Vừa về làm dâu đã cãi nhau về của hồi môn
Nếu mẹ thật sự nghĩ rằng, lấy con dâu giàu có để mong có của hồi môn, nhờ vả tiền bạc của nhà con dâu thì mẹ đã nhầm.
Bây giờ, tôi đã trở thành cô con dâu khó ưa trong mắt mẹ chồng chỉ vì dám nói thẳng, nói thật. Ngày tôi về nhà chồng, những tưởng sẽ có một gia đình yên ấm, một người mẹ chồng quan tâm, yêu thương mình như cái ngày đầu tôi về ra mắt, vậy mà…
Ngày tôi ra mắt nhà chồng, anh có nói với mẹ anh rằng, gia đình tôi khá giả, bố mẹ đều công nhân viên chức. Thế nên, mẹ anh có vẻ hài lòng lắm. Chắc nghĩ, tôi có điều kiện nên rất thuận tâm. Mẹ anh có nói, con trai mẹ lấy được người như tôi là may mắn. Tôi cũng thấy vui lắm vì mẹ chồng tương lai rất vui vẻ, thoải mái.
Ngày về nhà chồng, tôi rất vui vẻ, thoải mái và nghĩ chắc chắn mình sẽ có một gia đình hạnh phúc. Vì mẹ chồng dễ tính thì chẳng lo gì mình không đối đãi tốt với gia đình chồng.
Ngày cưới là ngày hạnh phúc nhất đời của tôi, có mấy người phụ nữ lấy được người đàn ông mình yêu thương và được nhà chồng ưu ái như vậy? Thế nhưng, tôi đã sai lầm và vô cùng thất vọng…
Video đang HOT
Mẹ chồng tôi, ngay trong đêm tân hôn đã gọi tôi vào và hỏi, nhà tôi cho tôi những gì làm của hồi môn? Tôi cười bảo &’con không lấy thứ gì của bố mẹ con, mẹ ạ. Vì con nghĩ, phận mình là con gái, chưa giúp bố mẹ được gì đã đến tuổi lấy chồng, thế nên, con không nhận của hồi môn của bố mẹ, coi như đó là món quà gửi lại bố mẹ. Con có thể lo được cho mình, nên không nhận của bố mẹ gì hết’. Sau khi nghe tôi nói vậy, mặt mẹ tôi trắng bệch, nhìn tôi hồi lâu rồi tức tối đi lên nhà, không nói chẳng rằng.
Tôi liếc nhìn chồng, không hiểu thái độ của mẹ là như thế nào. Sau hôm ấy, tôi thấy thái độ của mẹ khác hẳn, không vui vẻ, cởi mở như ngày nào. Mẹ cau có, khó chịu với tôi. Mẹ không nhìn tôi bằng con mắt thiện cảm. Mẹ cứ soi mói tôi hết thứ này đến thứ khác. Cái gì tôi làm mẹ cũng không hài lòng, bắt tôi làm lại. Tôi tức tối lắm, nhưng mà không dám cãi mẹ chồng, vì nghĩ, mới về làm dâu, mẹ chồng con dâu đã cãi vã nhau, thật chẳng vui tí nào. Rồi chồng tôi sẽ lại khó xử giữa hai người.
Ngày hôm sau, tôi lại thấy mẹ chồng gọi tôi vào và hỏi &’thế, bố mẹ con không cho con thứ gì hay là con không lấy thật? Con về nhà này không thể không có của hồi môn gì được. Con phải có ý thức, đi lấy chồng thì phải có của hồi môn. Bằng không, tiền mừng cưới của hai con, mẹ sẽ giữ, mẹ không để cho các con đồng nào cả, cũng coi như bù lại công lao bố mẹ đã bỏ ra tổ chức đám cưới cho hai đứa’.
Nghe mẹ nói mà tôi choáng. Hóa ra, thứ mẹ cần chính là của hồi môn, tiền của con dâu. Mẹ hi vọng gia đình khá giả như nhà tôi sẽ cho con dâu nhiều thứ khi về nhà chồng. Bây giờ, không có gì nên mẹ thất vọng. Mẹ khiến tôi vô cùng buồn chán. Tạisao người mẹ chồng bao lâu nay tôi nghĩ sẽ là người phụ nữ tốt bụng, nhân hậu lại thành ra chỉ là một người ham tiền bạc tầm thường như thế này. Tôi có đôi co với mẹ, nói rằng, tiền của chúng tôi, chúng tôi phải giữ lại một ít, chỉ biếu bố mẹ một chút coi như là góp thêm với bố mẹ. Ai ngờ…
Vì tôi luôn quan niệm, con gái lấy chồng, bố mẹ có con gái đã thiệt thòi vì chưa được cung phụng, phụng dưỡng gì, nên bây giờ, con gái không nên lấy gì của bố mẹ và sau này phải có trách nhiệm lớn lao với bố mẹ của mình. Nếu mẹ thật sự không nghĩ vậy và tính toán tiền bạc với tôi thì xem ra, hai mẹ con thật sự khó hòa thuận rồi. Tôi có lẽ phải tính ra ở riêng, chứ không thể cứ ở chung với nhà chồng trong tình cảnh này.
Chỉ là, tôi quá buồn và thất vọng. Chẳng lẽ, thật sự không có người mẹ chồng thật tâm, thật lòng với con dâu và không toan tính chút gì khi con dâu về nhà chồng hay sao? Mới cưới đã cãi nhau vì của hồi môn, tiền bạc, thật là, chuyện chẳng ra sao cả, thật buồn, chán nản cho cuộc sống trước mắt của tôi.
