Vừa rước dâu, cô em chồng đứng giữa buồng cưới nói một câu làm tôi chết điếng
Tôi còn chưa biết trả lời mẹ chồng thế nào thì cô em chồng ở đâu chạy vào. Em bĩu môi buông một câu ‘cô dâu không xứng với cái buồng này. Đúng là chuột sa chĩnh gạo’.
Tôi cố gắng học lắm mà sao việc học của tôi chẳng ra gì. Mùa thi năm ấy tôi chẳng đậu trường nào, đành ở nhà đi làm. Mấy tháng sau có người mai mối, bố mẹ bắt tôi lấy chồng. Anh ấy hơn tôi 10 tuổi. Mà bấy giờ tôi còn trẻ con lắm. Còn anh thì ra dáng người lớn rồi, lại có công việc ổn định.
Chỉ trong vòng nửa tháng trời là lễ cưới được tiến hành. Tôi chỉ biết làm theo những gì bố mẹ tôi bảo. Rồi ngày cưới đến, cô dâu chỉ có chiếc quần sa tanh bóng, áo non trắng và 1 cái nón theo đoàn người về nhà chồng.
Khi về gần đến họ nhà trai thì tôi thấy người xem đám cưới mới đông làm sao. Tôi là trọng tâm cho họ nhìn. Có người im lặng, có người còn buông ra những câu nói “ôi, cô dâu bé tẹo. Mặt như trẻ con. Mà lại chẳng có tai, chẳng có tay”. Lúc đầu tôi chẳng hiểu ra sao. Đưa tay mình ra nhìn, rồi lại sờ lên tai. “ơ, sao họ lại bảo mình như thế nhỉ. Mình có đủ cả đây thôi”.
Đang mải suy nghĩ về những lời bàn tán, tôi quên cả mình đang làm cô dâu sắp bước vào hội trường cưới. nghe tiếng pháo nổ tôi giật thót mình. Nhìn sang bên anh ấy đi cạnh tôi cách chừng gang tay. Bấy giờ tôi thấy tay chân tôi như thừa, không biết làm gì, để đâu nữa. Giá như ngày nay cô dâu còn có váy mà xách, bó hoa mà ôm chứ ngày ấy ăn vận bình thường. Cô dâu mặc quần xa tanh, áo sơ mi may mà còn có cái nón đội trên đầu. Cái quai nón buộc bằng khăn mùi xoa to đùng, nó che bớt mặt cô dâu lúc xấu hổ.
Video đang HOT
Câu nói của cô em chồng làm tôi điếng người nhưng giờ cũng chỉ còn cách chuẩn bị tinh thần để bước vào “cuộc chiến” (ảnh minh họa)
Đến lúc giới thiệu mẹ chồng ra đón con dâu. Ôi sao mà hồi hộp và ngại thế. Bà đỡ lấy cái nón tôi đang đội trên đầu xuống rồi cầm đi trước vào nhà, còn tôi lẽo đẽo theo sau. Vào đến cửa buồng bà quay lại nói với tôi “kể từ đây con chính thức gánh vác việc nhà chồng rồi đấy. mau cất nón, ra chào mọi người rồi còn dọn dẹp”. Tôi còn chưa biết trả lời mẹ chồng thế nào thì cô em chồng ở đâu chạy vào. Em bĩu môi buông một câu “cô dâu không xứng với cái buồng này. Đúng là chuột sa chĩnh gạo”.
À, bấy giờ tôi mới vỡ lẽ. Ra ai cũng nghĩ mình con nhà nghèo mà dám lấy con nhà giàu. Nhưng kiểu gì thì kiểu tôi cũng trót bước chân vào cái nhà này mất rồi. Giờ cũng chỉ còn cách chuẩn bị tinh thần để bước vào “cuộc chiến”.
Thị Phạm
Cuộc đời tôi vô phúc mới vớ được cô em chồng 'rách giời rơi xuống'
Bao nhiêu lần nín nhịn là bấy nhiêu lần em chồng càng lên mặt hỗn láo, quả thực sống trên đời tôi chưa thấy ai ăn nói xấc xược như em chồng.
