Vừa cưới được 3 ngày, mẹ chồng bê cả thau quần áo đang giặt hất vào người tôi chỉ vì
Vừa cưới được hơn 4 tháng nhưng cuộc hôn nhân của tôi chẳng khác gì địa ngục, tôi chán lắm nhưng giờ không biết làm sao…
Tôi quen anh trong một lần đi sinh nhật bạn. Anh gần 30 tuổi, phong độ, trưởng thành, còn tôi mới tốt nghiệp đại học gần 1 năm, hiện đang làm hợp đồng cho một văn phòng nhỏ.
Anh thành đạt, tôi cứ nghĩ người như anh phải có nhiều người theo lắm, hoặc chí ít là tiêu chuẩn bạn gái của anh cũng phải rất cao thì không ngờ anh lại chủ động theo đuổi tôi. Mà phụ nữ thì dễ xiêu lòng, chỉ cần được quan tâm, chân thành một chút là có tình cảm ngay. Tôi cũng thế, dù anh không phải là mối tình đầu của tôi, nhưng khi đến với anh, tôi vẫn là con gái.
Nhà anh neo người, bố mất sớm chỉ còn hai mẹ con. Tôi đến nhà anh mấy lần, thấy mẹ anh có vẻ khó tính lắm, bà ít nói, chẳng hỏi han gì, cứ nhìn tôi dò xét khiến tôi căng thẳng vô cùng.
Tôi hòi dò anh, anh bảo mẹ thế nhưng thương anh lắm, một đời mẹ khổ vì anh, sau này tôi về nhất định phải tốt với mẹ. Tôi cũng chỉ mong muốn sau này có thể chung sống hòa bình với mẹ chồng thôi.
Rồi chúng tôi về xin cưới. Mẹ anh bảo làm dâu con nhà này vất vả lắm, có chịu được không. Tôi đáp chỉ cần yêu thương nhau thì vất vả mấy con cũng chịu được. Vậy là bà đồng ý.
Video đang HOT
Nhưng vừa cưới về, tôi sớm nhận ra mình giống như người thứ 3 thừa thãi vậy. Mẹ con anh cứ quấn lấy nhau, đang vui vẻ nhưng cứ nhìn thấy tôi là bà im luôn, không biểu lộ cảm xúc gì.
Cưới được đúng ngày thứ 3, tôi đang ngồi trong nhà tắm giặt một chậu quần áo vì toàn đồ không giặt máy được. Ai ngờ mẹ chồng đi qua, vừa nhìn thấy bà tru tréo lên rồi lao vào bê cả chậu hất thẳng vào tôi, lu loa: “Con kia, ai cho mày giặt đồ bẩn thỉu đó vào chậu tắm của tao, mày có mù không hả”. Tôi tái mét mặt, lắp bắp xin lỗi, bảo rằng không biết, vì ở nhà tôi vẫn tắm giặt chung một chậu. Vừa lúc đó chồng từ trên gác xuống, mẹ anh nói, tôi làm bừa bãi còn cãi lời bà, chồng không cần biết đúng sai liền tát cho tôi một cái.
Tôi khóc òa lên, mẹ chồng bảo oan lắm hay sao mà khóc. Chồng thì quát tôi đi ra chỗ khác ngay. Tôi ấm ức dọn hết đống đồ, thay quần áo rồi lên phòng, cảm giác tồi tệ kinh khủng. Vậy mà chồng vẫn nghĩ do tôi cãi láo đáng bị như thế. Cái gì anh cũng chỉ nghe lời mẹ mà thôi.
Tôi mới về nhà anh, chưa quen nếp sống, chưa quen cách ăn uống nên còn lúng túng. Không có ai chỉ dẫn nên chẳng biết bắt đầu từ đâu. Vậy là mẹ chồng đi khắp nơi kể con dâu ăn hại, “vụng thối vụng nát”. Chồng cũng nghe mẹ, chỉ trích vợ, nói tôi chả ra sao.
Hơn 4 tháng nay, ngày nào tôi cũng sống trong cảnh này. Cảm thấy chán nản và mỏi mệt vô cùng, tôi ân hận lắm, sớm biết hôn nhân thành ra thế này đã chẳng đưa chân.
Theo Phununews
Lời thì thầm của những niềm riêng
Anh vắng nhà, các con ít nghe lời em hơn, mọi việc đã quá nhiều giờ em cảm thấy quá tải hơn. Căn nhà cứ vắng vẻ, quạnh quẽ khiến ba mẹ con ít cười hẳn.
