Vừa sinh được 1 tháng đã phải rửa cả chục mâm bát, tôi ném hết vào sọt rác rồi ôm con về ngoại
Lúc ăn cơm xong, em chồng lấy lý do đi sinh nhật bạn nên tót lên xe đi chơi. Còn mẹ chồng tôi kêu mệt vì nấu nướng với bà còn bận kiểm phong bì, cuối cùng khi quan khách về hết, chỉ còn mình tôi trơ trọi với mấy mâm bát xếp đầy bếp.
Lúc ăn cơm xong, em chồng lấy lý do đi sinh nhật bạn nên tót lên xe đi chơi. Còn mẹ chồng tôi kêu mệt vì nấu nướng, với lại bà còn bận kiểm phong bì. Cuối cùng khi quan khách về hết, chỉ còn mình tôi trơ trọi với mấy mâm bát xếp đầy bếp.
Vợ chồng tôi cưới nhau được 2 năm nhưng mãi bây giờ mới có con. Chồng tôi làm kỹ sư nên tính hơi khô khan. Đã không lãng mạn thì chớ, ngay cả cái khoản khéo léo trong cuộc sống hàng ngày anh cũng chẳng giỏi. Không ít lần tôi vì sự vô tư, vô tâm, vô nghĩ của chồng mà sống dở chết dở.
Đổi lại, anh hiền lắm, đứng trước vợ và bố mẹ, anh chẳng biết bênh ai. Nên thành thử ra dù không muốn nhưng tôi luôn đóng vai ác trong nhà chồng.
Chúng tôi lương tháng tổng cộng được 20 triệu. Sau khi lo các khoản thì mỗi tháng cũng dư ra được khoảng 10 triệu. Bố mẹ chồng tôi thì đều là công chức về hưu và có lương. Ông bà lo các khoản điện nước còn tiền ăn, đám xá đều là vợ chồng tôi lo. Tôi thấy như vậy cũng là hợp lý, vợ chồng trẻ nên còn nhiều thứ phải lo, chứ ông bà già rồi, giờ không cho con cháu thì cho ai.
Thế nhưng ngược đời ở chỗ này, mặc dù đã phân công rõ ràng nhưng bố mẹ chồng tôi cứ trốn như trốn hủi. Nhất là mẹ chồng tôi, là người cầm tiền nhưng toàn trốn không đóng tiền điện nước. Có lần, người ta đến tận nhà đòi nợ mà ông bà đi vắng cả khiến tôi muốn muối mặt với những lời bóng gió của họ. Nào thì: ‘Nhà như cái biệt thự mà có mấy đồng bạc của tiếc”.
Còn nhớ, hồi vừa về nhà làm dâu, tôi đã bị mẹ chồng đổ lên đầu gánh nặng tiền bạc. Theo đó, mỗi tháng chúng tôi phải có trách nhiệm chu cấp cho cô em chồng còn đang là sinh viên 3 triệu. Bà bảo: “Bố mẹ lương chẳng được mấy lại còn lo khoản sinh hoạt phí trong nhà. Giờ nhờ anh chị có chuyện đấy thôi, cố mà làm cho tốt”.
Thời gian tôi sinh nở, vì không đi làm nên không có lương. Tôi chỉ đợi sinh xong để nhận về số tiền trợ cấp của Bảo hiểm xã hội. Thế mà, suốt thời gian đó, ông bà vẫn chẳng giúp đỡ gì ngoài việc đóng tiền điện nước trong nhà.
Sinh con xong, mấy bữa đầu chồng còn ngủ cùng để bế con mỗi khi thằng bé quấy khóc nửa đêm. Nhưng được vài hôm thì mẹ anh xua con trai lên ngủ cùng bố, bà đem gối xuống ngủ cùng mẹ con tôi.
Tiếng là trông cháu với con dâu nhưng mẹ chồng có giúp được gì đâu. Bà ngủ từ tối cho đến sáng hôm sau. Cháu nằm bên khóc, đòi bú bà cũng chẳng bế lên hay pha sữa cho nó. Hỏi thì bà viện cớ người già không thức khuya được.
Tôi ở cữ mà phải tự lo từng bữa ăn cho mình, nhiều người sang thăm 2 mẹ con bày cho bà cách nấu món này món kia để con dâu ăn cho nhiều sữa thì bà bảo: “Ui dào, kệ nó ăn gì nó nấu, ai hơi đâu mà đi hầu”.
