Vừa được nhân tình cài lại áo ngực, vợ rụng rời nhận được tin nhắn của chồng
Nhưng tận khi “hành xử” xong, gã nhân tình vừa cài lại áo ngực cho Hồng thì cô nhận được tin nhắn của chồng: “Em đi khám thai trong nhà nghỉ lâu nhỉ, đói chưa để anh đưa em về?”.
Ngày trước Hồng bằng mọi cách theo đuổi Trung vì anh vừa đẹp trai lại giàu có. Lúc đầu, Trung không để ý đến 1 cô gái bình thường như Hồng nhưng sau nhiều lần Hồng gây sự chú ý, cuối cùng cô cũng đạt được mục đích khiến Trung quan tâm tới.
Lúc quen nhau, thấy Hồng chịu khó, nấu ăn ngon lại có tính tiết kiệm nên Trung dần dần xiêu lòng. Cuối cùng, anh cũng dành cho Hồng 1 đám cưới như trong cổ tích đúng với ước nguyện của cô.
Từ khi về nhà chồng, Hồng được chồng và bố mẹ anh chiều chuộng và xem như con cái trong nhà, vì thế, cô càng ngày càng lộng hành. Đến bữa cơm chờ mẹ chồng nấu ăn sẵn gọi xuống thì cô mới chịu ngồi vào mâm, chồng đi làm về lương phải giao cho vợ 2 phần 3.
Vốn là người hiền lành lại thương vợ nên Trung không ngại việc giao t.iền cho cô quản lý vì anh nghĩ trong nhà người phụ cần là người giữ tay hòm chìa khóa thì gia đình mới hạnh phúc.
Đã yêu chiều vợ hết mực như thế nhưng không ngờ 1 lần Trung lai phát hiện ra vợ ngoại tình. Vì công việc của anh rất bận, thường xuyên phải đi công tác nên không có thời gian ở nhà nhiều. Lần đó, vợ anh lại đang mang thai mới hơn 1 tháng, Trung đi công tác không yên nên xin về sớm.
Nhưng khi ngồi trên taxi về đến đầu hẻm thì anh trông thấy 1 người phụ nữ trùm kín mặt đang len lén leo lên xe 1 gã đàn ông lạ, nhưng nhìn dáng dấp và chiếc túi thì Trung nhận ra ngay là vợ mình. Vừa lên xe thì họ đã ôm cứng lấy nhau khiến Trung sốc ngất.
Biết vợ có bồ, nhưng Trung không l.ật m.ặt cô ngay mà âm thâm theo dõi, nhất là đứa con trong bụng vợ hiện giờ là sự nghi ngờ rất lớn với Trung.
Hôm đó, biết nhân tình nhắn tin hẹn vợ ra nhà nghỉ, Trung giả vờ nằm im trên giường, thấy vợ lục đục mặc đồ, trang điểm, Trung mới hỏi:
-Em định đi đâu à?
Hồng lúng túng:
-À..em đang đi khám thai bây giờ..
-Chết, sao đi khám lại không nói với anh, chồng phải đưa vợ đi chứ. Chờ anh tý.
Video đang HOT
Hồng cản ngay chồng lại:
-Thôi, em đã hẹn con bạn đi cùng rồi, anh ở nhà nấu cơm đi tý em về ăn, khám xong kiểu gì cũng đói.
Nghe vợ nói vậy, Trung gật đầu đồng ý:
-Ừ, em đi cẩn thận nhé.
Hồng bây giờ mới mỉm cười rồi vội vàng chào chồng để đi. Ngờ đâu, chồng cô đã bám theo ngay sau từ lúc nào.
Thấy vợ và gã nhân tình dừng lại trước nhà nghỉ, Trung đau đớn ngồi trong xe nhìn theo.
Nhưng tận khi “hành xử” xong, gã nhân tình vừa cài lại áo ngực cho Hồng thì cô nhận được tin nhắn của chồng: “Em đi khám thai trong nhà nghỉ lâu nhỉ, đói chưa để anh đưa em về?”.
(Ảnh minh họa)
Hồng đọc xong thì rụng rời tay chân vội vã chạy ra ngoài nhà nghỉ thì bắt gặp chồng đang vẫy tay với mình. Còn tên nhân tình của Hồng vừa biết bị phát hiện, đã bỏ cô mà cao chạy xa bay.
