Vừa ly dị xong tôi kết hôn ngay, để rồi trong đêm cưới phải sửng sốt khi nhìn vợ mới
Vừa nói tôi vừa ấn vào trán vợ vài cái như kiểu bố đánh con, khi đã trút hết buồn bực tôi nằm lăn ra ghế xem tivi còn vợ con không dám nói năng gì cứ ngồi đấy đợi cơm.
Không biết mọi người thế nào chứ với tôi chẳng hiểu sao mỗi ngày nhìn thấy mặt vợ là ngán lên tận cổ. Nhìn cô ấy lúc nào cũng nhút nhát, cứ mỗi khi tôi quát một cái là sợ, thu lu một chỗ không dám cãi lời nào và bắt đầu khóc.
Cứ nhìn thái độ của cô ấy mà tôi ngao ngán, thà rằng vợ cứ cãi lại vài câu cho có không khí cho tôi bớt nóng nảy hay hạ nhiệt một chút nhưng không, cứ cam chịu để rồi mỗi ngày tôi một lấn tới.
Mỗi khi trong người bực tức với ai hay công việc gặp trục trặc là tôi lại về nhà trút giận lên vợ, cô ấy cam chịu không nói câu nào khiến tôi càng tức hơn:
- Cứ tưởng lấy vợ hiền là sướng ai ngờ hiền quá hóa ngu, sao số tôi khổ thế này chứ, nhìn thấy cái mặt cô là tôi khó chịu, biến đi cho khuất mắt tôi ngay.
- Anh đừng nóng nảy làm em sợ.
- Sợ này…
Không biết mọi người thế nào chứ với tôi chẳng hiểu sao mỗi ngày nhìn thấy mặt vợlà ngán lên tận cổ (Ảnh minh họa)
Vừa nói tôi vừa ấn vào trán vợ vài cái như kiểu bố đánh con, khi đã trút hết buồn bực tôi nằm lăn ra ghế xem tivi còn vợ con không dám nói năng gì cứ ngồi đấy đợi cơm khi nào bố ăn rồi cả nhà mới được ăn.
Nhiều lúc nghĩ lại mình cũng hơi quá đáng nhưng chẳng hiểu sao tôi không thấy mình yêu vợ một chút nào nữa mà chỉ coi cô ấy như ô sin. Chán vợ tôi bắt đầu la cà ngoài quán tìm rượu tìm gái để chơi cho khuây khỏa.
Lúc đầu còn giấu giếm vợ nhưng về sau tôi công khai luôn vậy mà chỉ thấy cô ấy khóc và nói những lời nhẹ nhàng khuyên răn nào là:
- Sao anh lại đi với người khác, em đau lắm anh biết không, rồi mai con mình lớn lên chúng học tính xấu của bố thì sao, anh phải biết nghĩ đến con chứ. Anh đi như thế rồi mang bệnh về cho mẹ con em đấy.
Người gì mà chồng đi ngoại tình đáng lẽ phải nổi cơn tam bành lên ai ngờ lại dùng những lời lẽ nhỏ nhẹ như kiểu cổ vũ động viên chồng cứ đi đi.
Còn tôi, nghe lời nói mùi mẫn của em nhân viên mới vào làm công ty tôi về nhà viết đơn ly dị luôn và tất nhiên với tính cách đần thối của vợ thì cô ấy chỉ khóc và quỳ xuống van xin nhưng những lời của vợ càng khiến tôi khinh thường xa lánh cô ấy hơn.
Video đang HOT
Để nhanh chóng có được vợ mới, vừa ly hôn xong tôi quyết định cưới ngay. Để chọc tức vợ cũ tôi đưa thiếp mời đến tận nơi để mời cô ấy. Nhìn khuôn mặt đưa đám của cô ta mà tôi khoái trí thế. Nhưng mọi ngày thấy ghét mà sao hôm nay thấy thương hại quá:
- Từ nay em thoát được anh là hạnh phúc rồi nhé, ly dị em anh tăng được mấy cân, biết thế anh chia tay sớm cho chúng ta đỡ dằn vặt nhau.