Video đang HOT
Đầy tháng cho con, ông bà mời bạn bè đến chơi nên làm vài mâm cỗ. Bố mẹ tôi ở xa, hơn nữa đang vào mùa nên không ra thăm cháu được. Từ sáng hôm đó, bà đã giục tôi dậy để phụ bà làm cỗ. Mà có gì nhiều cho cam, chỉ nấu nồi canh măng và sắp xếp đồ, hầu hết các món ăn mà chồng tôi đã đặt bên ngoài hết.
Lúc ăn cơm xong, em chồng lấy lý do đi sinh nhật bạn nên tót lên xe đi chơi. Còn mẹ chồng tôi kêu mệt vì nấu nướng với bà còn bận kiểm phong bì, cuối cùng khi quan khách về hết, chỉ còn mình tôi trơ trọi với mấy mâm bát xếp đầy bếp.
Bực quá, tôi đem hết bát đũa vứt vào sọt rác trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Mẹ chồng chỉ mặt quát: “Con này mày hỗn nó vừa thôi”.
Tôi bảo: “Con xin lỗi! Gái đẻ phải kiêng cữ, ít cũng phải 2 tháng”
Nói xong, tôi vào dọn đồ ôm con về nhà ngoại. Mấy ngày nay, chồng tôi cứ gọi điện, nhắn tin bảo tôi về xin lỗi bố mẹ anh nhưng tôi nhất quyết không về. Tôi bảo với chồng: “Nếu anh còn muốn giữ vợ con thì mình ra ở riêng, còn không thì đừng gọi tôi nữa”.
Theo kenhsao.net
Níu giữ người chồng tệ bạc, rồi cuối cùng người phụ nữ này nhận ra mình đã rơi vào tình trạng "không lối thoát"
Dù hối hận, tôi chẳng thể nào quay ngược thời gian để sửa chữa sai lầm đó.
Sai lầm không thể sửa chữa sẽ đeo bám và ám ảnh suốt cuộc đời sau này là cảm nhận của tôi về những gì diễn ra trong cuộc hôn nhân của bản thân. Không chỉ một lần, tôi còn phạm sai lầm tới lần thứ hai khi cố sức níu kéo tình cảm mà tôi chẳng hề sở hữu.
Cuộc hôn nhân sai lầm
Tôi kết hôn khi đã 30 tuổi. Henry là một người bạn thời đại học và trong mắt tôi, đây là anh chàng hoàn hảo và tuyệt vời nhất. Phải tới tận năm 28 chúng tôi mới chính thức hẹn hò. Khi đó công việc của cả hai đã ổn định và tôi tự tin đây là nền móng vững chắc cho việc xây dựng gia đình.
Ảnh minh họa
Tuy vậy, chẳng bao lâu sau khi đính hôn, tôi phát hiện Henry vẫn qua lại với bạn gái cũ. Dù chưa có bằng chứng ngoại tình, việc chồng sắp cưới đi chơi cùng người khác giới, đặc biệt lại có quan hệ đặc biệt như vậy khiến tôi không hề thoải mái. Khi đem vấn đề này ra thảo luận, Henry khá gay gắt và đổ tội cho tôi đang ghen tuông quá đà. Anh thậm chí còn dọa sẽ hủy bỏ lễ cưới nếu tôi cứ nhắc về chuyện đó. Lo sợ mất Henry, tôi đành nhượng bộ và bỏ qua mọi chuyện. Dù trong lòng chẳng hề thoải mái, thái độ của anh khiến tôi e ngại khi đề cập tới vấn đề này. Trước đây, mỗi lần có tranh cãi, tôi vẫn thường là người chủ động giảng hòa và xuống nước xin lỗi trước.
Khi tự nhìn lại mọi chuyện, tôi vẫn chẳng thể hiểu được tại sao mình chọn Henry. Có lẽ lo ngại về tuổi tác và cảm giác sợ rằng cuộc sống sẽ trở nên cô đơn, tôi mới chọn anh ta. Những biểu hiện cho cuộc hôn nhân chẳng mấy bền vững đã sớm bộc lộ nhưng tôi vẫn cứ mù quáng và tự huyễn hoặc bản thân rằng anh sẽ thay đổi sau khi kết hôn. Chính điều này đã khiến tôi lờ đi mọi chuyện và bất chấp tất cả để tiến tới hôn nhân.
