Vừa vào nhà nghỉ bạn gái đã giở chiêu “độc” khiến tôi từ bỏ ý định làm “chuyện ấy” và chạy ngay
Vừa thấy em giở chiêu đó ra, tôi đã từ ngay ý định làm “chuyện ấy” với em và chạy ngay lập tức không thì sẽ hối hận cả đời mất.
Yêu nhau được gần 8 tháng mà tôi và Liên vẫn chỉ dừng lại ở cái nắm tay và xa hơn nữa là cái hôn nhẹ. Liên bảo em muốn tình yêu trong sáng và nói không với “chuyện ấy”. Thấy Liên nhắc khéo trước tôi chỉ biết ngậm ngùi gật đầu mà lòng chán nản vô cùng. Ai đời yêu mà lại phải yêu chay thế này, có khi đến bao giờ kết hôn em mới cho tôi chạm vào người em mất.
Suốt thời gian đó, tôi tôn trọng và không đòi hỏi em chuyện kia, vì tôi biết em sẽ phản ứng ngay gắt thậm chí là chia tay nếu tôi có định gì với em. Thôi thì cứ yêu đi, biết đâu ngày nào đó em sẽ thay đổi suy nghĩ và tự nguyện hiến dâng cho tôi thì sao ?
Tình yêu của tôi và Liên cứ thế lớn dần theo năm tháng và vô cùng trong sáng. Nhưng đến hôm tôi bị đuổi việc vì 1số lý do tế nhị em đã chủ động đến bên tôi, an ủi động viên tôi như 1 người vợ đúng nghĩa. Dựa đầu vào vai em, tôi khóc. Có lẽ đây là giọt nước mắt đầu tiên rơi vì công việc, vì cái mà tôi đã nghĩ mình sẽ gắn bó và cống hiến cả đời vậy mà…
Suốt thời gian đó, tôi tôn trọng và không đòi hỏi em chuyện kia (ảnh minh họa)
Trong giây phút ưu buồn đó, tự nhiên tôi lại thèm được ở bên Liên đến thế. Em đòi về khi đồng hồ đã điểm tới 11h đêm, tôi giữ em lại với ánh mắt vai này và cầu xin em 1 điều đó là vào nhà nghỉ cùng tôi 1 đêm. Thực sự đêm nay tôi cần sự quan tâm của em, cần em ở bên để xua tan mọi ưu tư trong lòng. Đắn đo 1 lúc, Liên gật đầu và nắm tay tôi tới nhà nghỉ gần đó.
Lên phòng, Liên nhanh nhảu xuống dưới mua cho tôi ít đồ ăn và dỗ tôi ngủ như 1 đứa bé. Nằm xuống nhìn thấy bầu ngực của Liên lấp ló qua lớp áo mỏng tôi không kìm được lòng. Tôi đánh liều kéo em xuống và ôm hôn Liên rối rít nhưng chưa đầy 30 giây em đã đạp tôi và cười thật tươi bảo.
- Anh đừng vội thế. Em có món quà này tặng anh, đảm bảo anh sẽ thích thú hơn cả em đấy.
Video đang HOT
- Quà gì chứ, anh chỉ cần em thôi. Xin em đừng khiến anh phát điên lên nữa.
Liên khẽ nhắn tin cho ai đó rồi đưa tôi chai nước lọc uống. Nhìn tôi, Liên chỉ cười và hỏi tôi muốn lắm rồi à. Tôi gật đầu thừa nhận, cũng đúng thôi thằng đàn ông nào chả muốn có được người yêu mình chứ. 5 phút sau, có tiếng gõ cửa Liên vội vã ra mở cửa rồi đưa 1 cô gái thân hình bốc lửa đi vào khiến tôi hoang mang tột độ. Miệng ú ớ hỏi Liên:
Anh cứ thoải mái hưởng thụ đi nhé, em ra ngoài đợi (ảnh minh họa)
- Sao lại xuất hiện người thứ 3 thế này? Em định làm gì thế?
- Em muốn cô ấy giúp em làm anh vui thôi mà. Anh yên tâm cô ấy dày dặn kinh nghiệm trong chuyện này lắm. Anh cứ thoải mái hưởng thụ đi nhé, em ra ngoài đợi.
Liên đi ra khép cửa phòng lại, tôi nhìn cô gái vừa đến với ánh mắt sợ hãi. Tôi không bao giờ đụng vào gái làng chơi lần thứ 2 sau lần thứ nhất dính bệnh rồi. Lẽ nào Liên muốn chơi tôi nên giở chiêu trò này ra ư? Không, tôi không thể làm thế được. Tôi phải rời khỏi đây ngay lập tức trước khi quá muộn, tôi còn trẻ và tôi không muốn hủy hoại đời trai của mình vào mấy cô chân dài mà tiền ẩn đầy bệnh tật này.
Hốt hoảng ôm quần chạy ra ngoài, tôi không may đụng trúng người Liên khiến cả 2 cùng ngã lộn nhào xuống nền nhà. Liên kêu đau rồi ngạc nhiên nhìn tôi bỏ đi khi chưa làm ăn gì với cô gái Liên dẫn tới.
- Sao anh lại chạy thế? Chẳng lẽ anh ham hố chuyện ấy làm cơ mà, giờ mỡ đến miệng mèo lại chê là sao?
- Anh xin lỗi. Anh không thể và không muốn “chuyện ấy” xảy ra nữa. Anh xin em sợ chiêu này của em lắm rồi. Để anh đi đi.
Không cản tôi, Liên cứ đứng nhìn theo tôi ôm đồ tất tưởi chạy khỏi nhà nghỉ. Về nhà đóng sầm cửa nằm vật ra giường suy nghĩ về chuyện vừa rồi. Hóa ra Liên cũng chẳng phải dạng vừa tôi, tôi nguy hiểm 1 thì em nguy hiểm 10. Tưởng Liên dễ xơi ai ngờ em cũng thông minh và nhiều mưu mẹo đến thế. Từ giờ tôi xin chừa cái tính xấu ấy. Thôi thì cứ cưới vợ về, lúc ấy làm gì mà chả được chứ lấy đời con gái của người yêu thì tệ hại và xấu hổ quá.
Theo Một thế giới
Sự cố đáng sợ trong nhà vệ sinh khiến tôi mất vợ và con ngay lập tức
Có lẽ vì trước khi đi ăn phải cái gì không hợp bụng nên tôi đau bụng quằn quại. Không chịu được tôi mới chạy vội vào nhà vệ sinh.
Vợ chồng tôi, nhìn vào bề ngoài thì ai cũng nhận xét chúng tôi như một đôi đũa lệch. Tôi đẹp trai, cao ráo còn em thì đen đúa, thấp và trông quê mùa mặc dù chúng tôi bằng tuổi nhưng ai cũng nghĩ em già hơn tôi.
Cũng vì ngoại hình chênh lệch mà khi về làm dâu nhà tôi em chịu đủ thiệt thòi, nhất là những lời đàm tiếu của họ hàng. Thậm chí, đôi khi tôi cũng thấy xấu hổ khi có người vợ nhếch nhác như vậy. Rất nhiều lần tôi động viên em đi mua quần áo đẹp và học cách trang điểm nhưng vợ tôi thì cứ ì ra, bảo rằng làm những việc đó là tốn kém và không cần thiết.
Tôi thì làm kinh doanh nên giờ giấc tự do, quan hệ bên ngoài cũng rất rộng. Còn vợ thì chỉ làm công việc văn phòng, đều đặn 8 giờ đi làm 5 giờ chiều về nhà. Kinh tế trong gia đình do tôi gánh vác. Việc nhà tôi để vợ làm hết. Biết bao nhiêu lần tôi cáu gắt, quát nạt vợ cũng chỉ vì dọn dẹp chưa ưng ý mình, hay đi làm về chưa có cơm canh bày sẵn. Thói quen ấy cứ theo tôi mãi cho đến tận bây giờ, tôi vẫn nói với vợ bằng cái giọng kẻ cả, bề trên.
Mỗi tháng tôi đưa vợ 8 triệu bao gồm tiền ăn, tiền sinh hoạt và 1 khoản tiết kiệm. Tôi cứ cho rằng, với số tiền đó cộng với đồng lương văn phòng của em đã đủ và thoải mái cho cuộc sống gia đình, nên cứ vỗ ngực là mình giỏi, hào phóng hơn biết bao gã đàn ông khác. Nhiều khi tôi cằn nhằn vợ chẳng nấu được cho tôi bữa cơm nào thịnh soạn, chỉ quanh quẩn mấy món ăn thông thường khiến tôi phát ngán.
(ảnh minh họa)
Có lẽ vì nghe tôi chê bai nhiều nên vợ tôi ngày càng ít nói và sống khép kín hơn hẳn. Nhất là từ lúc sinh con xong, cô ấy gần như chẳng nói năng gì với tôi câu nào. Lâu dần khiến tôi cảm thấy chán vợ.
Tôi tìm vui bên ngoài và quen vài em "rau sạch" rất dễ thương và nghe lời, trong đó tôi hài lòng nhất với Hân. Hân có luật riêng của mình là không đi với khách có vợ, thế nên tôi phải nói dối Hân mình còn độc thân. Nào ngờ, ban đầu chỉ là tìm vui, dần dần tôi và Hân nảy sinh tình cảm. Chúng tôi có thể nhắn tin với nhau suốt ngày không chán và khi gặp nhau thì lao vào như thể ngày mai là tận thế vậy.
Dù thích Hân nhưng tôi cũng biết mình không thể ly dị vợ để lấy Hân. Gia đình tôi rất nghiêm khắc, bố mẹ tôi sẽ không bao giờ cho phép tôi làm vậy. Chưa kể nếu họ mà biết tôi trai gái lăng nhăng bên ngoài có khi còn nổi giận lôi đình nữa. Thế nên mỗi lần Hân ngỏ ý muốn chung sống với tôi thì tôi đều lờ đi. Có lẽ vì thế mà Hân tỏ ra nghi ngờ tôi, thường xuyên tra hỏi tôi có phải đang giấu diếm chuyện gì không.
Cuối tuần bố mẹ tôi tới chơi nên tôi mới bảo vợ đi siêu thị mua đồ ngon về làm bữa cơm đặc biệt 1 chút. Có lẽ vì trước khi đi ăn phải cái gì không hợp bụng nên tôi đau bụng quằn quại. Không chịu được tôi mới chạy vội vào nhà vệ sinh. Vợ tôi lo lắng đứng ngoài, liên tục gọi điện vào hỏi tôi có sao không, cô ấy lo tôi bị ngộ độc thực phẩm. Tôi mệt phờ, loạng choạng bước ra thì vợ vội chạy tới đỡ tôi bảo: "Thôi em đưa anh về nằm nghỉ rồi quay lại đây mua thêm đồ cũng được.". Tôi gật gật đầu thì bỗng có tiếng Hân vang lên: "Anh, anh sao thế?".
Không thể tin lại gặp Hân trong tình cảnh này. Hân đỡ lấy tôi, sờ mặt mũi chân tay của tôi sốt sắng hỏi: "Anh bị cảm à? Mặt anh tái hết đi rồi đây này.". Vợ tôi bấy giờ mới lên tiếng: "Xin lỗi, cô là ai?". Hân trả lời điềm nhiên: "Tôi là người yêu anh ấy.".
Vợ tôi choáng váng nhìn tôi, cánh tay đang giữ lấy tôi buông vội ra. Sau đó cô ấy vội rời đi. Tôi về đến nhà thì vợ đã thu dọn đồ đạc xong xuôi và ra đi. Trên bàn cô ấy để tờ đơn ly hôn đã ký sẵn. Hân cũng đã cắt đứt với tôi sau khi tôi là người có gia đình. Bấy giờ tôi mới thấy hối hận bởi những gì mình đã làm.
Theo Một thế giới
Tôi đã bỏ chạy khỏi nhà nghỉ ngay lập tức khi thấy người đàn ông đó bước vào Nhìn thấy chị trong quầy lễ tân người đàn ông ấy cũng hoảng hốt không kém. Anh vội vã bỏ tay khỏi eo cô nhân tình. Chị không kìm nén được bản thân mình đã bỏ chạy khỏi đó ngay lập tức. Mang bầu đến tháng thứ 7 thì chị chính thức thất nghiệp vì hết hợp đồng và công ty không kí...