Vừa bước vào nhà, tôi tá hỏa khi thấy vợ nằm gục trên sàn còn con gái thì gào khóc bên cạnh, hỏi ra mới biết bao lâu nay tôi quá tồi tệ
Nhìn vợ ngồi rúm ró, cuộn người lại trên giường, vẻ mặt tái nhợt mà tôi hoảng hốt.
Vợ tôi là một người phụ nữ mạnh mẽ. Từ khi cưới đến nay đã hơn 6 năm nhưng chưa một lần cô ấy nhờ vả tôi bất cứ chuyện gì. Hồi mới cưới, cô ấy bị đau dạ dày nhưng vẫn cố đi làm. Đến khi không chịu nổi, cô ấy lại tự gọi xe taxi đến bệnh viện chứ nhất định không chịu gọi điện cho chồng.
Khi sinh con cũng thế, dù mới sinh mổ được hơn một ngày nhưng cô ấy đã tự mình đứng dậy tập đi. Nhìn vợ nén đau, nước mắt lưng tròng mà tôi xót. Nhưng tôi vừa có ý định đưa tay đỡ thì cô ấy lại hất ra, vẻ mặt không hài lòng. Về sau, con bệnh, con sốt nóng hay ho hen, vợ tôi cũng tự lo một mình chứ không gọi chồng. Tôi hỏi vì sao cô ấy không gọi tôi dậy, cô ấy chỉ nói ngắn gọn: “Tự giác thì dậy chăm con, không thì thôi”. Từ đó, tôi luôn nghĩ vợ mình thật mạnh mẽ, cá tính và chưa bao giờ lo lắng cho cô ấy cả.
Vì có sẵn tâm lý vợ mạnh mẽ, có thể tự giải quyết mọi chuyện nên tôi trở thành người đàn ông vô tâm. Đi làm về, cứ bạn bè chiến hữu gọi là tôi đi ngay, có khi đi tới nửa đêm mới về. Ngày chủ nhật, tôi cũng đi đá banh rồi cà phê, tới trưa mới về ăn cơm. Vợ tôi vẫn thế, không bao giờ trách móc, cũng không bao giờ gọi điện hối thúc tôi về.
Lâu lâu, cô ấy lại hỏi: “Hôm nay là ngày gì, anh nhớ không?”. Tôi lắc đầu, thế là vợ không hỏi nữa. Nhưng tối đó, tôi đi chơi về lại thấy có bánh kem ăn dở bỏ trong tủ lạnh, lúc đó tôi mới biết là sinh nhật con gái. Tôi thừa nhận mình vô tâm nhưng đàn ông, ai chẳng thế. Nếu như vợ nói, tôi đã hủy hẹn mà về góp vui với con gái rồi.
Bởi từ khi cưới đến nay đã hơn 6 năm nhưng chưa một lần cô ấy nhờ vả tôi bất cứ chuyện gì. (Ảnh minh họa)
Mới đây, tôi đến nhà anh trai chơi, sẵn tiện hai anh em làm vài chai bia giải buồn. Không ngờ nói chuyện vui quá nên mãi gần nửa đêm tôi mới về nhà. Vừa mở cửa nhà, tôi đã tá hỏa khi nghe thấy tiếng khóc của con gái.
Video đang HOT
Tôi vội vã chạy vào phòng ngủ thì chết sững khi thấy vợ nằm gục dưới nền nhà, máu chảy ướt sũng cổ áo còn chiếc ghế cao chỏng chơ bên cạnh. Tôi nâng vợ dậy thì thấy trên trán cô ấy bị rách một mảng lớn, có lẽ ngã đập đầu xuống mép chiếc bàn trang điểm bên cạnh. Lúc gọi xe cứu thương xong, tim tôi vẫn còn đập liên hồi vì hoảng sợ.
Vợ tôi phải khâu 6 mũi, may mà vết thương sát mép tóc nên không bị lộ lắm. Lúc ngồi chờ vợ tỉnh lại, con gái ngúng nguẩy oán trách tôi. Con bảo: “Bố tệ lắm, không quan tâm gì tới mẹ với con, bố chỉ suốt ngày đi chơi”.
Tôi dỗ dành mãi con gái mới chịu kể lại, hôm nay bóng đèn áp trần bị hỏng nên cô ấy thay lại, không ngờ khi thay xong, bước xuống bị hụt chân nên ngã.
Hiện tại, sức khỏe vợ tôi đã ổn định rồi nhưng vẫn còn yếu. Cũng may tôi về nhà kịp lúc đó, nếu không, tôi không dám tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra nữa. Tôi hối hận quá. Nhưng vợ hình như vẫn còn giận nên không mở lời với tôi. Cô ấy còn bóng gió nói muốn cho con về nhà bố mẹ đẻ ở một thời gian. Tôi sợ vợ nghĩ nhiều rồi lại đòi ly thân, ly hôn gì thì khổ lắm. Phải làm sao để vợ tha thứ cho tôi và không đòi về nữa?
Vừa thông báo có bầu, bạn trai đã chối đây đẩy trách nhiệm với lý do hết sức vớ vẩn: "Anh bị vô sinh"
Cứ nghĩ bạn trai mình là chuẩn đàn ông có trách nhiệm, biết quan tâm và sẵn sàng cưới theo lời bác sĩ. Tôi ngờ đâu mình lại là kẻ nhận trái đắng.
Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Xin chào chị Hướng Dương,
Em 22 tuổi, mới tốt nghiệp đại học và đang làm cho một công ty nước ngoài. Xét về ngoại hình, em khá dễ thương, được mọi người nhận xét là năng động. Xét về lương, em tự tin khẳng định nếu lấy chồng, em sẽ không phải phụ thuộc vào ai bởi lương em khá cao. Chỉ là suốt 22 năm qua, em chưa từng yêu ai nên gần như không có kinh nghiệm tình trường. Đến lúc biết yêu thì lại vớ phải một gã đàn ông thiếu trách nhiệm mới cay cú chứ.
Người yêu em đẹp trai, ăn nói ngọt ngào, miệng lưỡi dẻo quẹo và là "thỏi nam châm hút gái" ở công ty. Thế nhưng không hiểu sao anh ấy lại theo đuổi, tán tỉnh em suốt mấy tháng. Mấy chị cùng phòng cũng khuyên em nên tránh xa anh ta ra mà em lại không nghe theo. Trước sự tấn công như vũ bão và mồm năm miệng bảy của anh ta, em đã đổ gục.
Yêu nhau được 3 tháng thì tụi em đã quan hệ với nhau. Lúc đầu em sợ hãi, lúng túng lắm. Nhưng anh ta ngọt ngào bảo nếu em có bầu, anh ta sẵn sàng đem trầu cau tới hỏi cưới. Anh ta còn khẳng định bố mẹ mình thèm dâu thèm cháu lắm rồi. Đấy, em nghe êm tai quá nên thôi, chiều người yêu.
Giờ thì hay rồi. Biết tin em có bầu, người yêu đã lật lọng ngay. Anh ta chối đây đẩy, ban đầu thì bảo mới có vài lần, sao dính bầu được. Thấy em nói nhiều quá thì lại quay ngược hỏi: "Chắc gì đây là con anh?". Em tức run người. Rồi anh ta còn mặt dày và vô liêm sỉ khi bảo em lên giường được với anh ta thì chắc chắn lên giường được với những gã đàn ông khác. "Hơn nữa khi nhỏ anh bị quai bị, khả năng có con là không có, đứa bé chắc chắn không phải con anh".
Em sôi máu, tức tím mặt tím mày. Không chỉ phủi bỏ trách nhiệm, anh ta còn chặn số điện thoại, zalo, facebook, chặn hết đường liên lạc với em. Đứa bé thì lớn lên từng giờ, lại là đứa con đầu nên em không muốn bỏ. Em đang phân vân có nên tìm đến tận nhà người yêu, bảo với bố mẹ anh ta và bắt anh ta chịu trách nhiệm không? (hoahongxanh...@gmail.com)
Chào em gái,
Khi một người đàn ông đã cố tình phủi bỏ trách nhiệm và không thừa nhận đứa con của mình, thì dù em có cố tìm cách níu kéo cũng không thể mang lại kết quả tốt. Vì vậy, điều em cần làm bây giờ không phải là đau buồn oán trách, chìm trong bi thương, mà phải mạnh mẽ lên để vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Và dù có khó khăn như thế nào, Hướng Dương cũng mong em sẽ để con chào đời khỏe mạnh. Đừng vì sự chối bỏ của người đàn ông mà em cũng chối bỏ bào thai trong bụng nhé!
Về bạn trai em thì không phải bàn cãi nữa, đó là một người hèn nhát, dám làm nhưng không dám chịu trách nhiệm. Biết rằng sẽ đau khổ nhưng giờ em không lấy anh ta thì có khi đó cũng là may mắn sau này của em.
Giờ mọi chuyện đều phải tự ở em quyết định. Nếu em muốn gặp mặt bố mẹ anh ta để tìm cách giải quyết, em có thể đi. Nhưng em cũng nên chuẩn bị tinh thần nếu kết quả không được như mong đợi.
Như em đã nói, mức lương của em cao, em độc lập kinh tế và khá năng động tự chủ trong cuộc sống, vậy em hãy suy nghĩ tới chuyện làm mẹ đơn thân lúc này. Đó là cả một chặng đường khó khăn đấy nhưng nếu em yêu thương con và có sự quyết tâm cao thì sẽ ổn thỏa thôi. Em có thể lựa lời nói với người thân trong gia đình để xem liệu rằng bố mẹ có thể hỗ trợ giúp đỡ em được gì không để chuẩn bị cho tương lai thật chu đáo và không quá vất vả khi em bé chào đời.
Chúc em sớm vượt qua sóng gió.
Hướng Dương.
9 điều người thông minh có 'cạy miệng' cũng không nói, người dại dột huyên thuyên mỗi ngày Ở đời, cái miệng sẽ một phần quyết định phúc báo hay tai họa bạn phải nhận. Có những điều người thông minh không bao giờ nói, người dại dột lại nói mỗi ngày. Đây là những điều người thông minh không bao giờ nói ra để tự bảo vệ và giữ bình yêu cho bản thân. Không nói nhiều Người khôn ngoan...