Vừa đi công tác về chồng đã kéo vợ vào phòng ngủ, sau màn gần gũi anh giật bắ.n người khi mở tủ quần áo ra xem
Sau khi biết hết mọi việc tôi liền quyết định l.y hô.n, mặc cho cô vợ khóc lóc va.n xi.n tôi tha thứ.
Tháng vừa rồi, tôi phải đi công tác gần 2 tuần. Tôi và vợ chỉ mới lấy nhau được nửa năm nên vẫn còn mặn nồng lắm. Tôi nào chịu được cảm giác xa vợ mới cưới. Vì thế, tôi dồn hết sức làm việc để nhanh chóng về sớm với vợ.
Tôi về sớm hơn thời gian ban đầu nói với vợ, lúc tôi xuống máy bay đã gần nửa đêm. Tôi bắt xe về nhà ngay, trong lòng nghĩ rằng chắc vợ sẽ bất ngờ lắm. Lúc tôi đẩy cửa bước vào nhà, bước vào phòng ngủ, tôi ngỡ ngàng thấy vợ đang mặc bộ đồ ngủ quyến rũ, mỉm cười nhìn tôi.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy vợ ăn mặc như thế. Tôi say mê ngắm dáng vẻ hư hỏng của vợ. Không kiềm được lòng, tôi ôm lấy vợ, hai chúng tôi cuồng nhiệt quấn lấy nhau sau 2 tuần xa cách. Trong lúc đắm say cùng nhau tôi cũng chẳng nghi ngờ gì, vui vẻ hỏi vợ có phải biết trước chồng về sớm nên mới thế này không? Vợ tôi e thẹn nói cô ấy chỉ thử mặc trước cho quen để chờ tôi về mà thôi. Tôi nghe thế càng nồng nàn hôn vợ, một phút cũng không muốn rời.
Video đang HOT
Sau màn thân mật, thay vì sẽ ngủ ngay như thường ngày, tôi muốn đi tắm vì dù sao tôi cũng mới đi xa về. Vợ tôi vẫn đang mơ màng bên cạnh, không thấy tôi nhẹ nhàng đứng dậy. Đến khi cô ấy nghe tiếng tôi mở cửa tủ quần áo, thì bất ngờ hét lên rồi nhào đến định ngăn tôi lại. Nhưng đã quá muộn, tôi đã mở cửa tủ và chế.t sững khi thấy cảnh tượng bên trong. Một người đàn ông cởi trần, mặc mỗi chiếc quần lót đang ngồi trong tủ quần áo nhà tôi.
Vừa nhìn thấy thế thì tôi đã hiểu hết mọi chuyện. Hóa ra vợ tôi ăn mặc nóng bỏng như thế là để chuẩn bị tiếp đón nhân tình. Chẳng ngờ được tôi về sớm, nghe tiếng tôi gọi từ ngoài cửa thì gã nhân tình chỉ còn cách nhảy vào tủ quần áo trốn. Hắn ta đành ở trong đó chứng kiến tôi và vợ thân mật cả buổi.
Tôi lôi gã đàn ông kia ra đán.h cho một trận, tôi quá căm hận khi bị vợ phản bội. Sau đó tôi biết gã ta là đồng nghiệp của vợ tôi, đã theo đuổi vợ tôi bấy lâu nay. Vợ tôi ban đầu không động lòng, nhưng vì tôi thường xuyên xa nhà nên bị gã ta dụ dỗ. Cô ấy cũng to gan thật, dám làm chuyện này ngay trong nhà tôi, còn trên giường ngủ của chúng tôi!
Tôi quyết định viết đơn l.y hô.n, dù vợ có qu.ỳ gố.i van xin, khóc lóc thế nào. Tôi chẳng còn cách nào có thể tha thứ cho vợ. Tôi không muốn con mình sau này có một người mẹ sống buông thả, không có trách nhiệm với gia đình!
Mẹ chồng giận dữ đòi đuổi con dâu ra khỏi nhà, tôi nhẹ nhàng quăng xấp ảnh xuống bàn, bà qu.ỳ lạ.y nức nở
Tôi muốn l.y hô.n để tìm hạnh phúc khác cho mình. Tôi viết đơn l.y hô.n để lại cho chồng rồi rời đi ngay sau đó.
