Vừa cưới, đã bị chồng chán chỉ vì quá ngoan trong “chuyện ấy”
Em rất muốn giải thích với anh rằng mình không khinh anh, không chê anh là người lao động tay chân, lấm lem dầu mỡ mà chẳng thể cất lên lời…
Thân chào các chị em!
Em có chuyện thắc mắc rất khó nói nhưng không biết ngỏ lời cùng ai nên quyết định nhờ cả nhà tư vấn. Em mới cưới chồng được hơn 3 tháng, hiện em vẫn yêu chồng tha thiết, mặc dù anh ấy có vẻ không còn mặn mà như trước. Nguyên do có lẽ cũng bởi em &’quá ngoan’ trong chuyện vợ chồng. Bố mẹ em đều là giáo viên, rất nghiêm khắc trong việc dậy dỗ con cái. Ngay từ nhỏ, em và chị gái đã được bố mẹ chỉ bảo từng đường ăn nét ở. Mẹ em đi làm không bao giờ mặc quần cao quá mắt cá chân. Còn hai chị em từ khi lên cấp 2 đã không còn mặc váy ngắn qua đầu gối nữa. Bố mẹ nói con gái mặc váy như vậy vừa bất tiện vừa không đứng đắn.
Ăn mặc thì như vậy, còn chuyện chơi với bạn khác giới bố mẹ càng nghiêm ngặt hơn. Suốt thời đi học em không có một người bạn thân nào là con trai cả. Thậm chí, khi đã học đại học, em cũng không bao giờ dám ngồi cùng bàn với một bạn trai mà không có gì chắn giữa.
Các bạn cùng lớp cứ nghĩ em kiêu kì hay là &’chảnh’ nhưng không phải vậy. Em chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó không hay khi ngồi quá gần một người khác giới mà thôi. Có thể chính vì sự giáo dục nghiêm khắc của bố mẹ mà em rất ít tiếp xúc với bạn khác giới.
Quá ngoan và quá kém…
Video đang HOT
Em nhớ có lần hồi mới dậy thì, mẹ có nói sơ qua với em và chị gái về chuyện nam nữ. Mẹ bảo người ta gần gũi nhau chỉ để sinh con đẻ cái. Vậy nên nam nữ cứ gần gũi nhau là sẽ có em bé. Bản thân em cũng nhận thấy mẹ luôn ngủ cùng hai chị em, còn bố thì ngủ một mình – vì nhà không có con trai. Và chẳng biết từ bao giờ nữa em cảm thấy ngay cả là vợ chồng, người ta cũng không nên gần gũi nhau nhiều quá.
Sau khi tốt nghiệp, em được phân công dạy ở một trường cấp 2 cách nhà gần 20 cây số. Thời gian này em bắt đầu gặp gỡ Tùng, bây giờ là chồng em. Anh ấy đi Hàn Quốc về, mở một xưởng cơ khí gần nơi em trọ. Mới đầu, em cũng không nhận lời yêu anh vì nghĩ người đi nước ngoài về hay mắc chứng này, tật kia nhưng sau rồi em cũng xuôi xuôi vì anh ấy rất tôn trọng em chứ không vồ vập như nhiều người đàn ông khác. Sau hơn 2 năm tìm hiểu và được bố mẹ tác thành, chúng em đã có một đám cưới ấm cúng, hạnh phúc. Ai cũng khen anh tinh mắt, tìm được cô vợ trẻ lại &’quá ngoan’.
Nhưng cái gì &’quá’ hình như là không tốt. Ngay trong tuần trăng mật, Tùng đã gọi đùa em là &’khúc gỗ’.
Anh ấy nói vậy có phần đúng vì cứ lên giường là em cảm thấy không thoải mái, người căng cứng như hóa đá. Em không biết lần đầu tiên của mọi người như thế nào chứ với em thì việc đó khó kinh khủng, phải mất cả tuần cố gắng. Lúc bắt đầu &’chuyện ấy’, em mới biết rằng lâu nay mình ngu ngơ quá. Em không biết phải làm sao để hai bên được thoải mái. Chồng em cũng nhẹ nhàng bảo vợ nên làm thế này, thế kia… nhưng em chỉ có cảm giác sợ, xấu hổ và sởn gai ốc.
