Vừa chia tay, anh đã tán chị cùng phòng em
Đúng như dự đoán, anh nói lời chia tay em. Em đau khổ nhận ra rằng, anh không còn yêu em nữa.
Lúc này đây, trái tim em như có ai đó bóp nghẹt. Cảm giác này đau đớn vô cùng, chỉ có một người đã từng yêu và bị người yêu mình phản bội mới cảm nhận được nỗi đau ấy dâng trào trong long như thế nào. Sai lầm lớn nhất của đời em có lẽ là đã yêu anh và còn sai lầm hơn khi mà biết anh phản bội mình rồi vẫn còn yêu tha thiết, thậm chí đau khổ, khóc lóc vật vã vì anh…
Ngày đó, anh tìm hiểu em, tán tỉnh em, anh từng nói rằng, nếu không yêu được em thì đời này anh sẽ không yêu ai khác. Anh nói, em là người con gái tuyệt vời mà ông trời đã ban tặng cho anh. Em cũng tưởng thế, em tưởng anh là kho máu mà em nhận được từ cuộc đời này. Yêu anh, em chẳng đòi hỏi gì hết, chỉ biết là yêu thôi. Em đã dành cho anh tất cả những gì em có và anh cũng vậy. Anh trao cho em cả trái tim mình, là em vui mọi lúc, không phiền hà bất cứ thứ gì. Chính anh đã mang lại cho em cuộc sống hạnh phúc mà em tưởng chừng không thể có được.
Tình yêu hơn 1 năm của chúng mình mặn nồng, tưởng không gì xa cách. Em đã dẫn anh đi ra mắt bạn bè, gặp tất cả những người em yêu quý. Đến cơ quan em, anh cũng gặp các chị đồng nghiệp của em. Ai cũng khen anh dễ chiu, hiền lành, ăn nói dễ nghe, em tự hào về anh lắm anh có biết không?
Tình yêu hơn 1 năm của chúng mình mặn nồng, tưởng không gì xa cách. Em đã dẫn anh đi ra mắt bạn bè, gặp tất cả những người em yêu quý. (ảnh minh họa)
Có một chị ở cơ quan chơi cùng em, thân hơn những người khác. Chị ấy lúc nào cũng khen ngợi anh, nói em yêu được anh đúng là một cặp đôi hoàn hảo. Em vui vì những lời khen đó và tự hào vô cùng. Cảm ơn anh đã đến bên cuộc đời em.
Sau thời gian đó khoảng nửa năm, chẳng hiểu sao tình cảm của chúng mình phai nhạt. Em buồn lắm, anh có biết không? ANh luôn miệng nói yêu em nhưng sự quan tâm của anh dành cho em không được như trước nữa. Anh bảo thời gian này anh bận rộn, không thể chăm sóc được cho em, em hiểu hết. Em thong cảm cho anh vì quá yêu anh.
Video đang HOT
Nhưng, trái tim em hoàn toàn vỡ vụn khi một ngày, em nhìn thấy anh đi bên chị đồng nghiệp của em. Anh thân thiết với chị ấy như là người tình vậy. Em có lưu lại tất cả khoảnh khắc ấy và về hỏi anh cho ra nhẽ. Anh nói em đa nghi, chị ấy nhờ anh chút việc. Nhờ việc gì mà lại không cho em biết, lẽ ra, cùng cơ quan, chị ấy nên nói với em khi nhờ vả người yêu em chứ, chẳng phải qua em sẽ dễ dàng hơn sao? Chị ấy và anh thân nhau đến mức đã nhờ vả riêng tư được à?
Em nói thì anh bảo em này nọ, anh nói em là không biết trước sau, nghi ngờ cả đồng nghiệp của mình. Em buồn lắm! Anh có biết không, em đau khổ vô cùng khi em biết, anh đã thay lòng.
Đúng như dự đoán, anh nói lời chia tay em. Em đau khổ nhận ra rằng, anh không còn yêu em nữa. Em hỏi anh tại sao, anh nói là hết yêu em rồi… Em van xin anh nhưng anh không quay lại, em chấp nhận tất cả.
2 tháng sau, lại một lần nữa em rỉ máu trái tim khi thấy anh đi cùng chị ấy, ngọt ngào, mặn nồng, nắm tay nhau và còn thủ thỉ lời tỏ tình bên cạnh nhau. Đi sau xe anh mà trái tim em đau đớn lắm. Người ta gọi anh là kẻ phản bội còn chỉ ấy là kẻ vô liêm sỉ, cướp người yêu của bạn. Chị ấy không ngại, không ân hận, thậm chí còn tự đắc vì cuối cùng đã thắng được em. Thật đau khổ phải không anh?
