Vui một phút, đau cả đời
Khi yêu ai, Liên cũng thả mình trôi theo cảm xúc mà quên đi những mối nguy hại đang chờ phía trước.
Hằng đêm, khi chỉ còn lại một mình với căn phòng vắng, Liên khóc đến khan cả tiếng vì nghĩ đến những sai lầm của mình. Một cô gái với vẻ hiền ngoan, đáng yêu nhưng quá khứ đầy những lầm lạc mà cô không tự tha thứ cho mình được.
Bao nhiêu mối tình đi qua là bấy nhiêu đớn đau để lại cho cô gái trẻ (Ảnh minh họa)
Năm lớp 10, “chân ướt chân ráo” bước vào cánh cổng trường phổ thông, với sức học khá,cộng với vẻ ngoài xinh xắn, Liên được rất nhiều đàn anh trong trường để ý, tán tỉnh. Năm lần bảy lượt từ chối hết người này người nọ, cuối cùng, Liên cũng khuất phục trước một cậu học sinh lớp 12 ga lăng, từng trải và là tâm điểm chú ý của hàng tá nữ sinh.
Sau những lần nhắn tin, rủ đi ăn uống, dạo chơi… Liên đã nhanh chóng ngã vào vòng tay gã trai tơ “sát gái” ấy. Điều đáng nói là cô không hề biết đến sự tồn tại của “cái ngàn vàng” ở người phụ nữ nên mới dễ dàng trao thân như vậy.
Rồi cậu trai kia đỗ đại học, vào thành phố và cặp kè với một nàng khác sành điệu hơn. Liên đã suy sụp suốt một thời gian dài. Và mọi chuyện chỉ kết thúc khi cuối năm lớp 12, cô vượt qua chuyện buồn và may mắn đỗ đại học.
Là cô sinh viên năm nhất, Liên ấp ủ biết bao ước mơ tươi đẹp với mối tình thứ hai của đời mình. Cô bé ngây thơ thú nhận đã đánh mất đời con gái. Chàng người yêu ban đầu tỏ ra thông cảm nhưng sau khi có được cô thì lại quay ngoắt 180 độ. Vậy là mối tình sinh viên nhanh chóng đường ai nấy đi.
Năm thứ hai, mối tình thứ ba lại đến. Cô quyết tâm che giấu quá khứ. Tưởng mọi chuyện sẽ sáng sủa hơn nhưng rồi biến cố lại xảy ra… Liên mang trong mình giọt máu của người yêu. Cô bé hoảng loạn, mượn tiền của bạn bè vội vàng đến viện giải quyết.
Suốt một tuần liền, Liên bị khủng hoảng tâm lý, bỏ học ở nhà khóc lóc rầu rĩ, có lúc nói nhảm, khi thì kêu thét.
Tình yêu giữa Liên với chàng ta kéo dài mãi đến năm thứ ba đại học. Vì không sử dụng các biện pháp tránh thai nên cô lại tiếp tục có thai lần hai. Lần này cũng đến bệnh viện “xử lý” nhưng im lặng, bí mật và bớt đau đớn, hoảng sợ hơn.
Video đang HOT
Dường như cô đã quen với cái cảm giác tàn nhẫn đó rồi. Cô thấy mình là con người vô cảm, độc ác đến đáng sợ!
Đầu năm tư, Liên thấy có những dấu hiệu bất thường: kinh nguyệt không đều, đi siêu âm thì bác sỹ báo bị u nang buồng trứng. Cùng lúc đó, cô có dấu hiệu ốm nghén, thử que thì cho kết quả hai vạch nhưng siêu âm thì không thấy túi thai đâu.
Hơn nữa, cách đây vài ngày mới đến kỳ con gái nên cô đinh ninh không dính bầu. Bạn trai chỉ đến phòng thăm và dí vào tay cô 500 nghìn, xong đâu đấy lại phóng xe đi.
