóc mẽ trước mặt cả nhà
Tôi quát M im đi rồi bắt vợ xin lỗi em chồng. Còn mẹ tôi thì cho M cái bạt tai vì dám chử.i, xúc phạm chị dâu.
Cả vợ và em gái đã gần tuần trời chẳng nói với tôi lời nào. (Ảnh minh họa)
Tình cờ tôi đọc được bài tâm sự “Sốc vì đang nằm ngủ, em trai chồng vẫn tự ý vào phòng mở tủ quần áo” của chị Duyên, tôi thấy có sự đồng cảm rất lớn. Tuy hoàn cảnh của tôi không hoàn toàn như chị, nhưng việc vợ nhiều lần lén lút mặc đồ của em chồng đã khiến tôi khó xử, ái ngại và thất vọng. Tôi thấy bóng dáng của vợ mình trong hình ảnh em trai chồng chị và giờ đây, tôi cũng không biết cư xử thế nào khi một bên là vợ, một bên là em gái.
Vợ tôi về làm dâu khi mới 22 tuổ.i, rồi sinh con luôn nên cô ấy chưa hề đi làm. Cho tới gần đây, con trai hơn 2 tuổ.i, cô ấy mới bắt đầu với công việc. Sự lạ lẫm, bỡ ngỡ trong công việc, sự chênh lệch trong kiến thức và thẩm mỹ với những đồng nghiệp ở cơ quan khiến cô ấy gần như phát điên.
Cô ấy loay hoay hoàn thiện mình, mua sắm, thay đổi cách ăn mặc, đầu tóc để không bị “quê” ở nơi làm. Tôi cũng đồng ý với những việc của cô ấy bởi đàn ông ai chẳng muốn vợ mình ăn mặc đẹp. Tuy nhiên, phải thừa nhận, thẩm mỹ của vợ tôi không được tốt, những thứ cô ấy chọn dù đẹp, đắt tiề.n nhưng nó chẳng hợp với cô ấy, càng khiến cho cô ấy mất điểm với mọi người.
Em gái tôi tên M, kém vợ 3 tuổ.i, cũng xinh đẹp, vóc dáng gần như vợ tôi và có cách ăn mặc hợp mốt, đẹp mắt. Nhìn vợ loay hoay thay đổi mình, tôi gợi ý hãy nhờ M tư vấn hộ, vợ cũng gật gù, ậm ừ cho xong chuyện. Rồi lẳng lặng lấy đồ của M mặc. Lần thứ nhất tôi phát hiện, nhắc nhở thì cô ấy nói “Em mượn thử, nếu phù hợp sẽ mua”, nên tôi cũng không nhắc lại.
Rồi lần thứ hai, thứ ba vẫn thế và quả nhiên, vợ tôi mặc đồ của em chồng rất hợp. Việc mặc chung đồ cũng chẳng tốt đẹp nên tôi không muốn vợ làm vậy. Gạt đi lời tôi, vợ nói “Cô ấy nhiều đồ, em mượn mặc có sao đâu”. Tôi rất khó chịu với sự tùy tiện thậm chí cẩu thả của vợ nên cáu gắt và cấm cản, không được tái phạm. Chuyện sẽ chẳng có gì to tát nếu vợ tôi dừng lại nhưng cô ấy lại tái diễn và bị M phát hiện.
Video đang HOT
Chẳng là hôm thứ 6 tuần trước, vợ tôi muốn mặc áo dài đến cơ quan nhưng lại không có, tôi nhắc vợ đi mua thì cô ấy gạt đi nói lãng phí, có mấy khi mặc đâu. Rồi cô ấy lại sang tủ của M lấy chiếc áo dài cách tân mà M mới mua.
Nếu như vợ tôi lên tiếng mượn thì đã không sao đằng này lại nhân lúc M ngủ, rón rén mở cửa phòng vào lấy, rồi ung dung mặc và đi làm sớm. Sáng dậy, M phải mặc áo dài vì có buổi hội nghị. Nó tìm không thấy nên hỏi hết mẹ lại đến tôi. Tôi đành thú nhận sự thật. Vậy là M nổi đóa lên, gọi điện bắt vợ tôi mang về trả.
