Vừa l.y h.ôn hôn hơn 1 năm, tôi vô tình gặp lại chồng cũ trên đường, ai ngờ bị anh kéo lại nói 1 câu khiến tôi run rẩy
Tính tới thời điểm hiện tại, tôi và chồng cũ đã l.y h.ôn được hơn 1 năm. Thành cũng đã chuyển ra Hà Nội để sinh sống vì công việc của anh ấy.
Còn tôi thì vẫn ở tỉnh Hải Phòng.
Tôi và Thành đã quen nhau được hơn 1 năm và quyết định tiến tới hôn nhân. Nói về tình yêu của chúng tôi, Thành là một người đàn ông chung thủy, quan tâm tôi nhưng tôi vẫn có cảm giác gì đó lạ kỳ. Có lẽ đến từ việc chúng tôi không ríu rít, quấn quýt bên nhau nhiều như những cặp đôi mới yêu khác. Thành bảo tính anh vốn vậy, anh ấy là người hướng nội và thường thích sự yên bình.
Tuy nhiên, sau hơn 2 năm kết hôn, chúng tôi bắt đầu bất quan điểm về cách sống và xảy ra nhiều mâu thuẫn, cãi vã không thể hoà giải. Dần dần, trái tim tôi cũng nguội lạnh, không còn chút tình cảm và sự tin tưởng nào với người đàn ông này nữa. Do đó, chúng tôi quyết định ra tòa l.y h.ôn. Có lẽ bây giờ quan điểm, sự đồng điệu của cả hai không còn như xưa nữa.
Tính tới thời điểm hiện tại, tôi và chồng cũ đã l.y h.ôn được hơn 1 năm. Thành cũng đã chuyển ra Hà Nội để sinh sống vì công việc của anh ấy. Còn tôi thì vẫn ở tỉnh Hải Phòng. Mặc dù chúng tôi không có bất cứ ràng buộc gì sau l.y h.ôn, thậm chí là không có con, nhưng chúng tôi vẫn liên lạc với nhau. Nhiều lúc, tôi tự hỏi “Liệu cuộc hôn nhân của chúng tôi có thể hàn gắn lại khi chúng tôi có con với nhau hay không?”
Vào một ngày tôi đang đi công tác ở Hà Nội, tôi tình cờ gặp Thành tại một quán ăn. Anh bắt đầu hỏi thăm tôi những câu đại loại như: “Dạo này em khỏe không? Công việc như thế nào? Có gặp bất cứ vấn đề khó khăn nào trong cuộc sống hay không?…”. Và rồi anh ấy bắt đầu ấp úng và tôi có thể cảm nhận được rằng anh ấy có điều gì đó rất khó mở lời.
Video đang HOT
Sau đó, anh bất ngờ nói rằng anh ấy đã yêu và sắp kết hôn. Anh ấy nói với tôi rằng anh ấy hiện đã có một đứa con trai, đ.ứa t.rẻ đã được sinh ra vào tuần trước.
Tôi đã suy sụp và gần như không còn đứng vững trước lời nói của anh ấy. Bởi vì cuộc hôn nhân giữa tôi và Thành không hề có sự ràng buộc của một đ.ứa t.rẻ nào cả. Và bây giờ, chỉ mới l.y h.ôn được hơn 1 năm, anh ấy đã có con với người khác và sắp tổ chức lễ cưới. Điều này khiến tôi chỉ muốn chạy đi ngay nơi khác và cắt đứt mọi liên lạc với anh ấy. Ngay khoảnh khắc đó, tôi đang rất tức giận và không biết làm thế nào để giải quyết vấn đề này. Tim tôi như bị xét nát cả ngàn mảnh vậy!
Đi họp lớp về muộn, còn chưa kịp mở đèn tôi đã bị bóng người từ trong nhà lao ra ôm ghì xuống đất, còn ghé vào tai nói 1 câu này
Sau khi ra trường được một năm, tôi làm đám cưới. Ngày cưới, bố mẹ và họ hàng, bạn bè ai cũng chúc mừng tôi, kêu tôi tốt phước mới lấy được người chồng hiền lành, được chồng chiều chuộng.
Tôi cũng nghĩ vậy.
Khi học năm 2 đại học, chồng theo đuổi tôi tha thiết. Gần một năm sau, khi bước sang năm 3 đại học tôi mới nhận lời yêu anh. Anh hơn tôi một t.uổi, ra trường và đi làm trước tôi.
Khi yêu, anh chiều chuộng tôi như một công chúa, bảo gì cũng nghe, nói gì cũng làm. Nhiều lúc tôi làm anh giận, anh cũng chỉ im lặng 2-3 ngày là hết. Anh nhường nhịn tôi và cũng chăm sóc tôi rất nhiều. Tôi cảm thấy bản thân thật may mắn khi có được anh.