- Sao anh lại nói thế, em còn yêu anh nhiều lắm mà, mẹ con anh nhớ anh lắm, hãy thay đổi quyết định về với mẹ con em đi anh.
- Cô bị ngố à, sao nhìn cái mặt cô tôi ngấy lên tận cổ vậy, ăn mặc thì lúc nào cũng như bà cụ, mặt thì nhợt nhạt chẳng có sinh khí gì cả, ăn nói lúc nào cũng lí nhí như sợ tôi ăn thịt ý. Sửa đổi tính đi để kiếm thằng khác chứ cứ như thế này chỉ có thể ở với ma thôi.
Nhìn vẻ mặt đần của vợ tôi bước đi bên cạnh người yêu mà sảng khoái, chẳng hiểu sao đã có một thời mình yêu cô ta cơ đấy.
Trong lễ cưới linh đình của tôi có sự tham dự của bạn bè anh em đông đủ, mọi người đến chúc mừng hạnh phúc mới cho tôi. Đang bận tiếp khách thì từ xa vợ cũ của tôi từ đâu xuất hiện như nàng tiên giáng trần khiến mọi người xung quanh ai cũng trầm trồ khen ngợi không ngớt lời:
- Nhìn vợ cũ xinh hơn vợ mới vậy mà chẳng hiểu sao nó lại bỏ rơi mẹ con cô ấy, thật tội nghiệp.
- Vợ cũ hiền khô còn con vợ mới của nó nhìn đanh đá thế kia rồi sống với nó chỉ khổ thôi.
- Thôi, chúng ta không ở trong chăn sao biết chăn có rận, chắc là cô vợ cũ ăn mặc đẹp lại xinh thế kia đi ngoại tình bị chồng bỏ chứ gì.
Nghe những câu nói xì xào rát hết cả tai, vợ cũ dáng đi khỏe khoắn mạnh mẽ chứ không yếu ớt thiếu sức sống như mọi ngày. Hai mẹ con rảo bước đến bên vợ chồng tôi, em nói giọng trầm ấm:
- Em biết chúng ta không có số vợ chồng, không thuộc về nhau nên em sẽ không làm khó anh nữa, hôm nay mẹ con em đến chúc phúc cho anh có vợ mới.
Không đợi câu trả lời của tôi cô ấy dắt luôn con đi ngay trước mặt tôi, trái ngược với mọi ngày nhìn em mạnh mẽ lạ thường, mùi thơm từ em toát ra lấn lướt cả mùi hăng hắc của cô dâu bên cạnh. Chẳng nhẽ tôi mất em thật rồi sao.
Đang nghĩ ngẩn ngơ thì bị cô dâu giẫm gót giày vào chân một cái khiến tôi đau điếng giật mình trở về hiện tại. Từ lúc ấy hình ảnh vợ cũ cứ lơ lửng trong đầu khiến tôi không tập trung vào việc gì được.
Đêm động phòng cũng bắt đầu, tôi thực sự hạnh phúc bên người vợ mới:
- Thế bây giờ anh đã được đụng vào người em chưa, quen biết nhau 2 tháng rồi vậy mà em cứ khất lần khất lượt bắt anh chờ đợi mãi.
- Là con gái phải thế mới lôi cuốn đàn ông chứ anh.
- Nghe em nói có vẻ dày dạn kinh nghiệm quá nhỉ. Thôi không nói nữa anh vào cuộc đây.
(Ảnh minh họa)
Nói rồi tôi lăn xả vào em, nhưng ngay lập tức tôi sửng sốt khi nhìn thấy bụng em nhô lên to trông thấy. Tôi vội hỏi em:
- Sao bụng em to vậy?
- Thì thai 5 tháng không to thì sao anh.
- Thai á, cô có thai với thằng nào, sao không nói sớm cho tôi biết.
- Nói trước thì ai sẽ làm cha đứa con của em chứ, em cảm ơn anh đã cưới em.
