Vừa dự định cắt đứt tình bạn “con chấy cắn đôi”, tôi nhận món quà bất ngờ
Ở đời luôn có những tình huống làm chúng ta phải khó xử, thậm chí là hối hận. Trong đó, các mối quan hệ bạn bè thân thiết thường phát sinh nhiều điều.
Để duy trì 1 mối quan hệ, chúng ta cần đối xử chân thành với đối phương, giữ liên lạc thường xuyên. Có những mối quan hệ dù không xảy ra mâu thuẫn gì nhưng chỉ cần ta không gặp gỡ, không nói chuyện thì cũng tự xa cách nhau.
Câu chuyện của người đàn ông Trung Quốc tên Liu Wende được đăng tải trên diễn đàn Toutiao chính là 1 ví dụ. Bài đăng về câu chuyện của Liu Wende hiện nhận rất nhiều sự tương tác từ người dùng mạng.
Dưới đây chính là lời bộc bạch của Liu Wende.
Hồi còn nhỏ, bố mẹ ly hôn, tôi sống với bố và đến 1 thành phố xa lạ sinh sống. Bố thuê nhà trọ để 2 cha con cùng chung sống, đồng thời cho tôi nhập học ở 1 ngôi trường mới.
Khi tới môi trường này, tôi không tránh khỏi sợ bỡ ngỡ. Các bạn cùng lớp đều tỏ ra xa lạ, duy chỉ có 1 cậu bé chủ động tới hỏi han, có ý định kết bạn với tôi. Đó chính là Zhang Feixiong.
Kể từ đó, chúng tôi trở thành 1 đôi bạn thân thiết. Quen biết và ở cạnh nhau nhiều năm, chúng tôi chứng kiến từng chặng đường lớn lên, trưởng thành của đối phương. Những khó khăn trong cuộc sống, học tập, cả 2 đều san sẻ và giúp đỡ lẫn nhau.
Tới lúc tốt nghiệp cấp 3 và đứng trước ngã rẽ chọn trường đại học, chọn ngành học, chúng tôi không còn chung chí hướng. Trong khi tôi học Đại học Vũ Hán thì Zhang Feixiong tới Tây An, cả 2 bắt đầu những dự định và hoài bão của riêng mình.
Lên đại học, chúng tôi có nhiều mối quan hệ mới, cần phải thích nghi với cuộc sống mới. Có lẽ vì thế mà những lần liên lạc cứ ít dần, những cuộc gặp gỡ trực tiếp của chúng tôi càng hiếm có. Tôi và Zhang Feixiong đều không chủ động liên lạc với nhau. Bản thân nghĩ rằng nếu liên lạc lại với người bạn cũ cũng không biết bắt đầu từ đâu, vì vậy tôi im lặng.
Video đang HOT
Đã quá lâu không trò chuyện, chúng tôi đều không biết cuộc sống của đối phương diễn biến ra sao. Nếu liên lạc lại, tôi sợ bầu không khí nói chuyện sẽ rất gượng gạo, vì vậy chúng tôi quyết định không thăm hỏi, cứ thế xa nhau dần dần.
Cho tới 1 ngày, tôi về lại nơi mình sinh sống để họp lớp mới vô tình nhìn thấy Zhang Feixiong. Gặp lại nhau sau nhiều năm xa cách, Zhang Feixiong vẫn giữ thái độ hồ hởi, vừa gặp đã hỏi tôi dạo này có khỏe không, công việc ra sao.
Chúng tôi vẫn nói chuyện khá tự nhiên, vui vẻ. Sau khi chào tạm biệt nhau, tôi trở lại Vũ Hán làm việc và tưởng rằng tình bạn của chúng tôi lại tiếp diễn. Thế nhưng thật kỳ lạ, Zhang Feixiong không liên lạc với tôi trong suốt 2 năm.
Thời gian này tôi cảm thấy rất khó chịu. Tôi tin chắc rằng Zhang Feixiong không còn là người bạn ngày xưa tôi từng trân quý, tin tưởng. Cậu ấy cứ xa tôi dần dần, không còn muốn kéo dài tình bạn này nữa.
Nghĩ vậy, tôi cũng không chủ động chào hỏi và nói chuyện với người bạn cũ. Thêm 1 lần chúng tôi lại quên đi tình bạn đẹp của mình.
2 năm sau, vào năm 2016, đột nhiên tôi nhận được 1 cuộc gọi của Zhang Feixiong hỏi rằng có đang ở Vũ Hán hay không. Cậu ấy ngỏ ý muốn sống tạm ở nhà tôi nếu như tôi cho phép. Lúc này dù vẫn giận Zhang Feixiong vì cắt đứt liên lạc nhưng tôi đành đồng ý.
Sau khi gặp bạn cũ, tôi mới biết rằng bố cậu ấy làm trong lĩnh vực bất động sản nhưng bị bắt giữ vì sai phạm. Ngay cả tài sản của ông ấy cũng đóng băng, gia đình mỗi người 1 ngả.
1 thời gian sau, Zhang Feixiong hứa với tôi rằng cậu ấy sẽ sớm vực dậy. Một ngày nào đó nếu Zhang Feixiong biến mất nghĩa là cậu ấy đang đi tìm lại bản thân mình.
