Vừa nhìn thấy ảnh chồng sắp cưới của tôi, chị gái ôm ngực hốt hoảng thở không ra hơi…
Chỉ vừa nhìn thấy ảnh chồng sắp cưới của tôi, chị gái mặt tái mét, hốt hoảng ôm ngực thở không ra hơi.
Bố mẹ tôi sinh được 2 con gái, tôi và chị tôi. Chị gái hơn tôi 2 t.uổi. Có bao nhiêu cái xinh đẹp, đảm đang thì vào chị gái tôi hết. Mẹ tôi vẫn bảo, tôi dễ thương và vui vẻ nên không việc gì phải tự ti. Năm tôi 14 t.uổi thì bố mẹ tôi xích mích vì bố tôi ngoại tình bên ngoài. Mẹ không chấp nhận được việc đó nên quyết định ly hôn.
Tôi ở với mẹ còn chị gái ở với bố. 1,2 năm đầu vẫn còn qua lại nhưng sau đó, bố và chị gái tôi chuyển vào n.am s.inh sống thế nên chỉ liên lạc qua điện thoại. Tình cảm chị em cũng nhạt dần do công việc học hành. Bẵng đi 10 năm, chị gái tôi bất ngờ ra Bắc công tác, chị nói vì bạn trai chị ở ngoài này nên ra đây xem xét công việc. Rất có thể sẽ ở hẳn Hà Nội và thường xuyên qua lại với tôi và mẹ hơn.
Nhìn thấy ảnh chồng sắp cưới của tôi, chị gái thở không ra hơi…
Nghe được điều đó tôi và mẹ rất vui mừng. Người ta vẫn bảo tình nghĩa ruột rà, sau bao nhiêu năm nhưng khi gặp lại chúng tôi vẫn thân thiết như ngày nào. Chị em đua nhau kể chuyện và tâm sự rằng thời gian qua sống như thế nào. Tôi bảo chị dẫn bạn trai về ra mắt mẹ thì chị bảo sẽ sắp xếp thời gian sớm nhất.
Video đang HOT
Tôi ra trường đi làm và quen chồng sắp cưới hiện tại. Anh ấy hơn tôi 5 t.uổi, chỉn chu, đẹp trai và cũng rất ga lăng. Chúng tôi yêu nhau gần 3 năm, đã dự tính ngày kết hôn và cũng đi chụp ảnh cưới. Bữa đó, chị gái tôi về nhà ăn cơm, tôi dẫn chị lên phòng tiện thể khoe em rể tương lai cho chị xem luôn
Vừa nhìn thấy ảnh sắp cưới của chồng tôi, chị gái mặt tái mét, hốt hoảng ôm ngực thở không ra hơi. Tôi liền hỏi chị có vấn đề gì. Chị khóc lóc rồi nói, người đàn ông đó chính là bạn trai chị đang quen. Anh ta còn hứa mấy hôm nữa sẽ dẫn chị về nhà ra mắt và đã tặng nhẫn đính hôn. Tôi choáng váng như không tin vào tai mình.
Rồi chị kể, họ quen nhau khi anh vào nam công tác, ban đầu chỉ là đối tác nói chuyện công việc sau dần chia sẻ cuộc sống thấy hợp nên đã qua lại. Chuyện đó cũng diễn ra được hơn 1 năm. Nhưng tôi biết làm sao khi mà tôi đang mang trong mình đứa con của anh ta đây, thực sự tôi thấy rất khó xử. Nếu lấy thì anh ta và chị tôi sẽ thế nào nhưng chia tay, con tôi sẽ mồ côi bố. Tôi phải làm gì bây giờ, xin cho tôi lời khuyên với.
Theo Binhan/Phunutoday
Thấy vợ vừa bóp chân cho bố vừa làm "chuyện đó", chồng ôm chặt miệng chỉ lẳng lặng rút điện thoại ra rồi...
11h đêm, sau khi làm xong đống sổ sách, tôi ngó ra ngoài không thấy vợ đâu tôi liền đi tìm thì lặng người thấy vợ đang bóp chân cho bố rồi làm "chuyện đó"...
