Vừa rước dâu về xong, tôi đã phải quỳ lạy bố chồng
Để cho bố chồng và các anh chị nhà chồng hết giận, ngay hôm ấy, tôi đã phải quỳ xuống xin lỗi bố chồng và nhà chồng trong nước mắt lưng tròng.
Tôi năm nay chỉ vừa kết hôn được hơn 1 tuần. Nhưng 1 tuần qua, như cả 10 năm địa ngục đối với tôi. Mới cưới chồng mà tôi đã chẳng được sống trong 1 giây phút hạnh phúc nào. Giờ cả nhà chồng xa lánh và rỉa rói tôi. Chồng tôi thì không có chính kiến, sợ gia đình nên thấy cả nhà như vậy, anh cũng “thái độ” với tôi rõ rệt.
Thật sự, chưa khi nào tôi lại nghĩ, một cô dâu mới về nhà chồng như tôi lại có một gia đình chồng ích kỷ hẹp hòi như vậy. Đến nỗi, để mọi chuyện qua nhanh, ngay sau khi rước dâu, tôi đã phải đến quỳ lạy bố chồng mong ông tha thứ. Trong khi nguyên nhân chỉ vì gia đình tôi và gia đình anh có một sự hiểu lầm nhỏ.
Tôi và chồng quen nhau 3 tháng trước do sự mai mối của một người bà con đằng nhà chồng. Trước khi lấy chồng, tôi là người con gái hay nói, thẳng tính và rất yêu đời. Chỉ có điều, tôi chỉ bình thường như nhiều người khác nếu không muốn nói hơi xấu.
Bởi vì dáng tôi thấp bé, mặt tôi cũng có khá nhiều mụn bọc mà tôi mất tiền điều trị bao lâu không khỏi. Gia đình tôi cũng không ai làm chức to ở đâu cả vì mọi người đều xuất thân từ nghề nông rồi quanh quẩn ở nhà hoặc đi làm thuê cho các công ty.
Gia đình chồng tôi và chồng tôi lại khác. Nhà anh là một nhà Kinh doanh sắt thép khá lớn ở huyện tôi ở. Có thể nói nhà anh có của ăn của để. Mẹ anh mất sớm nên gia đình chỉ có mấy bố con anh sống. Anh là con trai thứ 2 trong gia đình nhưng do anh ít nói, sống trầm lặng từ bé nên không được tháo vát bằng anh cả hoặc các em gái. Bởi thế, người nhà anh mới làm mối anh cho tôi.
Ban đầu tôi cũng khá ngại ngần khi quen nhau mà phải làm mối. Song những ngày đầu gặp anh, tôi vẫn khá ấn tượng. Anh về hình thức hơn hẳn tôi. Anh cũng thích tôi nữa. Bởi thế, sau 3 tháng tìm hiểu và vừa yêu nhau, chúng tôi đã thống nhất đi tới hôn nhân.
Về chuyện kết hôn, vì gia đình anh cậy là nhà trai nên đòi giành quyền lo hết mọi thứ. Nhà gái không được ý kiến gì hết. Hình như nhà anh cũng chê nhà tôi nghèo nên tỏ ý khinh thường khi tự ý hết mọi việc. Bố mẹ tôi bảo với tôi, mình dù nghèo thật nhưng cũng lo nổi đám cưới cho con theo ý mình. Có những sính lễ như lễ ăn hỏi, lễ xin dâu, bố mẹ tôi ý kiến với bố chồng nhất quyết phải làm theo tục lệ của địa phương tôi đang ở nhưng bố chồng tôi cứ gạt phắt đi.
Đỉnh điểm nhất của hôm ăn hỏi là bố tôi đòi 5 tráp thì hôm ấy nhà trai chỉ mang tới 3 tráp mà không một câu báo trước. Rồi bánh, trái rất tuềnh toàng. Đặc biệt, nhà trai lại không đưa kèm phong bì “lễ đen” cho nhà gái. Nói chung hôm ấy nhà tôi được một phen ê mặt với người thân nhà mình. Bởi không ai nghĩ, lễ ăn hỏi của một gia đình khá giả lại chẳng bằng lễ của một gia đình bình thường.