Em gái tôi tính tình cũng nóng nảy, ngăn nắp, sạch sẽ nên việc chung đụng nó chẳng ưa. Mặc kệ sự phẫn nộ, bực tức của M, vợ tôi vẫn thản thiên tới tận chiều, hết giờ làm mới về. Chỉ đợi vợ tôi bước vào, em gái lao vào xả tức. Trước cả nhà nó nói vợ tôi không ra gì, còn cấm đừng có bao giờ đụng vào đồ của nó.
Tôi và bố mẹ có gàn, nhưng M vẫn nói: “Em không chấp nhận việc mặc chung đồ chứ đừng nói chị lén vào phòng em lấy mà không nói một lời. Chị thích thì em cho chị luôn”. Rồi đùng đùng mang cả mớ quần áo nhét vào tủ của vợ tôi.
Tôi cũng chẳng thể bênh em hay vợ. (Ảnh minh họa)
Khi M mở tủ ra lại thấy một chiếc váy của mình trong tủ của vợ. Tức lại càng tức hơn, nó làm ầm lên, nói vợ tôi ăn cắp, bẩn thỉu, tùy tiện và đua đòi. Những lời nói của M càng lúc càng quá đáng khiến tôi và mẹ không kiềm nổi. Tôi quát M im đi rồi bắt vợ xin lỗi em chồng. Còn mẹ tôi thì cho M cái bạt tai vì dám chử.i, xúc phạm chị dâu.
Sau hôm đó, vợ tôi ngượng ngùng trước mọi người, giận tôi vì không bênh khi em chồng chử.i, lại bắt xin lỗi. Còn M thì giận tôi và mẹ, nó nghĩ tôi quát, mẹ đán.h nó vì bênh vợ tôi. Cả vợ và em gái đã gần tuần trời chẳng nói với tôi lời nào.
Tôi biết, rõ ràng là việc làm của vợ là sai nhưng cô ấy giận dỗi, trách móc như vậy tôi cũng chẳng nỡ nói thêm. Còn em gái tôi, thực ra chỉ hơi đanh đá, đành hanh thôi chứ yêu cầu và ý kiến của nó là đúng. Tôi cũng chẳng thể bênh em hay vợ.
Ngoài ra, sau sự cố mặc đồ bị bại lộ của vợ, tôi cũng bị bố mẹ gọi vào nhắc nhở dạy giỗ lại vợ khiến tôi vô cùng xấu hổ. Vợ tôi lúc nào cũng tốt, cũng ngoan vậy mà chỉ vì hành động nhỏ làm mất đi hình ảnh của mình, làm tôi khó xử và hơn nữa làm mất lòng tin của mọi người. Tôi biết phải làm gì đây?
Theo Afamily
Câu nói của bố chồng lúc giao thừa khiến tôi xấu hổ vô cùng
Câu nói của bố chồng như kim đâ.m vào tim tôi, khiến tôi xấu hổ vô cùng. Tôi biết bố mẹ chồng tôi cũng khó khăn, nhưng ông bà chưa bao giờ đán.h tiếng xin xỏ chúng tôi tiề.n bạc.
Cận Tết, tôi gần như phát điên khi phải chạy vạy khắp nơi để mượn tiề.n. Năm nay công ty chồng tôi làm ăn thua lỗ nên tiề.n lương của anh còn không được nhận đủ, nói gì đến thưởng Tết. Nhìn chồng cứ thẫn thờ, tôi lại càng bực, ai đời đàn ông gì mà bảo ra ngoài kiế.m tiề.n thêm với bạn thì cứ sợ, chỉ trông chờ vào tiề.n lương hằng tháng. Tôi thì làm viên chức nhà nước, lương cũng chẳng được bao nhiêu. Nghe mấy đứa bạn mách nước, tôi cũng cố gắng buôn bán ở ngoài để trang trải tiề.n sinh hoạt.
Thế mà chồng tôi đâu có hiểu nỗi vất vả của vợ. Khi nào anh cũng đòi hỏi tôi phải đối xử tốt với bố mẹ anh. Ngay như vừa mới hôm qua, anh đã hỏi tôi tiề.n thưởng Tết được bao nhiêu, khi tôi nói số tiề.n xong thì anh bảo, em chia đôi ra, một nửa cho ngoại, một nửa cho nội và quyết định năm nay về nhà nội ăn Tết.