Bây giờ, em vẫn làm cùng công ty với người mới của anh. Hai người nhìn nhau không thèm chào hỏi. Vì em thật sự không ngờ người đàn bà lúc nào cũng ca ngợi tình yêu của em và anh lại là một kẻ vô liêm sỉ, cướp tình yêu của em. Em đã hiểu dã tâm của chị ta, em đã biết, chị ta đang cố tình là vậy, đang cố tình biến em thành kẻ thua cuộc, chị ta đã lên kế hoạch để cướp anh. Còn gì đau đớn hơn thế? Anh hiểu cảm giác khổ sở này không? Hay là khi đã dứt tình, anh không còn cảm nhận được nữa?
Theo Khampha
Yêu tôi chán rồi, bỗng nhiên anh chuyển nhà
Sau gần nửa năm, khi đã &'no xôi chán chè', anh bỏ tôi đi. Điều bất ngờ, anh không tỏ ra lạnh lùng với tôi, vẫn nói lời ngọt ngào nhưng một ngày, anh chuyển nhà đi không lời từ biệt.
Còn nhớ ngày đầu gặp anh, tôi đã bị anh cuốn hút. Thật sự, vẻ đẹp trai của anh khiến tôi điêu đứng ngay từ lần đầu gặp. Anh ăn mặc bảnh bao, nhìn như trai Hàn. Phong cách thời trang của anh cực kì hiện đại dù khuôn mặt không phải là quá đẹp trai. Đặc biệt, anh lại là đồng hương của tôi. Khi hỏi anh quê ở đâu, biết anh cùng quê với mình, tôi mừng lắm. Tôi nghĩ, nhất định tôi sẽ tìm cách tiếp cận anh, được là người yêu của anh thì tốt biết bao...
Tôi là sinh viên mới ra trường, vừa mới đi làm, thuê phòng trọ ở tầng trên còn anh ở tầng dưới. Thế nào mà tôi lại nghĩ tôi với anh là duyên kì ngộ. Khi tôi đang khát khao có một người đàn ông yêu thương mình, cùng quê với mình thì anh xuất hiện. Tôi luôn mong muốn lấy được người đồng hương để sau này không phải lo chuyện về quê thăm bố mẹ, vậy nên, khi gặp anh, tôi càng hứng thú.
Mỗi lần đi qua phòng anh, tôi đều nhìn vào xem anh đi làm chưa, có ở trong phòng không. Tôi nhiệt tình với anh lắm, bất cứ việc gì anh cần giúp, tôi đều giúp đỡ nhiệt tình. Tôi thường xuyên tìm cách gặp anh, nói chuyện với anh và kiếm cớ để được gần anh. Tối đến, khi anh chưa đi làm về thì tôi không dám đi ngủ, tôi phải đợi anh bằng được vì anh hay phải làm khuya.
Mỗi lần đi qua phòng anh, tôi đều nhìn vào xem anh đi làm chưa, có ở trong phòng không. Tôi nhiệt tình với anh lắm, bất cứ việc gì anh cần giúp, tôi đều giúp đỡ nhiệt tình. (Ảnh minh họa)
Tôi đã yêu anh từ ngày nào không biết, tình yêu đến thật nhanh. Có lẽ, anh cũng cảm nhận được tình yêu của tôi dành cho anh nên anh đón nhận nó một cách nhẹ nhàng. Anh hay rủ tôi đi ăn tối, đi ăn khuya, tôi nhận lời ngay. Chúng tôi như một cặp tình nhân hạnh phúc. Nói chung, chúng tôi cảm thấy tâm đầu ý hợp. Tôi rất có cảm tình với anh và càng ngày càng hi vọng, anh chính là tình yêu mà ông trời mang đến cho tôi..
Được tầm 3 tháng thì anh ngỏ lời yêu tôi. Chúng tôi quen nhau ngắn như vậy đấy nhưng mà lại yêu nhau. Thật ra, tôi đã yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi nên chuyện anh tỏ tình là điều tôi mong mỏi nhất. Anh đi làm về khuya, chính tôi là người chủ động đợi anh đi ăn tối, hôm nào cũng vậy. Tôi giấu anh ăn rồi nhưng thật ra, tôi toàn nhịn ăn để đợi anh đi ăn cùng cho vui. Vì quá yêu nên tôi cứ tự làm khổ bản thân như thế. Có hôm anh ăn rồi tôi không được ăn nữa, nhưng tôi vẫn phải làm như mình ăn rồi, bụng đói cồn cào, thật sự khổ. Tôi chịu hết sợ nói với anh, anh lại nghĩ ngợi...
