Vừa cưới được 2 tháng bụng vợ to bất thường, tôi nghi ngờ theo dõi và kết quả không ngờ…
Tôi thật sự không dám nghĩ người phụ nữ ở bên đời mình lại có thể phản bội mình trắng trợn đến thế. Chỉ vì vừa mới cưới tròn 2 tháng bụng vợ đã to lên bất thường và lý do tôi có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến.
Ảnh minh họa
Tôi cưới vợ, mới được tròn 2 tháng. Vợ tôi là Trâm, một cô gái ở thôn quê. Nhìn cái nét đẹp dịu dàng của em khiến tôi cảm thấy vô cùng trân trọng người con gái ấy. Tôi với em yêu nhau đâu đó được gần 3 tháng thì em giục tôi cưới vội vã.
Nói thật lúc đó tôi cũng chưa muốn cưới lắm bởi vì mới quen em chưa được bao lâu. Nhưng rồi tôi tặc lưỡi giờ tìm đâu ra một cô gái hiền dịu như thế để làm vợ nữa. Nếu không cưới được em tôi sợ mình sẽ hối hận mất. Vậy là tôi đồng ý, đám cưới diễn ra nhanh chóng vô cùng.
Trong lễ cưới, cô dâu của tôi mặc chiếc váy cưới trắng tinh khôi, xinh đẹp tôn lên một đường cong quyến rũ. Thật sự tôi thấy em đẹp lắm, càng ngắm nhìn em tôi càng ngẩn ngơ trước vẻ đẹp thuần khiết đó. Tôi đã yêu thương em đến thế, nhìn em tôi càng thấy mình lựa chọn đúng người bạn đời rồi. Thế nhưng sự thật đằng sau đó lại chứa nhiều uẩn khúc.
(Ảnh minh họa)
Từ ngày cưới nhau về, em cực kì hạn chế đáp ứng tôi nhu cầu chăn gối. Nói thật thì mới cưới vợ, đàn ông nào cũng có ham muốn và dục vọng cả. Làm sao mà tôi chịu nổi khi có vợ đang nằm ngay bên cạnh mình. Thế mà nhiều lần tôi có đòi hỏi thì em lại khước từ. Một vài lần bị từ chối khiến tôi nản và lòng tự trọng của tôi cũng cao ngút lên ngay. Tôi không còn đòi hỏi em nữa.
Mới cưới nhau về em thường xuyên nôn, tôi hỏi thì em nói do đồ ăn không hợp khẩu vị. Em nói thế thì tôi tin vậy, chứ tôi cũng thấy lạ ai mà không hợp khẩu vị đến nỗi bị nôn đâu. Thế rồi mọi chuyện mới bắt đầu xảy đến khi em trở thành vợ tôi được 2 tháng. Tôi thấy kì lạ khi càng ngày em càng béo lên và đột nhiên bụng em lộ rõ kiểu như người mang bầu. Sẵn tính đa nghi, tôi liền theo dõi em để tìm hiểu sự tình bên trong đó.
Video đang HOT
Làm sao tôi quên được buổi chiều chủ nhật của cuối tuần trước. Trong lúc tôi đang theo em thì phát hiện em đến một căn nhà và vào trong đó. Em ở đó vài tiếng mới trở ra, miệng cười như hoa và người đàn ông đưa em ra cổng lại chính là một cậu bạn cùng công ty của tôi. Tôi nghe nói nhà cậu ta nghèo lắm, nhà em cũng nghèo lắm vì họ đều là người quê cả. Thế rồi sao, căn nhà to chình ình này chẳng phải là của cậu ta, nhưng cậu ta đào đâu ra tiền để thuê chúng cơ chứ. Vậy là tôi đã hiểu, em đang đem tiền của tôi đi bao một gã đàn ông khác. Tôi tức giận lắm nhưng vẫn phải nín nhịn để xem em còn định làm gì tiếp theo.
