Vừa về đến cổng, tôi sững sờ thấy cảnh vợ vừa khóc vừa kéo vali ra khỏi nhà, còn mẹ tôi đứng chống nạnh cấm cửa con dâu quay lại
Tôi luôn cố động viên vợ: “Thôi em cố chịu đựng vài tháng nữa, khi nào xây xong nhà, bà về và vợ chồng sẽ được tự do”.
Cách đây một tháng, nhà của bố mẹ tôi bị hư hỏng nhiều nên đã ông bà quyết định đập bỏ đi xây nhà mới. Bố tôi thì làm một túp lều bên cạnh nhà đang xây để trông coi vật liệu, còn mẹ đến ở cùng chúng tôi.
Từ ngày mẹ đến sống thì mọi sinh hoạt của gia đình tôi bị đảo lộn. Mẹ sắp xếp đồ của nhà tôi theo ý của bà. Món ăn vợ tôi nấu không vừa khẩu vị của mẹ là bị bà ca cẩm suốt bữa.
Vì công việc của vợ rất vất vả, căng thẳng ở công ty nên tôi thường xuyên làm việc nhà như rửa bát, nấu cơm, phơi quần áo. Mẹ tôi không hài lòng, đã gọi riêng vợ tôi ra ngoài mắng mỏ gay gắt.
Tôi luôn cố động viên vợ: “Thôi em cố chịu đựng vài tháng nữa, khi nào xây xong nhà, bà về và vợ chồng sẽ được tự do”. Tôi biết vợ yêu chồng rất nhiều, tôi tin cô ấy sẽ vượt qua cửa ải này.
Hôm qua tôi đi làm vừa về đến cổng, thấy vợ kéo vali ra ngoài, mắt sưng húp vì khóc. Còn mẹ đứng trong nhà chống nạnh đuổi: “Nhà này không chứa chấp con dâu hỗn hào, mẹ chồng nói chưa xong đã cãi xong”.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Vợ chồng tôi đã nhẫn nhịn mẹ quá đủ rồi, tôi không thể để mẹ phá nát gia đình mình được. Tôi kéo vợ vào trong nhà rồi nói với mẹ: “Ngôi nhà này là toàn tiền của vợ con bỏ ra mua tặng con đấy, mẹ có biết không? Lương con được hơn 10 triệu một tháng, còn vợ con là giám đốc công ty, lương tháng hơn 90 triệu. Vì không muốn chồng mất mặt với bố mẹ họ hàng nên cô ấy luôn nói là nhân viên.
Số tiền 2 tỷ mà con cho bố mẹ xây nhà là toàn bộ tiền của vợ con đó. Vì muốn giữ sĩ diện cho chồng mà vợ nhường hết những điều tốt đẹp cho con, còn cái xấu xí khó khăn cô ấy gánh vác hết. Một người con dâu tốt như thế, mẹ còn muốn điều gì nữa?”.
Không còn điểm nào để chê con dâu nữa, mẹ tôi quay ra bắt bẻ, nói vợ tôi là “cau điếc”. Cưới nhau 7 năm rồi mà không sinh được con. Mẹ bảo dù kiếm nhiều tiền mấy mà không có con thì cũng vứt đi.
Đến nước này, vợ tôi chịu không nổi nữa, cô ấy quyết định ly hôn để giải thoát cho tôi lấy vợ mới, kiếm đứa con cho vui lòng mẹ. Thế nhưng, cả đời này tôi không cần con mà chỉ muốn được sống vui vẻ bên vợ là đủ rồi.
Tôi không biết phải làm sao để cứu vãn cuộc hôn nhân đây?
Đi làm xa về thăm con, khi biết sự thật tôi chỉ còn sự phẫn nộ
Con gái bị giật mình kêu lên một tiếng, quay lại nhìn tôi. Nhưng khi tôi nhìn rõ khuôn mặt của đứa bé thì sững sờ đến khó tin.
Đứa trẻ này không phải con gái tôi!
Cũng vì mưu sinh mà vợ chồng tôi quyết định cùng nhau đi làm xa nhà khi con gái được hơn 2 tuổi. Không được ở gần con tôi cũng buồn và nhớ nó lắm. Cũng may ở nhà có bà nội chăm con hộ, chúng tôi cứ 1,2 tháng lại về thăm con 1 lần.
Vì xót xa con phải chịu thiệt thòi và cũng kiếm được chút tiền nên mỗi lần về thăm con tôi đều mua rất nhiều đồ cho bé. Nào là sữa bột nhập ngoại, nào váy vóc, giày dép, nào đồ ăn bổ dưỡng... để con dùng dần.
