Vừa mới yêu anh đã rủ vào nhà nghỉ
Em thực sự không biết anh có yêu em thật lòng không nữa khi mà mới yêu anh đã gạ vào nhà nghỉ.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang có một vấn đề khó xử trong chuyện tình cảm, em mong chị hãy cho em một lời khuyên.
Em và anh quen nhau được 1 tháng. Anh cũng đã nói lời yêu em. Hôm ấy, anh xin hôn em nhưng em không đồng ý. Những ngày quen nhau, tìm hiểu nhau anh ấy rất quan tâm đến em. Một tuần sau, em và anh ấy lại gặp nhau, anh mời em đi ăn và chúng em đi ăn cùng nhau. Anh ấy nói tìm chổ nào nghĩ trưa chút để chiều anh đi xuống công trình. Em nói mình vào quán cafe nào ngồi nói chuyện nhưng anh kêu mệt và muốn nghỉ ngơi.
Anh đi vào 1 khách sạn gần quán ăn đó. Lúc ấy em ngồi ở ghế còn anh lên giường nằm. Anh nói em lên giường nằm nghĩ cho khỏe nhưng em không thích nên vẫn ngồi yên một chỗ. Em đoán dường như anh có ý muốn làm chuyện đó với em. Em nói nếu như anh tôn trọng em thì đừng ép em làm điều mà em không thích. Sau đó anh đã tôn trọng em, anh chở em về nhà và anh đi công việc.
Những ngày gần đó anh vẫn quan tâm em như trước. Em nhận thấy anh không còn tình cảm như xưa nên em đã nói thẳng với anh rằng em không cảm thấy an toàn trong mối quan hệ này. Vì thế mà em muốn dừng lại để không mất thời gian và gây đau khổ cho nhau. Khi nghe em nói vậy, anh đã xin lỗi em. Anh giải thích rằng vì công việc hiện tại của anh quá bận. Anh mong em cho anh thời gian khoảng 7 – 10 ngày để giải quyết công việc rồi anh sẽ giải thích cho em hiểu. Em cũng không biết là anh có yêu em thật lòng không nữa.
Ngoài ra, còn có một người khác yêu em. Anh ấy em xem như người anh trai nên điều gì cũng kể cho anh nghe. Em cũng chia sẻ về chuyện em đang tìm hiểu, yêu một người. Nhìn chung an hem đối với anh ấy rât thoải mái, tự nhiên. Anh ấy nói yêu em và sẽ đợi em. Nếu như em tìm dược hạnh phúc như em mong muốn thì anh sẽ buông tay và chúc phúc cho em. Còn nếu như em không hạnh phúc thì hãy quay về bên anh. Anh sẽ đợi em.
Em không biết giữa hai người đàn ông đó, ai mới là người yêu em thật lòng (Ảnh minh họa)
Thực sự em không biết mình nên yêu ai giữa hai người đó. Ở bên anh mà em coi như anh trai thì cảm thấy tự nhiên, thoải mái và đầy sự tin tưởng. Còn ở bên người mà em đang tìm hiểu thì em luôn có cảm giác mình phải thận trọng, giữ mình. Chị hãy cho em một lời khuyên, ai trong hai người đó mới là người thật lòng yêu em? Em nên tin ai đây ạ?
Giữa hai người đó, cả hai đều thành đạt nhưng anh mà em đang tìm hiểu thì phát triển hơn. Anh ấy có nhà cửa, xe hơi còn anh kia thì không được như thế. Nhưng với em, vật chất không quan trọng lắm, quan trọng là tình cảm mà họ dành cho em thôi ạ. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên, xem em phải yêu ai mới đúng. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị Thanh Bình hiểu rằng em đang cảm thấy khó xử, không biết lựa chọn ai giữa hai người thanh niên cùng yêu em. Em không biết tình cảm của ai mới là thật lòng. Vì thế mà em đứng giữa ngã ba đường, không biết nên yêu ai.
Video đang HOT
Thực ra, sẽ không một ai cho em được câu trả lời chính xác rằng ai mới là người yêu em thật lòng. Chỉ có bản thân em mới có thể đưa ra kết luận rõ ràng và đúng đắn nhất về điều đó. Em là người được họ tìm hiểu, dành tình cảm nhưng mức độ tình cảm đó đến đâu thì chỉ có em được đón nhận, cảm nhận và đánh giá. Vì vậy, cảm giác của em mới chính xác nhất.
Em đừng vội vã, 25 tuổi không phải là già, hãy cứ bình tĩnh suy xét và đưa ra quyết định cho mình sau những gì mà họ chứng minh. (Ảnh minh họa)
Chị nghĩ rằng lúc này em không nên vội vã, quyết định xem mình phải yêu ai, ở bên ai. Tốt nhất, em cứ nên duy trì mối quan hệ anh em, bạn bè với cả hai người. Hãy để họ chứng minh tình cảm của mình theo thời gian. Không phải là em bắt cá hai tay mà đơn giản là em đang cân nhắc xem ai mới là người yêu mình thực sự.
