Xa nhau những ngày gió lạnh
Em… một mình giữa những con đường thênh thang gió, em muốn mình lẻ loi trên con đường ấy, đừng ai làm quen, đừng ai bắt chuyện.
Những cơn gió heo may của mùa thu đang trôi dần theo kẽ tay.
Em khẽ nắm chặt hai bàn tay lại… một chút hơi ấm không đủ nồng nàn
Hà Nội vào đông hoang vắng quá hay chính lòng em chống chếnh những ngày xa anh.
Em… một mình ra phố nhìn những cặp tình nhân lướt qua… Họ yêu nhau sao mà ấm áp thế, sao dịu dàng và ngọt ngào đến vậy. Em thấy cô gái cười, màu hạnh phúc lấp lánh trong đôi mắt. Hình như em thấy tim mình nhói lên khe khẽ.
Em… một mình ở quán quen… Cô chủ quán hỏi em về anh, về chuyện chúng mình. Em nói rằng: Chỉ 7 năm thôi, 7 năm cũng ngắn cô nhỉ? Hình như em thoáng bắt gặp ánh nhìn e ngại của cô. Thật khẽ khàng em giấu nỗi buồn lại trong tim.
Em… một mình giữa những con đường thênh thang gió, kéo chiếc mũ lên cao quá đầu, em muốn mình lẻ loi trên con đường ấy, đừng ai làm quen, đừng ai bắt chuyện. Đôi chân chạm khẽ vào những chiếc lá vỡ tan, xào xạc. Như chính nỗi cô đơn đang vỡ òa trong em. Nước mắt rơi thấm ướt bờ má mềm.
Em vẫn muốn một mình đi đến những chốn xưa kỷ niệm (Ảnh minh họa)
Ngày anh đi cũng một chiều đông lạnh lẽo, em thu tay khỏi bàn tay anh cho vào bao áo… Vẫn buốt giá. Làm sao để nó được ấm như khi bàn tay anh đan vào, cuộn chặt.
Em lấy mùa đông đếm nhưng năm dài xa anh. Nhịp thời gian đong đưa chầm chậm. Em cứ đợi nó đến, cứ chờ nó qua… để lại chờ một mùa đông tiếp đang đến. Mùa đông nào anh sẽ về bên em?
Người ta nói “xa mặt cách lòng”? Định lý ấy với em như không hề tồn tại. Càng xa anh, em lại càng yêu anh, yêu tha thiết và khát khao chờ đợi.
Video đang HOT
Người ta nói yêu xa giống như một phép thử? Liệu ta có yêu? Liệu tình yêu đủ lớn? Đi qua tất cả những mùa đông lạnh đến vậy, em thấy tim mình mạnh mẽ và bản lĩnh hơn thật nhiều. Luôn ắm ắp những nhớ thương và tin tưởng, luôn tràn đầy tình yêu với chàng trai ở cách xa em cả ngàn cây số!
Người ta nói, chúng ta đều có những sự lựa chọn khác, tốt đẹp hơn cho bản thân mình. Vậy sao không cho nhau một lối thoát! Em phải nghe rất nhiều những lời khuyên “Dừng lại”. Những lúc ấy, em khẽ mỉm cười, vì em biết chỉ anh và em mới hiểu mùa đông xa nhau dài và lạnh đến thế nào… Và hơi ấm của nhau, dù chỉ còn trong nỗi nhớ cũng là thứ duy nhất cho ta thêm động lực bước tiếp!
Người ta nói…
Càng xa anh em lại càng nhớ anh nhiều hơn (Ảnh minh họa)
Em mặc kệ! Tình yêu của em có đi qua những phút yếu lòng tưởng không thể tiếp tục mới hiểu hết sự quan trọng của nhau ở trên đời.
Trái tim em có đi qua mọi chống chếnh, cô đơn và lạnh lẽo mới càng thiết tha đợi ngày anh trở về, mới càng yêu anh nhiều hơn thế
Tình chúng mình có đi qua những mùa đông hoang vắng mới hiểu hết thế nào là sự kì diệu của tình yêu!
Mùa đông năm nay, năm sau và năm sau nữa. Em sẽ vẫn có những phút cô đơn đến chạnh lòng như thế, sẽ vẫn có những phút buồn đến nghẹn ngào như vậy.
Nhưng rồi em sẽ học cách làm một người mạnh mẽ, để đợi anh, đợi ngày anh trở về. Vì em biết anh là hơi ấm duy nhất sẽ đi theo em suốt cuộc đời này… Vì em biết trái tim anh là nơi duy nhất để em thấy bình yên trong những ngày đông nhiều gió như hôm nay!
