Vừa nhắn tin có bầu, nhận lại một câu cụt lủn của bạn trai mà tôi đau điếng
Anh ta không bỏ tôi nhưng đến tình cảnh này chính tôi lại không muốn cưới. Một con người tàn nhẫn với chính con mình như thế làm sao chấp nhận nổi…
Những ngày này tôi sống trong tâm trạng hoang mang, mệt mỏi vô cùng. Cái thai trong bụng được gần 3 tháng kéo theo những cơn nghén nhưng điều khiến tôi mệt mỏi hơn cả chính là cái quyết định có nên cưới anh ta làm chồng hay không.
Chúng tôi yêu nhau đến giờ mới được nửa năm. Quả đúng là cuộc tình này có quá nhiều điều vội vã nên hậu quả bây giờ một mình tôi gánh chịu. Tôi cũng đã cứ nghĩ tìm được một người tử tế để yêu thương và trao gửi cuộc đời, nhưng có lẽ tôi nhầm.
Yêu nhau mới được tầm 3 tháng thì chúng tôi đã đi quá giới hạn. Tôi không dám biện minh gì cho việc vội vã của mình. Nói chung, cũng tại tôi buông thả quá nên giờ mới bị người ta coi thường, con thì bị người ta nghi ngờ.
Cũng tại tôi buông thả quá nên giờ mới bị người ta coi thường, con thì bị người ta nghi ngờ. (Ảnh minh họa)
Sau khoảng thời gian gần nhau, tôi phát hiện mình có bầu. Tối hôm đó, tôi nhắn tin cho anh thông báo. Những tưởng anh cũng sẽ vỡ òa niềm vui giống như tôi khi biết mình được làm cha, nào ngờ, anh chẳng những không điện thoại mà chỉ nhắn tin lại một dòng cụt lủn: “Đúng của anh không?” khiến tôi chết lặng. Tôi không phản hồi, tắt điện thoại đi nằm mà nước mắt không ngừng rơi lã chã.
Sáng hôm sau anh đến nhà tìm tôi, đưa tôi đi khám. Bác sĩ thông báo tôi có bầu. Anh cũng có vẻ phấn khởi nhưng tôi thì buồn lắm. Anh nói với tôi rằng, chính vì chúng tôi quen nhau chưa lâu nên việc tôi có bầu như thế khiến anh không chuẩn bị được tâm lí, do đó đã nói những câu như vậy.
Về phía gia đình anh, bố mẹ anh cũng rất háo hức đón cháu nhưng mẹ anh nói thẳng với tôi một câu rằng: “Không muốn mang theo nỗi hoài nghi, vì vậy sau khi tôi sinh con xong sẽ làm xét nghiệm, nếu đúng là máu mủ của nhà, nhất định sẽ chiều thương mẹ con tôi hết mực. Làm như vậy không phải là nghi ngờ mà chính là để giải tỏa mối nghi ngờ”.
Video đang HOT
Tôi đau đớn lắm. Tôi đã định bỏ không cưới xin gì nữa gì nghĩ người ta khinh thường mình… nhưng mẹ tôi thì phân tích, lỗi là tại tôi. Tôi yêu người gia đình giàu có, mà mới có vài tháng trời quen nhau đã để chửa, họ nghi ngờ là đương nhiên. Mặc dù tôi không có ý gì nhưng chính việc thiếu kiểm soát của tôi khiến người ta không thể không nghĩ ngợi.
Mẹ khuyên tôi nên chấp nhận cưới, đợi sau khi sinh con thì làm xét nghiệm, miễn là mình ngay thẳng thì không việc gì phải sợ. Làm như thế con cái mới có gia đình, được bên bố, bên mẹ, có ông bà yêu thương chăm sóc. Chứ giờ tôi tự ái thì chẳng được gì, bỗng nhiên không chồng mà chửa, rồi con sinh ra không có ai nhận… người ta sẽ mãi nghĩ tôi muốn “úp sọt” nhà họ mà thôi.
Tôi phải làm gì bây giờ đây?
Theo Afamily
Con dâu đi du lịch một tuần về đã có bầu trong khi con trai lại vô sinh, mẹ chồng thương...
Nghe con dâu nói mà bà cứ cảm thấy hoang mang. Sao trước giờ My không nghén mà sau khi đi du lịch về lại nghén nhỉ?
Hưng là con trai duy nhất của bà Thoa, anh là đứa con hiếu thảo, biết trước biết sau. Bà Thoa nuôi con trai cực khổ trăm bề vì chồng mất sớm. Bà phải đi làm thuê làm mướn đủ việc để nuôi Hưng ăn học thành tài. Cũng may, Hưng không phụ công bà, anh học rất giỏi và xin vào làm việc tại một công ty liên doanh với nước ngoài, lương tháng tính bằng tiền đô. Hưng cũng thăng tiến rất nhanh, chỉ trong vòng 3 năm mà anh đã lên làm trưởng phòng.
Hưng yêu My - cô gái làm cùng công ty với anh rồi đưa về giới thiệu với mẹ. Bà Thoa thấy con dâu tương lai xinh đẹp, tính tình dịu dàng thì thích lắm. Bà cứ hối thúc con trai làm đám cưới sớm sớm để mình có cháu bế.
Rồi Hưng cũng cưới vợ như theo ước nguyện của mẹ. Thế nhưng sau đám cưới, dù không kế hoạch gì nhưng Hưng và My vẫn không có con. 1 năm rồi 2 năm, 3 năm sau tình hình vẫn không khả quan lên chút nào, bà Thoa buồn bã lắm. Bà bảo Hưng và My đi kiểm tra xem nhưng Hưng bảo vợ anh đi kiểm tra rồi, mọi thứ vẫn bình thường.
