Vừa nhìn thấy con dâu tương lai, mẹ tôi bần thần rồi cúi mặt lau nước mắt đầy xúc động nhưng tôi lại không dám cưới cô ấy nữa
Cuộc đời thật trớ trêu, cô con dâu tương lai này có rất nhiều kỷ niệm với bà.
Tôi quen và yêu Ngọc đã 2 năm. Cô ấy là con gái của tổng giám đốc một công ty lớn, xinh đẹp, dịu dàng và không hề có vẻ kiêu căng của con nhà giàu. Dù biết hoàn cảnh nhà tôi khó khăn, bố mẹ cô ấy vẫn vui vẻ ủng hộ tình yêu của chúng tôi. Tôi quyết định đem con dâu tương lai về giới thiệu với mẹ, để xúc tiến chuyện đám cưới vào cuối năm nay.
Mẹ tôi vui lắm, nhà neo người, bố tôi lại mất sớm nên mẹ mong tôi lập gia đình để bà sớm có cháu bế. Mẹ tôi chuẩn bị suốt 2 ngày, dọn dẹp nhà cửa, mua sắm thêm vài thứ mới trang trí. Thú thực, mẹ tôi chỉ là nữ công nhân, còn phải tranh thủ làm giúp việc gia đình cho người ta cuối tuần mới đủ sức nuôi tôi ăn học, nên nhà cũng chẳng có đồ đạc gì giá trị. Với cô con dâu giàu có này, bà có hơi lo lắng và căng thẳng.
Thật không ngờ, vừa nhìn thấy Ngọc, mẹ tôi bần thần rồi cúi mặt lau nước mắt đầy xúc động. Tôi ngơ ngác không hiểu chuyện gì khi thấy mẹ khóc còn Ngọc vui vẻ ôm mẹ gọi “bác Loan” đầy tình cảm.
Mẹ tôi khó xử vì mối quan hệ đặc biệt với con dâu tương lai. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi nhẹ nhàng kể lại mọi chuyện. Hóa ra bố Ngọc trước đây là lãnh đạo công ty mẹ làm. Trong một lần kiểm tra xưởng may, ông ấy thấy mẹ giúp đỡ người bạn công nhân nên ấn tượng. Khi ông ấy hỏi thăm biết gia cảnh mẹ tôi quá khó khăn liền tạo điều kiện giúp đỡ.
Mẹ tôi chính là người giúp việc cuối tuần nhà Ngọc. Thỉnh thoảng mẹ gửi tôi về bà ngoại ngủ là vì nhà sếp đi vắng, mẹ qua ngủ trông nom Ngọc lúc nhỏ. Tính ra, mẹ tôi đã chăm sóc cô ấy 12 năm nên rất thân thiết và tình cảm. Ngoài lương, bố mẹ Ngọc còn hay cho mẹ tôi thức ăn ngon mang về cho tôi.
Video đang HOT
Sau khi tôi đi làm, có thu nhập ổn định, mẹ cũng yếu nên nghỉ việc ở nhà trồng rau, nuôi gà, lo cơm nước cho tôi. Từ ấy mẹ cũng không còn liên lạc với nhà ông chủ.
Tôi khó nghĩ vô cùng, mẹ tôi chỉ là người làm, còn nhận ơn của bố mẹ cô ấy nhiều năm như thế, làm sao có thể tự tin đứng ở tư cách thông gia. Cô ấy là con cái nhà giàu, dù đối với tôi thì thoải mái, vui vẻ nhưng sau này sống cùng một nhà, liệu có đối xử với mẹ tôi trân trọng như những bà mẹ chồng bình thường khác?
Tôi không muốn cuộc hôn nhân của mình khiến mẹ chịu tủi nhục. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi sợ tôi buồn nên vẫn bảo tôi tự quyết định, bà không ép tôi chia tay Ngọc. Có điều, bà từng sống trong gia đình ấy nên biết, bố mẹ Ngọc dễ chịu, thương người, chứ ông bà cô ấy, rồi họ hàng đều ghê gớm lắm. Tôi mang tiếng là con trai của một nữ công nhân kiêm giúp việc nhà từng nhận ơn của họ, sau này tôi mới là người khó sống. Còn bà, cũng chẳng va chạm nhiều, người có ơn bà vẫn nhớ và trân trọng.
Về phần Ngọc, có lẽ cô ấy đã kể chuyện về tình huống trớ trêu với mẹ tôi cho gia đình mình. Tôi không biết bên ấy khuyên gì, nhưng cô ấy vẫn đến nhà tôi chơi, vui vẻ nấu cơm cùng mẹ tôi. Nhìn mẹ ái ngại, luống cuống không dám để Ngọc đụng tay vào việc nhà, tôi buồn lắm.
Tôi yêu Ngọc, nhưng tôi cũng không thể để mẹ mình tủi thân được. Bà đã hy sinh cả một đời nuôi tôi khôn lớn, đến lúc tôi mang con dâu tương lai về giới thiệu lại khiến bà không được vui trọn vẹn. Tôi biết phải làm sao đây các bạn?
Theo Afamily
Mẹ chồng gọi điện cho thông gia gửi trả con dâu "về nơi sản xuất", bố tôi đáp đúng một câu khiến bà cứng họng
Khi bước chân vào hôn nhân, tôi đã biết trước chuyện mình sẽ phải đối diện với nhiều khó khăn, nhưng không ngờ mọi thứ lại khủng khiếp đến vậy.
