Vụ nổ bom khiến Tổng thống Philippines nuôi ác cảm với Mỹ
Vụ nổ bom trong phòng khách sạn của công dân Mỹ ở Davao cách đây 14 năm khiến ông Duterte nổi giận và ngày càng mất lòng tin vào người Mỹ.
Tổng thống Philippines Rodrigo Duterte. Ảnh: Reuters
“Tôi không có ý chấm dứt hay hủy bỏ liên minh quân sự với Mỹ. Nhưng để tôi hỏi các bạn, các bạn có cho rằng chúng ta thực sự cần đến quan hệ liên minh đó?”, Tổng thống Philippines Rodrigo Duterte tuyên bố trong một bài phát biểu hôm qua, khi nói về quan hệ hợp tác quốc phòng giữa Manila và Washington.
Theo các chuyên gia phân tích, đây là động thái mới nhất trong chuỗi những phát ngôn gây sốc của Tổng thống Philippines về mối quan hệ với Mỹ, thể hiện một mối “ác cảm” rõ ràng của ông đối với quốc gia đồng minh được coi là thân cận nhất.
Tuyên bố trên của ông Duterte được đưa ra trong bối cảnh quân đội Mỹ và Philippines vừa phải kết thúc cuộc tập trận chung sớm hơn một ngày so với dự kiến. Tổng thống Duterte từng tuyên bố ông muốn đây là cuộc tập trận chung cuối cùng giữa quân đội hai nước, và sẽ không có thêm bất cứ sự hợp tác nào tương tự trong nhiệm kỳ 6 năm của ông.
Bình luận viên Michael Sullivan của NPR cho rằng mối ác cảm đó được thể hiện một cách công khai trong thời gian gần đây, nhưng nó rất có thể khởi nguồn từ cách đây hơn 10 năm, tại một khách sạn ở thành phố Davao miền nam Philippines, nơi ông Duterte từng giữ chức thị trưởng suốt hơn 20 năm.
Đó là một khách sạn rẻ tiền mang tên Evergreen với những chiếc cầu thang dài giữa khu Hoa kiều tại Davao, có giá thuê phòng khoảng 15 USD một đêm. Ngay khi khách bước vào, lễ tân đã cảnh báo rằng việc chế tạo bom trong phòng khách sạn là bị “nghiêm cấm”, và thú nhận rằng hành động đó đã được thực hiện trước đây, bởi một công dân Mỹ tên là Michael Meiring.
Ngày 16/5/2002, người đàn ông tự xưng là thợ săn kho báu này vô tình kích hoạt thiết bị nổ đựng trong chiếc hộp kim loại khi đang nghỉ tại phòng 305. Fe Basan, cảnh sát trưởng đồn cảnh sát Santa Anna ở gần đó ngay lập tức tới hiện trường sau khi nghe thấy tiếng nổ lớn.
“Lửa bốc cháy, và khói tràn ngập khắp phòng”, Basan nhớ lại. “Và chúng tôi trông thấy anh ta trong phòng, bất tỉnh vì quá đau đớn, với một bên chân đã bị bay mất”.
Cảnh sát lập tức đưa Meiring tới bệnh viện để cứu chữa và lên kế hoạch thẩm vấn khi anh ta tỉnh lại. Họ đã chuẩn bị sẵn hồ sơ khởi tố, với các tội danh ban đầu như tàng trữ chất nổ trong phòng và hủy hoại tài sản khách sạn.
Hồi đó, tỉnh Mindanao nói chung và thành phố Davao nói riêng còn là một địa danh nguy hiểm, nơi các phần tử ly khai hoạt động mạnh, với các vụ đánh bom khủng bố diễn ra khắp nơi, khiến cảnh sát càng muốn làm rõ vai trò của công dân người Mỹ này.
Thế nhưng họ không bao giờ có được cơ hội ấy. Chỉ một ngày sau, những người đàn ông được cho là đặc vụ Mỹ đã tìm đến bệnh viện và đưa Meiring đi, theo cựu chỉ huy tình báo quân sự ở Davao thời kỳ đó.
