Vừa lên chức giám đốc chồng liền đòi ly hôn, nhưng chỉ một câu nói của tôi lại khiến anh mất tất cả
Tôi vừa nói xong thì thái độ của chồng cũng thay đổi 180 độ, không ngờ người chồng tôi luôn yêu thương lại là một kẻ sở khanh thế này.
Nhưng khi Lam dẫn Hùng về ra mắt gia đình thì thấy bố mẹ cô ở trong 1 căn nhà cấp 4 cũ kỹ, nghe nói đều đã mất sức lao động. Nhưng Hùng vẫn tặc lưỡi đồng ý cưới vì nghĩ cũng đã đến tuổi, hơn nữa, với điều kiện của mình cũng không thể yêu cầu cao hơn ở người yêu.
Thế nhưng, từ ngày cưới về, thấy vợ chỉ ở nhà không chịu đi làm gì. Hùng tức tối tỏ ra không hài lòng lúc nào cũng trách vợ rồi cáu bẳn với cô.
Biết chồng đi làm mệt mỏi, Lam không nói lại anh mà chỉ lặng lẽ bên cạnh chăm sóc anh từ chuyện cơm nước, quần áo đến mọi thứ có thể để giúp chồng thoải mái nhất.
Thế nhưng, dù vợ có cố gắng thế nào, Hùng vẫn có đầy rẫy những lý do để chê bai, thậm chí anh còn không thèm sang nhà vợ chơi. Từ ngày cưới nhau đến nay đã hơn 1 năm anh cũng không qua thăm bố mẹ vợ 1 lần nào vì viện cớ bận rộn.
Dạo gần đây, Lam còn phát hiện ra chồng mình có bồ bên ngoài. Dù không bắt được quả tang nhưng qua những hành vi của anh cô hoàn toàn có thể nhận ra. Tuy vậy, Lam không trực tiếp đánh ghen lồng lộn lên mà cô vẫn làm lơ như không biết gì.
Cho đến tháng trước, Hùng đột ngột được thăng chức lên làm giám đốc bộ phận. Anh vô cùng sung sướng liền hẹn bồ đi ăn mừng đến tận 12 giờ đêm mới về.
Thấy chồng toàn mùi rượu nồng nặc về đến nhà, Lam liền đỡ anh rồi nói:
- Anh uống ở đâu mà nhiều thế này? Sao dạo này anh cứ lảng tránh em vậy?
Hùng cau có:
- Cô đang chất vấn tôi đấy à? Tôi đi đâu là quyền của tôi.
Lam nhướn mày:
Video đang HOT
- Giờ anh làm giám đốc rồi nên có vẻ mạnh miệng nhỉ.
Hùng lảo đảo:
- Sao cô biết tôi được thăng chức? Tôi đã nói với cô đâu nhỉ?
Lam nhìn quanh không trả lời chỉ nói:
- Thôi để em pha nước chanh cho anh uống nhé, lần sau đừng có đi đêm về hôm như thế nữa.
Nào ngờ vừa nói thế thì chồng cô liền hất tay ra rồi tuyên bố:
- Nếu cô đã biết rồi thì cũng nên có thái độ khác với tôi chứ. Giờ tôi là giám đốc còn cô chỉ là bà nội trợ ăn bám, lại còn dám lên lớm với tôi à? Ly dị đi.
Nghe vậy, Lam choáng váng:
- Anh…anh nói cái gì? Vừa được lên chức anh đã đòi ly hôn? Anh..khốn nạn thật.
Hùng cười khẩy:
- Chả có gì gọi là khốn nạn cả. Không chung đẳng cấp, không chung quan điểm thì chia tay sớm bớt đau khổ. Tôi đang giúp cô đấy chứ.
Nhưng bỗng nhiên Lam cũng bật cười:
- Bố em là chủ tịch tập đoàn đó. Cái chức giám đốc của anh là tôi xin bố tôi cho anh,cứ tưởng lên chức rồi anh sẽ không còn áp lực tiền bạc nữa, đối xử tốt với tôi hơn, vả lại tôi cũng đang tìm cách để anh tránh xa con bồ kia ra. Ngờ đâu…anh lại…sở khanh thế này.