Chị tin rằng, thời gian sẽ cho em câu trả lời đúng nhất rằng ai mới là người có tình cảm thật với em. Bởi lẽ khi em giữ khoảng cách đúng mực với họ, tôn trọng mối quan hệ, không xuồng xã, vội vàng thì họ yêu mới càng phải tiếp tục tấn công, chinh phục em. Còn không, sẽ nhanh thôi, họ thay lòng đổi dạ hoặc dừng chuyện yêu đương, hẹn hò đó lại.
Với anh chàng mà em đang tìm hiểu, đúng là cần thời gian để thử thách thêm tình cảm của anh ta sau những sự đường đột và vô tâm như thế. Còn với người mà nói rằng luôn chờ đợi em thì cũng cần phải kiểm chứng bởi lẽ nói ra bằng miệng thì rất dễ. Với cả hai anh chàng này, đều cần có thởi gian để xem những gì họ nói đúng đến đâu.
Em đừng vội vã, 25 tuổi không phải là già, hãy cứ bình tĩnh suy xét và đưa ra quyết định cho mình sau những gì mà họ chứng minh. Chị tin rằng em sẽ có quyết định đúng đắn.
Chúc em mạnh khỏe và sớm tìm được hạnh phúc đích thực cho mình.
Theo Khampha
Tôi yêu em ả đàn bà hư hỏng (Phần 8)
"Vậy nếu cô ấy không thích đàn ông thì cô ấy thích đàn bà sao? Cái chết tiệt gì vậy?"
"Vậy nếu cô ấy không thích đàn ông thì cô ấy thích đàn bà sao? Cái chết tiệt gì vậy?" Tôi gào lên trong tâm khảm, cô ta là loại đàn bà gì đây? Sao lại có thể tréo nghoe, hư hỏng, đáng sợ đến thế? Tại sao lại bước vào đời tôi với cái mớ tơ vò của cô rồi lại bắt tôi phải gỡ? Cô đang ở đâu? Tôi phải làm sao thể thoát khỏi ám ảnh về cô đây?
Im lặng. Bởi tôi không biết phải bắt đầu thêm câu chuyện ở đâu và câu gì cho phù hợp với ngữ cảnh. Đàn bà, tôi gặp quá nhiều. Ngoan, rất ngoan, giả vờ ngoan cũng có, nhưng đàn bà hư, đàn bà quái đản, đàn bà máu lạnh, đàn bà có quá khứ bất minh là những típ tôi sợ nhất trên đời. Bởi vì lòng đã không có thiện cảm nên chưa bao giờ tôi dính phải một cô em nào với những đức tính quý báu như thế. Thật là ông trời biết chiều lòng người, ban ngay cho tôi một cô em đầy đủ hư hỏng để chế nhạo cái cuộc đời mà tôi đang cho là viên mãn chăng? Biết thế, đau đời thế nhưng giờ đây cái tự tôn, cái giáo điều, cái quy phạm của tôi trước đàn bà biến đâu mất, giờ lại còn bám đuổi cái bóng hình của cô ta như một gã điên. Tôi điên thật chứ chẳng đùa...
Người đàn bà tiếp chuyện phá tan bầu không khí ngột ngạt:
"_Cô ấy là người tôi yêu!"
Ôi Chúa ơi! Đàn bà...Tôi đã hiểu vì sao Chúa tạo ra đàn bà từ cái xương sườn của đàn ông rồi, không ngoài mục đích làm cho đàn ông đau đớn, khốn khổ mà. Tôi chắc vậy!
Vậy là người đàn bà đối diện tôi đây, đẹp như tranh vẽ này chính là "tình địch" của tôi. Cô ta đang yêu người phụ nữ mà tôi đang phát điên. Ôi trời ơi...
Vậy là người đàn bà đối diện tôi đây, đẹp như tranh vẽ này chính là "tình địch" của tôi. Cô ta đang yêu người phụ nữ mà tôi đang phát điên. Ôi trời ơi... (Ảnh minh họa)
"_Anh không ngạc nhiên sao?". Tình địch của tôi hỏi.
"_Vậy nếu ngạc nhiên thì tôi phải biểu hiện thế nào đây?". Tôi hỏi lại bình thản nhưng lòng tê tái lắm...
"_Ô, anh bình tĩnh hơn tôi tưởng đấy. Thảo nào Đông si mê anh..."
"_Làm gì có chuyện hoang đường đó? " Tôi nghi ngại dù trong lòng đột ngột dội lên sự phấn khích.
"_Không hề. Vì điều đó nên cô ấy đã chia tay với tôi". Người đàn bà đẹp ném cho tôi một ánh nhìn tóe lửa.
"_ Tôi và cô ấy chưa có đủ thương nhớ để có thể gọi là thân quen, chứ đừng nói phải lòng. Như cô nói, cô ấy đâu thích đàn ông?" . Tôi cố vờ phủ định cái sự phấn khích trong lòng khi biết cô ta thích tôi, nhưng trong lòng tôi thú lắm!