Thi học kỳ xong, Liên về nhà để nhập viện mổ u nang nội soi thì vô tình phát hiện ra mình chửa ngoài dạ con. Mẹ Liên khóc hết nước mắt, mắng mỏ, chì chiết nhưng vẫn quan tâm, săn sóc cẩn thận khiến cô con gái nhỏ ngập chìm trong cảm giác tội lỗi.
Cậu người yêu ở thành phố về viện trông nom được vài hôm rồi lại cao chạy xa bay. Thể trạng suy yếu sau phẫu thuật cùng với mớ suy nghĩ, dằn vặt, đau khổ khiến cô gầy yếu, xanh xao hẳn đi.
Trải qua thời gian “kinh hoàng” đó, sau 3 tháng, Liên lấy lại sức vóc và tinh thần để quay lại trường. Và năm cuối đại học, cô đã thi đỗ tốt nghiệp loại khá.
Liên được nhận vào làm ở một vị trí tốt của công ty nước ngoài, kiếm được nhiều tiền gửi về cho bố mẹ ở quê. Cô cũng quen và yêu một vài người trong thời gian này nhưng đã đủ ý thức mình nên và phải làm gì để bảo vệ bản thân, để tránh vấp phải những sai lầm đáng tiếc như trước đây.
Dường như yêu ai, Liên cũng đều rất chân thành và ngu ngốc. Cô vô tư thả mình trôi theo vòng xoáy của cảm xúc mà quên đi những mối nguy hại đang chờ đón phía trước. Cô đặt người yêu lên trên tất cả, chấp nhận cho đi mà không toan tính, không yêu cầu người ta phải chịu trách nhiệm gì về mình.
Nhưng trớ trêu thay, bao nhiêu người đàn ông đi qua đời cô thì đều chọn cô làm bến dừng chân tạm thời, chỉ coi cô như chỗ để thỏa mãn cảm xúc yêu đương và nhu cầu xác thịt tầm thường. Liên nghiệm ra một điều rằng: Tình yêu bắt đầu càng đẹp đẽ bao nhiêu thì kết cục càng dễ tan vỡ bấy nhiêu mà lý do cho sự đổ bể ấy thì có đến một nghìn lẻ một lý do khác nhau…
Người con trai hiện tại yêu thương cô hết mực và không hề hay biết gì về những lỗi lầm trước đây của Liên. Chàng cho cô cảm giác của một tình yêu sau cùng, cho cô thấy mình là một bến đỗ thực sự, chứ không phải yêu để thỏa mãn nhu cầu.
Nhưng liệu rằng Liên có xứng đáng được hưởng hạnh phúc này không khi mà mỗi lúc nhìn lại bản thân, cô thấy mình quá đỗi xấu xa và tàn nhẫn?
Theo Khampha
Em có biết tôi là chàng trai mang hình hài cô gái?
Xung quanh em có biết bao vệ tinh theo đuổi. Còn tôi, có lẽ chỉ là người bạn tri ân tri kỷ của em mà thôi, phải không em?
"Dù cho bao lời sóng gió, càng khổ càng yêu và mãi mãi tin người mình yêu
Dẫu cuộc đời đôi lúc xót xa, có tình yêu là mình có tất cả
Trải qua bao lần đau khổ, tình yêu ấy càng đậm sâu và tất cả không là cơn mơ
Chỉ cần em yêu anh không một giây ân hận
Dẫu ngày sau có nhều gian khó thế nào, thì anh sẽ họ cách mãi nắm tay người, chỉ người mà thôi"
Những câu hát ấy quen lắm đúng không em? Tôi còn nhớ chính nhờ những câu hát ấy đã để đôi ta gặp nhau, quen nhau rồi để tôi nhận ra rằng, tôi đã yêu thương em hơn tất thảy.
Tôi biết thật khó để tôi có thể ôm em, trao cho em một nụ hôn... (Ảnh minh họa)
Nhưng cũng chính nơi đây, tôi đã làm rơi rớt những giọt nước mắt chỉ vì những giận dỗi mà tình yêu đơn phương mang đến.