Hùng dụi mắt rồi lắp bắp:
- Cái gì? Cái…gì?
Lam bây giờ mới nói thật:
- Lần trước dẫn anh về ra mắt tôi chỉ thử anh thôi, suốt 1 năm nay anh đối với tôi cũng chả ra gì nên tôi chưa có cơ hội nói. 1 lần tôi đến công ty với bố và đã nhìn thấy anh, nhưng có lẽ anh không nhận ra tôi vì lúc đó còn đang phải cúi chào chủ tịch và con gái của ông. Giờ thì anh muốn ly dị phải không? Được, tôi đã cố gắng hết sức hàn gắn gia đình rồi nhưng xem ra vô vọng. Chờ xem ngay ngày mai anh sẽ có đơn ly hôn và cả quyết định cho thôi việc nhé.
Hùng vội vã chạy theo vợ cầu xin cô tha thứ nhưng Lam đã cương quyết không thay đổi khiến anh ta hối hận cả đời.
Lên chức giám đốc, chồng tôi tăng tiền sinh hoạt phí, đưa cho vợ 8 triệu đồng
Lên chức giám đốc, chồng tăng 2 triệu sinh hoạt phí, đưa cho tôi 8 triệu đồng mỗi tháng, nhưng tôi không được phép đi làm, tiếp tục ở nhà chăm con, hầu mẹ chồng.
Chồng tôi mới lên chức giám đốc kinh doanh từ 1 tháng nay. Ngày anh nhận quyết định, gia đình, họ hàng nội ngoại ai cũng mừng, khen tôi tốt số, lấy được chồng tài giỏi, lại hết lòng thương vợ, thương con. Quả thật nhìn vào cuộc sống của tôi, ai cũng nghĩ là hoàn hảo. Mẹ chồng nhiều lúc còn nói mát mẻ rằng tôi "ngồi mát ăn bát vàng". Những lúc đó tôi chỉ biết cười buồn, bởi ở trong chăn mới biết chăn có rận.
Trước khi lấy anh, tôi là cô giáo dạy mầm non. Đồng lương thấp nhưng tôi rất yêu công việc của mình. Sau khi kết hôn và có bầu, tôi nghỉ làm ở nhà dưỡng thai do chồng và mẹ chồng ra sức thuyết phục, nói khi nào con lớn, khỏe mạnh thì lại tiếp tục quay lại với công việc.
Tôi ở nhà dưỡng thai được một tuần thì mẹ chồng cho bác giúp việc lâu năm nghỉ. Bà nói: "Việc nhà không có gì nhiều, giờ hai mẹ con mình thay nhau làm cũng được". Và cũng từ đây, tôi bắt đầu cuộc sống của một osin không lương.
Gia đình chỉ có hai chúng tôi và mẹ chồng (bố chồng mất sớm) nên việc nhà ban đầu cũng không quá vất vả. Nhưng sau khi sinh em bé thì cuộc sống của tôi đảo lộn. Tôi phải một mình xoay xở với việc thức đêm trông con, sáng dậy phải lo đi chợ, nấu ăn ngày ba bữa cho cả gia đình.
Mẹ chồng không giúp được gì nhiều cho tôi vì bà bị tiền đình, nếu thức đêm sẽ rất nguy hiểm. Còn chồng tôi thời gian đó đang phấn đấu để được thăng chức nên thường phải đi làm về muộn. Mẹ chồng bảo anh ngủ phòng riêng để giữ sức khỏe, còn tiếp tục cống hiến.
Thiếu ngủ, con quấy khóc, công việc nhà dồn lại khiến tôi quá tải tới mức stress. Có lần tâm sự với bạn thân, cô ấy khuyên tôi thuê giúp việc theo giờ để đỡ vất vả, chỉ tập trung vào chăm con. Nghe lời khuyên của cô bạn, tôi chỉ biết nuốt nước mắt vào trong.
Giá thuê giúp việc ở khu vực nhà tôi khoảng 60 -70 nghìn đồng một giờ. Trong khi đó, số tiền mỗi tháng chồng phát cho tôi là 6 triệu đồng, co kéo lắm mới đủ chi tiêu trong gia đình, nói gì tới giúp việc. Chồng bảo hồi trước tôi đi làm lương được 5 triệu đồng, giờ anh phát cho tôi thêm 1 triệu để tôi thoải mái chi tiêu trong nhà.