Video đang HOT
Để cho bố chồng và các anh chị nhà chồng hết giận, ngay hôm ấy, tôi đã phải quỳ xuống xin lỗi bố chồng và nhà chồng trong nước mắt lưng tròng.
Bố mẹ và người thân nhà tôi sau lễ ăn hỏi của nhà trai thì buồn so. Vì đó là vấn đề tế nhị nên không ai dám bàn ra tán vào. Hơn nữa, ngày cưới cũng chỉ còn 2 ngày, thương con gái nên họ cũng vẫn phải im im cho xong chuyện dù tức nghẹn cổ.
Thấy vậy, tôi mới gặp anh và bảo rằng: Sao bên nhà chuẩn bị lễ ăn hỏi kỳ thế? Bảo trước 5 tráp giờ chỉ còn 3. Lại còn không có phong bì “lễ đen” như chỗ em thường có nữa. Họ hàng nhà em ai cũng bảo lễ ăn hỏi như vậy cứ như thể nhà anh đang coi thường nhà em và giá trị của em không bằng một con cún bán đi… Nghe tôi nói vậy, anh chỉ ậm ừ bảo rằng, không hề biết gì vì mọi lễ lạt đều do bố anh chuẩn bị.
Hôm cưới, mọi chuyện vẫn suôn sẻ như bình thường. Cho tới sau khi rước dâu về nhà chồng xong, khi khách khứa đã về gần hết, tôi đang lom khom dọn dẹp ở ngoài sân thì em chồng chạy ra nói rằng bố chồng có chuyện muốn nói với tôi. Tôi vội bỏ dở việc và chạy vào phòng đã thấy bố chồng ngồi đăm chiêu trong phòng của ông. Bên cạnh ông còn có cả chồng tôi, anh chồng tôi và chị em chồng.
Ông bảo tôi ngồi xuống và bắt đầu hỏi rằng hôm trước sau lễ ăn hỏi, tôi đã nói gì với chồng sắp cưới của mình lúc ấy. Tôi ấp úng không dám kể thì ông bảo cứ kể. Rồi tôi đành phải kể lại những lời đã nói với anh. Kể xong, bố chồng tôi đã nổi nóng quát tôi là đứa con dâu không biết điều. Ông cũng bảo ông đi lễ lạt như thế nào là quyền của nhà trai, nhà gái sao có quyền ý kiến gì.
Ông còn bảo, chưa về làm dâu đã làm nát nhà nát cửa của nhà chồng thì ngay bây giờ mời tôi quay về nhà mẹ đẻ ở luôn, đừng về nhà chồng nữa. Rồi ông còn nói, loại con gái và thông gia mà ấm ức chỉ vì tiền là loại vứt…
Để cho bố chồng và các anh chị nhà chồng hết giận, ngay hôm ấy, tôi đã phải quỳ xuống xin lỗi bố chồng và nhà chồng trong nước mắt lưng tròng. Bởi vì tôi không thể mới rước dâu xong đã bị họ trả lại nhà ngoại được. Bố mẹ tôi sẽ giấu mặt vào đâu khi có con gái như thế.
Hiện tôi vẫn đang cố ở nhà chồng. Nhưng 1 tuần qua, dâu mới như tôi luôn phải hứng chịu bao nhiêu lời phỉ báng của bố chồng và các anh chị chồng. Ai đi ngang qua tôi cũng lườm nguýt rồi nói lời xỉa xói. Tôi phải làm sao đây khi biết rằng những ngày địa ngục của tôi ở đây mới chỉ bắt đầu?
Theo ĐSPL
Ngày rước dâu, vợ của tôi được nhà vợ cho gần 30 cây vàng
Hồi môn mọi người cho đều quy ra vàng. Riêng bố mẹ vợ tôi cho vợ tôi 20 cây vàng. Còn các cô dì chú bác, anh em nhà vợ cho cũng đến gần 10 cây nữa.
Trong lễ rước dâu vợ giàu, vợ tôi được bố mẹ và người thân gia đình bên ấy cho rất nhiều hồi môn. Mà hồi môn mọi người cho đều quy ra vàng. Riêng bố mẹ vợ tôi cho vợ tôi 20 cây vàng. Còn các cô dì chú bác, anh em nhà vợ cho cũng đến gần 10 cây nữa.