"_Tôi cũng thấy cô ta thật điên rồ. Tôi tưởng mình đã hiểu thấu nhưng không ngờ cô ta lại là kẻ ác độc như thế!" Người đàn bà đẹp quay ra phía cửa sổ, khuôn mặt của cô ta khi nhìn nghiêng, đến cả xương hàm cũng lộ rõ vẻ hoàn hảo.
"_Đông đã từng đi tù vì chuyện gì vậy?" Tôi tò mò.
Người đàn bà đẹp quay lại, nhướng đôi lông mày thanh nhã lên nhìn tôi vẻ ngạc nhiên lắm:
"_Đến chuyện đó mà cô ta cũng nói với anh cơ à? Tôi thật không hiểu nổi cô ấy nữa, cô ấy quá rắc rối..."
Ngưng một lát, thở nhẹ một cái rồi cô ta rút trong ví ra một bao thuốc. Tôi ghét phụ nữ thuốc lá phì phèo, nhưng trong trường hợp này tôi chấp nhận, dù sao tôi cũng không coi cô ta là phụ nữ đơn thuần.
"_ Đông bị kết án vì phòng vệ chính đáng thôi, chuyện cũng chẳng có gì. Chỉ là gã bố dượng giở trò dâm dật với cô ấy, cô ấy phản kháng lại bằng cách đâm gã vài nhát dao. Rồi thì gã lăn đùng ra chết, thế là cô ấy bị đi tù..."
Tình địch của tôi lại rít một hơi thuốc điệu nghệ, nhả hơi từ từ rồi tiếp tục kể câu chuyện hãi hùng một cách rất bình thản:
"_Cô ấy cũng khá ăn năn hối cải nên đi vài năm thôi, sau thì gặp chồng tôi. Anh ấy làm phó giám đốc trại giam, cũng phải lòng cô ta nên tìm mọi cách để xóa án tích cho cô ấy khi ra tù. Rồi thì cô ấy gặp tôi..."
Tại sao em bước vào đời tôi quá dễ dàng mà em bước đi lại quá nhanh, trong khi tôi vẫn vật vã với nỗi ám ảnh về em, ngay cả khi tỏ ra bàng hoàng về quá khứ của em thì tôi vẫn không thể dối lòng mình rằng tôi rất nhớ em... (Ảnh minh họa)
Chuyện gì vậy? Đông yêu chồng cô? Rồi yêu cả cô? Rồi thì...thánh thần thiên địa ơi, còn chuyện gì oái oăm, lắt léo hơn chuyện này không? Đông ơi, em là yêu tinh phương nào vậy? Tôi muốn bóp nghẹt em...tôi muốn nhìn thấy em bao biện...tôi bị bao vây bởi em rồi, ả đàn bà hư hỏng quá đỗi của tôi...
Tất cả những điều tôi có thể hiểu về em đều trật lất, tại sao em khó hiểu vậy? Tại sao em bước vào đời tôi quá dễ dàng mà em bước đi lại quá nhanh, trong khi tôi vẫn vật vã với nỗi ám ảnh về em, ngay cả khi tỏ ra bàng hoàng về quá khứ của em thì tôi vẫn không thể dối lòng mình rằng tôi rất nhớ em...Tôi phải làm gì để thoát khỏi sức quyến rũ của em đây, người đàn bà đáng thương của tôi, tôi biết tìm em ở đâu giữa gầm trời này?
Một câu chuyện kể qua vài ba câu nói vô cảm, thờ ơ, chua chát của "tình địch" nhưng ngõ hầu tôi hình dung ra cả một quãng thời gian bi kịch mà Đông gặp phải. Phận đời quá ngắn, trong khi nỗi đau quá nhiều, hỏi sao Đông lại nhiều rối loạn, bí ẩn đến thế? Tự dưng tôi thương cảm cho cô ấy nhiều hơn chính tôi từng nghĩ về lòng độ lượng, từ bi của mình.
"Người đàn bà của tôi", tự dưng cái sự chiếm hữu ấy nó nảy nòi trong lòng tôi một cách tự nhiên đến lạ lùng. Kể cả khi tôi biết cô ấy yêu cả đàn ông lẫn đàn bà, kể cả khi tôi biết cô ấy đã từng giết người, cô ấy phóng túng, cô ấy máu lạnh...và bao điều quái đản làm nên một Đông bí ẩn của tôi thì tôi vẫn cứ muốn chiếm hữu em vô hạn, tôi muốn nhìn sâu tới đáy tâm hồn em, muốn hỏi em liệu có bóng hình tôi trong thế giới đau đớn của em không?...Giây phút này, sao tôi thấy cuộc hôn nhân của mình quá mong manh...
Theo Khampha
Tôi yêu em ả đàn bà hư hỏng (phần 7) Người đàn bà này thật quá đẹp, nhưng là một vẻ đẹp xa cách và lạnh lùng, rất khó để đàn ông có thẻ tưởng tượng được rằng cô ta thuộc về mình. Cầm lá thư cô ta gửi mà tôi hỗn loạn, một mớ rối tinh rối mù vừa bung ra và tôi còn chưa kịp gỡ thì bây giờ vợ tôi...