- Ai nói với cô là tôi chấp nhận?
- Anh không còn con đường lựa chọn khác đâu, không chấp nhận chẳng nhẽ trong một tháng mà ly dị vợ hai lần sao, lúc đó liệu anh có thể ngẩng mặt lên nhìn mọi người không? Với lại con này mà đã thích ai, thích gì thì đố ai thoát được khỏi bàn tay này đấy. Còn bây giờ anh hãy đi ngủ đi, tôi không phải loại đàn bà hiền như con vợ cũ của anh đâu mà bắt nạt được.
Nhìn ánh mắt sắc nhọn của vợ mới mà tôi tái mét mặt đi không dám nói gì. Cô ta đẩy tôi về góc giường còn một mình nằm gần như trọn cái giường.
Đúng là tự cổ chí kim tôi chưa thấy người đàn bà nào mà ghê gớm đến vậy, ngay trong đêm động phòng đã đánh phủ đầu chồng vài cái bạt tai. Nằm trong góc giường hình ảnh người vợ cũ hiền lành hiện lên, đến bây giờ tôi mới thấm thía câu núi cao còn có núi cao hơn. Thương cho vợ con đã từng phải chịu bao tủi nhục cực khổ về người chồng người bố này. Nhưng em vẫn còn may hơn tôi vì đã được giải phóng rồi còn tôi bây giờ mới bắt đầu những chuỗi ngày bị đày ải và phải nuôi con của thằng khác nữa. Nhục hết chỗ nói.
Theo Ngoisao.vn/Gia đình Việt Nam
Từng bỏ đói, đánh đập tôi 8 năm, ai ngờ dì lại cho tôi bất ngờ vỡ òa trong ngày sinh nhật tuổi 60
Cuộc sống của tôi gắn liền với những trận đòn roi và bất hạnh, nhưng tôi đã nhận được một bất ngờ rất lớn trong lần sinh nhật thứ 60 của dì.
Tuổi thơ của tôi gắn liền với những bất hạnh khi cha mẹ đã ly dị và rời bỏ tôi từ rất sớm. Chính bà nội đã nuôi nấng tôi những ngày tháng sau đó. Nhưng tưởng rằng tôi sẽ lớn lên trong sự yêu thương của nội thì một bi kịch lại ập đến. Tôi đã phải chứng kiến bà qua đời vì một cơn đau tim.
Sau khi bà mất, tôi chuyển về sống với dì như một lựa chọn cuối cùng trong cuộc đời. Nhưng trong thâm tâm tôi thực sự không muốn, vì những điều mà dì đã đối xử với tôi từ ngày trước. Đó cũng là ngày bắt đầu cuộc sống địa ngục của tôi. Một quãng thời gian tôi gần như không bao giờ muốn nghĩ tới khi dì đã "dành" cho tôi những trận đòn roi, thậm chí cả bỏ đói.
Ngay ngày đầu tiên dì đã áp đặt những quy tắc khắt khe như: Tuyệt đối không được có tình yêu trẻ con, không được về nhà muộn và đặc biệt trong mỗi kì thi đều phải đứng top đầu của lớp. Những lời nói gay gắt đó luôn ám ảnh tôi, tôi đã căm ghét dì rất nhiều nhưng không còn sự lựa chọn nào khác.
Tôi chỉ biết học và học, nhưng đó dường như là chưa đủ với dì bởi mỗi khi có những lời phàn nàn từ trên lớp hoặc bất cứ một ai khác về tôi thì chắc chắn sẽ có những trận đòn roi nhừ tử. Khi kết quả kì thi đầu tiên được gửi về nhà, tôi đã đứng áp chót. Và dì đã đánh tôi bất chấp sự cầu xin, gào khóc. Nhưng lần này thì khác, tôi chợt nhận ra một điều rất lạ: dì tôi đang khóc.
- Hôm nay đừng có mà ăn gì! - Dì quát lên.