Em chỉ muốn quan hệ trên giường trong phòng ngủ, tắt hết đèn đóm và giữ nguyên kiểu truyền thống như các cụ vẫn gọi là &’trai trên, gái dưới’. Thấy em khó khăn trong việc này, anh ấy mua một số băng đĩa về và muốn em cùng xem để &’học tập’, em đã hốt hoảng bỏ ngay về nhà mẹ đẻ vì nghĩ chồng mình bệnh hoạn. Bây giờ, khi đã tự tìm hiểu nhiều thêm về chuyện vợ chồng, em mới hiểu cảm giác của anh lúc đó. Nhưng có vẻ chồng đang chán em thực sự. Em từ nhà ngoại về đã được 2 tuần nhưng anh không còn động chạm gì nữa. Anh đi làm cả ngày rồi thế mà cứ tối đến lại ra ngoài, có khi đến gần sáng mới về. Vợ hỏi, anh ấy chỉ nhếch mép cười rồi nói &’Thợ thuyền như tôi chỉ toàn dầu mỡ thôi, hỏi làm gì?’.
Em rất muốn giải thích với anh rằng mình không khinh anh, không chê anh là người lao động tay chân, lấm lem dầu mỡ mà chẳng thể cất lên lời. Giờ em không biết phải làm gì nữa. Em yêu anh ấy và muốn được hạnh phúc trọn vẹn. Mong rằng trải lòng này sẽ được các chị giúp đỡ để vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Theo Khám Phá
Bối rối vì bạn trai cứ liên tục đòi chat sex...
Hôm đầu tiên đến học ở trung tâm, tôi với anh ngồi chung 1 bàn...
Hoàng là người yêu tôi. Hiện anh đang làm việc ở Nhật Bản. Anh làm việc bên đó cũng được khoảng thời gian khá lâu. Anh vẫn thường nói đùa với tôi: &'Khi nào anh làm đủ tiền mua cho em khoảng chục chiếc Toyota, anh sẽ về cưới em nhé'. Chúng tôi quen nhau trong một lớp học tiếng Nhật. Hôm đầu tiên đến học ở trung tâm, tôi với anh ngồi chung 1 bàn. Tôi nghĩ hôm đó mình chỉ học được câu nói &'Chào buổi sáng' bởi cả buổi học những câu chuyện mà anh kể với tôi thực sự khiến tôi bị cuốn hút.
Hoàng là một người có khiếu hài hước. Mỗi câu chuyện anh kể đều cho tôi có những tràng cười như vỡ bụng. Một lần vì nghe anh kể, không kiềm chế được, tôi đã cười hô hố trong lớp học, khi mọi người đang chăm chú nghe giảng. Học tiếng Nhật vì Hoàng muốn sang Nhật làm việc. Có lẽ anh rất am hiểu đời sống, văn hóa &'xứ sở hoa anh đào'.
Chat sex là bệnh hoạn?
Anh nói về các đời hoàng đế Nhật Bản như một chuyên gia châu Á học thực thụ. Trước khi quyết định sang Nhật, hẳn anh đã tìm hiểu rất kỹ càng. Chúng tôi cứ nói chuyện như thế, rồi những lần anh đưa tôi đi ăn những món ăn Nhật ở một quán mà anh biết từ hồi học trung học.
Anh ăn quen món ở đó như cơm tẻ thường ngày vậy. Thời gian trôi qua, tôi và Hoàng yêu nhau. Kết thúc khóa học, anh lên đường sang Osaka, Nhật Bản. Nơi mà anh lựa chọn là một hãng sản xuất ôtô có tiếng. Còn tôi, sau một thời gian thử việc giờ cũng là một trợ lý ở một doanh nghiệp của người Nhật. Công việc nhìn chung khá thuận lợi.
