Vụ nữ y tá giật bồn cầu, trút xác thai nhi: Dư luận phẫn nộ
Có muôn vàn lý do cho những người mẹ phải b.ỏ c.on của họ. Nhưng chỉ có một lý do cho kẻ đứng đầu những phòng khám như thế: Tham t.iền, thất đức.
Dịch vụ hút, phá thai được quảng cáo nhiều nơi trên đường phố.
Sau khi loạt phóng sự “Ký ức kinh hoàng của nữ y tá giật nước bồn cầu, cuốn xác thai nhi” được đăng tải, hàng trăm độc giả đã gửi ý kiến của mình về tòa soạn. Bên cạnh những ý kiến tỏ ra kinh sợ sự thật được phơi bày trong loạt phóng sự, rất nhiều độc giả khác tỏ ra bất bình với hành động vô nhân đạo của người bác sĩ được nhắc tới. Để rộng đường dư luận, tòa soạn xin đăng tải một số ý kiến:
“Tôi choáng váng và ân hận vô cùng”
“Ký ức kinh hoàng của nữ y tá giật nước bồn cầu, cuốn trôi xác thai nhi”, độc giả Linh Đan nói: “Đọc bài báo này, tôi thấy con người sao vô tình quá! Có những người tìm kiếm một đứa con vô cùng khó khăn, thế mà có những người mẹ lại vô tâm đến như vậy. Không biết hàng đêm, họ có bị những cơn ác mộng hay bị chính những đứa con mình đan tâm vứt bỏ hiện về trong giấc mơ không nữa.
Tôi ước gì một trong những đ.ứa t.rẻ bị người mẹ nhẫn tâm bỏ đi đó là con của tôi vì chính ngay bản thân tôi cũng đã tìm kiếm 11 năm trời để mong có một đứa con mà không có được. Bài báo này đã làm tôi phải bật khóc vì thương những sinh linh bé bỏng chưa kịp nhìn thấy mặt mẹ đã phải ra đi trong sự ích kỷ của người lớn”.
Độc giả Quán Hạnh nói: “D.ã m.an quá! Không biết những người mẹ đã trút bỏ đi những sinh linh tội nghiệp đó đọc bài báo này có bị dày vò lương tâm không? Những người trực tiếp làm việc lúc đó có bị ám ảnh không? Toàn những điều khủng khiếp, thế mà vẫn xảy ra hàng ngày”.
Độc giả Thân Văn Tuân tỏ ra thương cảm cho cả những thai nhi và lẫn những người mẹ lầm lỡ: “Thật là tội cho những sinh linh bé nhỏ, tại sao những người mẹ trẻ này lại thiếu suy nghĩ như thế chứ?
Thật là không tin nổi! Trong khi, ai cũng sợ c.hết mà sao không biết quý trọng mạng sống của một đ.ứa t.rẻ vẫn còn đang ở trong bụng mẹ?
Những người nào mà đã lỡ phá thai hoặc những người đang có ý định phá thì hãy nghĩ lại đi và thành tâm sám hối mới giảm được nghiệp ác mà mình đã gây ra. Mong những ai đọc được bài báo này, hãy hiểu và đừng làm những việc xấu nữa!”.
Đứng đầu phòng khám là kẻ tham t.iền, thất đức
Một bạn trẻ tên Ly khẳng định: “Đó là sự thật mà chẳng phải chỉ ở phòng khám tư làm. Tôi mới sinh cháu đầu bị “lỡ” nên đã đến phòng khám khi thai đã 4 tuần t.uổi. Sau khi làm thủ thuật, còn chưa hoàn hồn thì thấy bác sĩ cho thai vừa lấy vào chậu rửa rồi giật nước. Vì choáng váng, nên lúc đó, tôi chưa nghĩ được nhiều, nhưng giờ đọc bài báo này, tôi thực sự sốc và ân hận. Tôi cảm thấy mình có lỗi và ân hận vô cùng”.
Phơi bày thêm một sự thật khủng khiếp, một bạn có nickname Mẹ Tisu trên diễn đàn Webtretho.com chia sẻ:”Trước kia tôi từng làm kế toán ở 1 trung tâm chăm sóc sức khỏe của Ủy ban Gia đình. Có 1 vài trường hợp vỡ kế hoạch đến xin phá. Có lần, tôi nhìn thấy cô y tá để thai nhi bé xíu trong ngăn đá tủ lạnh. Còn một vài trường hợp, bác sĩ sẽ dùng xi-lanh (?) để kẹp nát thai trong bụng mẹ rồi hút ra”.