Chẳng ngạc nhiên gì, sau khi kết hôn Henry vẫn chứng nào tật nấy. Thậm chí anh ta còn thường xuyên sử dụng bia và tụ tập nhậu nhẹt cùng bạn bè. Dù nghi ngờ anh ta có qua lại với những cô gái khác, tôi chẳng thể tìm ra bằng chứng và chỉ cần đề cập tới vấn đề này, chúng tôi sẽ lại rơi vào những cuộc cãi vã và kết quả là chiến tranh lạnh cả tuần. Tồi tệ hơn, tại thời điểm đó, tôi vẫn nghĩ lỗi lầm do bản thân và rằng mình có thể đã làm điều gì có lỗi để Henry thường xuyên bỏ nhà tụ tập cùng bạn bè như vậy.
Quyết định sai lầm
Trong khi vẫn lầm tưởng cuộc hôn nhân không hề hạnh phúc là do lỗi của mình, tôi lại đưa ra một quyết định sai lầm khác. Tôi cho rằng một đứa con sẽ khiến Henry thay đổi và trở thành một người bố trách nhiệm cũng như quan tâm hơn tới gia đình. Tại thời điểm đó, tôi cũng đã phát hiện một vài tin nhắn với nội dung đáng ngờ trong điện thoại của Henry. Tuy vậy, lần nào đề cập tới việc này, anh ta cũng đều tỏ thái độ không hợp tác và nói đó là việc của anh ta, không muốn tôi xen vào.
Ảnh minh họa
Mọi chuyện chẳng có gì thay đổi khi Helios ra đời. Thậm chí Henry còn bỏ nhà đi nhiều hơn để mặc tôi một mình chăm con nhỏ. Hơn bao giờ hết, tôi cảm thấy cô đơn và vô cùng mệt mỏi trong cuộc hôn nhân này. Tôi cảm thấy có lỗi khi sử dụng đứa trẻ như một công cụ níu kéo chồng mình. Có lẽ tất cả mọi chuyện chỉ nhằm hàn gắn cuộc hôn nhân đang trên đà đổ vỡ chứ tôi không thực sự yêu thương con mình.
Cuộc sống của tôi trở nên ngột ngạt và căng thẳng từ khi có sự xuất hiện của thành viên mới trong gia đình. Nếu như trước đây tôi là người độc lập về tài chính và tự do về thời gian thì giờ đây mọi thứ đã khác. Tôi phải nhờ đến mẹ tôi trông con và vay mượn khá nhiều để đảm bảo đứa trẻ được chăm sóc tốt nhất. Khi không có ai cùng chia sẻ gánh nặng mà chỉ có một mình xoay xở, mọi thứ dường như khó khăn gấp bội.
Không lối thoát
Helios giờ đã lên sáu. Nó đủ lớn để nhận ra bố và mẹ không hề hạnh phúc. Tôi càng cảm thấy đau lòng khi chính mình là một phần nguyên nhân khiến tuổi thơ Helios bị hủy hoại. Henry đã nói thẳng rằng sẽ không hỗ trợ tôi về tài chính nếu ly hôn.
Nếu như hối tiếc một về quyết định cưới Henry, tôi còn hối tiếc gấp mười về quyết định có con. Tôi thực sự nghĩ rằng đứa bé sẽ sẽ trở thành thứ khiến Henry có trách nhiệm hơn với gia đình. Thế nhưng trên thực tế, tôi chẳng thể cứu vãn điều gì mà còn bắt một đứa trẻ vô tội chịu đựng tuổi thở bất hạnh. Thay vì sự vô tư với những tiếng cười, đứa trẻ trở nên thu mình khi không có sự quan tâm của bố và ít nói khi cuộc sống tràn đầy những tiếng cãi vã từ người lớn.
Tôi thấy mệt mỏi và vô vọng trong cuộc hôn nhân của mình. Nếu có thể quay ngược thời gian, chắc chắn tôi sẽ mạnh mẽ đưa ra quyết định để sửa chữa ngay từ sai lầm đầu tiên để giờ này không phải dằn vặt trong đau khổ và tội lỗi.
Theo afamily.vn
"Em gái mưa" của chồng trơ tráo ngồi chen giữa vợ chồng trong bữa tiệc, vợ mỉm cười ra tay chặn đứng hậu họa Huệ im lặng trong phút chốc rồi mỉm cười, nhẹ nhàng đứng dậy. Sau đó trước ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người trong phòng, chả nói chả rằng giáng thẳng cho My một cái tát cháy má. Tối nay, vợ chồng Huệ đi ăn rồi đi hát với nhóm bạn của anh, cả trai lẫn gái, cả cặp vợ chồng...