Vừa học vừa bán vé số nuôi mẹ bệnh tật
Trương Thế An mất cha khi còn nhỏ, sống cùng mẹ bị bệnh tâm thần trong căn nhà nhỏ vài chục m2 ở số 17Q/3, tổ 3, khu vực 3, P.An Khánh (Ninh Kiều, Cần Thơ). Hằng ngày, An vừa đi học ở Trường ĐH Võ Trường Toản (tỉnh Hậu Giang), vừa bán vé số dạo nuôi mẹ.
Sinh năm 1992, từ nhỏ An đã phải bán vé số dạo cùng mẹ để kiếm sống. Cuối năm 2010, mẹ của An đột nhiên phát bệnh tâm thần, lại bị tai biến. Cuộc sống của An càng nặng nề hơn, vừa đi học vừa đi bán vé số dạo; còn phải chăm sóc mẹ từ cơm nước đến vệ sinh, giặt giũ.
Mẹ của An, bà Trương Ngọc Cẩm, 61 tuổ.i lúc tỉnh táo nghẹn ngào nói: “Thấy con quá cực khổ, vất vả mà chảy nước mắt, khổ nỗi tôi không còn làm gì được”.
Trương Thế An và mẹ. (Ảnh: Tùng Huyên)
Video đang HOT
Với dáng người gầy yếu, da xanh xao, nụ cười thật hiền, An cho biết: Mỗi ngày đi bán vé số cố gắng kiếm từ 50.000 đồng trở lên, mới đủ chi tiêu dè sẻn. Ngày nào An cũng phải lội khắp ngõ ngách thành phố để bán vé số.
Kỳ thi đại học năm 2012- 2013, An đỗ Trường ĐH Võ Trường Toản, Ngành Quản trị dịch vụ Du lịch – Lữ hành và Trường ĐH An Giang, Khoa Công nghệ Kỹ thuật Môi Trường. Nhưng thấy Trường ĐH Võ Trường Toản học phí cao, An chọn Trường ĐH An Giang vì học phí thấp hơn.
Tính toán của mẹ con An, cho mướn căn nhà nhỏ ở Cần Thơ, lấy tiề.n lên An Giang mướn nhà ở. Thế là An đưa mẹ lên An Giang. Khổ nỗi, mướn nhà trọ không được vì người ta thấy mẹ An bệnh liệt. Cuối cùng, An xin cho mẹ vào Trung tâm Nuôi dưỡng Người già, còn An ở ký túc xá.
Việc ăn ở và học hành tạm ổn nhưng lại không thể chăm sóc mẹ. An lại phải đưa mẹ về Cần Thơ và xin vào Trường ĐH Võ Trường Toản. Hiện nay, Trường ĐH Võ Trường Toản chấp thuận cho An học ngành kế toán, khóa 5.
Buổi tối, An đi bán vé số đến gần nửa đêm, ngày nào học một buổi, một buổi An cũng đi bán vé số. An mới hai mươi mà tóc đã có nhiều sợi bạc nên hớt ngắn để “cho dễ coi” như An nói, nhưng trông An thật khắc khổ.
Mong các nhà hảo tâm giúp đỡ chàng sinh viên hiếu thảo trên hành trình tìm kiếm tương lai tốt đẹp.
Theo Tùng Huyên
Tiề.n Phong
Chàng trai dị dạng vượt lên số phận
Tuy số phận kém may mắn khi phải mang gương mặt dị dạng, nhưng với bản tính hiền lành, ngay thẳng, chàng trai tên Ba Lép luôn lạc quan, biết cách vượt lên số phận.
Ba Lép tên thật là Lê Hữu Hiền (sinh năm 1976, ngụ 76/76 Lê Thị Hồng Gấm, phường 2, thành phố Vĩnh Long). Mới chào đời, Ba Lép không được khỏe mạnh như nhiều đứ.a tr.ẻ khác cơ thể bị dị dạng bất thường. Lên năm tuổ.i, anh hay té ngã, tai chảy mủ, viêm xoang... bệnh tật liên miên, mẹ anh dứt áo ra đi bỏ lại hai cha con bên mái nhà xơ xác. Để có tiề.n nuôi con, ông Lê Văn Vui (sinh năm 1944, cha anh Ba Lép) phải đạp xích lô kiếm từng đồng bạc lẻ. Hai cha con nương tựa nhau sống lay lắt qua ngày.