Bất bình với hành động “vô nhân tính” của vị bác sĩ được nhắc đến trong loạt bài, độc giả Song Nhi bức xúc: “Những đ.ứa t.rẻ đó cũng là con người, bác sĩ cũng là con người mà độc ác quá vậy? Nếu không cho chúng tận hưởng những tình cảm của thế giới này thì cũng nên cho chúng được ra đi một cách nhẹ nhàng để chúng được siêu thoát chứ.
Video đang HOT
Những cháu nhỏ thậm chí không được coi trọng bằng một con thú cưng trong nhà, không nhận được một chút thương hại… Bác sĩ có tội, nhưng bố mẹ là người gây tội nhiều nhất. Nếu không cho chúng ra đời vì hoàn cảnh hay điều gì khác thì cũng phải tìm chỗ chôn cất cho chúng chứ, chúng cũng là con của họ mà.
Nếu họ không phá thai, những đ.ứa t.rẻ sẽ được sinh ra, lớn lên như bao người khác. Hạnh phúc không biết gìn giữ thì sẽ không có hạnh phúc đâu! Quá khứ này, ký ức này sẽ làm cho bố mẹ các thai nhi và bác sĩ này phải ân hận trong tâm trí…”.
Trên nhiều diễn đàn, câu chuyện của nữ y tá giật nước bồn cầu cuốn trôi xác thai nhi đang được bàn luận xôn xao.
Quyết liệt hơn, nickname Gatolet phát biểu như sau trên diễn đàn Webtretho.com: “Đáng sợ thật! Những em bé yên nghỉ sớm ngày nào hay ngày ấy!
Có muôn vàn lý do cho những người mẹ phải b.ỏ c.on của họ. Nhưng chỉ có một lý do cho kẻ đứng đầu những phòng khám như thế: Tham t.iền, thất đức.
Cầu mong cho các bé được siêu thoát, còn những con người đó thì gieo nhân nào, gặt quả ấy thôi…”.
Nickname Yourdarlink tỏ ra trách móc những ông bố, bà mẹ đã rũ bỏ thai nhi: “Cẩn thận sao không mang ít xương, thịt của mình đi chôn hay đi hỏa tang. Đưa người ta được bao nhiêu mà đòi chôn với cất?”.
Dưới bài đăng tải “Lá thư của một người mẹ lầm lỡ khi thấy xác thai nhi bị trút xuống bồn cầu”, độc giả Minh Ngọc chia sẻ câu chuyện về một người phụ nữ đã từng giúp việc trong một phòng khám mạch sản:
“Bà đã từng vứt đi những thai nhi còn sống với nguyên vẹn hình hài theo lệnh bác sĩ. Người phụ nữ ấy giờ đây đã gần 60 t.uổi và phải sống cô độc, vì đứa con trai duy nhất đã c.hết trong một t.ai n.ạn giao thông cách đây gần chục năm.
Bà ấy vẫn thường nghĩ cái c.hết của con trai thân yêu là do tội nghiệp mình đã gieo khi góp tay g.iết những thai nhi vô tội. Mong những cô gái lỡ mang thai ngoài ý muốn hãy suy nghĩ cho kỹ trước khi phá thai, đừng để đến lúc nào đó phải hối tiếc cho hành động của mình.
Mong các bác sĩ, y tá sản khoa hãy sống giữ lấy lòng nhân, đừng vì đồng t.iền mà bán rẻ lương tâm, g.iết những mầm sống vô tội”.
Theo xahoi
Ký ức kinh hoàng của nữ y tá giật nước bồn cầu cuốn trôi xác thai nhi
T. nói, để đảm bảo xả nước một lần, xác thai nhi có thể bị cuốn trôi ngay, các y tá có kinh nghiệm hướng dẫn cô cầm chân thai nhi dốc ngược, đặt đầu thai nhi vào giữa lòng bồn cầu, yên vị theo hướng đó. Khi giật nước bồn cầu, thì thả tay ra, đảm bảo giật nước một lần, thai nhi bị cuốn trôi luôn.
Việc phá thai trong giới học sinh, sinh viên lâu nay, ở một góc độ nào đó vẫn được xem là một phương pháp cứu cánh cho những cô gái trẻ lầm lỡ làm lạicuộc đời. Có lẽ vì thế mà người ta ít nói tới số phận những thai nhi bé bỏng sẽ ra sao sau khi bị tước đi quyền sống.
Chỉ khi, có một người lao công nào đó tìm thấy một xác thai nhi nằm trong thùng rác ven đường, hay một người tốt bụng vớt xác cháu bé mới chào đời, thì dư luận mới giật mình kinh hãi, mà vẫn không thể hiểu nổi, hàng trăm, nghìn xác thai nhi khi bị phá bỏ sẽ đi đâu, về đâu.