Tôi và vợ kết hôn được 3 năm. Nhà tôi chỉ có mình tôi là con trai, 2 chị gái đi lấy chồng xa nên sau khi lấy vợ, chúng tôi sống cùng với bố mẹ luôn để tiện chăm sóc. Bố mẹ tôi cũng rất quý vợ tôi đặc biệt là bố. Ông luôn bênh vực vợ tôi trước những "chiêu trò" hống hách của mẹ. Nhiều lúc mẹ vẫn bảo tôi rằng "sao nó cứ thân thiết với ông ấy thế nhỉ?". Những lúc như vậy tôi chỉ cười xuề cho qua vì vợ tôi tôi hiểu.
Cô ấy sinh liền cho tôi 2 cậu nhóc khá kháu khỉnh và ngoan ngoãn. Công việc, cuộc sống của chúng tôi cũng chẳng có gì đáng để sầu muộn cho đến khi bố tôi đột ngột lâm bệnh. May mắn đến viện kịp thời cùng t.iền nong thuốc men nên ông dần bình phục. Có điều ông yếu hơn xưa rất nhiều.
Thấy vợ vừa bóp chân cho bố vừa làm "chuyện đó", chồng ôm chặt miệng chỉ lẳng lặng rút điện thoại ra rồi...
Công việc của tôi thường xuyên phải đi đây đi đó, mẹ tôi lại bận cửa hàng kinh doanh ngoài chợ, thành thử, chỉ có vợ tôi chăm sóc bố. Hôm ấy mẹ tôi lên chơi với chị gái mới sinh nên ở qua đêm hôm sau mới về. Nhà chỉ còn bố, tôi, vợ và các con tôi. Lúc đó là 11h đêm, tôi vừa hoàn thành đống sổ sách chốt quý. Quay ra không thấy vợ, ngó vào phòng các con thì chúng đã ngủ, tôi liền đi tìm cô ấy.
Khi đi đến cửa phòng bố, tôi nghe lầm rầm có tiếng trò chuyện, tính tiến lại đẩy cửa thì tôi hốt hoảng. Vợ tôi vừa bóp chân, bóp tay cho bố tôi vừa nói:
- Chẳng lẽ bố cứ giấu bệnh với cả nhà mãi sau bố, con thấy độ gần đây sức khỏe của bố yếu đi nhiều lắm. - Thôi con ạ, mẹ con vốn nghĩ nhiều lại hay khóc, bố sợ bà ấy không chịu được, còn chồng và các chị con, chúng bận công việc quá, thế nên con cứ giữ kín cho bố chuyện bố bị di căn nhé. Sống vui ngày nào hay ngày đó con ạ.
- Bố làm vậy con áy náy lắm, sau này nhỡ mọi người biết được con phải làm sao?
- Sự đã rồi cũng chẳng ai trách con đâu.
Tôi nghe xong mà như c.hết lặng, thực sự là đàn ông nhưng tôi phải cố hết sức mới có thể không phát ra tiếng khóc. Hóa ra ông bị ung thư di căn nhưng sợ chúng tôi lo lắng mà cùng vợ tôi lừa dối mọi người. Tôi vội vàng rút điện thoại ra gọi cho mẹ và các chị. Mẹ tôi nghe xong khóc lên khóc xuống.
Những ngày sau đó, mẹ cũng không ác cảm với vợ tôi nữa, mọi người trong nhà cùng nhau chăm sóc bố. Quả thực nếu không nghe được câu chuyện đó, chắc tôi cũng nghĩ bố và vợ tôi giấu diếm chuyện gì. Tôi đúng là đáng trách.
Theo Tuenhi/Phunutoday
Chàng bạn trai “yêu nhau 5 năm tặng được một cái móc khóa 30 nghìn” và chân dung sau khi trở thành chồng Cô thích lắm, đeo vào chùm chìa khóa suốt không rời. Lúc ấy cô nào biết, đó là món quà đầu tiên, cũng là duy nhất bạn trai tặng cô trong suốt cả 5 năm yêu nhau... Cô và anh yêu nhau ngót 5 năm mới đi đến hôn nhân. Năm năm yêu nhau, hai người chẳng bao giờ phải phiền muộn, đau...