Vừa phát tang chồng đã có người lạ đến viếng, người đó nói một câu tôi uất hận bế con bỏ đi
Những tưởng tôi sẽ sống trong hạnh phúc như vậy. Không ngờ ông trời thích trêu đùa với số phận tôi. Cách đây hơn 1 tháng, chồng tôi qua đời vì tai nạn.
Tôi đang trải qua những ngày tháng đau khổ nhất cuộc đời. Nhiều người khi thấy quyết định của tôi, họ cho rằng tôi quá đáng. Nhưng đúng là phải ở trong chăn mới biết chăn có rận. Đặt hoàn cảnh là tôi, có lẽ ai cũng sẽ làm vậy.
Tôi năm nay 33 tuổi, vừa làm mẹ đơn thân được 1 tháng. Trước đây, tôi cũng từng trải qua nhiều thăng trầm trong hôn nhân. Cưới xong, vợ chồng tôi thả để có con luôn. Vậy mà chẳng hiểu sao mãi không có tin vui.
Mấy năm đầu, chúng tôi cứ tặc lưỡi bảo kệ. Nhưng rồi khi bước qua tuổi 30, tôi bắt đầu sốt ruột nên đi thăm khám. Khi biết nguyên nhân do mình, tôi áy náy lắm. Chỗ nào bảo chữa được là tôi đi, bất kể xa xôi cách trở thế nào.
Thấy vợ tất tả ngược xuôi, chồng tôi xót xa nói:
“Thôi em ạ. Có con cũng vui thật, nhưng không phải mình vì vậy mà làm mọi cách để có được. Anh không quan trọng vấn đề đó đâu. Mình cứ sống vậy đi, vài năm nữa xin đứa con nuôi cho vui là được”.
Mấy năm đầu, chúng tôi cứ tặc lưỡi bảo kệ khi nào có duyên thì con tới. (Ảnh minh họa)
Chồng nói thế khiến tôi càng áp lực hơn. Nhưng rồi thuốc thang bao nhiêu chỗ cũng chẳng ăn thua. Tôi cứ hy vọng hết lần này đến lần khác. Cuối cùng, tôi đành dùng đến biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm. May mắn là tôi đậu con ngay từ lần chuyển phôi đầu tiên.
Video đang HOT
Thế rồi sau đó, mẹ con tôi cũng cán đích thành công. Tôi sinh được một cậu con trai kháu khỉnh. Còn chồng nhờ vậy mà càng yêu thương tôi nhiều hơn. Nói chẳng quá, từ ngày kết hôn, tôi không phải đụng tay đến chuyện bếp núc. Bởi chồng tôi rất thích vào bếp, anh lại nấu ăn ngon nên lúc nào cũng muốn chăm chút cho vợ từ bữa ăn đến giấc ngủ.
Những tưởng tôi sẽ sống trong hạnh phúc như vậy, không ngờ ông trời thích trêu đùa với số phận tôi. Cách đây hơn 1 tháng, chồng tôi qua đời vì tai nạn. Anh đi quá đột ngột khiến tôi sốc vô cùng. Ngày chồng mất, tôi ngất lên ngất xuống mấy lần. Mọi người cứ sợ tôi không trụ được nên lúc nào cũng cử người đứng cạnh động viên. Vậy mà đó vẫn chưa phải tất cả.
Khi phát tang xong, một cô gái dẫn hai đứa trẻ đến viếng. Gặp tôi, cô ta không hề nói tránh mà thẳng thừng bảo 2 đứa trẻ ấy là con của chồng tôi. Một đứa năm nay được 4 tuổi, 1 đứa mới 2 tuổi. Tôi không tin nên gọi mẹ chồng ra nói chuyện. Nhưng bà không hề bất ngờ mọi người ạ. Bà chỉ khẽ nói vào tai tôi rằng để bọn trẻ đội tang bố, mọi việc sẽ tính sau. Ngay giây phút ấy, tôi mới biết thì ra mình đã bị phản bội từ lâu lắm rồi.
Khi phát tang xong, một cô gái dẫn hai đứa trẻ đến viếng. (Ảnh minh họa)
Đứa trẻ 4 tuổi ấy có khi tôi đang chạy chữa. Cứ cho rằng chồng tôi muốn kiếm con, tôi có thể tạm chấp nhận. Nhưng đứa bé 2 tuổi kia sinh sau con tôi 1 năm cơ mà? Vậy là suốt ngần ấy thời gian, chồng tôi vẫn luôn qua lại với cô ta hay sao? Nghĩ quá uất hận, tôi bế con bỏ về nhà ngoại, mặc cho mọi người khuyên ngăn ở lại đội tang chồng.
Bây giờ chuyện xong xuôi, mẹ chồng muốn tôi về để nghe giải thích, nhưng tôi làm sao có thể đối diện người phụ nữ ấy nữa đây? Cô ta đã cướp chồng tôi, bây giờ còn muốn tôi phải chấp nhận hay sao? Buồn một nỗi là nhà chồng tôi cũng biết mọi chuyện. Vậy mà mẹ chồng vẫn hàng ngày tỏ ra không hay biết gì, còn tâng con trai lên tận mây xanh. Chuyện vỡ lở, bà còn đứng ra bênh vực người phụ nữ kia và mong tôi có thể chấp nhận tha thứ cho tội ngoại tình của chồng. Càng nghĩ tôi càng thấy giận. Mọi người cho tôi lời khuyên với, tôi có nên cắt đứt liên lạc, không cho nhà chồng gặp con mình nữa không?
Tôi uất nghẹn khi chồng phản bội vẫn "nói lý, kể công"
Trong cuộc họp gia đình, nghe những lời chồng và người nhà anh nói, tôi không thể nào chấp nhận được.
