Vừa cài lại cúc áo ngực thì rụng rời nhận được tin nhắn của chồng “em đi liên hoan trong nhà nghỉ vui nhỉ?”
Nhân tình giúp tôi cài lài khuy áo ngực thì tin nhắn từ chồng yêu gửi đến khiến cả tôi và nhân tình rụng rời chân tay.
Tôi lấy chồng được 4 năm nhưng do một số bệnh về phụ nữ không tiện nói mà đến nay tôi vẫn chưa có con. Vợ chồng tôi đến với nhau do mai mối. Ban đầu lấy nhau, anh ấy cũng chỉ quan tâm tôi ở mức bình thường nhưng khi biết tôi phải điều trị một vài căn bệnh mãn tính ở nữ thì anh rất yêu thương, chiều chuộng tôi.
Thậm chí có những lần thấy tôi mệt mỏi, hoặc áp lực vì ai đó hỏi chuyện con cái anh đều ở bên an ủi tôi, động viên tôi. Điều đó làm tôi cảm thấy vô cùng may mắn. Cuộc sống vợ chồng tôi cứ thế êm đềm trôi qua cho đến khi tôi gặp lại tình cũ.
Khoảng thời gian đó, chồng tôi lại thường xuyên công tác vắng nhà. Mỗi ngày đi làm về, tôi lại thấy trống trải và cô đơn giữa căn chung cư lạnh lẽo. Có nhiều hôm tôi cứ cố nấn ná ở công ty mãi muộn mới về. Thế rồi những tin nhắn quan tâm từ tình cũ, anh ta nói anh ta chưa vợ và vẫn còn rất nhớ tôi, lâu dần tôi đồng ý gặp gỡ anh ta và đã đi quá giới hạn.
Mặc tôi van xin, chồng vẫn nhất quyết ly dị.
Video đang HOT
Chồng tôi không biết việc này, anh ấy vẫn yêu thương tôi nhưng ở bên tôi rất ít. Thêm đó, nhà nội liên tục nói đến chuyện con cái, cộng thêm mối quan hệ ngoài luồng với tình cũ khiến mỗi lần gặp chồng tôi lại thấy tội lỗi và mệt mỏi.
Anh tưởng tôi lo nghĩ nhiều quá mà sinh bệnh, mua cho tôi rất nhiều thuốc bổ nhưng cái tôi cần là anh ấy có thể giảm bớt công việc ở bên chứ không phải cung phụng tôi theo cái cách “từ xa” như thế. Những buổi nói chuyện của tôi và chồng ít đi, cảm xúc cũng nhạt thay vào đó, tình cũ lại khiến tôi có nhiều giây phút thoải mái. Thực sự ở bên anh ta tôi thấy mình mới đúng là phụ nữ.
Hôm ấy chồng tôi đột nhiên đi công tác về sớm. Anh nói sẽ đưa tôi đi ăn nhưng vì trót hẹn với tình cũ nên tôi nói công ty có liên hoan nên về muộn. Lúc tình nhân vừa cài chiếc khuy áo ngực cho tôi thì một tin nhắn từ chồng yêu gửi đến “em liên hoan trong nhà nghỉ vui nhỉ, đói chưa, xuống anh đưa đi ăn”. Cả tôi và gã tình cũ đều rụng rời khi đọc được tin nhắn đó. Anh ta vội vàng mặc quần áo và rời khỏi nhà nghỉ mặc tôi tự xử lý mọi chuyện.
Tôi xấu hổ đến độ cứ cúi gằm mặt trong chiếc ô tô trong đã đợi sẵn. Chồng tôi im lặng, anh ấy đưa tôi về nhà và nói chuyện. Anh ấy nói với tôi rằng, nếu tôi muốn ly hôn anh đồng ý, tài sản cũng sẽ được chia đôi chứ anh không chấp nhận được một người vợ có thói trăng hoa như thế.
Mặc tôi quỳ gối xin tha thứ, mặc tôi giải thích đó chỉ là nhất thời, chỉ là tôi quá cô đơn nhưng anh vẫn đưa cho tôi tờ đơn ly hôn và tuyệt tình đi khỏi nhà cũng không quên nói với lại “anh mong khi anh quay về, mọi thứ của em trong căn nhà này sẽ biến mất”.
Đã 3 ngày kể từ hôm đó, tôi muốn xin lỗi, muốn giải thích nhưng tuyệt nhiên không thể liên lạc được với chồng. Chẳng lẽ tôi không có cơ hội làm lại, ai mà chả có những lúc sai lầm tôi thực sự rất sợ ánh mắt người đời nhìn ngó bàn tán… tôi biết tôi sai rồi nhưng tôi không muốn ly hôn. Mọi người cho tôi lời khuyên với…
Theo Tuyet/Phunutoday
Ám ảnh ánh mắt của người chồng liệt giường mỗi lần vui vẻ với anh hàng xóm trở về
Cảm giác ánh mắt ấy như nhìn thấu tâm can tôi nhưng tôi dù sao cũng là phụ nữ, sức chịu đựng cô đơn cũng có giới hạn mà thôi.