Theo Khám Phá
Mệt mỏi vì mẹ chồng và mẹ đẻ suốt ngày cãi nhau
Người ta bảo, con gái lấy chồng gần, có bát canh cần cũng mang cho. Ông bà ta xưa cũng nghĩ, lấy chồng gần sẽ hạnh phúc vì có bố mẹ ở bên cạnh, lúc nào muốn có thể về bên bố mẹ. Ấy vậy mà...
.. Bố mẹ tôi thật không may mắn khi có được cô con gái lấy chồng gần như tôi. Ngày nào, bố mẹ cũng phải gánh chịu điều tiếng của thiên hạ vì cứ hễ nghe thấy vợ chồng tôi cãi nhau là ông bà lại thấy con gái chạy về nhà khóc lóc om sòm sau đó.
Chồng tôi không phải là người tâm lý, lại vũ phu nên suốt ngày, vợ chồng cãi nhau là anh cho vợ vài cái bạt tai. Tôi đã từng nói, nếu sau này anh đánh tôi, tôi sẽ bỏ nhà ra đi. Nhưng lấy chồng gần, đâu thể nói bỏ là bỏ được. Bỏ thì cả xóm, cả làng biết, bố mẹ xấu mặt. Thế nên, tôi đành phải chịu nhẫn nhục chồng, chịu trận đòn của anh.
Tôi mệt mỏi vô cùng vì ngày ngày chồng cũng cau có, khó chịu, cãi vã. Mệt mỏi hơn là mẹ chồng suốt ngày soi mói, kháy móc, chán nản vô cùng. Hai nhà gần nhau, mỗi lần mẹ mắng tôi là cả xóm nghe thấy, mẹ đẻ tôi ngồi ở nhà có khi cũng nghe văng vẳng. Có lần, mẹ tôi cảm thấy hai vợ chồng tôi cãi nhau, mẹ mới chạy sang để xem con gái thế nào. Vì nhiều lần tôi bị đánh tím mắt, thế nên mẹ sốt ruột. Vừa chạy sang thấy chồng giơ nắm đấm lên định đánh tôi, mẹ tôi nhảy bổ vào tát chồng tôi. Mẹ tôi bảo &'làm đàn ông mà đánh vợ thì quá hèn con ạ. Con gái mẹ nó làm gì nên tội mà con suốt ngày đánh đập nó thế. Nếu con không sống được với nó, để nó về sống với mẹ'. Nói vậy, mẹ chồng tôi tức tối nhảy bổ lên bảo &'làm sao , mà bênh con gái bà thì bà cũng phải nghĩ con trai tôi chứ. Con gái bà hư thì nó đánh, bà làm mẹ vợ, bà chạy sang nhà tôi làm gì'. Sau trận ấy, mẹ chồng và mẹ đẻ khó chịu ra mặt với nhau. Tình thông gia coi như chấm dứt vì mấy cái chuyện cãi vã, đánh lộn của vợ chồng tôi. Thật tình, nhiều khi cũng muốn giấu giếm chuyện này chuyện nọ. Nhưng cuối cùng vẫn phải về nhà mẹ đẻ, vì đâu còn chốn nào mà về?
Từ ngày đó, mỗi lần gia đình có mâu thuẫn là mẹ tôi lại chạy sang tận nhà nói lại mẹ chồng tôi không biết dạy con trai. Thế là hai bà cứ cãi nhau suốt ngày. Tôi muốn bỏ chồng nhưng mà không thể bỏ vì còn con cái. Cháu thì cứ ở bên nội một hôm lại chạy sang bên ngoại một hôm. Có mẹ chồng, mẹ đẻ, cứ suốt ngày mâu thuẫn, thành ra tôi và chồng cũng chán cãi nhau. Bây giờ, chuyện con tôi chạy sang nhà ngoại, mẹ chồng cũng khó chịu. Tôi lại cứ phải sang đón con về. Mệt mỏi vô cùng vì bây giờ tôi và chồng ít cãi nhau thì mẹ chồng và mẹ tôi lại cãi nhau nhiều hơn.
Tình cảnh này thật sự tôi cảm thấy không muốn tiếp tục cuộc sống ở nhà chồng. Thi thoảng, mẹ chồng tôi lại chạy sang tận nhà tôi lôi con tôi về. Có lúc, mẹ tôi lại chạy sang kéo con tôi về nhà mình. Đúng là lấy chồng gần, cuộc sống quá mệt mỏi! Cứ tưởng lấy chồng gần thì bố mẹ được nhờ, ai ngờ, chồng gần làm bố mẹ cảm thấy bẽ mặt thế này.
Cả làng xóm láng giềng đều nhìn vào mặt tôi, vào mặt mẹ tôi. Chồng tôi thì giờ chẳng cần quan tâm đến ai, cứ mặc kệ ông bà hai bên cãi vã nhau. Tôi thì cũng phải đứng ngoài cuộc vì dù sao, tôi cũng phải cố gắng sống ở nhà chồng vì con cái. Nếu không chỉ còn nước bỏ chồng về nhà mẹ đẻ. Nhưng thế thì con tôi cũng khổ, nhất là khi hai ông bà nội ngoại lại ở quá gần nhau, ai cũng yêu thương cháu, cháu phải làm thế nào?
Theo Khám phá
Của hồi môn của con dâu nhà quê, mù chữ khiến nhà chồng giàu có bật khóc Nhận món đồ hồi môn của con dâu quê mùa mà bố mẹ chồng Thùy bật khóc. Chưa bao giờ ông bà nghĩ Thùy lại đối xử với mình như vậy? Sau hơn 3 năm yêu nhau, cuối cùng Vũ cũng thuyết phục được Thùy kết hôn với mình. Vũ đã ngỏ lời cầu hôn với cô từ lâu rồi, nhưng Thùy luôn...