Vừa thấy mặt người yêu tôi, bạn thân cười cợt rồi buông một câu cay đắng khiến tôi vừa hụt hẫng vừa tổn thương
Tôi đã cố tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình. Nhưng sao khó khăn quá.
Chào chị Hướng Dương,
Tôi và Vân là bạn thân 20 năm nay. Nhà chúng tôi gần nhau, chơi với nhau từ thời tiểu học đến tận bây giờ. Vân là cô gái năng động, xinh đẹp, lại là con nhà giàu nên biết cách ăn diện. Từ hồi còn đi học, cô ấy đã là hoa khôi ở trường cấp 3, được nhiều chàng trai đưa đón.
Tôi thì ngược lại. Tôi có ngoại hình trung bình, nước da ngăm đen. Nhà tôi cũng chẳng khá giả gì nên tôi không có cơ hội ăn diện như bạn mình. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi đi dạy, còn bạn mình làm việc cho công ty nước ngoài, lương rất cao. Môi trường làm việc khác nhau, khiến chúng tôi càng trở nên khác biệt trong suy nghĩ và lối sống. Tình bạn vì thế cũng nhạt nhòa đi Hướng Dương ạ.
Chủ nhật vừa rồi, tôi dẫn người yêu đi gặp mặt Vân, giới thiệu cho cô ấy biết, đồng thời có ý định nhờ cô ấy làm phù dâu. Nhưng chị biết không, vừa thấy người yêu tôi, Vân đã cười khẩy rồi nói một câu khiến tôi chao đảo: “Trái Đất tròn quá anh nhỉ?”.
Ảnh minh họa.
Tôi sững sờ nhìn người yêu mình thì anh ấy tỏ ra lúng túng thấy rõ. Qua nói chuyện, tôi mới hay trước đây người yêu tôi là người yêu cũ của Vân. Cô ấy còn thao thao kể chuyện anh ấy từng chiều chuộng mình như thế nào, từng quỵ lụy, đau khổ ra sao khi bị cô ấy “vứt bỏ”. Người yêu tôi ngồi nghe, im lặng nhưng lại thể hiện sự chăm sóc tôi chu đáo và khoảng cách lạnh nhạt với Vân.
Video đang HOT
Rồi Vân nhìn tôi, cười cợt hỏi: “Dùng lại đồ mình bỏ đi, L không cảm thấy xấu hổ à?”. Tôi lặng người, không ngờ Vân lại nói thế. Nhưng tôi còn chưa kịp lên tiếng thì người yêu tôi đã ôm lấy vai tôi, bình thản nói rằng anh ấy yêu tôi thật lòng và hi vọng sẽ được Vân chúc phúc chứ không phải nói những câu vô nghĩa như thế.
Tôi vui lắm. Nhưng rồi mấy hôm nay, Vân liên tục nhắn tin, gửi ảnh hồi họ còn yêu nhau cho tôi xem. Cô ấy còn bảo chỉ cần cô ấy gọi một tiếng, người yêu tôi sẽ lao tới ngay thôi. Tôi hụt hẫng, tổn thương quá Hướng Dương ơi. Không lẽ tôi phải chia tay người yêu thì Vân mới hài lòng sao? Không lẽ tôi đã sai khi yêu lại người yêu cũ của bạn thân mình sao? Tôi chỉ muốn tìm hạnh phúc cho riêng mình thôi mà, sao khó quá vậy. (honglinh…@gmail.com)
Hướng Dương tư vấn
Chào bạn,
Trong chuyện này, người sai chính là Vân chứ không phải bạn. Bạn chẳng có lí do gì để chia tay người yêu cả. Điều bạn cần làm hiện tại là tiếp tục cuộc sống thường nhật của mình, nắm chắc hạnh phúc trong tay và bình thản đối diện mọi thứ.
Qua cách ứng xử và câu nói đầy tình cảm của người yêu bạn, Hướng Dương cảm thấy anh ấy đang yêu bạn chân thành và thật sự muốn hai người sẽ có kết quả hạnh phúc. Anh ấy đã khẳng định điều đó trước mặt Vân – người yêu cũ của mình – bằng sự bình thản, tỏ rõ anh ấy không còn tình cảm với cô ấy nữa. Vậy thì bạn đang lo sợ điều gì?
Hơn nữa, bạn thân bạn đang có thái độ không tốt khi thấy người yêu cũ và bạn thân hạnh phúc bên nhau. Cô ấy đang muốn phá vỡ mối quan hệ của hai người bằng những hành động rất ích kỉ và trẻ con. Hướng Dương mong bạn tin tưởng người yêu và đừng để bản thân bị ám ảnh, dao động bởi những chuyện đã qua.
Nếu cảm thấy quá mệt mỏi, bạn có thể thẳng thắn bày tỏ tâm trạng, cảm xúc với Vân để cô ấy thôi gửi tin nhắn, hình ảnh cho bạn. Còn nếu cô ấy vẫn tiếp tục, chứng tỏ cô ấy chẳng hề xem trọng những xúc cảm và suy nghĩ của bạn. Nếu là tri kỉ sẽ chẳng bao giờ muốn đối phương bị tổn thương, mong bạn nhớ kĩ điều đó.
Ngoài ra, bạn cũng nên trao đổi thẳng thắn với người yêu những vấn đề liên quan đến Vân nếu hai người kết hôn. Hãy đặt ra những quy định chặt chẽ dựa trên nền tảng tôn trọng và tin tưởng để đảm bảo hạnh phúc hôn nhân lâu dài. Bạn không nên phân vân về việc mình có sai không khi yêu người yêu cũ của bạn thân, mà hãy suy nghĩ đến việc nắm giữ thật chắc hạnh phúc hiện tại.