Tuy là đàn ông nhưng tôi cũng từng đọc rất nhiều bài tâm sự về lấy chồng giàu, lấy chồng nghèo trên mục này rồi. Nhưng tôi rất ít khi thấy có người chồng nào kể về chuyện lấy vợ nhà giàu, lấy được vợ giàu có. Có lẽ do lấy vợ giàu nên đàn ông phải chịu lép vế nhiều nên không dám tâm sự lên đây chăng? Dường như tôi cũng đang bắt đầu lâm vào tình cảnh đó đây các bạn ạ.
Nhà vợ cho tận...30 cây vàng.
Cách đây 5 năm, tuy đã 28 tuổi nhưng khi ấy tôi vẫn còn là một trưởng phòng kinh doanh quèn của một công ty nhỏ. Thu nhập của tôi khi ấy vẫn phập phù theo các hợp đồng ký được. Nhưng trung bình thì tôi cũng chỉ được 15 triệu/tháng.
Ngày ấy, tôi gặp em trong một lần đến công ty em ký hợp đồng. Khi ấy em là trợ lý giám đốc của bố em. Nhìn em xinh xắn nhưng vẫn rất giản dị khiến tôi thấy ngưỡng mộ vô cùng. Cách nói chuyện của em cũng rất từ tốn, cởi mở nữa. Tuy đã chết trong lòng ít nhiều vì em quá quyến rũ nhưng tôi vẫn cố thể hiện bình thường. Cũng may, chắc ấn tượng với vẻ điềm đạm, chín chắn của tôi mà em cũng thích tôi ra mặt.
Sau buổi gặp gỡ ấy, em chủ động tấn công tôi bằng những tin nhắn hỏi thăm. Chúng tôi cứ trò chuyện với nhau và nói chuyện tâm đầu ý hợp. Nhà em có điều kiện nhưng em luôn ăn mặc giản dị, không khoe mẽ phô trương mỗi lúc 2 đứa hẹn hò. Bởi thế tôi càng ngưỡng mộ em hơn.
Sau bao đắn đo về hoàn cảnh gia đình trái ngược nhau, cũng đến ngày tôi chính thức ngỏ lời với em. Em rất hạnh phúc khi thấy tôi tự tin đến với tình yêu của mình. Bố mẹ vợ cũng vun vào cho 2 đứa vì họ tôn trọng sự lựa chọn của con gái. Và 2 đứa cứ yêu nhau như thế được hơn 1 năm thì em giục làm đám cưới. Em bảo em chủ động giục vì tuổi của em cũng đã 27 rồi, tôi thì đã 29. Bởi thế em muốn yên bề gia thất và sớm được làm mẹ.
Tôi thì lừng chừng chưa muốn kết hôn sớm. Phần vì tôi muốn thêm 2-3 năm phát triển sự nghiệp để có của ăn của để, để em về làm dâu nhà tôi đỡ cực khổ hơn. Nhưng em và bố mẹ em cứ gạt đi bảo, kinh tế không quan trọng, quan trọng là tình cảm của hai đứa dành cho nhau. Em cũng nói rất tin tưởng ở tôi sẽ không bao giờ để em khổ cực.
Trước mong ước của em và gia đình em, đám cưới của chúng tôi cũng được tổ chức. Ngày cưới, dù nhà gái rất giàu, song bố mẹ em vẫn tế nhị tổ chức đơn giản cho không quá khập khiễng với nhà thông gia. Nhưng lễ rước dâu của tôi vẫn làm nhiều người choáng váng và xì xào.
Bởi trong lễ rước dâu, vợ tôi được bố mẹ và người thân gia đình bên ấy cho rất nhiều hồi môn. Mà hồi môn mọi người cho đều quy ra vàng. Riêng bố mẹ vợ tôi cho vợ tôi 20 cây vàng. Còn các cô dì chú bác, anh em nhà vợ cho cũng đến gần 10 cây nữa.