Ngay sau đó, Trung không c.hửi mắng mà tiến đến đỡ vợ lên xe đưa thẳng về nhà.
Cả quãng đường, Trung không hề nói nửa lời, còn Hồng ngồi bên cạnh thì run lẩy bẩy.
Nhưng vừa bước vào nhà, Trung đẩy vợ xuống ghế rồi nói:
-Chuyện ngoại tình tôi tạm thời chưa nói đến. Nhưng còn cái thai trong bụng cô, tại sao cô lại phản bội tôi, thứ nghiệp chủng đó cô muốn tôi làm cha nó sao?
Hông run rẩy:
-Sao..sao..anh biết?
Trung nổi điên túm lấy túi xách của vợ rồi vứt xuống đất:
-Trước khi cô đi tôi đã đặt máy quay trong túi cô rồi, tất cả câu chuyện của các người tôi đã nghe hết. Còn gì chối cãi không? Đồ khốn nạn, cô sống sung sướng thế còn chưa đủ sao? Hắn là ai?
Hồng vội vàng quỳ xuống khóc lóc cầu xin chồng:
-Anh..em..xin lỗi, em sai rồi, Thật ra hắn ta là người yêu cũ của em, trước kia hắn nghèo lắm nhưng giờ làm ăn phất lên rồi bỗng dưng muốn gặp lại em, ban đầu em chỉ nghỉ nói chuyện bạn bè thôi nhưng không kìm chế được nên đã..chỉ tại anh bận rộn quá, em thì lại cô đơn.
Trung nghe xong thì đau đớn:
-Cô đổ hết tội lỗi lên đầu tôi? Cô đúng là mặt dầy, không ngờ tôi lại mù mắt lấy phải người vợ vừa ham vật chất lại vừa l.ăng l.oàn như thế. Cút ra khỏi nhà tôi, 1 xu tôi cũng không cho cô mang theo.
Dù có đôi lúc mềm lòng khi thấy Hồng đang bụng mang dạ chửa mà khóc phát ngất nhưng Trung đã quyết định anh phải cương quyết, mạnh mẽ để không cho loại đàn bà như cô ta đè đầu cưỡi cổ.
Bình An / Theo Thể thao Xã hội
‘Mình yêu nhau đi’
Nhưng sợi chỉ liên hệ giữa tôi và anh mong manh đó mà lại dai dẳng và bền chặt để rồi 3 năm sau, vào một đêm mưa gió của những ngày tháng 8, tôi nhận được tin nhắn của anh trên zalo với lời đề nghị: "Mình yêu nhau đi".
ảnh minh họa
Bốn năm trước, tôi 32 t.uổi, cố vật vã để thoát ra khỏi một mối tình vô vọng kéo dài suốt 5 năm. Đó là những ngày tháng tôi như hoàn toàn mất trọng lượng. Không thiết sống nhưng không thể c.hết, tôi cố vực mình dậy bằng nhiều cách và lên các trang hẹn hò trên mạng để tìm quên.
Ở t.uổi 32, tôi không hy vọng mình tìm được một người tri kỷ, chỉ mong tìm được ai đó để trò chuyện cho ngày tháng qua nhanh, cho nỗi đau chìm khuất. Rồi tôi quen anh và đồng ý gặp bên ngoài chỉ vì cả hai có sở thích đạp xe.
Chúng tôi hẹn nhau cùng đạp xe trên đại lộ Võ Văn Kiệt. Đó là những tháng cuối năm, gió bấc thổi lạnh ngắt suốt con đường. Chúng tôi nói với nhau không nhiều, chủ yếu là những câu chuyện rời rạc về nhân thân, hoàn cảnh sống và công việc hiện tại.
Anh nói đã ly hôn, vợ anh nuôi con trai nhỏ 8 t.uổi còn anh nuôi con gái lớn 15 t.uổi. Tôi không hỏi gì thêm vì chẳng có tâm trí nào để nghĩ chuyện xa xôi. Lúc đó tôi đang mắc kẹt trong những rối bời của những thất vọng về tình yêu, mệt mỏi với cuộc đời nên chẳng màng lắm đến những cử chỉ quan tâm, chăm sóc của anh.
