Xã nông thôn mới “nở rộ”… tỷ phú
Là những nông dân thế hệ trẻ, với sở thích học hỏi, ham làm giàu, họ đã tận dụng từng tấc đất, vuông ao để làm kinh tế và có đóng góp không nhỏ trong quá trình xây dựng nông thôn mới (NTM) tại TP.HCM.
Trên con đường trải đá dẫn thẳng ra cánh đồng, chúng tôi tới nhà anh Trần Tứ Vương (sinh năm 1978) ở xã Bình Lợi, huyện Bình Chánh. Hai bên đường, từng thửa ruộng trồng mai lớn nhỏ tiếp nối nhau bạt ngàn.
Trồng mai, làm bánh thu tiền tỷ
Anh Vương cho biết, hiện anh có 5ha đất trồng mai ở xã Bình Lợi và 5ha ở xã Hựu Thành (huyện Đức Hòa, Long An). “Trước năm 2003, tôi chuyên trồng mía và thu mua mía cho bà con nông dân (ND), cũng kiếm ăn được nhưng thu nhập không ổn định. Một lần tình cờ đi qua làng mai Thủ Đức (TP.HCM) chơi, nghe mấy ND trồng mai bàn chuyện kinh doanh loại cây này, tôi nhận thấy cây mai có tiềm năng kinh tế lớn và nếu nắm chắc kỹ thuật, nắm được thị hiếu của người chơi sẽ thu được siêu lợi nhuận” – anh Vương kể.
Anh Trần Tứ Vương và vườn mai cho thu nhập tiền tỷ mỗi năm. Ảnh: T.Đ
Về nhà, Tứ Vương bắt đầu “tái cơ cấu” cây trồng. Anh dẹp dần diện tích trồng mía để dành đất cho cây mai và bắt đầu ồ ạt tăng diện tích từ năm 2010 đến nay. Hết đất ở khu vực Bình Lợi, anh lại chạy sang Hựu Thành thuê đất trồng tiếp. Với tổng diện tích mai vàng 10ha, anh Vương đang trở thành điền chủ có vườn mai thuộc tốp “khủng” nhất Sài thành.
“Mỗi ha trồng được 10.000 cây mai. Nếu để khoảng 3 năm tuổi, 1ha mai có thể thu được cả tỷ đồng. Trừ chi phí, lời khoảng 600 – 700 triệu đồng, gấp nhiều lần so với trồng mía” – anh Vương thổ lộ.
Video đang HOT
Theo Chủ tịch Hội Sinh vật cảnh xã Bình Lợi, ông Phan Tiến Đạt, khu A (xã Bình Lợi) có khoảng 800 hộ dân thì hơn 200 hộ đang trồng mai với diện tích khoảng 200ha. Chỉ tính riêng Câu lạc bộ Sinh vật cảnh xã Bình Lợi, với hơn chục thành viên, mỗi năm đã xuất bán 200.000 cây mai nguyên liệu và hàng ngàn cây thành phẩm.
Khác với anh Vương, chị Phạm Thị Minh Linh (xã Tân Hiệp, huyện Hóc Môn) lại khẳng định được sức trẻ và tên tuổi của mình nhờ nghề làm bánh tráng. Thời kỳ cao điểm, chị xuất khẩu sang Pháp 30 tấn bánh tráng/tháng.
Xưởng bánh tráng ra hàng không kịp, chị phải thu mua thêm từ các cơ sở sản xuất “vệ tinh”. Có lúc, chị mở đến 3 xưởng làm bánh tráng mới có đủ hàng xuất khẩu sang Pháp và đã bắt đầu đưa bánh tráng đi Mỹ. Hiện, mỗi năm chị Linh xuất khẩu khoảng 140 tấn bánh, thu về lợi nhuận “khủng” và giải quyết việc làm cho nhiều lao động.
Tiến tới công nghiệp hóa
Mới đây, nhằm hỗ trợ nhu cầu cơ giới hóa của ND, Hội ND TP.HCM đã đưa một số doanh nghiệp chuyên sản xuất công nghệ phục vụ nông nghiệp trong Công viên phần mềm Quang Trung (TP.HCM) trực tiếp gặp gỡ bà con để tìm hiểu nhu cầu. Tại đây, ông Trần Quốc Thắng – Giám đốc HTX Chăn nuôi heo an toàn Tiên Phong đã “ao ước” được trang bị hệ thống quản lý, chăn nuôi tự động cho đàn heo gồm 5.000 nái, 40.000 heo thịt.
Về giải pháp cho vấn đề này, ông Trần Kim Vũ – Phó Giám đốc Công ty CP Global Cybersoft cho biết: “Chúng tôi đã có hệ thống quản lý tự động trong trồng trọt và đang nghiên cứu áp dụng cho bò. Tùy theo túi tiền của HTX mà chúng tôi sẽ thiết kế hệ thống quản lý tự động với mức chi phí hợp lý”.