Nghe chồng nói mà tôi phát cáu, anh đâu phải là người giữ tay hòm chìa khóa, anh đâu biết việc quản lý chi tiêu của tôi khó khăn thế nào khi chỉ có một số tiề.n nhỏ mà phải làm bao nhiêu việc. Tiề.n thưởng Tết của tôi được 6 triệu, chia đôi cho hai nhà nội ngoại xong thì gia đình tôi cũng không có tiề.n mà tiêu luôn.
(Ảnh minh họa)
Tôi không tiếc tiề.n với bố mẹ, chỉ là gia cảnh của tôi đang khó khăn. Chồng cũng chẳng có lưowng, bố mẹ có lẽ sẽ hiểu. Nghĩ thế nên tôi chuẩn bị mua một giỏ quà khi cả gia đình về quê chồng. Tôi không đưa thêm tiề.n cho mẹ chồng vì nghĩ rằng, mình phải giữ lại để còn tiêu pha mấy ngày Tết. Chồng tôi không biết việc này và anh cứ nghĩ rằng, tôi đã làm đúng lời anh dặn.
Tôi cũng không nghe mẹ chồng phàn nàn gì nên cũng yên tâm. Tranh thủ lúc đi chợ với mẹ chồng, tôi liên tục kêu than chuyện năm nay vợ chồng tôi khó khăn về tiề.n bạc nên không có tiề.n cho bố mẹ. Nghe thế, mẹ chồng tôi chỉ cười rồi bảo, tiề.n bạc thì làm sẽ có, quan trọng là gia đình chúng tôi hòa thuận, khỏe mạnh là được.
Hôm đó là giao thừa, buổi chiều tôi đi cùng cô em chồng ra chợ mua cành đào về cắm. Đến khi trả tiề.n, cô em chồng mới ngớ người nhớ ra là mình quên mang ví tiề.n. Tôi nghĩ cô ấy chỉ bày trò để bắt tôi trả tiề.n nên cũng giả vờ là mình đi vội quá, không mang theo ví. Thế là tôi phải ở lại ngoài chợ, đợi em chồng về nhà lấy tiề.n.
Tối giao thừa, khi cả nhà đang quây quần bên mâm cơm thì bố chồng tôi đưa ra một cái phong bì rồi bảo: "Năm nay bố mẹ biết hai đứa khó khăn nên đã chuẩn bị một chút tiề.n để hai con trang trải mọi thứ. Đây là tiề.n bố mẹ dành dụm từ những lần hai đứa gửi tiề.n về nên xem như là tiề.n của các con. Tiề.n bạc thực ra chỉ là phương tiện thôi, quý nhất vẫn là tình cảm gia đình. Thế nên bố cũng mong hai vợ chồng đừng bao giờ vì chuyện tiề.n bạc mà hục hặc".
(Ảnh minh họa)
Câu nói của bố chồng như kim đâ.m vào tim tôi, khiến tôi xấu hổ vô cùng. Tôi biết bố mẹ chồng tôi cũng khó khăn, nhưng ông bà chưa bao giờ đán.h tiếng xin xỏ chúng tôi tiề.n bạc. Thế mà tôi cứ coi trọng vật chất, đến mức còn nói dối cô em chồng để khỏi phải trả tiề.n. Mặt tôi đỏ bừng, tôi cầm cái phong bì đưa lại cho mẹ chồng, ngỏ ý không nhận, nhưng mẹ chồng tôi cứ bắt tôi nhận cho bằng được.
Đêm giao thừa này có lẽ đêm giao thừa khó quên nhất trong cuộc đời tôi. Khi chúng tôi nằm trong phòng nghe tiếng mưa xuân bắt đầ.u rơ.i, tôi bất giác đưa tay sang ôm chồng rồi khẽ nói câu: "Em xin lỗi".
Theo Một Thế Giới
Xấu hổ vì chồng quá ki bo ở nhà ngoại Đến bây giờ, tôi vẫn không dám gọi điện về quê thông báo với bố mẹ là mẹ con tôi sẽ tự về ăn Tết mà không có ông con rể quý hóa như mọi năm. Chỉ còn vài tuần nữa là đến Tết, thế nhưng tôi không những chẳng háo hức gì mà còn trăm nỗi lo và chán nản chỉ vì...