“Bác sĩ kể rằng ông ta được ít nhất 4 người, mặc áo FBI, đưa ra khỏi bệnh viện, và được chuyển bằng máy bay từ Davao về Manila”, vị chỉ huy tình báo giấu tên này nói. Ông này cho hay những người đàn ông bí ẩn đó đã thuyết phục giám đốc bệnh viện Davao cho phép họ đưa Meiring đi, bằng cách hứa hẹn sẽ cấp visa cho con gái ông ta đến Mỹ.
Thị trưởng nổi giận
Cảnh sát trưởng Basan nói rằng ai đó từ đại sứ quán Mỹ đã liên lạc với bà và đưa ra những lời hứa hẹn tương tự, với điều kiện bà cho phép các đặc vụ Mỹ tiếp cận ngay lập tức với Meiring trong bệnh viện, nhưng bà nói rằng bà không quan tâm tới visa Mỹ. Khi Thị trưởng Duterte phát hiện ra sự biến mất của Meiring, ông đã vô cùng giận dữ, Basan kể lại.
Khách sạn Evergreen ở thành phố Davao, nơi xảy ra vụ nổ bom năm 2002. Ảnh:NPR
Video đang HOT
Theo cựu chỉ huy tình báo giấu tên, Thị trưởng Duterte coi việc các đặc vụ Mỹ đưa Meiring về Manila là hành động vi phạm chủ quyền Philippines cũng như quyền lực của ông. “Đó là lý do vì sao Thị trưởng Duterte, nay là Tổng thống Duterte, ghét người Mỹ đến vậy”, ông này nói.
Serafin Ledesma Jr., người phụ trách tờ Mindanao Journal, cho rằng Thị trưởng Duterte có lý do để nổi giận. “Các đặc vụ FBI đã thể hiện sự ngạo mạn khi ngang nhiên xông tới Davao và lôi đi một đối tượng rất quan trọng mà nhà chức trách Davao đang chuẩn bị thẩm vấn”, Ledesma nói.
“Đại sứ quán Mỹ đã có cách hành xử kiểu hà hiếp đối với Duterte. Vào thời đó, thành phố đang phải giải quyết nhiều vấn đề liên quan đến các vụ đánh bom, và bỗng xuất hiện một người Mỹ với quả bom phát nổ trong phòng. Tại sao ông ta ở trong khách sạn đó, và lại mang theo chất nổ?”, Ledesma đặt câu hỏi.
Khi phóng viên của NPR liên lạc với đại sứ quán Mỹ ở Manila để hỏi về vụ Meiring năm 2002, họ được giải thích rằng ông ta được chuyển về bệnh viện ở thủ đô Philippines theo khuyến nghị của bác sĩ địa phương. “Các bác sĩ ở Manila sau đó đề nghị đưa ông ta về Mỹ để điều trị tốt hơn. Chúng tôi không làm gì hơn ngoài việc cung cấp dịch vụ tư vấn thông thường cho một công dân Mỹ cần sơ tán vì lý do sức khỏe”, email của đại sứ quán Mỹ nhấn mạnh.
Tuy nhiên, truyền thông Philippines lúc đó đồn đoán rằng Meiring làm việc cho CIA vào thời kỳ Mỹ đang tìm cách tăng cường sự hiện diện quân sự ở Mindanao như một nỗ lực trong cuộc chiến chống khủng bố sau sự kiện 11/9. Việc Meiring có thể tự do đi lại khắp Mindanao, kể cả các khu vực do phiến quân kiểm soát, khiến nhiều người nghi ngờ rằng ông ta đang tham gia vào một kế hoạch lớn để gây bất ổn ở tỉnh này. Sự bất ổn đó sẽ là tiền đề để Philippines gật đầu cho phép Mỹ hiện diện nhiều hơn trong khu vực.