Và "sự thật bí hiểm" về những số phận bất hạnh ấy, có lẽ sẽ mãi chỉ là những câu chuyện không đầu, không cuối, không cảm xúc của những người trong nghề, nếu như chúng tôi không gặp cô bé sinh năm 1991 đã từng làm tại một phòng khám thai kiêm luôn dịch vụ "phá thai".
Dốc Phụ Sản gần Bệnh viện Phụ Sản Hà Nội là nơi có mật độ phòng khám thai dày đặc.
T., một cô gái trẻ măng, sinh ra, lớn lên ở Ninh Bình, từ nhỏ đã có ước mơ trở thành một cô giáo mầm non bởi vô cùng yêu trẻ nhỏ, nhưng số phận đã run rủi thế nào, cô gái theo học ngành y ở một trường Cao đẳng y tế tỉnh.
Mới ra trường tháng 4/2012, T. lên Hà Nội, xin vào làm ở một phòng khám tư nhân tại đường Trương Định, Hà Nội. Ở đây, cô được phân công vào làm ở phòng sản, công việc chủ yếu phụ giúp các bác sĩ khám và phá thai. Công việc nghe có vẻ đơn giản như thế, nhưng ở đây, cô chứng kiến những "mặt trái" mà có lẽ những người ngoài ngành, dù trong ác mộng cũng chẳng bao giờ nghĩ đến.
T. nói, "3 tháng làm việc ở phòng khám sản là quãng thời gian không thể tưởng tượng nổi. Có lẽ, cả cuộc đời này, em không thể nào quên nổi những chuyện mình đã chứng kiến ở đây".
T. nói, người đứng đầu phòng khám nơi cô làm việc là một bác sĩ tên C. Ông được mệnh danh là người có "bàn tay ma thuật" bởi vì, trong ngành, có lẽ không ai không biết tên t.uổi và khả năng chuyên môn đáng nể của bác sĩ này. Nghe đâu, ông C. từng làm ở một bệnh viện sản ở nước ngoài, nay đã hơn 60 t.uổi, ông về hưu, tự mở một phòng khám sản khá lớn ở Hà Nội.
Phòng khám này được coi là đầu mối lớn ở Hà Nội, chuyên nhận những "ca khó" của các phòng khám sản nhỏ ở khắp thành phố, nhưng nhiều nhất vẫn là các phòng khám ở Dốc Phụ Sản (gần Bệnh viện Phụ sản Hà Nội).
T. nói, cũng như những phòng khám thai tư nhân khác, những khách hàng tới đây khám thai thì ít, phá thai thì nhiều. Riêng về việc phá thai, những thai phụ đến đây được chia làm 3 nhóm. Những người có thai nhỏ dưới 5 tuần, những người có thai vừa dưới 4 tháng, trên 4 tháng gọi là thai lớn.
Trong đó, những thai nhỏ và vừa, các bác sĩ của phòng khám nhỏ có thể "xử lý" được. Nhưng thai lớn, thì hầu hết phải nhờ tới "bàn tay ma thuật" của bác sĩ C.
Nhiều thai nhi sau khi bị rũ bỏ sẽ bị coi là rác thải y tế.
Lý giải về điều này, T. bảo, những ca nhỏ, bác sĩ chỉ cần cho bà mẹ uống thuốc ra thai. Việc này thường diễn ra nhẹ nhàng, nhanh chóng. Nhưng với những ca lớn hơn, bắt buộc phải đặt thuốc và cho "đẻ non". Lấy ví dụ minh họa cho sự tài giỏi của ông C. , T. nói, thậm chí những thai lớn trên 30 tháng t.uổi, ông cũng "xử lý vô tư".
T. nói, quả thực đây là một bác sĩ rất giỏi chuyên môn. Trong thời gian làm việc ở đây, cô chưa hề thấy một bệnh nhân nào xảy ra biến chứng hay bất kỳ vấn đề gì sau khi phá thai. Mọi công việc liên quan tới chuyên môn đều được ông C. làm với thái độ tận tình, hết sức cẩn thận và bài bản.
Những cô gái đến phá thai tại phòng khám của bác sĩ C. thường rất trẻ. Có những b.é g.ái mới sinh năm 1996, nhưng chủ yếu là học sinh cấp 3 và sinh viên đại học.
Khi làm xong các thủ tục cần thiết, các thai phụ được đặt một loại thuốc vào â.m đ.ạo, vài tiếng sau, y tá sẽ bấm ối. Lúc này, bác sĩ sẽ tiêm cho một loại thuốc và thai phụ sẽ đẻ giống một người bình thường. Chỉ khác ở chỗ, đ.ứa b.é được sinh ra không cất tiếng khóc.