Tôi còn nhớ ngày ấy có một cô bé ngây thơ. Chỉ một phút tôi đã nhìn thấy em, nói câu chào nhau nhưng tôi đã cần rất lâu để nhận ra rằng, trái tim mình đã thiết tha một cô bé với nụ cười dịu dàng.
Đã có biết bao cô gái nơi quán không tên ấy nhưng chính nụ cười của em đã hiện lên giống hình ảnh mẹ tôi mà tôi vẫn mơ thấy hằng đêm. Và rồi, tôi tìm cách để đến gần với em... và rồi tôi nhận ra không chỉ bài hát cả hai chúng ta cùng thích mà cả tính cách chúng ta cũng có nhiều điểm tương đồng như: Thích đọc sách Nhật Bản, thích nhạc Hamlet Trương, thích những tách cà phê không đường... nhưng em thì dịu dàng còn tôi thì cá tính mạnh mẽ.
Cả thế giới chẳng thể thay thế được em khi tôi được ở bên cạnh em... và tôi hiểu không dễ để mình nói ra câu yêu em như những cặp đôi khác. Dù xã hội có hiện đại đến mấy thì em vẫn là một cô gái thẳng. Em còn phải nghĩ đến gia đình, đến những đứa trẻ... còn tôi chỉ là một người con gái mang tâm hồn của con trai mà thôi. Chỉ cần yêu em đơn phương, tôi cũng đã thấy mình hạnh phúc lắm rồi.
Tôi luôn bên cạnh em và là người bạn thân để em sẻ chia tâm sự, để em chia sẻ những đam mê trong đời nhưng em ơi, thật lòng thì tình cảm tôi dành cho em đã vượt qua ngưỡng cửa của bạn bè thân thiết rồi. Liệu em có hiểu điều đó không? Hay có hiểu thì em cũng không đành lòng đâu vì tình yêu em dành cho mẹ em lớn lắm, vì xung quanh em có biết bao vệ tinh theo đuổi. Còn tôi, có lẽ chỉ là người bạn tri ân tri kỷ của em mà thôi, phải không em?
Cuộc đời vốn như những chiếc thuyền trôi lênh đênh giữa cơn bão tố, có khi cập đến một bến bờ hạnh phúc, có khi là cập đến hoang đảo... nhưng điều quan trọng nhất, đó là sự tự tin và lạc quan của chính người trong cuộc.
Chính điều ấy tôi vẫn luôn nuôi cho mình một hy vọng trong mối tình đơn phương này. Tôi biết thật khó để tôi có thể ôm em, trao cho em một nụ hôn... nhưng tôi hiểu, mình có thể là một người bạn thân nghe những tâm sự nơi em.
Nhưng khi trở về căn phòng vắng một mình thì tôi mới hiểu mình đang nuôi ảo vọng.
Càng khó càng yêu. Và tôi đã quyết định tạm xa em một thời gian để tìm kiếm một sự nghiệp cho riêng mình. Để thời gian cho tôi thấy tình yêu tôi dành cho em đậm sâu đến nhường nào.
Em à! Em chính là hành trang làm tim tôi ấm lại trong những ngày đông này. Tôi tin tình yêu mình dành cho em đủ lớn để đến khi thành công, tôi có thể mạnh mẽ đứng trước mặt em nói câu:"Tôi yêu em".
Theo Khampha
Chấp nhận làm mẹ đơn thân Đứa bé tôi đang mang trong bụng chính là giọt máu của cậu bạn thân suốt bao năm nay. Anh và tôi là đôi bạn thân từ thời cấp ba cho đến đại học, rồi sau này khi đã có việc làm ổn định, chúng tôi vẫn chơi với nhau rất thân thiết. Anh đẹp trai, còn tôi chỉ là cô gái rất...