“Tôi không thể khẳng định hay phủ nhận điều đó”, cựu sĩ quan tình báo quân sự Philippines nói. “Có lẽ vì ông ta là một thợ săn kho báu có bản đồ, nhưng đó cũng có thể là câu chuyện mà ông ta bịa ra để che giấu ý đồ thực sự của mình”. Ledesma thì thẳng thừng hơn, cho rằng việc Meiring được các đặc vụ FBI đưa ra khỏi bệnh viện cho thấy “ông ta không hề là thợ săn kho báu”.
Lệnh truy nã Meiring do cảnh sát Davao phát ra. Ảnh: NPR
Duterte cũng có chung ý kiến, và tuyên bố rằng đây là lý do ông quyết định không cho phép quân đội Mỹ thực hiện các hoạt động trinh sát bằng máy bay không người lái ở Davao năm 2013.
Giọt nước tràn ly
Theo giới quan sát, sự cố Meiring chỉ là “giọt nước tràn ly” khiến ông Duterte nuôi ác cảm với Mỹ, bởi nó còn bắt nguồn từ căng thẳng mang yếu tố lịch sử cách đó hơn một thế kỷ, từ thời kỳ Mỹ đô hộ Philippines trong giai đoạn 1898-1964.
“Ông ấy không chống lại người Mỹ, mà chính xác hơn là chính sách của Mỹ”, nhà báo Editha Caduaya, người đã quen biết ông Duterte suốt nhiều thập kỷ ở Davao, nói. Ông Duterte giận dữ với “sự bất công người Mỹ gây ra với người Moro – cộng đồng người Hồi giáo ở Mindanao, bởi mẹ ông cũng có nguồn gốc từ người Moro”, Caduaya cho hay.
Theo nữ nhà báo này, ông Duterte đặc biệt tức giận với vụ thảm sát hàng trăm người Moro, kể cả phụ nữ và trẻ em, trên đảo Jolo năm 1906, được cho là do lính Mỹ gây ra. Ông đã chìa những bức ảnh về thời kỳ đó cho các nguyên thủ nước khác xem khi tham dự hội nghị thượng đỉnh ASEAN vừa diễn ra tại Lào. “Khi chúng tôi nói về biến cố đó, ông ấy thường nổi đóa”, Caduaya kể.
Yếu tố lịch sử ở Mindanao và sự cố Meiring góp phần giải thích thái độ thiếu thiện cảm của ông Duterte đối với Mỹ, cũng như những lời lẽ gây sốc mà ông từng dành cho Tổng thống Barack Obama khi nói về cái mà ông gọi là “sự lên lớp về nhân quyền của Washington” đối với cuộc chiến chống ma túy do ông phát động.
Mặc dù vậy, Duterte nói rằng ông vẫn đề cao giá trị mối quan hệ Philippines – Mỹ, và ông chỉ muốn người Mỹ đứng ngoài công việc nội bộ của Philippines. Còn về phần Meiring, thợ săn kho báu tự xưng này qua đời ở Mỹ năm 2012, trong khi lệnh truy nã của ông ở Davao vẫn còn hiệu lực.
Trí Dũng
Theo VNE
20 năm thanh tẩy 'thành phố sát nhân' định hình phong cách Duterte
Tổng thống Philippines Duterte kỳ vọng những chính sách từng giúp ông thay máu cho "thành phố sát nhân" Davao năm nào có thể làm biến đổi bộ mặt xã hội Philippines hiện tại.
Một phụ nữ ôm chặt xác người chồng bị bắn chết trên đường phố Philippines vì tình nghi buôn bán ma túy. Ảnh: Reuters
Tại Philippines, chế độ độc tài kéo dài suốt hai thập kỷ của tổng thống Ferdinand Marcos chấm dứt năm 1986 đã mở ra một tương lai đầy biến động. Chính phủ mới của tổng thống Corazon Aquino phải đối mặt với hàng loạt thách thức, từ âm mưu đảo chính trong giới quân đội đến các cuộc nổi dậy đòi cải cách do những người biểu tình đầy giận dữ tiến hành. Philippines bị bao trùm bởi hàng loạt vấn đề như tham nhũng, tội phạm, kinh tế trì trệ, bạo loạn..., theo Atlantic.