Mặc dù "gánh" trên vai khuôn mặt "quỷ" nhưng Ba Lép luôn yêu đời
Lên sáu tuổ.i, Ba Lép tập tành đi học để biết con chữ. Do gương mặt bắt đầu biến dạng nên đi đến đâu anh cũng bị bạn bè chọc ghẹo rồi lánh xa. Tủi cho số phận, anh đành bỏ học dở dang, quanh quẩn ở nhà sống với cha. Bệnh tình ngày càng nặng khiến khuôn mặt anh bị biến dạng hoàn toàn. "Lần đầu gặp tôi, nhiều người lớn ngại ngùng xa lánh còn trẻ con thì khóc ré lên vì sợ sệt" - Ba Lép tâm sự. Kém may mắn vì hình hài như vậy nhưng Ba Lép rất hiền, không chọc phá làng xóm, thích trang trí nhà cửa và tự làm đồ chơi cho trẻ con. Ông Lê Văn Vui ngậm ngùi: "Hồi trước tôi tham gia kháng chiến, đi nhiều nơi bị địch rải bom rất ác liệt. Sau ngày miền Nam giải phóng, tôi lập gia đình sinh ra thằng Ba Lép với hình dạng biến dị".
Sau nhiều năm nằm nhà "đếm" thời gian, Ba Lép quyết định đi tìm việc. Với thân hình dị dạng, nay ốm mai đau, không ai dám nhận anh vào làm, anh tìm đến những đại lý vé số lấy về bán thử. Để thu hút sự chú ý của "thượng đế", Ba Lép quyết định "lên đời" chiếc xe đạp thành biển quảng cáo ngộ nghĩnh. Trước xe, anh treo nhiều loại cờ cùng những quả bóng bay đầy màu sắc. Phía sau, anh chở chú gấu bông - là "người bạn" tri kỷ của anh - có dòng chữ: "Ba Lép bán vé số tỉnh Vĩnh Long năm 2012" và quấn băng rôn ngang đầu chú gấu với khẩu hiệu: "Việt Nam chiến thắng". Với vẻ bề ngoài đặc biệt này, anh đã trở thành trung tâm của sự chú ý trước khách sạn Cửu Long (đường 1/5, phường 1, tỉnh Vĩnh Long) - nơi anh ngồi bán vé số. Người quen thấy thương mua giúp, còn người lạ thấy ngộ nghĩnh mua ủng hộ.
Ông Phan Văn Hiển (làm nghề xe ôm) cho biết: "Những người sống khu vực này ai cũng biết hoàn cảnh của Ba Lép nên rất thương nó. Ai muốn mua bao nhiêu vé số thì lấy rồi đưa tiề.n chứ nó bị điếc, không nghe được. Muốn nói chuyện phải viết giấy đưa để cho nó đọc. Khi nó đi mua đồ, người ta thương nên bán cái gì cũng cho thêm. Người nào bán không lấy tiề.n, nó để tiề.n đó rồi đi. Lần sau nó sẽ nhờ tui đi mua để không phải thiếu nợ. Tuy gương mặt nó không được như người ta nhưng con người nó rất ngay thẳng, tốt bụng".
Từ ngày đi bán vé số, Ba Lép trở nên vui vẻ, yêu đời hơn. Tiề.n kiếm được, anh gom góp mua dụng cụ trang trí nhà cửa thành "vườn cổ tích" với rất nhiều lồng đèn, hình ảnh, đồ chơi theo sở thích riêng mình. Trò chuyện với chúng tôi, Ba Lép ngọng nghịu tâm sự: "Tôi muốn bán vé số được nhiều tiề.n để gửi ngân hàng, khi nào ốm đau còn có cái rút ra mua thuố.c men chữa bệnh và chăm sóc ba tôi. Nếu không may tôi qua đời còn có cái để lo hậu sự, ba tôi già cả lại hay đau ốm không biết lấy gì để lo". Ông Vui sụt sùi: "Lúc trước Hội chữ thập đỏ phường có cho nó quà dành cho những nạ.n nhâ.n nhiễm chất độc da cam, nhưng bây giờ thì không cho nữa. Những lúc trái gió trở trời, nó lên cơn đau quằn quại, nhưng gia đình tôi nghèo túng nên cũng đành thắt khúc ruột nhìn con vật vã. Có chế độ nào đó ưu tiên dành cho người khuyết tật thì mong cơ quan chức năng quan tâm giúp đỡ con tôi. Bây giờ tôi già cả lại thường xuyên đau ốm không còn sức lao động để nuôi con, nếu tôi không còn nữa thì không biết tương lai của cháu sẽ ra sao".
Theo 24h
Xúc động trước tình cảnh khốn khó của hai nghệ sĩ cải lương Thương ông cụ tật nguyền đi bán vé số, tôi mua vài tờ và biết ông là nghệ sĩ Phi Hùng từng theo đoàn cải lương Hậu Giang. Riêng soạn giả Kiều Phương nổi tiếng với bài "Hai mùa lá rụng" thì 10 năm nay vất vả nằm một chỗ! Soạn giả Kiều Phương - 10 năm ăn ngủ một chỗ Soạn giả...