Chính bởi của hồi môn nhà vợ cho vợ tôi quá nhiều mà khiến tôi và bố mẹ bên nhà thấy ngại quá. Trong khi nhà tôi, mẹ tôi chẳng có gì cho con dâu mới ngoài tặng một chiếc dây chuyền trị giá 10 triệu. Vì thế, khi lên trao cho con dâu sợi dây chuyền này, nhiều người bên nhà em bàn tán ra vào. Quan khách thì bảo tôi là người đàn ông may mắn nhất trên đời, lấy được vợ đẹp, vợ giàu có. Những lời này khiến tôi bắt đầu cảm thấy kém tự tin trước mặt vợ và nhà vợ.
Thậm chí, sau đám cưới chúng tôi chỉ 1 tháng, bố mẹ vợ còn sang nhà thông gia chơi và cho vợ tôi một căn nhà 110m2 tại một phố nọ ở Hà Nội. Bố mẹ vợ bảo, vợ chồng tôi có thể sắp xếp chuyển tới đó mà ở luôn. Ông cũng nói sẽ cho tôi ít vốn để tôi mở công ty riêng và làm ăn. Ông nói, ông làm tất cả điều này vì ông muốn con gái ông sống một cuộc sống đủ đầy như ở nhà mà không phải chịu thiếu thốn. Ông cũng bảo, ông coi tôi như con trai của ông nên mới vậy. Điều này, khiến bố mẹ tôi càng ngại với thông gia hơn.
Tối hôm qua, đúng sau 2 tháng vợ chồng tôi kết hôn, bố mẹ vợ gọi vợ chồng tôi lên nói chuyện. Ông bà nói về việc, vợ chồng tôi nên chuyển hẳn về bên nhà vợ ở hẳn vì em trai vợ đang đi du học vài năm không có nhà. Cái nhà ông bà cho kia vợ chồng tôi có thể cho thuê lại. Khi nào con cái lớn thì về đó ở.
Tôi nói là không thể về nhà vợ ở được do bố mẹ tôi đã già, với lại nhà tôi cũng rộng và neo người nên không thể sang bố vợ ở được. Bố mẹ vợ tôi lại nói, nếu không qua nhà vợ ở được thì ngày nào cũng phải chạy hơn 20 cây số đưa đón vợ tôi về nhà chơi (nhà tôi và nhà vợ cách nhau 23km). Bởi họ rất yêu quý con gái mình, nhớ con, muốn nhìn thấy con và chăm sóc con mỗi ngày.
Tôi và vợ đều chưng hửng trước lời đề nghị của bố mẹ vợ. Tôi vẫn khất lần bảo bố mẹ vợ cần phải suy nghĩ rồi sẽ trả lời. Còn vợ tôi thì cứ bảo bố mẹ sao làm như vậy được, là con gái phải theo chồng, ở bên nhà chồng chứ. Nhưng vừa nói vậy, bố mẹ vợ đã mắng con gái. Họ bảo không hỏi ý kiến của cô ấy mà hỏi ý kiến tôi.
Thật sự từ tối qua đến giờ về nhà, tôi cứ cân nhắc suy nghĩ về những lời bố mẹ vợ nói mà thấy khó nghĩ quá. Tôi hiểu bố mẹ vợ giàu có nên chỉ cần quan tâm đến tình cảm. Song bắt tôi ngày nào cũng đưa vợ về nhà như vậy sao tôi có thể làm được. Tôi còn bao nhiêu việc cần phải làm. Vợ tôi cũng cần có thời gian hòa đồng vào nhà tôi chứ.
Có phải bố mẹ vợ giàu có đang muốn làm khó tôi không? Có phải lấy vợ giàu nên luôn phải chiều và lép vế theo nhà vợ không? Các bạn cho tôi 1 lời khuyên thực lòng để tôi còn liệu đường cư xử cho phải phép với bố mẹ vợ với.
Theo Afamily
Đêm trước ngày rước dâu, bố vợ đặt vào tay tôi món quà đáng sợ "Bố đã sắp xếp cho cô ta làm việc ở tỉnh khác, việc nhàn, lương cao. Coi như ngủ với con 1 đêm, cô ta đã đổi đời. Thế nên đừng bao giờ gặp lại nữa." Tôi chết trân trước món quà đáng sợ của bố vợ (ảnh minh họa) Nếu Lọ Lem được kể lại với phiên bản đàn ông thì hẳn...