'Thành phố sát nhân'
Năm 1987 và 1988, phóng viên Sheila Coronel có cơ hội đến Davao, thành phố bên bờ biển phía nam tỉnh Mindanao, Philippines, để tác nghiệp. Coronel đã chứng kiến cảnh Davao chìm trong bất ổn, đói nghèo bởi những cuộc nổi dậy cùng tình trạng mất trật tự xã hội do luật lệ lỏng lẻo. Nơi đây trở thành vùng đất màu mỡ cho tội phạm phát triển.
Đường phố chật kín các trạm kiểm soát. Tuy nhiên, chúng vẫn không thể ngăn tội phạm bắn giết lẫn nhau, thậm chí bắn cả cảnh sát, ngay giữa ban ngày. Năm 1985, tạp chí Asia Week còn gọi Davao là "thành phố sát nhân".
Tối muộn một ngày tháng 9/1988, Coronel cùng đồng nghiệp lái xe quanh Davao cùng thị trưởng mới được bầu Rodrigo Duterte, để cùng tìm hiểu về những chính sách ông đề ra nhằm thay đổi bộ mặt thành phố. Ông Duterte sôi nổi nói về những thách thức trong việc duy trì trật tự ở Davao.
Ông kể mình từng đích thân tới bệnh viện và ngắt máy thở của một tên tội phạm buôn bán ma túy bị thương nặng. Người đồng nghiệp đi cùng Coronel còn nhắc tới một câu chuyện khác về việc Duterte có lần khẳng định chắc nịch ông đã ném một kẻ buôn ma túy ra khỏi trực thăng. Không ai có thể kiểm chứng tính chính xác trong những mẩu chuyện này. Song, Coronel biết rõ một điều là chúng ít đáng sợ hơn rất nhiều những thứ ông nghe từ các ngõ ngách ở Davao.
Hồi tháng 5, ông Duterte, người giữ chức thị trưởng Davao suốt 21 năm, đắc cử trở thành Tổng thống Philippines. Ông tuyên bố sẽ quét sạch tội phạm ma túy chỉ trong 6 tháng đầu nhiệm kỳ bằng những biện pháp cứng rắn chưa từng thấy. Đến nay, chiến dịch chống ma túy do Tổng thống Duterte khởi xướng đã khiến gần 3.000 người thiệt mạng chỉ sau ba tháng.
Dù bị cộng đồng quốc tế cùng các nhóm nhân quyền chỉ trích, ông Duterte không có ý định lùi bước. "Tôi sẽ không dừng lại cho tới khi kẻ buôn ma túy cuối cùng trên đường phố Philippines bị tiêu diệt", Tổng thống Duterte hôm 19/9 tuyên bố. "Tôi sẽ giết tất cả những tên trùm ma túy. Không thương tiếc".
Đối với ông Duterte và những người ủng hộ, Davao, thành phố từng bị gán mác "cái nôi" của tội phạm ma túy nay chuyển mình thành khu vực yên bình bậc nhất Philippines, là minh chứng rõ nét nhất cho thấy tính hiệu quả của phương pháp đấu tranh diệt tội phạm mà Tổng thống Philippines theo đuổi.
Theo Coronel, ông Duterte đã đặt cược sinh mạng chính trị vào giả định rằng nếu người dân Davao có thể trả cái giá đắt đến thế để đổi lấy ổn định và trật tự thì toàn bộ dân chúng Philippines cũng hoàn toàn có khả năng làm điều tương tự.
Nhưng thành công ở Davao không tự nhiên đến. Để xác lập lại trật tự, ông Duterte đã phải ban hành hàng loạt chính sách kiểm soát chặt chẽ, ví dụ như áp đặt lệnh giới nghiêm đối với trẻ vị thành niên, hay cấm bán rượu về đêm. Không giống như hầu hết những địa phương khác trên cả nước, các quy tắc giao thông cũng như luật lệ trong thành phố được thực thi rất nghiêm chỉnh.