Sau 4 tháng ở nhà tôi, Zhang Feixiong rời đi và không để lại 1 lời từ biệt. Thế nhưng lúc này tôi lại không cảm thấy bất an vì biết rằng cậu ấy đã trải qua khoảng thời gian khó khăn nhất. Tôi tin rằng Zhang Feixiong đã có những quyết định mới về cuộc sống, sự nghiệp của mình và đang cố vực dậy.
Điều làm tôi bất ngờ nhất có lẽ là hành động mà Zhang Feixiong làm khi tôi kết hôn. Cậu ấy đã âm thầm gửi món quà mừng cưới là 100.000 NDT (tương đương hơn 300 triệu đồng). Khi nhận món quà này, tôi vô cùng bàng hoàng vì Zhang Feixiong luôn nhớ tới tôi. Dù hiện tại không ở cạnh bên nhưng cậu ấy vẫn luôn quan tâm và dõi theo tôi.
Hơn nữa, thời gian Zhang Feixiong gặp khó khăn tôi đã giúp cậu ấy không màng lợi ích. Vì thế, món quà này còn giống như 1 lời cảm ơn mà Zhang Feixiong gửi tới tôi.
Lúc này tôi cảm thấy hối hận vì trước đó chưa tìm hiểu rõ ngọn nguồn sự việc đã trách nhầm Zhang Feixiong. Tuy nhiên, khi Zhang Feixiong gửi món quà mừng cưới giá trị, tôi cũng vui vẻ vì biết được hiện tại cuộc sống của cậu ấy đã ổn định trở lại.
Thật ra, 2 người bạn tốt không nhất thiết phải liên lạc với nhau quá nhiều. Nếu thực sự đối xử chân thành với nhau thì dù ít gặp gỡ đến đâu họ cũng vẫn nhớ tới và quan tâm lẫn nhau.
Hối hận vì đã "ghép đôi" cho bạn thân và anh trai
Lúc mới đầu, tôi rất hãnh diện về việc làm mai thành công cho bạn thân với anh trai. Nhưng giờ đây, tôi đang hối hận, nếu được quay trở lại quá khứ, tôi sẽ không ghép đôi 2 người với nhau.
Ảnh minh họa
Tôi và Hồng làm việc cùng công ty, là bạn bè thân thiết của nhau. Tính tình của cô ấy hiền lành, chăm chỉ và sống rất biết điều nên được lòng mọi người trong công ty.
Trong 1 lần Hồng đến chơi nhà, thấy cô ấy với anh tôi nói chuyện rất hợp nhau, thế là tôi nảy sinh ý định làm mai cho 2 người. Tôi thường xuyên mời bạn về nhà chơi, những cuộc đi chơi luôn có 3 người. "Mưa dầm thấm lâu", sau nhiều tháng kiên trì làm bà mai, cuối cùng tôi đã thành công.
Ngày Hồng trở thành chị dâu, tôi vui mừng lắm, anh trai đã thoát cảnh ế vợ, bố mẹ không còn phải lo lắng về anh ấy nữa.
Cứ nghĩ khi có vợ con, anh tôi sẽ thay đổi tính nết nhưng không, anh ngày càng lười biếng và sống ỉ lại vào vợ hơn. Vợ chồng cùng đi làm, về đến nhà chị dâu phải lo cơm nước và chăm sóc con. Sau giờ làm, anh tôi la cà quán xá với mấy người đồng nghiệp. Đến khi nào vợ làm xong xuôi mọi việc, con cái ngủ rồi anh tôi mới về nhà.
Cho đến ngày anh tôi bị mất việc, ở nhà không chịu làm việc gì. Chị dâu đi làm về muộn, anh không chịu đón con hay nấu ăn. Cả ngày chỉ có ngủ rồi ăn mặc đẹp ra quán cà phê ngồi với bạn.
Không làm ra tiền nhưng anh tôi vẫn giữ thói quen chi tiêu hoang phí như bữa sáng phải ăn bát phở 50 nghìn, bữa trưa và tối ăn cơm phải có thức ăn ngon. Bữa nào mà ăn đậu phụ hay rau luộc là anh giận dỗi bỏ bữa. Mỗi khi ra đường trong ví lúc nào cũng phải để vài triệu, nếu ít quá mặt anh lại hằn học giận dỗi, mắng mỏ vợ không ra gì.
Hôm chủ nhật vừa rồi, chị dâu đến nhà tôi chơi. Chị khóc rất nhiều khi kể về chuyện gia đình. Chị đang phải gồng mình lên để gánh vác, không biết sức chị sẽ chịu được bao lâu nữa.
Mỗi lần chị nhắc nhở anh đi kiếm việc, anh lại quát tháo ầm ĩ nhà cửa để lấn át chị. Chị không thể chịu nổi người chồng không làm ra tiền nhưng lại chi tiêu hoang phí.
Nhìn thấy chị dâu có cuộc hôn nhân không hạnh phúc, tôi thật sự hối hận. Giá mà ngày trước, tôi không làm mai cho 2 người thì bây giờ chị ấy đâu có khổ như thế này. Tôi rất muốn giúp chị bớt khổ nhưng không biết phải làm sao?
Vợ càng lười chủ động về 3 mặt này chồng càng yêu, gia đình càng hạnh phúc êm ấm Quan tâm lẫn nhau là chìa khóa để có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Thế nhưng, sự quan tâm cũng chỉ nên dừng lại ở một mức độ nào đó, đừng lúc nào cũng chủ động. Hạnh phúc của hôn nhân không thể tách rời sự chung sức, chung lòng của cả vợ và chồng, đòi hỏi cả hai phải cùng nhau...