Sáng hôm sau tôi đi làm, em cũng ra ngoài. Chiếc điện thoại của em được tôi gài định vị sẵn, giờ thì em đang ở đâu, em đang đi đến một địa điểm. Sau khi tra trên mạng tôi bàng hoàng hơn khi suy đoán của mình là đúng. Em đang đến 1 phòng khám thai và kiểm tra, tất nhiên đứa bé đó không phải của tôi. Tôi và em chưa từng quan hệ trước lúc cưới, cái thai đó tôi thừa rõ của ai.
Cuối cùng tôi chỉ đợi đi làm về khi đầu óc trống rỗng vì bị cắm lên đầu cái sừng to tướng và tôi còn là kẻ khốn khổ khi bị chính vợ mình dắt mũi. Về đến nhà vào phòng tôi đưa cho em đơn ly hôn. Em còn hốt hoảng hỏi lại:
- Tại sao lại thế hả anh, em làm gì sai sao?
- Em còn giả vờ được nữa sao? Cái thai trong bụng và gã đàn ông đó tôi biết cả rồi.
- Em xin anh, em biết em sai rồi. Nhưng giờ anh có thể cứu em không, hãy giúp em đợi em sinh đứa bé xong rồi mình ly hôn được không anh?
- Cô nghĩ tôi giúp cô thì ai sẽ là người giúp tôi đây? Cô đã lừa gạt tôi còn mong muốn nhận được sự giúp đỡ của tôi nữa sao, tôi cứu cô để cô đem tiền tôi đi nuôi thằng khác à?
Tôi đuổi em đi trong đêm, em đi rồi tôi mới khóc. Người đàn ông như tôi cũng phải khóc chỉ vì tôi quá tin người, tôi bị lợi dụng. Trong màn đêm càng ngồi ngẫm nghĩ tôi càng thấy cuộc đời mình thật chua chát. Thật sự tôi làm thế có đúng không, chính tôi cũng không biết nữa.
Theo blogtamsu
Thấy người yêu bước xuống xe người đàn ông khác, tôi cay cú làm một việc để 3 năm sau...
Tôi thật không ngờ, việc làm hồ đồ của mình năm đó... Tôi nghi ngờ cô ấy, để rồi 3 năm đánh mất tình yêu của đời mình...
Ảnh minh họa
Tôi và Hân yêu nhau từ thủa sinh viên. Trong mắt tôi khi ấy, cô ấy là cả niềm tin, tình yêu, hi vọng. Tôi là người ở quê, còn cô ấy là người Hà Nội. Gia đình cũng chênh lệch, bố mẹ tôi thuần nông trong khi bố mẹ cô ấy là quan chức, gia cảnh cũng rất khá.
Thời gian yêu đương nhau, hai đứa tôi vấp phải sự phản đối quyết liệt từ phía gia đình cô ấy. Nhiều lúc tôi cũng buồn, nhưng càng thế tôi càng phải cố gắng, vì yêu Hân, tôi tự hứa với lòng mình phải học hành giỏi giang, thành đạt để xứng với cô ấy, không để ai coi thường.
Tôi ra trường, đi làm, môi trường mới khá tốt nhưng vì là người mới nên cũng còn rất khó khăn. Thời điểm ấy, tình cảm của tôi và Hân vẫn cực kỳ tốt đẹp. Hân không chê tôi nghèo, cô ấy lúc nào cũng động viên tôi. Cũng vì lẽ này, tôi vừa yêu thương, vừa trân trọng, vừa hàm ơn.
( ảnh minh họa )
Năm hai đứa 25 tuổi, công việc của tôi bắt đầu ổn hơn. Mấy dự án tôi làm đều mang lại kết quả vô cùng tốt đẹp. Tôi có chỗ đứng, có tiếng nói và thu nhập cũng khá. Bố mẹ Hân cũng không còn phản đối tôi nhiều như trước nữa.
Mọi chuyện cứ thế êm đềm trôi qua, tôi và Hân cũng bàn đến chuyện cưới xin, dự tính là đầu năm sau.