Chúng tôi yêu nhau, nhiều lần anh nhờ tôi mua cái này cái kia, tôi đều không lấy tiền. Anh còn nhờ tôi nấu cơm cho anh ăn. Vô tình tôi trở thành người luôn nấu cơm chờ anh về. Ngày nào cũng như ngày nào, tôi chỉ nhanh nhanh về sớm còn nấu cơm cho anh. Tôi tình nguyện như vậy và cảm thấy đó là điều hạnh phúc.
Nhưng mà lâu dần, anh cứ hay hỏi han tiền bạc của tôi. Ngày đó vì yêu nên nào nghĩ ngợi gì, cứ thấy được giúp anh đã vui lắm rồi. Tôi quá mù quáng vì anh.
Nhưng mà lâu dần, anh cứ hay hỏi han tiền bạc của tôi. Ngày đó vì yêu nên nào nghĩ ngợi gì, cứ thấy được giúp anh đã vui lắm rồi. Tôi quá mù quáng vì anh. (ảnh minh họa)
Ngay đến gia cảnh của anh, anh ở đâu tôi cũng không biết. Nói là đồng hương nhưng tôi có biết anh ở chỗ nào đâu. Tôi vì yêu anh nên thành hồ đồ rồi...
Được tầm 4 tháng sau khi yêu, tôi đã trao thân cho anh khi lần đó anh rủ tôi đi nhà nghỉ. Tôi cảm thấy quá yêu anh nên khi anh dụ dỗ vài lời, tôi đã nhận lời trao thân cho anh. Thật quá đáng trách, bản thân tôi thật sự quá ngu muội khi dễ dãi trao thân cho anh, còn dám than ai bây giờ. Tôi hiến dâng cho anh, tôi trở thành người đàn bà vì anh chính là người đàn ông đầu tiên của tôi. Tôi nghĩ, như thế tôi sẽ ràng buộc được anh. Vả lại, anh đã hứa với tôi rất nhiều điều để tôi trao thân cho anh....
Sau gần nửa năm, khi đã &'no xôi chán chè', anh bỏ tôi đi. Điều bất ngờ, anh không tỏ ra lạnh lùng với tôi, vẫn nói lời ngọt ngào nhưng một ngày, anh chuyển nhà đi không lời từ biệt. Tôi không biết anh có ý định chuyển đi. Ngày tôi đi làm, tối về không thấy anh, gọi không được, tưởng anh đi làm đêm. Vài hôm sau không thấy anh đâu, hỏi chủ nhà mới biết, anh đã chuyển nhà. Thật sự tôi quá sốc, không dám tin vào tai mình nữa. Tôi gào lên như một người điên. Sao chuyện trọng đại vậy anh không nói với tôi?
Tôi buồn quá, vậy mà vẫn ngu muội đợi anh. Tôi tin là vài ngày sau anh sẽ chủ động gọi cho tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi vẫn nghĩ, hay gia đình anh có chuyện gì nên anh chuyển đi mà chưa kịp nói với tôi. Tôi tò mò tìm hiểu về anh nhưng một người bạn của anh tôi cũng chưa từng gặp, nhà anh ở đâu tôi không biết, tôi tìm anh thế nào bây giờ? Với lại, anh có chuyện gì thì tôi là người yêu của anh, anh cũng nên nói với tôi chứ.
Tôi buồn quá, vậy mà vẫn ngu muội đợi anh. Tôi tin là vài ngày sau anh sẽ chủ động gọi cho tôi. Thế mà bây giờ, nửa năm rồi, tôi vẫn khóc vì anh, vẫn đau khổ vì một người bỉ ổi, vô liêm sỉ, lừa tiền, lừa tình của tôi và bỏ tôi không thương tiếc. Sao trên đời lại có người đàn ông thiếu đạo đức như vậy? Có phải tôi đã quá dại nên bị anh ta lợi dụng không? Tất cả là do sự ngây thơ của tôi. Tôi chẳng dám trách ai bây giờ... Số phận thật là trớ trêu khi để tôi yêu say đắm một người đàn ông đê tiện, một người yêu dối lừa...
Theo Khampha
Quên anh đi, anh là gã khốn hại đời em! Cả đời này, dù có chuộc bao nhiêu lỗi lầm nữa, anh cũng không xứng đáng với em, không xứng với tình yêu mà em đã dành cho anh. Anh thừa nhận mình rất yêu em nhưng tình yêu ấy anh đã nhận ra quá muộn màng, khi mà anh đã gây ra bao nhiêu tổn thương cho em mà em vẫn bao...