Có chăng, có lẽ chỉ có tiếng khóc của thai phụ, không biết vì đ.au đ.ớn hay vì mất con. Đôi khi, những bà mẹ ngồi ở phòng chờ cũng khóc lóc tỉ tê có lẽ vì đã "không dạy được con". Trong đêm tối, những tiếng khóc ấy đan vào nhau, tạo nên một thứ âm thanh ám ảnh. Còn bác sĩ và y tá vẫn lặng lẽ làm công việc đỡ đẻ của mình.
Nhưng điều ám ảnh nhất trong tâm trí T. chính là những xác thai nhi vốn sinh ra đã không được làm người, nhưng c.hết đi vẫn không được yên nghỉ một cách trọn vẹn. T. nói rằng, thông thường, khoản t.iền phá thai đã bao hàm t.iền hỏa táng cho những xác thai nhi. Bởi, không phải bà mẹ nào cũng có thể đưa con cái mình đi hỏa táng hay về quê hương bản quán, còn việc mua đất an táng ở nghĩa trang giữa lúc vật giá leo thang thế này nghiễm nhiên là điều không thể.
Tất nhiên, phần việc này được phòng khám nơi cô làm việc bao thầu trọn gói. Nhưng, những xác thai nhi có thực sự được hỏa táng hay không thì chỉ có bác sĩ, y tá và người đàn ông bí ẩn mới biết được. Nói là người đàn ông bí ẩn bởi vì, người này hầu như không nói chuyện, chỉ đến vào sáng sớm, khi mọi người hầu như chưa ai ngủ dậy.
Một số y tá trực tại phòng có nhiệm vụ đưa cho người đàn ông ấy một bọc nilon màu đen, bên trong chứa xác thai nhi. T. chỉ nghe phong thanh rằng, người đàn ông ấy sẽ nhận 100 nghìn đồng rồi mang đ.ứa b.é xấu số đến chôn ở nghĩa trang Văn Điển.
Còn những thai nhi nhỏ, khoảng 4 đến 5 tháng t.uổi, T. là người được phân công "xử lý"- Một cách xử lý mà có lẽ, dù trong mơ, người ta cũng không thể tưởng tượng nổi. Đó là cho xác thai nhi xuống bồn cầu, cho chảy theo dòng nước. Cứ nghĩ T. nói đùa, phóng viên hỏi đi hỏi lại chi tiết này, T. nói: "Đó là sự thật!".
Cô kể, khi còn theo học ngành y, cô đã từng nghe những câu chuyện về việc ngâm xác thai nhi, hoặc nấu thai nhi với trứng để làm thuốc bổ. Nhưng chuyện xảy ra ở phòng khám ấy là điều mà dù đã tận tay giật nước để cuốn trôi xác thai nhi, mà giờ này cô vẫn không dám tin.
T. nói, để đảm bảo xả nước một lần, xác thai nhi có thể bị cuốn trôi ngay, các y tá có kinh nghiệm hướng dẫn cô cầm chân thai nhi dốc ngược, đặt đầu thai nhi vào giữa lòng bồn cầu, yên vị theo hướng đó. Khi giật nước bồn cầu, thì thả tay ra, đảm bảo giật nước một lần, thai nhi bị cuốn trôi luôn.
Lần đầu tiên làm việc "thất đức" ấy, T. đã ốm 1 tuần. Cô nói, dường như tinh thần mình bị suy sụp. Hình ảnh thai nhi bị cuốn theo dòng nước, rồi trôi tuột xuống dưới bồn cầu cứ ám ảnh, khiến T. ăn không ngon, ngủ không yên.
Những ngày đầu đi làm lại, T. không dám đi vệ sinh ở bồn cầu đã giật nước cuốn trôi đ.ứa t.rẻ. Khi "bức bách" quá, cô phải đi sang phòng khám bên cạnh vệ sinh nhờ.
Những tưởng, sau nhiều ngày làm việc, T. sẽ quen với công việc này. Nhưng, sự thực càng ngày cô gái càng mệt mỏi, bị ám ảnh nặng nề. Cho tới khi, sự kiện "giọt nước tràn ly" xảy ra thì T. quyết định nghỉ làm.
Theo Vietbao
Bài 1: Lặng người ở nghĩa trang hàng vạn hài nhi Hơn 42.200 hài nhi bị cha mẹ bỏ rơi từ khi chưa lọt lòng hiện đang yên nghỉ tại hai nghĩa trang bào thai ở Thừa Thiên - Huế. Những dòng thơ than khóc, trách cha mẹ viết trên những ngôi mộ tí xíu vô danh khiến người đọc phải lặng người... LTS: Tình trạng nạo phá thai ở Việt Nam đã lên...