Tôi và chồng kết hôn được 2 năm sau 3 năm yêu đương mặn nồng. Vợ chồng tôi kế hoạch nên chưa có con. Trong một lần đi công tác, chồng tôi không may bị tai nạn. Vụ tai nạn quá nghiêm trọng, lúc đó tôi cứ ngỡ sẽ vĩnh viễn không thể gặp được anh thì 1 tháng sau khi hôn mê, anh bắt đầu lấy lại ý thức nhưng lại bị liệt hoàn toàn nửa thân dưới.
Chồng bị tai nạn lại không có con tôi đau đớn, cô đơn tột độ.
Chưa có con, chồng lại bị liệt, đêm về tôi chỉ biết ngồi một mình ôm gối mà khóc. Sợ chồng lo nghĩ, tôi vẫn tỏ ra bình thường trước mặt anh. Nhưng mỗi lần nhìn vào ánh mắt anh, tôi lại cảm thấy đau đớn. Tôi hiểu anh chắc hẳn rất bất lực với tình cảnh hiện tại. Đến mức có lần, anh viết đơn ly hôn rồi tự tử. Nhưng có lẽ nợ đời chưa hết, anh lại một lần nữa vượt qua lưỡi hái tử thần.
Sau lần đó, tôi sợ anh sẽ làm chuyện dại dột nên ngày ngày chăm sóc cận kè bên anh. Tỏ ra mình luôn quan tâm anh để anh thấy rằng, tôi không vì anh mà thế mà rời xa anh.
Cạnh nhà tôi có Hùng. Anh ta khá đẹp trai phong độ và chưa vợ. Trước đây, rất hay sang nhà tôi xem đá bóng, chơi cờ với chồng tôi. Từ ngày chồng tôi như vậy, Hùng cùng hàng xóm cũng hay sang nhà giúp đỡ tôi. Đã 2 năm trôi qua, sức khỏe của chồng tôi cũng có tiến triển nhưng chẳng có dấu hiệu phục hồi nào ở phần dưới. Mọi sinh hoạt tôi vẫn phải lo cho chồng.
Nhiều khi thấy mình cô đơn, tôi thèm một đứa con đến cháy bỏng. Chợt nghĩ nếu như lúc trước tôi có con thì giờ có lẽ tôi cũng có được một niềm an ủi. Đúng lúc tôi cô đơn nhất thì Hùng đến. Hùng nói đã cảm mến tôi từ lâu nhưng nhìn tôi hạnh phúc Hùng không nỡ. Hùng hứa nếu tôi ly hôn sẽ bên tôi, chăm lo hết đời cho tôi và khiến tôi sống hạnh phúc.
Có người bầu bạn, phụ nữ lâu ngày thiếu hơi ấm của chồng tôi dần sa vào tay Hùng lúc nào không hay. Sự việc cứ diễn ra như thế suốt 6 tháng nay. Nhưng mỗi lần vui vẻ với Hùng về nhà, ánh mắt chồng nhìn tôi đầy căm phẫn, bất lực khiến tôi vô cùng ám ảnh. Chồng tôi trở nên ít nói hơn trước. Có lẽ anh đã nhận thấy sự khác lạ trong mối quan hệ giữa tôi và Hùng.
Ám ảnh ánh mắt của người chồng liệt giường mỗi lần vui vẻ với anh hàng xóm trở về
Nhưng tôi cũng là phụ nữ, tôi cũng cần có hạnh phúc và những dục vọng bản thân. Tôi cảm thấy mình đã hết trách nhiệm với anh. Nếu anh yêu tôi thì anh nên mừng khi tôi có được hạnh phúc. Nhưng sao trong lòng tôi vẫn không thể nào đưa cho anh tờ đơn ly hôn. Tôi phải làm sao đây...
Theo Binhan/Phunutoday
Cứ đi công tác chồng lại cài đặt chế độ tự động từ chối cuộc gọi của vợ, hóa ra sự thật là đây Cứ nghĩ công việc của anh bận rộn không thể cầm máy nhưng nào ngờ, mọi thứ chỉ là cái cớ. Tôi và chồng cùng quê, học chung cấp 2, cấp 3 thì yêu nhau. Tình yêu cứ lớn dần và trong sáng suốt những năm tháng đại học. Ra trường, tôi có bầu nên hơn 1 năm sau tốt nghiệp chúng tôi...