Chỉ đôi khi cùng đạp xe mệt nhoài trên phố, nghe gió lạnh thổi thốc qua lưng, nhìn đôi vai rộng của anh, tôi chợt muốn được dựa vào đó... Nhưng tôi đã không mở lòng mình, tôi đóng chặt cửa và im lặng cắt liên lạc sau mấy lần gặp gỡ mặc cho anh gọi điện, nhắn tin suốt một thời gian dài.
Năm tháng qua đi, nỗi đau cũ dần phai, thi thoảng đi qua đại lộ Võ Văn Kiệt tôi nhớ tới anh với một nỗi ân hận len vào lòng: "Hình như mình đã cư xử quá tệ", "hình như mình đã phụ một tấm lòng trong thiên hạ". Rồi tôi tự bào chữa rằng anh cũng sẽ quên nhanh thôi vì ai mà không biết những mối quan hệ bắt nguồn từ thế giới ảo vốn mong manh.
Nhưng sợi chỉ liên hệ giữa tôi và anh mong manh đó mà lại dai dẳng và bền chặt để rồi 3 năm sau, vào một đêm mưa gió của những ngày tháng 8, tôi nhận được tin nhắn của anh trên zalo với lời đề nghị: "Mình yêu nhau đi".
Đã gần 1 năm kể từ cái ngày tôi đạp xe ra đại lộ Đông Tây gặp anh, để yên tay mình trong tay anh nóng hổi. Và tình yêu bắt đầu, đơn giản và nhẹ nhàng như những vòng bánh xe đạp lăn lăn.
Cũng như bao nhiêu người yêu nhau trên thế gian này, tôi và anh cũng vượt qua 1 năm yêu nhau với nhiều cảm xúc thăng trầm và trắc trở, khó khăn. Những ám ảnh của quá khứ, những vướng bận của hiện tại cùng nhiều khác biệt đã đôi lần khiến tôi mệt mỏi và muốn buông tay. Nhưng rồi sự ân cần và nhẫn nại của anh, cảm giác bình yên bên anh đã níu giữ tôi lại.
Anh hay nói rằng "3 năm trước anh đã để mất em, giờ tìm được em rồi, anh sẽ không bao giờ buông tay". Bàn tay anh, bàn tay đầy đặn và ấm nóng đã vuốt tóc tôi, lau nước mắt cho tôi và nắm tay tôi thật chặt những khi mọi lời nói đã nghẹn vào tim, tôi cũng không bao giờ muốn rời ra nữa.
"...Gặp được nhau trong đời là duyên may, đi cùng nhau một đoạn đường là phúc phận. Dù quãng đường dài hay ngắn vẫn cảm ơn những cuộc gặp gỡ, những xếp đặt mà cuộc đời ban tặng cho chúng ta...", tình cờ bắt gặp những câu từ này khi lang thang trên Facebook, tôi nghe lòng mình lắng lại những cảm xúc rất dịu dàng của niềm hạnh phúc. Hạnh phúc vì cuộc đời đã xếp đặt cho chúng tôi gặp nhau vào 3 năm trước. Hạnh phúc vì dù rằng đường đời tấp nập, chúng tôi đã vô tình đi lướt qua nhau nhưng vẫn có ngày tìm thấy nhau để cùng đi chung một con đường như hôm nay.
Anh yêu, 1 năm không đủ dài cho một cuộc tình nhưng nó trĩu nặng những chân thành mà chúng ta dành cho nhau. Dù tương lai và hạnh phúc là những điều khó đoán định nhưng em sẽ luôn trân quý cái duyên may mà mình đã có với nhau. Anh đã khó khăn lắm mới tìm thấy em sau 3 năm còn em mất đến cả đời mới tìm được người cho mình cảm giác bình an thật sự. Vì vậy, em cũng sẽ không bao giờ buông tay!
Theo PLVN
“Nhẹ thôi anh, chồng em dậy thì c.hết”nhân tình tỉnh bơ:“Nó vừa què vừa mù không làm được.. "Sợ gì chứ? Nó vừa què vừa mù không làm được gì đâu. Đang đến đoạn cao trào anh không kìm chế được, nhẹ nhàng mất hứng" coi thường người chồng khuyết tật của Hiên để rồi 5 phút sau cả 2 phải nhận cái kết cực đắng. ảnh minh họa Bị tai nạn giao thông tưởng c.hết, nhưng may nhà Hưng có...