Ảnh minh họa
Cuộc đời tôi từ khi sinh ra được bố mẹ yêu thương, đùm bọc. Nhà tôi chẳng giàu có gì đâu nhưng ai sống cũng tình cảm, lúc nào trong nhà cũng tràn ngập tiếng cười, bố mẹ tôi cũng chưa từng đánh mắng con cái bao giờ.
Nhà có hai chị em thôi nhưng đều được bố mẹ cho học hành tử tế, ra ngoài xã hội cũng được người ta nể trọng quý mến. Vậy mà, từ ngày tôi lấy chồng, nhà chồng có một cô em chồng chửi láo và khốn nạn, mà phải nói là ngẫm đi ngẫm lại tôi vẫn thấy mình thật nhục nhã.
Lần đầu là khi tôi mang thai tháng thứ 3 bị động nên phải nằm im một chỗ. Em chồng cãi nhau việc riêng với chồng tôi. Tức không làm gì được nên nhắn tin chửi tôi thậm tệ, lôi đủ thứ trên trời ra chửi còn chửi cả con trong bụng tôi nữa.
Tôi nín nhịn vì chồng, vì con, vì nhà chồng mà không nói gì. Sau em chồng cũng nhắn tin xin lỗi các kiểu. Đồng ý bỏ qua, về nhà gặp thì tôi vẫn chào hỏi, vui vẻ.
Lần 2 là khi con tôi được 6 tháng, tôi mở quán làm nghề phun xăm thẩm mỹ, trước đó em chồng cũng làm nghề này và làm trước tôi 1 năm thì em chồng lồng lộn lên, nói tôi đi cướp nghề của em chồng, rồi lôi cả bố mẹ tôi lên mà chửi. Trong khi tôi ở riêng, lại làm ăn trên thành phố không hề liên quan gì.
Lần này dù ức đến phát khóc nhưng không muốn mất lòng chồng và gia đình nhà chồng nên tôi cũng nhịn. Chả hiểu sao bố mẹ chồng, rồi anh trai chồng quay ra phát biểu: Sao tôi không chọn nghề khác mà làm.
Nghe cay đắng làm và tôi mất tình cảm với nhà chồng từ đó. Tôi biết nhà chồng bênh con gái mặc dù em chồng láo, ai cũng phải tránh như tránh tà. Từ sau 2 lần như vậy, tôi khép kín với nhà chồng, ít về nhà và cũng không tham gia bất cứ chuyện gì của nhà chồng nữa.
Chồng tôi cũng bênh em mà không nói đỡ vợ hay an ủi tôi một câu nào, nghĩ nhiều mà đôi lúc chỉ biết ôm con khóc một mình. Thực sự trải qua quá nhiều đau khổ mà tôi nghĩ bản thân không đáng bị như thế.
Nhưng giờ em chồng mới sinh con. Tôi rất phân vân không biết có nên đi thăm hay không. Nhưng cứ nghĩ đến 2 lần em chồng chửi hỗn với tôi, coi tôi chẳng ra cái gì, thích thì lôi ra chửi, không thích lại quay ra xin lỗi mà tôi chẳng còn thiết thăm nom gì.
Tôi cũng không có ý định tha thứ hay nói chuyện lại vì sự hỗn láo ấy quá sức chịu đựng nhưng không đi thăm lại không hợp lễ với nhà chồng, lão chồng mình lại nói. Xin các mẹ cho tôi lời khuyên với.
Theo Phunutoday
Câu chuyện làm dâu nghẹn ngào của mẹ đơn thân bị mẹ chồng lén cho uống thuốc thần kinh Cứ tưởng chỉ có hành động kinh tởm của em chồng, không ngờ một ngày, Hương lại phát hiện ra một chuyện động trời khác của mẹ chồng khiến cô chết điếng. Yêu vội cưới cũng vội, Hương về làm dâu trong một gia đình có mẹ chồng nổi tiếng khó tính và cay độc nhất xóm. Nhưng vì thương Thành, cô chấp...