Một số nhóm nhân quyền nói ông Duterte đã ra lệnh thành lập cái gọi là Biệt đội Tử thần Davao, tập hợp những tên côn đồ, cựu binh sĩ và cảnh sát, thực hiện nhiệm vụ truy quét tội phạm. Từ năm 1998 đến 2015, biệt đội trên bị cáo buộc giết hại hơn 1.400 tên tội phạm, thậm chí cả trẻ em, trên đường phố Davao.
Tuần trước, một người đàn ông tên Edgar Matobato xác nhận trước Thượng viện Philippines rằng ông ta từng là thành viên thuộc Biệt đội Tử thần Davao. Biệt đội thành lập năm 1988, ngay sau khi ông Duterte lên làm thị trưởng. Matobato cho biết ông cùng các thành viên biệt đội khác được thành phố trả tiền. Họ có nhiệm vụ tiêu diệt những kẻ tình nghi buôn bán ma túy, hiếp dâm, cướp giật. Matobato thêm rằng ông có lần còn phải chặt xác các nạn nhân rồi cho cá sấu ăn hay chôn xác họ trong hầm mỏ. Ông Duterte phủ nhận, gọi chúng là "những lời cáo buộc từ một kẻ điên".
Định hình phong cách
Tổng thống Philippines Rodrigo Duterte. Ảnh: AP
Theo các chuyên gia, những biện pháp quyết liệt ông Duterte theo đuổi được định hình từ quãng thời gian ông làm thị trưởng Davao. Chúng đang cộng hưởng với tâm lý lo âu bên trong xã hội Philippines. Nhiều người dân hiện vẫn không tin tưởng vào bộ máy chính quyền cũng như các cơ quan thực thi pháp luật.
Năm ngoái, kết quả từ một cuộc thăm dò trên phạm vi cả nước cho thấy dù tỷ lệ tội phạm đã giảm, tâm lý bất an vẫn hiện hữu. Philippines chưa thể bị liệt vào danh sách quốc gia tội phạm nhưng hoạt động buôn bán ma túy ở đây đang tăng nhanh và chính quyền chưa thể kiềm chế vấn nạn này, chuyên gia đánh giá.
Trên khắp cả nước, từ tầng lớp nghèo khó đến trung lưu, ai cũng lo lắng về vấn nạn ma túy. Thế nhưng đa phần tầng lớp tinh hoa chính trị truyền thống lại tỏ rõ thái độ thờ ơ, đồng thời bất lực trong việc giải quyết những vấn đề đang nhức nhối trong xã hội. Vì thế, việc chiến dịch tuyên chiến với tội phạm ma túy mà ông Duterte phát động nhận được sự hưởng ứng từ dân chúng là điều không mấy bất ngờ, Coronel nhận xét.
Theo giới quan sát, để thấu hiểu động lực khiến ông Duterte kiên quyết theo đuổi các biện pháp cứng rắn trong cuộc chiến chống ma túy, cần quay trở về thời điểm ông bắt đầu dấn thân vào chính trường. Ở Davao đầu những năm 1980, cuộc đấu đá của các thế lực chính trị biến thành phố thành một chiến trường thực sự.
"Phải tận mắt chứng kiến bạn mới tưởng tượng ra được sự hỗn loạn lúc bấy giờ", Coronel chia sẻ. Cả thành phố bị khủng bố bởi những "đội dân phòng" mang theo dao và súng, liên tục tuần tra các con đường. Davao khi ấy không khác gì một bãi thử nghiệm những chiến lược chống nổi dậy, ông cho biết thêm.