Bà Thoa thấy không tin bèn bắt con trai đi khám riêng rồi điếng người khi phát hiện ra con mình bị vô sinh. Bà Thoa buồn lắm, bà cứ nhìn đi nhìn lại tờ kết quả mà vị bác sỹ quen đưa cho bà rồi khóc thầm suốt mấy đêm. Nhìn hai đứa con quấn quýt nhau mà bà cứ buồn, giá như ông trời thương con bà, cho nó một đứa con thì có phải tốt không. Đằng này...
Bà không nói với Hưng về kết quả, chỉ nói chung chung rằng bà bạn bác sỹ của bà bảo anh nên chú ý giữ gìn sức khỏe để cải thiện chuyện đó thì mới có thai được. Hưng nghe mẹ nói thế thì yên tâm vô cùng.
Đùng một cái, con dâu của bà bảo mình được công ty cho đi du lịch nước ngoài. Hưng đợt này phải làm dự án nên ở nhà không đi cùng vợ. Bà Thoa thấy con trai từ hôm đó cũng mất tích trên công ty, chả thấy về nhà gì cả.
My đi du lịch 1 tuần thì về, cũng lạ là từ hôm đó trở đi cô cứ vào nhà tắm nôn ọe dữ dội. Bà Thoa nghi lắm, cứ cái kiểu nôn khan như thế là chỉ có nghén mà thôi. Thế nên bà hỏi con dâu:
- My này, con có bầu hay sao thế?
- Hình như thế mẹ ạ.
- Lâu chưa con?
- Dạ hình như mới thôi mẹ.
Nghe con dâu nói mà bà cứ cảm thấy hoang mang. Sao trước giờ My không nghén mà sau khi đi du lịch về lại nghén nhỉ? Hơn nữa Hưng bị vô sinh cơ mà? Có lẽ con dâu bà không biết chuyện chồng mình bị vô sinh nên mới hồn nhiên thú nhận như vậy.
Nghe chuyện của con dâu xong, bà Thoa buồn không thiết ăn uống đến mấy ngày nhưng bà không nói gì với con trai. Hưng cũng chẳng có biểu hiện gì phẫn nộ vì anh không biết chuyện mình bị vô sinh. Bà Thoa suy nghĩ mãi, bà đem chuyện này kể với bà bạn làm bác sỹ, bà bạn bảo bà nên nói thẳng với My rồi bắt cô bỏ đứa bé nếu còn muốn sống ở trong nhà mình nhưng bà Thoa thấy không đành lòng. Bà nghĩ, con bà đã vô sinh rồi, giờ My có đi kiếm con bên ngoài để thỏa mãn thiên chức làm mẹ của mình thì cũng là chuyện bình thường thôi mà, nghĩ thế nên bà vẫn không nói gì với con trai và tận tình chăm sóc cho con dâu đến ngày sinh nở.
Bà Thoa ngày đêm tụng kinh niệm Phật để cầu cho đứa bé được sinh ra lành lặn, khỏe mạnh. Đêm nào cũng thế, khi My kêu đau, kêu mệt, bị chuột rút mà con trai lại đi công tác, bà chính là người ở bên cạnh để giúp con dâu. My cảm động vô cùng.
Ngày sinh, My bị vỡ ối sớm nên phải đưa vào viện cấp cứu gấp. Hôm đó bà Thoa lo đến tái mặt. Hôm đó Hưng lại bị bắt đi Nhật công tác đột xuất, một mình bà Thoa xoay sở trong bệnh viện với con dâu. Sau 3 tiếng vật vã, các bác sỹ phải mổ lấy đứa bé ra vì đã cạn ối. My kiệt sức, sau khi đưa về phòng hậu phẫu được 3 tiếng thì cô mất.
Lúc đó Hưng gọi điện về hỏi rối rít:
- Mẹ ơi, con con thế nào rồi? Vợ con thế nào rồi?
- Con con khỏe, nhưng vợ con thì mất rồi.
Hưng òa lên khóc nức nở. Thấy đứa con trai duy nhất khóc trong đau đớn, bà Thoa cũng khóc. Bà ôm đứa cháu mới sinh trong tay đang không biết nói sao với con trai thì Hưng lại nói tiếp:
- Đứa bé đó là con con mẹ ạ, đợt My đi du lịch nước ngoài thực chất là chúng con đi thụ tinh nhân tạo. Con chỉ bị yếu chứ không phải bị vô sinh. My biết chuyện mẹ nhận được kết quả nhưng không nói gì.
Bà Thoa nghe vậy thì nước mắt trào ra. Bà vừa hạnh phúc vừa thấy thương con dâu vô hạn. Thì ra bấy lâu nay My cũng phải chịu đựng cảm giác bị oan khuất nhưng không nói gì. Bà Thoa ôm đứa cháu tội nghiệp vào lòng, bà tự hứa với mình rằng bằng mọi giá sẽ mang lại cho cháu mình cuộc sống hạnh phúc để bù lại những mất mát mà cháu mình đã phải chịu khi mới lọt lòng.
Theo Afamily
Bao năm chịu khổ cực, vừa kí đơn ly dị, tôi đớn đau khi biết mình có bầu... Bao năm cố gắng, nỗ lực không thể có con, gia đình chồng coi khinh, chồng nhu nhược nghe lời bố mẹ đi tìm cô khác, khi tôi quyết định ly hôn thì lại biết mình có bầu. Số tôi lận đận tình duyên, khổ từ lúc yêu cho tới tận khi đã là vợ chồng. Khi yêu thì bố mẹ tôi ngăn...