Theo Tiin
Đi về phía bình yên
Không có nơi nào trái tim anh được bình yên hơn khi ở bên em.
Em bảo anh: rồi tình yêu nào cũng hết thời nông nổi, hết thời đắm chìm trong những nồng nàn yêu thương và khát khao bên nhau từng giây từng phút.
Em bảo anh: yêu em vừa thôi anh, yêu nhiều quá lỡ trái tim anh không còn chỗ chứa, rất nhanh thôi, anh sẽ hết yêu em thì sao?
Em bảo anh: lo cho em vừa thôi anh, mong muốn ở bên em ít thôi anh, để chỗ cho khoảng trời riêng của anh, không lỡ mai này, anh thấy tình yêu của chúng mình chật hẹp.
Em bảo anh: chúng mình để tình yêu đi về phía bình yên đi anh, em sợ tình yêu như đồ thị hình sin, lên càng cao thì xuống càng thấp...
Nhưng em à, phía nào là phía bình yên???
Có phải là nơi anh yêu em không còn nồng nàn như lúc trước, không còn tin nhắn anh chúc em ngày an lành mỗi sáng mai thức giấc và đêm bình yên trước khi em chìm vào giấc ngủ?
Có phải là nơi anh không còn nhớ em nhiều như lúc trước, không còn những tin nhắn kiểu: " Anh nhớ em lắm, em à" dù chúng ta xa nhau chưa đầy 24 tiếng?
Có phải là nơi anh không còn quan tâm em nhiều như lúc trước, không còn nhắn tin mỗi ngày hỏi em hôm nay ngủ ngon không, ăn được nhiều không, mặc có đủ ấm không dù cho câu trả lời ngày nào cũng gần giống nhau như thế?
Với anh, bình yên là khi được ở cạnh em (Ảnh minh họa)
Có phải là nơi anh sẽ không còn mong muốn ở bên em cả ngày dù sự thực chỉ là vài tiếng? Thời gian đó, em muốn anh cặm cụi bên bàn máy, bù khú bạn bè hay lang thang quán xá?
Có phải là nơi, mà mỗi tuần chúng mình chỉ gặp nhau một hai lần, nói dăm ba câu chuyện, rồi lại trở về với những lo toan cuộc sống thường ngày, tự hài lòng với những gì mình có và coi tình yêu là bình yên vì không còn thời gian cho giận hờn cãi vã? Em sẽ không còn lo một ngày trái tim anh hết chỗ chứa tình yêu hay anh hết khao khát bên em như hiện tại. Cũng không còn nỗi sợ khi em là cả khoảng trời riêng của anh, vắng em, anh sẽ lẻ loi biết bao trong cái khoảng trời không em đấy?
Đó có phải là phía bình yên mà em muốn tình yêu của chúng mình hướng tới?
Em à, với anh, không nơi nào trái tim anh được bình yên hơn khi bên em, được gặp em dù chỉ vài phút mỗi ngày. Để biết em mỗi phút, mỗi giây có được an nhiên, vui vẻ. Để biết một đêm trôi đi của em có được trọn vẹn giấc nồng, mỗi ngày trôi đi của em có được hài lòng như em mong đợi.
Với anh, không nơi nào trái tim anh được bình yên hơn khi bên em, được nấu cho em ăn hay thưởng thức những món tự tay em nấu - những món ăn anh không sao bắt chước hương vị vì em đã bí mật thêm tình yêu vào công thức. Và anh thì lúc nào cũng sẵn sàng làm phụ bếp cho em, chỉ để bên em, được nhìn em đứng đó, tỉ mẩn chuẩn bị, xào xào nấu nấu, thêm thêm nếm nếm rồi nở nụ cười hài lòng. Dù em có kêu anh làm vướng tay em vì cứ đứng sau ôm em nhìn em nấu, thì anh cũng không buông tay ra đâu. Nếu là đàn ông em sẽ hiểu, không có giây phút nào lại ấm áp hạnh phúc hơn giây phút này.
Cũng chẳng điều gì khiến trái tim anh bình yên hơn khi biết em vẫn ở đâu đó không quá xa anh. Người ta bảo khi yêu nhau bên nhau nhiều dễ chán, anh không biết bao nhiêu mới được gọi là nhiều, chỉ biết thời gian bên em dường như biết chạy và anh ngày qua ngày lại muốn bên em nhiều hơn.