Tôi vừa trải qua cuộc họp gia đình căng thẳng. Tôi cứ nghĩ mình sẽ được mọi người trong gia đình bảo vệ khi chồng tôi là người phản bội. Nhưng không, tôi lại thấy mọi chuyện càng thêm bẽ bàng. Chẳng lẽ, tất cả là do sức mạnh của đồng tiền?
Tôi và chồng kết hôn khá sớm, có con năm 20 tuổi. Chúng tôi chỉ học trung cấp nên đã vay mượn mở cửa hàng kinh doanh. Có chút vốn liếng, chúng tôi đầu tư vào nhập khẩu hàng hóa và mua bán bất động sản.
Thời gian đầu, chúng tôi cũng bầm dập vì thua lỗ. Không muốn bỏ cuộc, chồng đã vay mượn tiền, không chỉ làm việc của nhà mà còn nhận làm thêm bên ngoài để có tiền trang trải.
Tôi không thể nào quên những ngày ngồi vò võ bên mâm cơm chờ chồng đến đêm khuya. Có hôm mưa gió sấm chớp, xe chồng bị hỏng, anh phải dắt bộ về, tôi ngồi chờ đến đêm mà lòng như lửa đốt vì nghĩ có chuyện bất trắc xảy ra.
Để dồn tiền cho buôn bán, chúng tôi sống tiết kiệm, chi tiêu tằn tiện. Đồ đạc trong căn nhà đơn sơ toàn những thứ do người quen thải ra.
Chồng tôi có dấu hiệu lạ từ nhiều năm nay (Ảnh minh họa: TD).
Ngày đó nghèo, vất vả nhưng vợ chồng sớm tối có nhau. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Trong trái tim chồng dường như chỉ có vợ con và tôi cũng hoàn toàn hài lòng với người chồng hiền lành, chịu khó như anh.
Rồi dần dần công việc kinh doanh phát triển, khoản tiền chồng đem về cho tôi mỗi ngày một lớn. Nhất là khi chồng tôi tham gia đầu tư vào bất động sản, kinh tế gia đình tôi khá giả hẳn ra. Nhưng cũng từ đó, những bữa ăn ở nhà với vợ con cứ thưa dần. Anh luôn về nhà trong dáng vẻ no nê, thỏa mãn.
Tình trạng này đã kéo dài hơn chục năm nay. Mỗi lần tôi chia sẻ với chồng, muốn hâm nóng tình cảm, anh lại gạt phắt đi và nói rằng mọi chuyện đang bình thường. Chúng tôi chẳng có gì phải thay đổi. Cứ như thế, cả hai càng ngày càng xa cách.
Chồng tôi từ ngày có tiền trong tay chu cấp cho gia đình rất xông xênh. Anh thường xuyên cho tiền bố mẹ đẻ, các anh chị trong nhà. Mỗi năm đều cho cả nhà đi du lịch, ở khách sạn 5 sao, sử dụng dịch vụ cao cấp.
Từ ngày giàu lên, chồng tôi cũng sống khác và như con người khác. Tôi nhận ra chồng đã ngoại tình từ lâu nhưng chẳng biết làm thế nào để thay đổi.
Những năm qua, tôi vì nghĩ đến các con mà chấp nhận cuộc hôn nhân này. Hè năm nay, con gái lớn của tôi đã tốt nghiệp đại học. Tôi nghĩ đến việc ly hôn để giải phóng cho mình và có chút vốn liếng cho các con làm ăn.
Chồng tôi kiên quyết không đồng ý vì không muốn bẽ mặt với người ngoài. Lâu nay, anh vẫn tự hào là có gia đình hạnh phúc, vợ đẹp, con ngoan, đủ nếp, đủ tẻ.
Chẳng còn cách nào khác, tôi đành yêu cầu họp gia đình. Tôi nói rõ nội tình của gia đình mình và khẳng định chồng không còn tình cảm với tôi, cũng không còn tôn trọng vợ.
Tuy nhiên, cả gia đình chồng tôi lại vào hùa bảo vệ chồng. Chồng tôi thản nhiên nói anh không hiểu tôi muốn gì. Bao năm qua, anh lo cho tôi cuộc sống sung sướng, đầy đủ.
Chồng không muốn nói chuyện đạo đức vì nó là vô cùng, trong khi đời người có hạn nên anh muốn sống cho mình. Tôi càng đau đớn và thất vọng khi chồng nói rằng, người vợ như tôi "sướng không biết đường sướng".
Nghe gia đình chồng khuyên ngăn, chồng biện minh, tôi chỉ biết uất nghẹn nuốt nước mắt vào trong. Người từng rất yêu tôi sao lại có thể nói ra những câu khiến người khác đau lòng như vậy.
Chẳng lẽ, ai giàu lên cũng thay lòng đổi dạ? Nhiều người đàn ông nghĩ, cứ có tiền là chuyện gì cũng giải quyết được hết. Họ cho rằng, cứ tạo ra cuộc sống sung túc cho vợ con là mình đã làm tròn trách nhiệm gia đình, có quyền vui chơi, hưởng thụ, có quyền được sống cho riêng mình?
Chồng lấy cớ có việc để trốn đi chơi cùng gia đình, vợ choáng váng khi bắt gặp chồng tình tứ bên gái trẻ Chính mắt tôi nhìn thấy chồng đang âu yếm bên người tình trẻ, thế mà anh ấy lại nói dối đang đi công việc ở xa. Tôi rất sốc và buồn, không ngờ chồng tôi lại phản bội vợ con ngay cả khi cuộc sống gia đình đang hạnh phúc (Ảnh minh họa) Tôi và chồng bằng tuổi nhau, mọi thứ trong hôn...