Mong bạn bình tĩnh, an yên đối diện mọi thứ.
Hướng Dương.
Chưa về làm dâu đã ngao ngán mẹ chồng và cái kết bất ngờ trước đêm tân hôn
Tưởng vượt qua rào cản khác biệt để làm dâu nơi thôn quê, nhưng tôi cay đắng vội vã rời nhà chồng ngay đêm tân hôn.
Tôi là con gái phố, trẻ trung, xinh đẹp đều nổi trội trong top các bạn gái cùng trang lứa. Ai cũng bảo tôi có số hưởng. Thế nào cũng lấy chồng đại gia, đẹp trai, phong độ hoặc lấy chồng có chức sắc, vai vế trong xã hội. Tôi không dám mơ mộng ảo tưởng sang giầu, chỉ coi duyên phận có số, có phúc phần nên tôi chọn cách sống vô tư, hồn nhiên, không ham tiền bạc, không màng đại gia.
Chẳng hiểu sao rủi ro thế nào tôi lại đi yêu một anh kỹ sư mộc mạc, anh không đẹp trai, hào hoa như những chàng lãng tử, thả thính quanh tôi. Nhưng anh chân thành, cởi mở, chịu khó. Tôi sống quen ở phố, tôi cho rằng yêu anh sẽ được trải nghiệm thêm nhiều điều thú vị ở miền thôn quê.
Sau hai năm yêu nhau, tôi mới chịu cho anh đưa về ra mắt mẹ chồng tương lai. Tôi về nhà anh, mẹ chồng tương lai không hề cởi mở mà lặng thinh, khinh khỉnh, coi tôi như người xa lạ.
Trái lại, họ hàng, bà con, láng giềng thì kiếm cớ để lân la xem mặt nàng dâu - một cô gái thành phố. Họ bàn tán xôn xao, người cho rằng chồng tương lai của tôi số hưởng cưa đổ hoa hậu, kẻ lại cho rằng ngữ ấy lấy về suốt đời lo hầu hạ.
Ảnh minh họa
Đúng là chưa thực sự về làm dâu mà tôi quá ngao ngán với mẹ chồng tương lai. Tôi cứ ngỡ người quê thật thà chất phát, dễ mến. Đâu ngờ lại gặp phải bà mẹ khó đăm đăm xét nét tôi từng ly từng tí, khi mà kiến thức vốn sống nơi thôn quê của tôi rất ít ỏi. Sau đó, anh đã phải tốn công tỷ tê mãi tôi mới đồng ý lấy anh.
Tôi cứ nghĩ đơn giản, lấy nhau rồi có sống với gia đình nhà chồng đâu. Tôi cũng dễ dãi cho qua chấp nhận cuộc hôn nhân, giữa tôi và gia đình bên chồng còn nhiều khắc biệt về văn hóa. Đám cưới tổ chức chính thức vào buổi trưa ở khách sạn trên phố. Buổi chiều đón dâu về quê. Gia đình họ mạc tề tựu vài mươi mâm cỗ mừng dâu mới.
Rượu vào, lời ra. Đám tiệc mừng trở thành ồn ào, náo nhiệt khác thường. Một số người mất kiểm soát, lời ra tiếng vào về những khúc mắc nhau trong họ mạc. Tiếp đó là những màn tranh cãi, ẩu đả. Một số người lại chơi bài bạc, đám thanh niên thì hát hò, nhảy nhót tưng bừng. Thật là rối ren, phức tạp.
Tại một chiếu trầu cau toàn các bà thân hữu của mẹ chồng tôi thì những lời cay nghiệt về tôi, làm tôi hụt hẫng. Họ nói: Tưởng cô dâu nhà này dáng cao, đầu to, cổ mập, bụng tròn, mông to... chứ ai ngờ, lại ẻo lả mình dây, vừa khó chiều chồng lại khó chửa đẻ... Vô phúc mới rước về hầu. Tôi nghe rõ mẹ chồng buông lời nghiệt ngã ấy. Một sự xúc phạm ghê gớm.
Đang chuẩn bị cho đêm tân hôm, tôi sốc nặng. Sao mẹ anh và bà con ở đây lại xúc phạm đến vẻ đẹp do cha mẹ tôi sinh ra, tôi đã chăm sóc, gìn giữ bao năm qua. Uất nghẹn đến tận cổ, nước mắt tôi trào ra.
Tôi cởi bỏ đồ cưới, khoác bộ quần áo đời thường, bí mật rời nhà chồng ngay buổi tối hôm đó. Tôi trách chồng đã không chuẩn bị tâm lý cho gia đình anh, cũng như cho tôi trước khi đón tôi về làm dâu, làm con ở vùng quê xa lạ. Tôi trách mình nông nổi khi lựa chọn hôn nhân và không đủ bản lĩnh vượt qua thử thách trước ngưỡng cửa hạnh phúc.
Điều cay đắng hơn cả là tôi đã làm dâu mà chưa được làm vợ. Bài học làm vợ, làm dâu chưa kịp kinh qua đã phải nhận kế cục thật đau đớn. Rất may, người chồng hiện tại của tôi đã cảm thông, thấu hiểu và chấp nhận quá khứ một lần làm vợ "hụt" của tôi.
Tấm bình phong về 'em gái đồng hương' vỡ tan sau lời thú tội cay đắng của chồng Tôi nghĩ sau những gì đã xảy ra trong câu chuyện Vợ cay đắng phát hiện những việc tày trời chồng làm cho 'em gái đồng hương', thì việc chị có nên trả nợ cho chồng chị hay không là chuyện riêng tư của gia đình chị. Người ngoài có ý kiến cũng là chỉ để cho chị tham khảo và thấy rằng...