Sau đó, dì đã ra ngoài ăn với những người bạn mặc cho tôi đi ngủ với chiếc bụng trống rỗng. Để tránh những trận đòn roi tôi đã cố gắng rất nhiều, nhưng đôi khi chỉ cần kéo dài buổi học thêm một chút để trao đổi bài mà về nhà muộn, mặc cho lời giải thích của tôi, dì vẫn lạnh lùng phạt và tất nhiên: vẫn không có cơm ăn.
Dì đã "dành" cho tôi những trận đòn roi, thậm chí cả bỏ đói (Ảnh minh họa)
Sự việc vẫn tiếp tục diễn ra như vậy: những trận đòn, những lần phạt úp mặt vào tường và bỏ đói. Thậm chí tôi đã từng căm ghét dì, thề rằng tôi sẽ tạo ra sự khác biệt, cứ chờ xem.
Khi lên đến Trung học, tôi đã cố gắng và điểm số cũng tốt hơn. Nhưng dì rất ít khi nở nụ cười với tôi và vẫn những lời nói lạnh lùng như mọi ngày.
Trong suốt 8 năm, tôi như một đứa trẻ bị giam cầm. Không đi chơi, không có một thú vui nào khác ngoài việc học và việc duy nhất tôi cần cố gắng là phải vào Đại học. Dì đã từng quát lên rằng tôi sẽ chỉ là một kẻ ngốc, một thằng đần, một kẻ ăn xin nếu không thể vào Đại học. Và trong một đêm suy nghĩ, tôi đã nhận ra rằng mình phải cố gắng, để cho những người ghét tôi phải hối hận, đặc biệt là dì.
Và thời gian sau đó tôi như một con người khác, không đứng cuối lớp, không tình yêu, một không gian khép kín để đạt được mục tiêu duy nhất: vào Đại học.
Cuối cùng sau bao nỗ lực, tôi đã đạt được ước mơ của mình khi đỗ vào một trường danh tiếng. Người đầu tiên tôi báo tin là dì. Dì đã ôm chầm lấy tôi và khóc:
- Xin con đừng hận dì, tất cả những điều dì làm chỉ muốn con thành đạt, muốn con có cuộc sống tốt hơn mà thôi vì tuổi thơ của con đã cực khổ quá nhiều rồi. Những lúc đánh con, bỏ đói con thực sự dì cũng không thể ăn nổi bữa cơm vì thương con. Dì buộc phải đối xử với con như vậy, buộc phải độc ác để không muốn con phải khổ thêm bất cứ ngày nào nữa.
Tôi thực sự rất xúc động, chỉ biết cảm ơn dì rất nhiều. Nhờ những trận đòn roi, bỏ đói mà tôi đã có được ngày hôm nay. Giờ nghĩ lại, suốt 8 năm đó là quãng thời gian "bạo hành ngọt ngào" mà tôi đã được trải qua.
Vào ngày sinh nhật thứ 60 của dì. Tôi đã chuẩn bị một món quà rất ý nghĩa để dì bất ngờ. Nhưng khi vừa về đến nhà, người tạo bất ngờ lại là dì khi đưa cho tôi một chiếc chìa khóa - đó là chìa khóa căn biệt thự mà dì đã mua tặng tôi với số tiền tích cóp từ ngày xưa. Tôi chẳng biết cám ơn dì như thế nào nữa vì thực sự tôi quá đỗi vui mừng. Kể từ sau hôm đó, tôi cũng gọi dì bằng "Mẹ" bằng tất cả tình yêu thương vô bờ bến của mình.
Theo Ngoisao
Chồng cũ bỏ tôi để lấy vợ mới sao không bị quả báo? Tôi nghe nói nếu đàn ông bỏ vợ sẽ phải hối hận và có cưới người khác thì cũng như nhau cả. Sao nhà tôi không thế? Tôi vì nghe theo bạn bè, người thân áp dụng vào nhà mình và chồng đã bỏ tôi, thực ra nếu bình tĩnh hơn thì có thể dù bỏ nhau nhưng không đến mức tệ hại...