Tôi có chồng được hơn một năm. Quả thật cuộc hôn nhân này đến với tôi khá chóng váng. Đến tuổ.i lấy chồng, tôi gặp chồng mình. Tìm hiểu được nửa năm thì anh ngỏ lời lấy tôi. Tôi không kén chọn, chồng tôi lại tài giỏi, ưa nhìn thì tôi chẳng có lý do gì từ chối.
Nhưng từ ngày về làm dâu, tôi luôn bị mẹ chồng hối thúc chuyện có con. Sau 3 tháng kết hôn, mẹ chồng luôn nói bóng gió con dâu khó có con, còn so sánh tôi với con dâu nhà hàng xóm. Tôi nghe đến mức mệt mỏi, thậm chí thấy rất tổn thương.
6 tháng sau khi kết hôn mà tôi vẫn chưa có con, mẹ chồng bắt hai vợ chồng tôi phải đi khám. Kết quả cho thấy chúng tôi chẳng có bệnh gì, rõ ràng là do mẹ chồng cứ hối thúc vô lý. Nhưng mẹ chồng tôi vẫn không hiểu, bà bắt đầu chì chiết, mắn.g nhiế.c tôi không có con. Thậm chí bà còn nói bóng gió mong chồng tôi cưới vợ mới. Vì đã quá quen, tôi chẳng màng để tâm nữa.
Đến nay đã là một năm rưỡi sau ngày kết hôn, mẹ chồng đã không thể chờ được nữa. Bà không tin vào kết quả của bệnh viện, vẫn khăng khăng rằng đó là lỗi của tôi. Mỗi ngày, bà kiếm cớ để tranh cãi với tôi, bắt bẻ tôi. Đến một sáng khi chồng tôi không có ở nhà, mẹ chồng kiếm chuyện đuổi tôi ra khỏi nhà.
Tôi đi ra, nhẹ nhàng quăng chúng trước mặt mẹ chồng - Ảnh minh họa: Internet
Tôi đã nhẫn nhịn quá lâu, không thể im lặng được nữa. Tôi bỏ mặc bà đang đứng giữa nhà hùng hổ la mắng. Tôi đi thẳng vào phòng ngủ, lấy trong túi xách ra một xấp ảnh. Tôi đi ra, nhẹ nhàng quăng chúng trước mặt mẹ chồng. Khi mẹ chồng tôi thấy những tấm ảnh đó, khuôn mặt dữ tợn của bà bị chấn động. Bà kinh ngạc rồi quỵ xuống khóc nức nở. Sau đó bà va.n xi.n tôi đừng đi.
Mẹ chồng hạ mình giữ đứa con dâu như tôi ở lại chỉ vì biết con trai của mình là người đồng tính. Bà sợ tôi sẽ đi rêu rao với người khác, bà sẽ mãi mãi không thể có cháu nội. Nhưng bà cũng chẳng biết được là dù tôi có ở đây bao lâu đi chăng nữa thì cũng không thể có thai. Chồng tôi đã không muốn thì sao tôi có thể?
Việc phát hiện chồng là người đồng tính đã là cú sốc lớn với tôi. Nhưng sau đó tôi đã tỉnh ngộ, tôi không muốn sống cuộc đời thế này nữa. Tôi muốn l.y hô.n để tìm hạnh phúc khác cho mình. Tôi viết đơn l.y hô.n để lại cho chồng rồi rời đi ngay sau đó.
Phát hiện chồng ngoạ.i tìn.h, tôi quyết định l.y hô.n thì người quỳ xuống xin tôi đừng đi lại không phải là chồng Tôi không cảm thấy giận, chỉ cố gắng hiểu rằng vì nó còn nhỏ, nghe người lớn nói lung tung thì liền tin ngay. Cũng vì mang tâm lý bị mẹ bỏ rôi nên con bé học hành rất chậm, luôn bị điểm kém. Năm 29 tuổ.i, tôi chấp nhận lấy Bình, người đàn ông từng có một đời vợ và con riêng....