Một ngày, tôi ngồi trong quán cà phê chờ khách hàng. Bất chợt nhìn sang bên đường, tôi chết điếng người khi nhìn thấy cảnh người yêu bước xuống từ xe một người đàn ông lạ. Trông cô ấy trang điểm xinh, cười nói vui vẻ, gã đàn ông kia còn đỡ cô ấy. Hai người họ đi vào nhà hàng ăn. Rõ ràng sáng sớm cô ấy nhắn tin, bảo đến nhà bạn rồi đi mua sắm.
Máu nóng trong người tôi bốc lên, cô ấy nói dối tôi để đi hẹn hò với người khác. Tôi đau đớn đến mức không nghĩ được gì khác. Chỉ có lòng căm hận bốc lên ngùn ngụt. Tôi tưởng cô ấy tốt đẹp thế nào, hóa ra cũng tham phú phụ bần.
Hôm ấy về tôi nhắn tin chia tay. Mặc kệ cô ấy thảm thiết gọi điện, đến tìm tôi đều tránh mặt. Sau đó để đoạn tuyệt hẳn, tôi xin vào chi nhánh miền Trung, dù sao bây giờ chẳng còn gì để nuối tiếc nữa.
Tôi ôm mối hận, chẳng tha thiết yêu đương gì, chỉ tập trung vào công việc, 3 năm sau đó, tôi đã viên lên giám đốc chi nhánh. Tôi mua được nhà, được xe, xác định đón bố mẹ vào định cư luôn ở đó.
Thế rồi trong lần đi công tác ngoài Hà Nội. Tôi tình cờ gặp lại Hân, thật sự trái đất tròn, oan gia ngõ hẹp. Cô ấy sánh vai cùng một người khác, nhìn họ vui vẻ tôi đã biết hai người yêu nhau. Nhưng thật lạ, đó không phải người đàn ông đi ô tô đón cô ấy năm nào.
Tôi cười khẩy, nghĩ Hân hóa ra cũng là loại đàn bà yêu đương qua đường, thay người yêu như thay áo. Nhưng tôi có ngờ đâu, hôm đó, chính Hân là người chủ động liên lạc với tôi. Kể từ ngày chia tay chúng tôi chưa một lần nói chuyện.
Hân hỏi tôi, tại sao năm xưa lại cư xử như thế, đến tận sau này cô ấy vẫn không biết nguyên do. Bao ấm ức bấy lâu trong lòng, tôi được dịp tuôn ra hết. Hân ngớ người, cuối cùng cô ấy nói cho tôi sự thật đau lòng. Người đàn ông đó là anh họ cô ấy, định cư ở nước ngoài mới về Việt Nam. Lần đó cô ấy định đi với bạn thật, nhưng nhận được điện thoại nên tới đón anh ta ngoài sân bay, vội quá cũng không kịp nói với tôi.
Tôi nghe mà lặng người. Nhưng điều cô ấy nói khiến tôi ngỡ ngàng. Thật không ngờ sự thật lại như thế. Tôi hỏi vậy người hôm trước là ai, Hân đáp, là chồng sắp cưới. Thời gian cô ấy suy sụp vì tôi bỏ rơi, may có người đó ở bên, an ủi...
Tôi bay vào Đà Nẵng với nỗi ân hận, chua xót đến cùng cực. Hóa ra mọi chuyện đều là hiểu lầm, vậy mà tôi đã vội vàng chia tay khi chưa biết rõ. Là tự tôi hất bỏ hạnh phúc của mình... Mọi thứ bây giờ đã quá muộn mất rồi, cả đời này, chắc không bao giờ tôi có thể quên...
Theo blogtamsu
Về quê ở cữ 2 tháng mà chồng ngang nhiên đưa nhân tình về ra mắt, giới thiệu vợ là em gái Có chết Liên cũng không thể tin được anh ta lại ngang nhiên đưa nhân tình về nhà đòi cưới rồi còn bình thản biến vợ thành em gái một cách lố bịch như thế được. ảnh minh họa Trải qua 2 năm yêu nhau thì trong một lần vượt quá giới hạn Huy và Liên quyết định đi đến hôn nhân để...