Đừng lo em nhé rằng con tim anh sẽ không đủ chỗ chứa. Ừ thì rằng trái tim anh chẳng to hơn trái tim người khác, nhưng yêu thương mà nó dung nạp là vô hạn. Như không khí ấy em ạ, thở mỗi ngày mà có thấy thừa đâu. Yêu thương của anh dành cho em cũng vậy, cho đi, nhận lại, mỗi ngày thêm một ít chăm lo, thêm một ít nụ cười, thêm một ít nhớ nhung, thêm một ít hạnh phúc, thế đâu phải quá nhiều, em nhỉ? Mà nếu em thấy vậy vẫn nhiều quá, thì thay vì nói : " anh yêu em nhiều hơn ngày hôm qua", anh sẽ nói: " anh yêu em ít hơn ngày mai", em hài lòng rồi nhé?
Bình yên là khi ta có nhau trọn đời (Ảnh minh họa)
Đừng lo em nhé tình yêu mình chật hẹp hay khoảng trời riêng của anh bị em chiếm giữ, anh tự nguyện đấy chứ. Anh không đi café vì làm gì có chỗ nào pha café ngon như của em pha. Mà không phải anh nịnh em đâu nhé, chỉ tại vì họ có hiểu sở thích của anh như em đâu, đúng không nào? Anh cũng chẳng thích la cà nhậu nhẹt quán xá vì chẳng món ở đâu vừa rẻ, vừa an toàn lại vừa ngon như món ở nhà tự tay em nấu. Anh không bốc phét tí nào đâu, mấy anh bạn anh có lần về chơi phòng anh ấy, cũng bảo như thế mà. Mà nếu vì anh em mất đi khoảng trời riêng, anh sẽ tình nguyện làm xe ôm kiêm vệ sĩ mỗi khi em đi gặp gỡ bạn bè, em không lo phiền anh đâu, anh ngồi trà đá nghe mấy bác xe ôm bàn chuyện thế sự trong lúc chờ em cũng vui mà. Vì nếu bắt anh đi đâu đó giải trí một mình không có em đi cùng thì thà anh mua bỏng ngô về nhà ngồi xem phim với em còn vui hơn. Anh nói thật đó, ai bảo số anh sinh ra là để làm vệ tinh của em làm gì?
Đừng lo em nhé tình yêu của mình thăng trầm như đồ thị. Anh dốt toán nên hình sin anh vẽ toàn đi ngang không à. Ừ thì đành rằng tình yêu không thể lúc nào cũng ngọt ngào hạnh phúc. Sẽ có những dỗi hờn, ghen tuông, sẽ có những lúc mình cãi vã, chán nản. Nhưng mà sau mỗi lần như thế, anh lại nhận thấy rằng mình càng hiểu nhau nhiều hơn. Chứ anh thấy, tình yêu mà cứ yên bình thì làm sao qua nổi bão giông khi hai người là một? Em hay đọc báo có thấy chuyện những người đàn ông chán cơm thèm phở khi mà gia đình đang yên ấm? Anh sợ lắm, khi mà ngay sau bến bình yên lại là cả một trời giông bão. Thế nên, em cứ để tình yêu của chúng mình đi lên, đi xuống hay đi đâu cũng được, miễn là đừng đứng yên rồi đi tới dấu chấm hết, em nhé?
Từ ngày quen em, yêu em, anh thấy trái tim mình luôn trong trạng thái loạn nhịp, vì yêu thương, vì hạnh phúc, vì lo lắng, vì hờn ghen... Nhưng nếu lỡ một mai nó bình yên trở lại như ngày anh chưa có em thì đó là điều anh hoàn toàn không mong muốn. Thế nên, em đừng để tình yêu của chúng mình đi về phía bình yên em nhé. Hãy để nó đi về phía tương lai, nơi mà anh và em, hai chúng ta sẽ còn dành cho nhau thật nhiều yêu thương, thật nhiều nụ cười và cả những giọt nước mắt hạnh phúc. Bởibình yên, chính là khi chúng ta có nhau trọn cuộc đời này...
Theo Eva
Mùa Đông bao giờ mới qua? Cái lạnh trong tim khiến những ngón tay nhỏ bé của em tê buốt. Đêm. Mọi thứ chợt trở lên vô hình trước cơn mưa bất chợt như thể mùa Đông buồn tẻ cho sự cô độc của khí trời giá lạnh. Em bỗng thấy mình như một vật thể đang bị lãng quên giữa một căn phòng không hình dạng. Em là...