Mấy ngày nay, cơ quan quá nhiều việc, lại bộn bề con cái, rồi ông bà ngoại trở bệnh, đi học chính trị... khiến em "quá tải" nên cằn nhằn, bực bội. Có lúc anh chỉ nhắc nhở không nên to tiếng với các con, chúng sẽ tủi thân, em đã vịn cớ nặng lời với anh.
Anh cũng bận với mấy hợp đồng của công ty nên chẳng giúp em được nhiều. Khi anh trở về nhà, trời đã khuya, người thì nồng nặc mùi bia, thuốc lá vì đi tiếp khách. Em đã trút hết bực dọc, mệt mỏi lên anh với những từ cay đắng nhất.
Bình thường, anh nạt nộ, lớn tiếng để em phải nhường bước. Lần này, anh im lặng. Anh nhẹ nhàng, từ tốn khuyên bảo. Em được đà lấn tới, chê bai anh đủ điều, so sánh anh với những đồng nghiệp, người thân khác. Anh bực mình tuyên bố "Nếu em cảm thấy mình sống quá khổ sở, vất vả thì ly dị chứ đừng xem thường tôi như vậy". Anh nói xong rồi quay mặt ra cửa bước đi.
Em biết mình đã sai nhưng ấm ức, tủi hổ tràn về. Cả đêm nước mắt rơi vì nghĩ từ ngày lấy chồng mình phải chịu biết bao thiệt thòi, khổ sở gồng gánh chuyện gia đình, chuyện nhà hai bên nội - ngoại...nhưng lúc nào cũng bị chồng chê bai đủ điều. Em nghĩ đến những nỗi oan ức, cơ cực mình gánh chịu mà có dám ca thán với chồng lời nào... Những uất ức ấy khiến dày vò em vài ngày liền, em quyết tâm không làm hòa mà còn nghĩ nếu anh không hiểu sẽ ly dị.
Ảnh minh họa.
Gần 1 tuần trôi qua, tối nào anh cũng điện thoại hỏi thăm các con với lý do đi công tác xa. Hai con cứ thủ thỉ hỏi ba cả ngày khiến em chạnh lòng. Anh vắng nhà, các con ít nghe lời em hơn, mọi việc đã quá nhiều giờ em cảm thấy quá tải hơn. Căn nhà cứ vắng vẻ, quạnh quẽ khiến ba mẹ con ít cười hẳn. Những lúc học bài xong, hai con cứ kéo em lại chơi với chúng làm em bực mình lại quát nạt. Mỗi sáng, em co giò lên chạy cho kịp lo cho các con ăn sáng, thay đồ, chuẩn bị sách vở và đưa từng đứa đi học. Mọi lần, anh phụ trách đứa nhỏ, phụ em sắp xếp cặp sách cho đứa lớn...
Áp lực công việc giảm hẳn, em cảm thấy thoải mái hơn để nhớ những lần mệt mỏi, đau ốm, anh chăm sóc tận tình. Em ngồi nhớ lại sự việc hạnh phúc của gia đình đã qua và thấy hối hận. Em dặn mình hãy thử bớt đi những mặc cảm, học chấp nhận những sở thích, hiểu công việc của mỗi người. Em biết cuộc sống vợ chồng còn nhiều khó khăn, nếu cứ nghĩ cho mình nhiều quá thì khó mà hạnh phúc. Em mãi suy nghĩ mà không để ý nước mắt rơi, hai nhóc đang chí chóe dành điện thoại kể lể với ba đủ điều, cả chuyện em đang khóc. Khoảng 30 phút sau, tiếng xe quen thuộc dừng trước cửa, anh trở về với cơ mang nào quà cho hai nhóc và bó hoa to cho em. Lâu lắm rồi, em chưa được anh tặng hoa. Em cố kìm nước mắt, giục anh vào rửa tay rồi ăn cơm. Giận hờn phút chốc được xóa nhòa, em nói dỗi "Biết giờ về ăn cơm sớm đó nhen"...
Theo Phong Sương/Phununews
Nhìn cô ta lẳng lơ, xinh đẹp thế mà lại yêu chồng tôi thật Cho đến ngày, tôi phát hiện chồng mình ngoại tình với một cô gái xinh đẹp, nhìn có vẻ lẳng lơ, thì tôi đã nhận ra, trước giờ, mình đã sai lầm. Tôi đã từng nghĩ, đàn bà ngoại tình chỉ vì tiền. Nếu một người đàn ông giàu có, yêu một cô gái chưa từng có chồng, thậm chí cô ấy xinh...