Sau khi ra trường được một năm, tôi làm đám cưới. Ngày cưới, bố mẹ và họ hàng, bạn bè ai cũng chúc mừng tôi, kêu tôi tốt phước mới lấy được người chồng hiền lành, được chồng chiều chuộng.
Tôi cũng nghĩ vậy.
Một ngày 3 tháng sau khi cưới, công ty tôi có tiệc chiêu đãi. Tôi gọi cho chồng báo về muộn, nhưng có lẽ anh đi đá bóng, điện thoại để trong cốp xe máy nên không gọi được. Tôi đành nhắn cho chồng một cái tin để anh khỏi lo lắng. Chẳng biết anh có đọc được không nữa nhưng cả buổi chẳng thấy chồng gọi hay nhắn tin lại.
Hôm đó 10 giờ tối tôi mới về đến nhà nhưng trong nhà lại tối om. Chắc chồng đá bóng xong rồi đi ăn nhậu với anh em đây mà. Tôi đưa tay định bật đèn thì bỗng có bóng người vụt ra giật ngược tóc tôi gầm gừ:
- Cô đi đến giờ này mới mò về nhà à? No xôi chán chè rồi mới về à? Cô đi với thằng nào? Cô có coi tôi là chồng không?
Tôi nhận ra giọng chồng, còn ngỡ anh đùa nên cười, tiếp tục với tay bật đèn lên rồi quay lại. Nào ngờ chồng g.iật t.óc tôi đau hơn. Khi đèn sáng lên, lúc này tôi mới nhìn rõ ánh mắt anh long sòng sọc, vằn lên tia đỏ thì mới biết anh đang không đùa. Tôi hất tay anh ra, gào ầm ĩ lên thì anh đẩy ngã tôi dúi dụi xuống đất rồi bỏ lên phòng, khóa trái cửa lại. Đêm đó tôi ngủ ở sofa phòng khách.
Sau hôm đó, anh có vẻ hối lỗi, làm lành với tôi. Anh giải thích rằng anh ghen khi thấy tôi về muộn, cộng thêm chút rượu nên không kiểm soát được bản thân. Tôi tha thứ cho chồng nhưng không ngờ anh vẫn có lần sau.
Lần đó tôi đi họp lớp cấp 3. Khi ấy tôi đang có bầu 3 tháng, tôi nói rõ với chồng là có bạn gái đến nhà đón, nhưng khi bạn tôi đến nhà, anh có vẻ miễn cường tiếp đón khiến tôi khó chịu lắm. Sau khi ăn uống, lớp tôi tiếp tục đi hát karaoke. Tôi có gọi bảo chồng tôi vui với bạn, lát nữa tôi về. Anh nghe máy xong cụp luôn chẳng nói gì.
Vậy mà 9h30 tối tôi về nhà thì đón chào tôi là đôi dép đi trong nhà bay từ phía anh vào người tôi. Tôi đứng im bần thần vì không ngờ anh lại làm vậy với tôi. Và sau đó lại là bài ca xin lỗi, hứa hẹn. Chuyện cũng chẳng có gì quá to tát nên tôi lại tha thứ, nhưng sau đó chồng tôi càng có những hành động quá khích hơn. Thậm chí có lần anh còn dùng ghế nhựa đ.ánh vào lưng tôi.
Tôi không ngờ con người hiền lành, lịch lãm của anh mấy năm về trước lại biến đổi hoàn toàn khi bước vào hôn nhân như vậy. Ở tháng thứ 8 thai kỳ, tâm tư trĩu nặng, tôi xin phép chồng về nhà bố mẹ đẻ ở chơi 2 hôm rồi về nhà nội sinh con. Anh chẳng nói gì nhưng khi tôi vừa gấp cái áo cho vào túi, chồng lại ở đâu chạy ra tát tôi 1 cái như trời giáng, đổ hết quần áo trong vali ra sàn nhà.
- Cô không được đi đâu hết, tôi đã cho phép chưa mà cô đi. Sắp sinh đến nơi rồi còn đi đâu? Về nhà ngoại đẻ ở đó rồi người ta cười nhà tôi thối mũi ra à?
Từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng bị bố mẹ đ.ánh bao giờ, cùng lắm mỗi lần phạt là đứng góc nhà. Ấy vậy mà sau khi lấy chồng xong tôi lại được nếm trải những thứ đó, hết mắng c.hửi lại đến tát vào mặt. Tôi tự hỏi bản thân đã làm cái gì sai, tôi chỉ muốn về ở với mẹ 2 hôm thôi mà, chẳng nhẽ như vậy cũng là sai?
Tôi muốn viết đơn ngay lúc này, nhưng còn danh dự tôi và gia đình tôi, còn con tôi thì sao? Tôi không tiếc chồng nhưng tôi sợ bố mẹ mang tiếng có con gái l.y h.ôn, sợ con sau này sẽ thiếu thốn tình thương của bố, thiếu một mái nhà hoàn chỉnh.