Theo chị Minh Linh, hiện tại xưởng bánh tráng của chị Linh cũng đã trang bị một số máy móc hiện đại như máy tráng bánh, nồi hơi, máy đánh bột, máy dập… Xưởng chỉ cần đầu tư thêm máy sấy nữa là khép kín quy trình sản xuất. “Để ổn định tình hình sản xuất và đáp ứng nhu cầu số lượng sản phẩm của khách hàng, không còn cách nào khác là xưởng cần phải trang bị thêm máy móc hiện đại hơn nữa, trong đó có máy sấy” – chị Linh bày tỏ.
Được biết, trên thị trường hiện nay loại máy sấy này có giá hơn 2 tỷ đồng. Tuy nhiên, vấn đề chị Linh lo ngại không phải là tài chính, mà là làm sao kiếm được đủ đơn đặt hàng để đáp ứng công suất máy sấy, nếu không sẽ lỗ vốn hoặc đội giá thành.
Theo Danviet
Điều ít thấy ở thôn quê
Có lẽ thật hiếm có ở một xã nông thôn mà công tác môi trường được làm bài bản như ở nơi đây. Cái xã "hiếm" ấy chính là Tam Hợp, thuộc huyện Bình Xuyên (Vĩnh Phúc).
Nằm trong bối cảnh chung của toàn huyện, là vùng bán sơn địa, lại dồn đất cho các khu công nghiệp (KCN), bởi thế Tam Hợp đất chật, người đông, đất canh tác cạn dần.
Theo ông Tạ Văn Phòng, Chủ tịch UBND xã thì 40% đất của xã dành xây dựng các KCN. Có nghĩa là non nửa số đất (trong đó hầu hết là đất canh tác) đã bị các KCN "ngốn" mất. Trong cái khó đó, Tam Hợp lại "ló" ra nhiều cái khôn.
Đường làng ở xã Tam Hợp luôn sạch sẽ, phong quang
Vì biết "thu vén", nên tuy ruộng đất ít mà thất nghiệp ở địa phương này hầu như không có. Đường xá khang trang, luôn phong quang, sạch đẹp.
Nhưng như trên đã nói, cái đặc biệt của Tam Hợp không phải là phát triển kinh tế, mà là công tác vệ sinh, xử lý rác và bảo vệ môi trường xanh - sạch - đẹp đã từ lâu được địa phương làm có bài bản, chất lượng, nề nếp. Dường như giữ cho môi trường cuộc sống trong lành, sạch sẽ, đã ngấm vào máu, thành ý thức tự giác của mỗi người dân.
Xây dựng lò đốt rác, nhưng để vận hành nó đều đặn, không phải đơn giản. HTX Dịch vụ môi trường được thành lập. HTX này có nhiệm vụ thu gom, vận chuyển rác cho vào lò đốt. Rác được phân loại cẩn thận, cứ 2 ngày một lần, rác được xử lý. Những chiếc xe nhỏ gọn, luồn lách trong các ngõ xóm để thu gom.
Ban Quản lý có 7 - 8 người, thành lập các tổ thu gom. Tổ này do dân đóng góp, có nghĩa là do dân "nuôi". Mỗi thôn cử ra 2 - 3 người thu gom rác. Khi chúng tôi về Tam Hợp, thấy ý thức người dân rất cao. Rác được cho vào túi, buộc kín, đặt ở đầu cổng hoặc một nơi cố định. Có gia đình còn đóng đinh treo lên tường.
Tam Hợp có 9 thôn, thành lập được 9 tổ thu gom rác. Có thôn dân góp tiền, trả lương cho người đi thu gom. Có thôn, Hội Phụ nữ lại đứng ra quản lý, cả nhân lực lẫn kinh phí. Các thành viên thu gom rác tự nguyện không nhận tiền công.
Khoản tiền thu được, dành cho việc thu gom rác, bảo vệ môi trường, được Hội Phụ nữ dành để tổ chức những chuyến tham quan, du lịch vào dịp cuối năm. Tất cả các thành viên đều được tham gia và rất phấn khởi. Đó chính là cách "trả công" rất có văn hóa.
Cũng theo ông Tạ Văn Phòng, lò đốt có giám đốc phụ trách, hoạt động với kỹ thuật cao. Xã đã dành ra hơn 3.000m2 để xây lò đốt rác. Tro từ lò đốt, dùng làm phân bón rất tốt. Xã đang có kế hoạch sản xuất phân bón sinh học từ loại tro này. Hy vọng sẽ có thêm một nguồn thu không nhỏ.
Cái được của Tam Hợp, chính là bảo vệ môi trường sống của dân. Nhưng cái được khác còn lớn hơn, là tạo một ý thức tự giác bảo vệ môi trường, nhất là giáo dục cho các cháu nhỏ, thế hệ ngày mai của chúng ta.
Theo Đỗ Bảo Châu (Nông Nghiệp Việt Nam)
Xã nông thôn mới "sạch không tỳ vết" Tân Thành là một trong những xã điểm của tỉnh Lạng Sơn về xây dựng nông thôn mới. Như bao xã khác của huyện Hữu Lũng, Tân Thành cũng là xã đông dân và thuần nông. Những năm gần đây, rác thải sinh hoạt thải ra trên địa bàn xã ngày một nhiều, chưa được quan tâm thu gom, xử lý. Nguyên nhân...