Với số tiền đó, tôi xoay vần với các chi phí sinh hoạt, chợ búa, bỉm sữa, thuốc thang cho con. Chồng bảo tính anh xông xênh nên tôi không cần ghi lại các khoản chi tiêu, nhưng để tôn trọng mẹ thì anh khuyên tôi nên liệt kê các khoản sinh hoạt phí trong một quyển sổ, giúp bà có thể nắm được chi tiết.
Khoảng thời gian chăm con mọn khó khăn nhất rồi ciũng qua đi, con tôi giờ cũng tới tuổi đi học mẫu giáo. Lúc này, tiền sinh hoạt phí 6 triệu đồng trở nên quá ít ỏi vì các trường gần nhà học phí khá cao, còn trường công thì phải đi xa, tôi cũng không đành lòng do con mới được 20 tháng. Khi tôi đề nghị chồng tăng khoản sinh hoạt phí, anh cau mày chê tôi không biết co kéo chi tiêu.
Thương con mà cũng không muốn gây căng thẳng cho không khí gia đình, tôi nhận việc về làm thêm để có thêm thu nhập. Với việc đánh máy thuê, mỗi tháng tôi được trả 2,5 triệu tiền lương, và như thế con tôi được đi học trường gần nhà.
Từ ngày đi làm, tôi mới dám mua cho mình tháng thì lọ kem bôi mặt, tháng thì bộ quần áo mới. Trước đây, có lần ghi khoản này vào sổ cho mẹ chồng xem, thấy thái độ không vui của bà nên tôi không dám nữa. Thỉnh thoảng lắm, tôi mới dám mua một bộ quần áo mới từ tiền tiết kiệm đi làm trước đây của mình.
Con đi học quen trường quen lớp, tôi xin phép chồng và mẹ chồng đi làm lại, nhưng do nghỉ quá lâu nên việc quay lại với nghề cũ của tôi không hề dễ dàng. Tôi mất 5 tháng rải hồ sơ khắp nơi mà không tìm được việc đúng chuyên môn. Thời gian đó, cô bạn tôi mở hàng trà sữa, thiếu nhân viên chạy bàn nên có đề nghị tôi thử vào làm. Thấy mức lương cũng không kém lương giáo viên mầm non trước đây là mấy, tôi bắt đầu suy nghĩ.
Tuy nhiên, chồng và mẹ chồng đều không đồng ý, cho rằng anh là giám đốc mà tôi lại làm công việc chạy bàn thì rất ảnh hưởng tới thể diện của anh. Chồng nói nếu tôi ở nhà tiếp tục công việc chăm lo gia đình, anh sẽ tăng tiền chi tiêu mỗi tháng lên thành 8 triệu đồng, như thế tôi có thể thoải mái sống, không phải lo lắng tới việc đi làm có lương.
Quả thật, sống ở đất Hà Nội đắt đỏ này, dù anh có tăng cho tôi lên 10 triệu đồng thì vẫn rất khó khăn. Thế nên tôi nhất quyết không đồng ý và mong chồng hãy tôn trọng quyết định của mình. Vì chuyện này mà gia đình căng thẳng, chồng và mẹ chồng mặt nặng mày nhẹ.
Nhiều lúc vì muốn giữ hòa khí gia đình, tôi cũng muốn buông xuôi. Nhưng nghĩ đến chuyện hàng tháng phải ngửa tay đợi chồng phát tiền, tôi cảm thấy thực sự khổ sở. Tôi có nên kiên quyết làm theo ý mình?
Bạn trai lương 70 triệu/tháng mà vẫn bị vợ phản bội phải ly hôn, tôi hết mực tin tưởng anh cho đến ngày biết sự thật thì "block" luôn Tôi không muốn chung sống cả đời với người không tin tưởng vợ. Lúc mới yêu nhau, Tiến nói bản thân là trai tân, tôi tin thật nhưng sau lần tiếp xúc với một người bạn của anh ấy thì quá khứ của anh bị bại lộ tất cả. Tiến từng trải qua một đời vợ, cuộc hôn nhân ngắn ngủi chỉ có...