Hôm đó tôi về thăm con bất ngờ, không báo trước cho mẹ chồng. Chồng tôi phải làm việc nên không về cùng được. Bước vào sân, nhìn thấy con mặc bộ váy công chúa tôi mua cho, tóc tai buộc 2 bên rất gọn gàng. Con bé đang chơi 1 mình trong vườn, quay lưng về phía tôi. Tôi đỏ hoe mắt, nhẹ nhàng đi đến, từ phía sau ôm chầm lấy con.
Không được ở gần con tôi cũng buồn và nhớ nó lắm. (Ảnh minh họa)
Con gái bị giật mình kêu lên 1 tiếng, quay lại nhìn tôi. Nhưng khi tôi nhìn rõ khuôn mặt của đứa bé thì sững sờ đến khó tin. Đứa trẻ này không phải con gái tôi! Nó là con gái của chị chồng, trạc tuổi con tôi, nhà cách đó 2 cây số! Bố mẹ nó bận đi làm nên hàng ngày đều mang nó sang đây gửi đến tối mới đón về, tiện cho chơi cùng con gái tôi luôn.
Tôi hỏi nó con gái tôi đâu. Nó chỉ ra một góc vườn khác, con gái tôi đang nhếch nhác nghịch đất ở đó. Trên người bé mặc bộ đồ cũ từ năm ngoái, đã cộc cũn cỡn, chân thì đi đất!
Tôi bế thốc con lên, rửa ráy sạch sẽ cho nó xong mà sự phẫn nộ trong lòng vẫn không vơi bớt tí nào. Vừa hay mẹ chồng từ nhà hàng xóm về, tôi tức giận hỏi thẳng bà sao lại cho con nhà chị chồng mặc đồ của con gái tôi. Ban đầu bà rất bất ngờ khi thấy tôi về, sau đó thì ngang nhiên bảo, đều là anh em trong nhà, sao phải tính toán.
Tôi tức nghẹn, giá kể cho mượn chẳng sao nhưng bà lại để con gái tôi mặc như vậy ư? Tôi lên mạng bỏ chặn facebook chị chồng. Bởi trước đây mỗi lần tôi đăng status chẳng liên quan gì nhưng chị chồng đều thêm mắm dặm muối mách lẻo với mẹ chồng rằng tôi nói xấu nhà chồng, từ ấy tôi chặn hết facebook của nhà chồng luôn.
Khi vào xem facebook của chị chồng, tôi không thể tin vào mắt mình khi chị ấy đăng rất nhiều ảnh con gái đang mặc đồ của con gái tôi! Ai cũng xúm vào khen con gái xinh xắn, bố mẹ chịu khó đầu tư cho con ăn diện, chị ấy còn đắc ý cảm ơn rối rít.
Tôi ức lắm, đó là mồ hôi công sức của tôi muốn dành cho con. (Ảnh minh họa)
Những lần trước về nhà, tôi đều báo trước. Có lẽ vì thế mà mẹ chồng có sự chuẩn bị, tôi không phát hiện ra điều này. Vậy những đồ ăn đồ uống tôi mang về cho con, chẳng biết con bé có được dùng không nữa đây!
Tôi giận vô cùng, rà soát một loạt đồ dùng của con thì thấy thiếu đến 9/10 số đồ tôi từng mua cho con bé. Giỏ quần áo của nó còn lại đều là đồ cũ! Tôi điên tiết lao sang đòi nhà chị chồng đòi. Thế là họ nhảy dựng lên nói tôi ích kỷ, nhỏ nhen, keo kiệt với cả anh em ruột thịt. Chồng tôi biết chuyện cũng bảo tôi thôi ngay, có mấy cái quần cái áo cũng chuyện bé xé ra to.
Tôi ức lắm, đó là mồ hôi công sức của tôi muốn dành cho con. Tiền trông con, ăn uống tôi vẫn gửi mẹ chồng khoản riêng cơ mà. Chẳng lẽ tôi đòi lại là không đúng?! Có lẽ cái đà này tôi nên mang con theo rồi chịu khó gửi trẻ mọi người nhỉ?
(minhchau...@gmail.com)
Biết chủ nhà đang gặp khó khăn, cô giúp việc chủ động đưa 1 tỷ đồng trong sự kinh ngạc tột độ của vợ chồng tôi Tôi sững sờ khi cô giúp việc đưa 1 tỷ đồng cho mình vay. Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài...