Vừa thay váy cô dâu, tôi chết lặng khi chồng bắt quỳ xuống xin lỗi mẹ
Trước mặt mẹ chồng, Khoa trừng trừng tức giận nhìn tôi, rành rọt bảo tôi phải quỳ xuống xin lỗi bà. Nếu không qua đêm nay sang sáng mai tôi sẽ bị mang trả về “nơi sản xuất”.
Tôi vừa cưới được 3 ngày. Đây có lẽ đang là khoảng thời gian đẹp nhất với các cặp vợ chồng son khác nhưng với tôi thì hoàn toàn ngược lại. Tôi đang đứng dưới vực thẳm và mất hoàn toàn niềm tin, hi vọng ở cuộc hôn nhân này!
Tôi và Khoa yêu nhau hơn 2 năm mới quyết định kết hôn. Quãng thời gian yêu nhau, chúng tôi có vài lần hợp tan nhưng cuối cùng cũng viết được cái kết đẹp cho tình yêu của mình. Chuyện suôn sẻ cho tới ngày rước dâu. Khi cùng Khoa ngồi trên xe hoa về nhà anh, tôi đã thấy thái độ của chồng có điều lạ lạ. Tôi hỏi thăm mà anh chẳng hé răng tiết lộ điều gì.
Về đến nhà chồng, mọi nghi thức, thủ tục diễn ra bình thường, ngoài sự trầm lặng đến hơi đáng sợ của Khoa. Khi tiệc tàn, khách khứa về hết, tôi vào phòng tân hôn thay váy cưới để mang trả người ta. Chẳng ngờ Khoa cũng vào theo tôi. Ngoài ra còn có mẹ anh.
Tôi kinh hoàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. (Ảnh minh họa)
Trước mặt mẹ chồng, Khoa trừng trừng tức giận nhìn tôi, rành rọt bảo tôi phải quỳ xuống xin lỗi bà. Nếu không qua đêm nay sang sáng mai tôi sẽ bị mang trả về “nơi sản xuất”. Lúc ấy người bị xì xào bàn tán, bị thiên hạ cười mặt vào mặt chính là tôi.
Tôi kinh hoàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Lý do vì đâu Khoa yêu cầu tôi thực hiện chuyện hoang đường tới mức ấy? Tôi đòi ở chồng 1 lời giải thích hợp lý. Để rồi nghe Khoa luận tội mình, tôi không khỏi sững sờ. Chỉ vì 1 chuyện mà tôi nghĩ cũng bình thường chẳng có gì ghê gớm song Khoa lại ghi hận.
Hóa ra, khi đằng nhà trai đến nhà tôi rước dâu, lúc chia tay bịn rịn, tôi có ôm chầm lấy cô bạn thân rồi khóc nức nở. Khi ấy tôi đã chua xót nói với cô ấy rằng: “Tao lo lắm mày ạ, nếu mẹ chồng tao ghê gớm, nanh nọc như những câu chuyện vẫn nghe được thì cuộc sống hôn nhân của tao sẽ sống không bằng chết mất. Bố mẹ tao có thành kiến với chuyện ly hôn lắm, tối qua bố tao còn bảo không ở được cũng cấm về nhà làm xấu mặt gia đình…”.
Video đang HOT
Sau đó chắc tôi còn nói lảm nhảm nhiều điều với nó về những lo lắng của mình về hôn nhân, mà nhiều nhất là về mẹ chồng. Lúc ấy tâm trạng xúc động, bất ổn nên tôi không nhớ rõ được hết. Không ngờ nhất là Khoa đứng gần đó nghe thấy hết từ đầu đến cuối.
Khoa bảo anh ta không làm ầm ĩ lên ngay lúc ấy vì muốn giữ mặt mũi cho đôi bên gia đình. Bây giờ, nếu muốn tiếp tục sống ở nhà anh thì phải quỳ xin lỗi mẹ chồng mới thỏa đáng. Vì tôi dám xúc phạm mẹ chồng nặng nề, chưa gì đã nói bà như thể bà là người ác độc, ghê gớm không ai bằng.
Tôi điêu đứng nghe Khoa kết tội. Tôi biết mình lỡ lời rồi, đáng lý ra tôi không nên nói như thế thật. Nhưng chẳng nhẽ tôi không đáng được thông cảm sao, khi mà cô dâu vào thời khắc về nhà chồng ai chẳng có chút cám cảnh, chạnh lòng. Hơn nữa, tôi chỉ giả dụ vớ được mẹ chồng quái thai, chứ có nói mẹ Khoa là người như thế đâu.
Tôi điêu đứng nghe Khoa kết tội. (Ảnh minh họa)
Khoa không chịu nghe tôi giải thích, khăng khăng cho rằng tôi chưa bước chân về nhà chồng đã coi thường, thiếu tôn trọng mẹ chồng. Nếu không xin lỗi thì đừng hòng được ở lại. Cuối cùng tôi phải chấp nhận làm theo lời Khoa để đổi lấy sự yên bình. Tôi không dám tưởng tượng nếu hôm sau bị đuổi về thì mọi chuyện sẽ khủng khiếp cỡ nào.
Nhận được cái quỳ gối của tôi, mẹ Khoa và Khoa mới xuôi xuôi. Nhưng ngay hôm sau họ lập tức phổ biến cho tôi cả bộ “quy tắc làm dâu” toàn những điều khoản ngặt nghèo, quá đáng khiến tôi dường như tuyệt vọng ở cuộc hôn nhân này. Thực ra ngay từ lúc bị Khoa ép phải quỳ xin lỗi thì tôi đã biết mình rơi vào hoàn cảnh gì, phải sống với những con người thế nào rồi.
Mấy ngày qua tôi sống chẳng khác 1 cái bóng câm lặng trong nhà. Đầu óc tôi lúc nào cũng quẩn quanh ý nghĩ muốn ly hôn. Nhưng tôi lại không dám. Tôi phải làm gì đây mọi người?
Theo Gia đình & Xã hội
Mỗi khi nhìn tờ đăng kí kết hôn cùng giấy khai sinh của con được chồng đóng khung treo trang trọng giữa phòng khách, tôi lại thấy cay đắng, hụt hẫng tột độ
Cứ nghĩ làm vợ anh sẽ được hạnh phúc, sẽ được sống cảnh sung sướng. Không ngờ, chỉ sau đêm tân hôn, tôi đã khóc ròng vì sự thật quá đắng cay.
25 tuổi, tôi quen anh qua mai mối của một người bạn chung. Cô ấy bảo anh là người rất tốt tính, tâm lý, cởi mở. Gặp nhau lần đầu, tôi đã mến anh ngay. Không chỉ giống những gì cô ấy nói, anh còn tuyệt vời hơn nhiều. Anh nhẹ nhàng, ga lăng, hiểu rõ tôi thích gì dù mới gặp nhau lần đầu.
Chúng tôi yêu nhau sau 2 tháng quen biết và kết hôn sau đó một thời gian ngắn. Thời gian đó, tôi đã chìm trong hạnh phúc bởi được người yêu chiều chuộng, chăm chút từng chút một. Tôi ho nhẹ một tiếng thôi cũng đủ để anh lo lắng sốt vó lên. Mỗi khi ngồi bên nhau, chúng tôi vạch ra biết bao kế hoạch cho tương lai. Tôi đã nghĩ được làm vợ anh là một điều hạnh phúc, là vui sướng. Thế nhưng chỉ sau đêm tân hôn, tôi đã nhận ra sự thật đắng cay hơn tôi nghĩ rất nhiều.
Đêm tân hôn, tôi hạnh phúc bước ra phòng ngủ sau khi đã chăm chút kĩ lưỡng từng sợi tóc. Nhưng chồng tôi, người mà tôi nghĩ sẽ rất hồi hộp khi nhìn thấy vợ, lại cuộn người nằm ngủ ngon lành. Tôi lay anh dậy. Anh hất tay tôi ra, rồi bảo tôi để yên cho anh ngủ, nếu không nằm chung được thì anh sẽ xuống nền nhà ngủ.
Đêm tân hôn, tôi hạnh phúc bước ra phòng ngủ sau khi đã chăm chút kĩ lưỡng từng sợi tóc. (Ảnh minh họa)
Tôi hốt hoảng vì không thể tin được. Lúc này, anh mới nói sự thật cho tôi nghe. Thì ra anh là người đồng tính, nhưng lại là con trai một, anh không muốn công khai giới tính vì sợ cha mẹ sốc. Anh cưới tôi cũng chỉ để che giấu thân phận mà thôi.
Mọi người biết không, cảm giác của tôi lúc đó chẳng khác nào rơi xuống vực sâu. Tôi ngồi lặng người. Chồng tôi cũng cúi mặt, ngồi cạnh vợ nhưng không đụng đến tôi.
Những ngày sau đó, chúng tôi ban ngày vẫn giả vờ là một cặp vợ chồng hạnh phúc. Nhưng đêm đến, tôi lại khóc nức nở vì cảm giác lạnh lẽo, cô đơn ngay trong căn nhà của chính mình, trên giường tân hôn của chính mình.
Sau một lần say quá mức kiểm soát, anh đã lao vào tôi đòi quan hệ. Sau lần đó, tôi có thai. Biết tin, anh đã suy nghĩ, hút thuốc rất nhiều. Rồi anh ôm lấy tôi, xin lỗi vì đã lạnh nhạt trong thời gian qua. Anh hứa sẽ cố gắng điều chỉnh bản thân đi đúng đường để không ảnh hưởng đến con. Tôi đã rất mừng, rất hạnh phúc khi nghe anh nói những điều đó.
Tôi khóc lóc, trầm cảm, đòi ly hôn nhưng vẫn giấu không nói chuyện giới tính của anh cho ai hay. (Ảnh minh họa)
Vậy mà khi tôi sinh con được hai tháng, tôi lại đau đớn khi phát hiện anh vẫn còn qua lại với người đàn ông khác. Tôi khóc lóc, trầm cảm, đòi ly hôn nhưng vẫn giấu không nói chuyện giới tính của anh cho ai hay.
Anh lại xin lỗi, van xin tôi đừng ly hôn, đừng bế con anh đi. Rồi anh đem giấy đăng kí kết hôn và giấy khai sinh của con đóng khung, treo trang trọng lên phòng khách. Ai nhìn vào cũng khen chồng, bảo anh rất trân trọng cuộc hôn nhân này. Chỉ có tôi mới hiểu, anh làm vậy là để tự gồng ép mình.
Mỗi lần nhìn thấy hai khung ảnh ấy, tôi lại chạnh lòng, hụt hẫng chênh vênh. Tôi không biết mình sẽ cố gắng được đến bao giờ. Chỉ biết rằng, chồng tôi yêu thương con lắm nhưng vẫn lạnh nhạt với vợ. Liệu tôi có thể tiếp tục sống trong cô đơn đến bao giờ đây? Tôi có nên kết thúc để giải thoát cho nhau không?
Theo N.T.M.H/Báo Tổ quốc
Nhà có giỗ, thấy em dâu gói thức ăn về, chị chồng mỉa mai: "Đúng là thất nghiệp tham ăn", ngay lập tức nhận được câu trả lời đau điếng của người không ngờ tới Lúc cô chuẩn bị ra xe thì chị gái Tuấn đi ra nhìn thấy em dâu 1 tay dắt con, 1 tay xách túi thức ăn liền bĩu môi mỉa. Thúy tâm sự, cưới được hơn năm thì cô sinh đôi hai bé trai, đúng là hạnh phúc lớn nhưng áp lực cũng nhiều. Ban đầu Thúy định hết cữ sẽ thuê giúp...