Giữa tình cảnh hỗn loạn, ông Duterte nổi lên như là niềm hy vọng duy nhất của thành phố. Chỉ trong vài năm, ông đã gặt hái thành công trong việc ổn định tình hình chính trị ở Davao. Những chính sách ông Duterte áp dụng khiến giới tinh hoa trong thành phố hài lòng bởi nhờ thế mà công việc kinh doanh của họ mới có điều kiện phát triển.
Ông giữ mối quan hệ hòa hoãn với những phần tử ly khai Hồi giáo và nhận được sự ủng hộ từ các tổ chức phi chính phủ nhờ những chương trình hỗ trợ người nghèo. Giờ đây, Davao đã hóa thân thành một trung tâm du lịch và thương mại ổn định bậc nhất Philippines.
Tuy nhiên, nhiều người cho rằng ông Duterte khó lòng thành công nếu thiếu vắng lực lượng quy tụ những tay súng bịt mặt vô danh thường được biết đến với cái tên Biệt đội Tử thần.
Thách thức
Xác hai người bị cảnh sát bắn chết trên đường phố Philippines được chuyển đi bằng xe đẩy. Ảnh: Reuters
Giới chuyên gia nhận định Tổng thống Duterte dường như đang đặt cược những sách lược ông thực thi ở Davao sẽ phát huy tác dụng trên toàn Philippines. Nhưng đây chính là căn nguyên của vấn đề. Việc quản lý một quốc gia với 100 triệu người khó khăn hơn rất nhiều so với xử lý vấn đề của một thành phố dân số dưới hai triệu.
Ngoài những bất ổn chính trị còn bám rễ từ sau sự sụp đổ của chính quyền tổng thống Marcos, Philippines ngày nay còn phải đối mặt với một loạt thách thức khác như nền văn hóa đa nguyên chính trị, nền báo chí hung hăng và một xã hội dân sự nhiều biến động.
Ở Davao, ông Duterte không phải đau đầu vì những chính sách đối ngoại. Nhưng với tư cách Tổng thống Philippines, mọi chuyện phức tạp hơn thế nhiều lần, Coronel nhận định. Chiến dịch truy quét tội phạm ma túy do Tổng thống Duterte khởi xướng, cho phép giết người không qua xét xử, dù nhận được đồng thuận từ một bộ phận người dân nhưng lại đang bị thế giới lên án mạnh mẽ, đe dọa tới uy tín của ông trên trường quốc tế.
Mặt khác, với tư cách một tổng thống, mọi tuyên bố ông Duterte đưa ra đều đòi hỏi phải có sức nặng, gần như tương đương với một chính sách chính thống. Nhưng ông Duterte lâu nay vẫn nổi tiếng với hình ảnh một tổng thống bạo miệng. Và đây chính là vấn đề hóc búa đối với ông vào lúc này.
Theo Coronel, nếu điều chỉnh giọng điệu thâm trầm hơn, ông sẽ đánh mất hình ảnh mạnh mẽ mà mình gây dựng bấy lâu. Nhưng nếu kiên quyết giữ thái độ như từ trước tới nay, ông Duterte cần nhanh chóng tìm ra cách để những phát ngôn bạo miệng không làm nảy sinh xung đột trong các vấn đề nhân quyền, chính sách đối ngoại hay gây chia rẽ với công đồng quốc tế
"Ông ấy đang ở giữa một vùng lãnh thổ mới. Sách lược Davao không còn phù hợp. Đến lúc viết một cuốn sách khác rồi", Coronel nhận định.
Vũ Hoàng
Theo VNE
Thượng nghị sĩ Philippines nghi ngờ cáo buộc của cựu sát thủ về tổng thống Các thượng nghị sĩ Philippines hôm nay tỏ ra nghi ngờ về lời khai của một người tự nhận là sát thủ, cáo buộc tổng thống Rodrigo Duterte từng ra lệnh giết nhiều người. Edgar Matobato xuất hiện tại phiên điều trần thượng viện hôm qua. Ảnh: Rappler Edgar Matobato, 57 tuổi, hôm qua tình nguyện xuất hiện trong phiên điều trần thượng...