Xa nhau nghìn trùng như vậy, tôi Hoàng chỉ có thể &'gặp nhau' qua các phương tiện truyền thông nghe nhìn. Tôi với anh nói chuyện điện thoại mỗi ngày. Tối đến chúng tôi lại online facebook để được nhìn thấy nhau. Hoàng vẫn một tình yêu nồng nàn với tôi, qua sự nhớ nhung mà tôi cảm nhận được từ anh. Tôi vẫn mê như hồi nào những câu chuyện anh kể.
Giờ đây khi sang bên đó, anh lại có nhiều hơn những điều thú vị để nói với tôi. Có lẽ vì khoảng cách địa lý xa xôi như vậy, tình yêu thương lại cứ lớn dần lên, chúng tôi luôn khao khát về nhau, cả về những xúc động bản năng. Một tối, kết thúc một ngày làm việc khá mệt, 20 phút tắm dưới làn nước mát, tôi cảm thấy cơ thể như được thêm nguồn sống mới. Nhớ Hoàng, gọi cho anh, rồi hai đứa lại lên mạng trò chuyện, tâm sự.
Rồi Hoàng nói muốn tâm sự, nói chuyện với tôi về vấn đề &'chuyện ấy'. Ban đầu tôi cũng hơi ngập ngừng vì trước kia chưa bao giờ chat sex cả. Nhưng vì tình yêu giữa tôi và Hoàng cũng gắn bó thắm thiết được hơn 2 năm rồi, cũng vì chút khát khao trong lòng nên tôi đồng ý.
Lúc đầu hai đứa có vẻ khá ngượng ngùng, dù không đối mặt trực tiếp nhưng cũng đỏ mặt, e thẹn. Nhưng nói chuyện vài lần như vậy, tôi và anh cũng không còn quá ngập ngừng như trước nữa. Gần đây Hoàng thường xuyên nhắn tin, gọi điện cho tôi nói rằng muốn nói chuyện với tôi như vậy nữa. Thực sự thời gian này, cơ quan tôi đang đầu tư làm ăn với một đối tác từ phía Canada nên công việc cũng khá bận rộn.
Hàng ngày, đến nơi làm việc, nhìn thấy 1 tập tài liệu trên bàn mà tôi cảm tưởng chúng có thể nuốt chửng mình. Về tới nhà là tôi không còn hơi sức nữa. Nhưng nỗi nhớ Hoàng vẫn thường trực. Nhiều đêm nói chuyện, anh cứ nài nỉ, níu kéo thêm vài phút nữa, tất nhiên là về &'chuyện ấy', tôi thấy thật mệt mỏi và có lúc cảm thấy mình bệnh hoạn làm sao.
Một lần đứa em gái mượn chiếc laptop và vô tình đọc được những dòng chat giữa tôi và Hoàng. Con bé liền nói với tôi về điều đó. Nó mới học lớp 12, còn rất nhiều non nớt, ngô nghê. Nó còn bảo sẽ nói với bố mẹ về chuyện đó nếu tôi tiếp tục. Tôi nghĩ nếu để con bé biết thêm nhiều hơn nữa sẽ ảnh hưởng đến nó. Và chuyện sẽ thêm rắc rối khi nó kể với bố mẹ về điều kia.
Hoàng thì mỗi tối vẫn gọi điện cho tôi, đòi hỏi tôi về vấn đề ấy. Thực sự tôi đang rất bối rối, có chút gì đó sợ hãi nữa. Nhưng nếu không trả lời, hoặc đáp ứng anh, tôi sợ bên xứ người xa xôi, tôi sẽ mất Hoàng. Tôi phải làm sao?...
Theo Khám Phá
Đêm động phòng, chồng bệnh hoạn lần mò để kiểm tra trinh tiết vợ Suốt cả đêm, Dũng thắp đèn sáng trưng, lần mò từng centimet trên cơ thể Hân, anh kiểm nghiệm cặn kẽ như thái giám tuyển hoàng hậu khi xưa. Trong mắt mọi người thì Dũng, chồng Hân, là một anh chàng lành như đất nhưng đôi lúc khi nghe mọi người so sánh thế, Hân lại ngán ngẩm thở dài, đất mà lành...