Tôi 26 tuổi, vừa kết hôn năm ngoái, còn 2 tháng nữa mới đến kỷ niệm một năm ngày cưới thế mà đã phải vội vàng nghĩ đến chuyện ly hôn.
Chúng tôi đến với nhau cũng bằng niềm tin, bằng tình yêu và sự khao khát vun đắp một mái ấm gia đình. Nhưng thực tế lại không đơn giản như tôi nghĩ, hôn nhân là một thử thách rất lớn và không chỉ còn gói gọn trong chuyện yêu đương của hai người nữa.
Những ngày đầu về làm dâu, tôi bị sốc vì mẹ chồng. Vì trước đây tôi cũng ít tiếp xúc với mẹ nên không hiểu rõ lắm về bà, đến khi làm con dâu của mẹ tôi mới thực sự đi từ bất ngờ này sang ngỡ ngàng khác. Mẹ chồng tôi rất độc đoán, ghê gớm và cổ hủ. Bà luôn điều khiển để bắt người khác phải sống theo ý mình, muốn biến tôi thành một người con dâu như bà mong muốn.
(Ảnh minh họa)
Tôi nghĩ rằng mình không cần phải làm như vậy, ai cũng muốn được là chính mình. Từ đó, mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng bắt đầu căng thẳng. Việc này lại lan sang việc khác, bà thay đổi tôi không được liên quay sang bắt bẻ con dâu hết chuyện này đến chuyện khác. Việc gì tôi làm cũng khiến bà ngứa mắt, khó chịu. Rồi bà buông lời mạt sát, mắng mỏ tôi khiến tôi thực sự sợ hãi một người mẹ chồng như vậy.
Cộng thêm chuyện tôi đã kết hôn gần 1 năm nay mà không có con càng làm bà có cớ để nói tôi thế này thế khác, thậm chí vu khống, đặt điều cho tôi nhiều chuyện vô lý. Chồng tôi thì nhu nhược, nghe mẹ, bênh mẹ... Thế là tôi lạc lõng giữa nhà chồng.
Bố mẹ đẻ của tôi cũng biết chuyện tôi đi làm dâu khổ sở lắm. Nhưng ông bà vẫn khuyên tôi cố gắng, rồi dần dần mẹ chồng sẽ nhìn thấy những ưu điểm của mình. Nghe bố mẹ động viên tôi cũng thoải mái hơn, lại tự nhủ phải cố gắng hơn nữa.
Nhưng càng cố càng hỏng, hôm ấy, sau khi bị mẹ chồng xúc phạm vì bà nghe ai đó nói tôi ngày xưa ăn chơi, hư hỏng, yêu đương lăng nhăng lắm, thế nên bây giờ mới khó sinh con. Không bằng chứng, chỉ là những lời nói suông từ người nào đó mà bà sẵn sàng quy tội cho tôi. Ngay cả chồng tôi cũng trợn mắt lên mà mắng mỏ, chì chiết vợ.
" Nhà này không chứa chấp cái loại con dâu mất nết. Con trai tôi nó dại nên bị cô lừa. Cô đi khỏi nhà này ngay lập tức, tôi trả cô về cho bố mẹ cô giáo dục lại" - mẹ chồng chỉ tay vào mặt tôi mà nói.
(Ảnh minh họa)
Chưa hết, bà còn gọi cho bố đẻ của tôi mà xúc phạm ông không biết dạy con, sang dẫn con gái về mà giáo dục lại. Bà bật loa to, có lẽ muốn cố tình để tôi nghe thấy phản ứng thất vọng của bố mình. Nhưng bất ngờ, bố tôi dõng dạc tuyên bố: " Thưa bà, cháu nó đã về làm dâu nhà bà, bà từng mang trầu cau, lễ vật đến đón cháu thì bây giờ nếu bà muốn trả cháu về cho nhà tôi thì bà hãy đàng hoàng đưa nó về đây cho tôi, tôi nhận.
Con tôi gả đi danh chính ngôn thuận có cưới hỏi đàng hoàng chứ nó chẳng xin xỏ, ăn nhờ ở đậu gì ở nhà bà nên bà cư xử sao cho lịch sự, phải phép bà nhé".
Mẹ chồng tôi cứng họng sau những lời nói của ông thông gia, lúng túng tắt điện thoại mà không nói thêm được câu gì rồi bỏ lên phòng.
Hôm sau bố gọi cho tôi hỏi tình hình, ông bảo ông nói thế cho mẹ chồng tôi bớt hống hách thôi còn ông cũng chẳng luyến tiếc gì nhà thông gia như vậy. Bố nhắn tôi: " Nếu không hạnh phúc thì về, bố mẹ luôn ở bên con"...
Theo Afamily
Về nhà đột ngột giữa trưa, tôi bàng hoàng khi thấy vợ đang bắt mẹ quỳ dưới nền nhà Vì tập tài liệu quan trọng nên tôi buộc phải chạy về nhà giữa trưa để rồi chứng kiến cảnh tượng khó tin. Tôi mất cha từ sớm. Mẹ tôi kể khi tôi được 2 tuổi, mới biết đi lẫm chẫm mà nhà tôi ở mặt đường, cha vì cứu tôi thoát khỏi một chiếc xe tải mà mất. Mẹ nói lúc đó...