Xa anh không phải vì em không yêu anh
Cường ạ! Em không biết phải nói như thế nào để anh hiểu cho em nữa khi mà giờ đây em cảm thấy hoàn toàn bế tắc và em không biết phải làm sao để tìm cho mình lối thoát nữa.
Tình yêu của chúng mình không được an bình, bằng phẳng như những mối tình khác, 5 năm yêu nhau là 5 năm em và anh phải vượt qua rất nhiều trở ngại từ gia đình đôi bên, cho đến giờ đây khi hai gia đình chấp thuận tình yêu của chúng mình thì em lại quyết định lặng lẽ rời xa anh. Em biết anh sẽ suy nghĩ, day dứt rất nhiều, nhưng em xa anh không phải vì em không yêu anh mà em không thể nào ích kỷ chỉ biết nghĩ cho một mình em được. Nhận được kết quả khám bệnh từ bác sỹ em tưởng chừng như tất cả những gì trước mắt em sụp đổ. Chân em không còn đứng vững được, ngỡ ngàng đến độ không thể khóc được, cổ họng em cứ nghẹn lại nhưng trong tâm trí em lại như muốn thét gào gọi tên anh để cầu mong anh đến bên em làm chỗ dựa cho em khi em thật sự gục ngã. Em không hiểu tại sao lâu nay mỗi khi có chuyện gì buồn hay vui em đều tìm đến anh, thậm chí khóc vu vơ cũng tìm đến anh, vậy mà giờ đây em lại muốn tránh mặt anh.
Anh hãy quên em và tìm cho mình một chỗ dựa khác, em yêu anh nhưng em không thể ở bên anh được vì thời gian em được ở gần anh không còn dài nữa, em không muốn anh phải mãi đau khổ vì một người như em. Đáng lẽ ra những lúc như thế này em cần ở bên anh lo lắng, chăm sóc cho anh để bù đắp lại những tháng ngày mình không được ở bên nhau, nhưng nếu làm như vậy anh sẽ càng khó quên em hơn. Thà rằng ra đi trong im lặng để anh cho rằng em đã có một bờ vai khác, cho rằng em không xứng đáng với tình yêu lâu nay anh dành cho em và nhanh chóng tìm cho mình một tình yêu khác. Cho dù em ở đâu và như thế nào em vẫn mãi yêu anh, anh hãy sống thật mạnh mẽ anh nhé!
Theo Ngôi Sao
Tôi phải làm sao khi gia đình người yêu quá phức tạp?
Tôi yêu anh rất nhiều nhưng mỗi khi cứ nghĩ đến hoàn cảnh gia đình quá phức tạp của anh và sự kì vọng của bố mẹ tôi, tôi lại muốn buông tay ra...
Tôi năm nay 23 tuổi là con gái út trong một gia đình có 2 chị em gái, theo đánh giá của nhiều người thì tôi khá xinh xắn, bố mẹ tôi là cán bộ công chức nên tuổi thơ của tôi cũng không có gì vất vả lắm. Gia đình tôi ở một tỉnh miền núi nghèo phía Bắc nên việc tôi đỗ trường đại học và chị gái tôi cũng đang làm việc theo nghành của bố mẹ là điều đáng tự hào lắm của cả gia đình và họ hàng.
Cuộc sống và gia đình của tôi thực sự không có gì đáng phải lăn tăn nhưng với anh - người yêu tôi hiện tại lại là nguyên nhân khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Tôi và anh yêu nhau cũng đuợc hơn 3 năm nhưng 3 năm ở bên nhau đó có lẽ hạnh phúc và những phiền muộn luôn song hành với tôi, niềm vui cũng có mà nước mắt cũng nhiều.
Anh không đẹp trai nhưng rất giỏi. Khi anh còn là sinh viên trong khi bạn bè vui chơi thoải mái thì anh chỉ chú tâm học hành và làm thêm. Anh luôn là sinh viên giỏi của toàn trường, sau khi ra trường anh cũng có một công việc với mức lương mà bạn bè mơ ước.
Gia đình anh cũng không giàu, anh có 4 anh em anh là con út trong gia đình. Anh trai cả thì vào Nam lập nghiệp từ khi anh còn nhỏ nhưng khi anh vừa tốt nghiệp đại học thì công ty anh cả phá sản, chị dâu lại đi theo người khác nên anh cả trở về và đi theo những công trình xây dựng. Anh thứ hai thì do bẩm sinh nên chậm chạm hơn so với người khác, bố mẹ anh vẫn cố gắng lấy vợ cho anh hai, nhưng cũng chỉ được mấy năm người vợ đó cũng bỏ đi. Anh thứ ba cũng lập gia đình và bị vợ lôi kéo sa đà vào con đường nghiện ngập hiện đang ở tù vì hành vi trộm cắp tài sản. Bố anh là người rất ích kỉ, ông là một người nghiện rượu, cứ uống rượu vào, ông say là quát tháo, đuổi đánh vợ con...
Có thể nói, so với gia đình tôi thì gia đình anh có hoàn cảnh trái ngược hoàn toàn với gia đình tôi. Bố tôi tuy chỉ sinh được hai người con gái nhưng ông rất tự hào về chúng tôi. Nhiều lần hai cha con ngồi nói chuyện với nhau tôi hiểu rằng ông mong tôi xin việc và lấy người gần nhà, hoàn cảnh gia đình không cần phải giàu có nhưng cũng phải đâu ra đấy. Nhà chỉ có 2 chị em gái nên tôi thật sự không đành lòng lấy chồng quá xa (Nhà anh và nhà tôi cách nhau 240km). Cứ nghĩ đến việc nếu bố mẹ tôi biết về sự phức tạp trong gia đình anh, có lẽ họ sẽ đau lòng và không cam tâm gả con gái cho. Là thân con gái, ai cũng muốn mình được gả vào một gia đình có nề nếp, hòa thuận, tôi cũng vậy cho dù rất yêu anh nhưng tôi không thể gạt khỏi đầu mình những suy nghĩ có phần tính toán, so đo thiệt hơn mà mình phải chịu.
Nhiều lúc tôi đã định buông xuôi tất cả nhưng nghĩ lại thì anh có tội tình gì chứ?! Nhưng nếu đồng ý lấy anh, thật sự tôi rất sợ phải sống trong gia đình phức tạp như vậy, tôi sợ mình sẽ phải chịu ấm ức, sợ rồi mình sẽ không chịu nổi và ra đi như những người phụ nữ đã từng sống trong gia đình đó... Tôi biết tôi có phần ích kỉ khi chỉ bo bo lo nghĩ cho bản thân
Bây giờ tôi rất băn khoăn, gần như là mất phương hướng, tôi mong nhận được nhiều ý kiến chia sẻ của mọi người để tôi có được quyết định đúng đắn nhất. Tôi xin chân thành cảm ơn mọi người!
Theo PLXH
Như đã dấu yêu Vẫn biết là tội lỗi, vẫn biết là chẳng thể thay đổi được gì mà sao em vẫn không thể xa anh, rời bỏ anh - người đàn ông đã chợt đến rồi chợt đi, để lại trong em bao nỗi nhớ. Đã bao lần em soạn tin rồi lại xóa, nhấc máy lên gọi anh rồi lại tắt, em nhớ anh quay...